Hợp Đồng Hôn Nhân (Cô Dâu 14 Tuổi)

Chương 49

/144


Thấy tình hình căng thẳng , tôi không quan tâm tới tính mạng có gặp nguy hiểm hay không , trực tiếp lao ra đứng giữa hai khẩu súng . Kỳ thấy vậy quát tôi :

- Em điên sao ? Tránh ra ! Đây không phải chuyện của em , như thế sẽ mất mạng đấy !

- Anh mới điên đó ! Tự dưng không đâu rút súng ra làm gì ? Anh tưởng mình làm như thế thì là anh hùng chắc ! ( Quay ra Thiên ) . Còn anh nữa , chơi súng là rất nguy hiểm , anh không biết sao ? Hai người không có óc à ? Nói rõ trận đấu này chỉ phân thắng bại thôi mà ! _ Tôi nói , Thiên nhíu mày :

- Tránh ra ! Nếu không tôi giết cả cô nữa đó ! Cô còn trẻ , chẳng lẽ lại muốn chết dưới khẩu súng này !

- Ai cần anh lo ! Cho dù đây không phải Kỳ tôi vẫn sẽ cứu vì đó là một sinh mạng vô tội đó ! Mà anh muốn giết tôi sao ? Cứ việc , tôi nhất định sẽ không cho anh làm bừa !

[ Thiên ngạc nhiên tột độ , cô ta không sợ sao ? Hắn cũng không ngờ có ngày được chứng kiến tận mắt một đứa trẻ con dũng cảm và ma lanh như cô . Bây giờ hắn mới nhận thấy cô đúng là rất thú vị , chưa có ai dám đùa bỡn hắn như vậy mà cô lại dám , đúng là ăn gan hùm mật gấu mà ! Nhưng hắn còn chưa chơi đủ với cô , làm sao dễ dàng giết cô như vậy ! ]

- Mày dám động vào cô ấy , tao nhất định không tha cho mày ! _ Kỳ gằn giọng

- Được ! Tao sẽ không động đến cô ta . Huy , dẫn cô ta đi ! _ Thiên sai Huy . Huy đến gần tôi , tôi kiên quyết - Anh dám , tôi " cắt " !

- Nhanh lên ! _ Kỳ giục . Thế là tôi được HUy kéo ra , tôi dùng dằng phản kháng , bỗng nhiên tôi bị vấp ngã và " AAAAAAAAA ... ! Đoàng - đoàng ! " hai tiếng súng nổ ra cùng lúc với tiếng kêu của tôi . Tôi sợ hãi ôm chặt đầu , khóc thét , Huy thì đã sớm chạy đi đâu mất , cảnh tượng rất hỗn loạn . Một lát ổn định được , tôi ngẩng mặt lên , thấy Kỳ nằm sõng soài trên mặt đất , trên cánh tay đã chảy bề bết máu , ướt đẫm sàn nhà . Tôi hoảng loạn chạy đến , lay lay người Kỳ , nói :

- Anh không sao chứ ? Đừng có sao nha ! _ Lúc này đây tôi bỗng cảm thấy sợ hãi hơn bao giờ hết . Quay lại thấy tên Thiên đáng ghét cũng đang nằm đó nhưng có vẻ tỉnh táo hơn , tôi bực mình chạy sang , dùng sức đá hắn , chửi :

- Anh đi chết đi ! Dám bắn bị thương người khác , cái đồ độc ác ! Bla ... bla ...

[ Thiên đâu đớn nhưng vẫn cố nhịn để không phát ra tiếng . Hắn thấy cô đúng là buồn cười thật , dù sao hắn cũng đang bị thương cơ mà , sao quan tâm mỗi Kỳ xong lại còn nói hắn độc ác . Hắn nghĩ cô độc ác mới đúng , hành hạ người bị thương còn chưa đủ hay sao , lại còn mắng người rất thậm tệ . Mà rõ ràng người bị thương nặng hơn là hắn , sao cô không chút quan tâm cơ chứ ? Bất công , quá bất công a ! Hắn bắn Kỳ có mỗi phát trúng tay còn Kỳ bắn hắn trúng bả vai , gần tim , chỉ cần lệch vài xăng - ti - mét nữa thì mất mạng . Sao ông trời không công bằng như thế chứ ? ] . Huy chạy đến kéo tôi , ngăn cản , tôi xô ngã hắn , tiếp tục dùng sức đá tới tấp vào người Thiên . Bỗng nhiên Kỳ lên tiếng :

- Nguyệt ! ... Đừng đánh nữa ! ... Anh không sao , chúng ta mau đi thôi , dời khỏi đây ! ... _ Tôi chạy lại , bịt tay vào vết máu , lo lắng nói

- Ừ , máu anh chảy nhiều lắm ! Đi thôi ! Nam , Vũ , giúp tôi khiêng anh ấy ra xe với !

- Dạ , chị hai ! _ Hai tên nâng Kỳ lên rồi đỡ ra xe . Trước khi đi , tôi quay mặt lại , cảnh cáo Huy cùng Thiên - Chờ xong vụ này xem tôi tính xổ với mấy người như thế nào ?

Tôi định đưa Kỳ đến bệnh viện để lấy viên đạn ra nhưng hắn lại một mực muốn về căn cứ , tôi đành hết cách . Vào trong đó , vẫn là do tên Nam và Vũ thực hiện nhiệm vụ lấy đạn cho Kỳ . Trông hai người họ còn trẻ mà làm rất thành thục , đúng là không phải hạng thường đâu . Tôi đứng ở bên chăm chú nhìn , quá trình lấy đạn trông rất đáng sợ , nhìn có vẻ rất đau nhưng hiển nhiên không thấy Kỳ kêu một tiếng nào . Sau khi xong , tôi lại gần , trèo lên giường , lắc lắc người hắn , mà sao hắn vẫn bất động . Tôi lo sợ hoảng loạn , lay mạnh hơn , Vũ nhắc nhở :

- Bang chủ không sao đâu , chị hai yên tâm ! Đừng lay mạnh như vậy , vết thương sẽ bị rách và dễ nhiễm trùng lắm

- Sao anh ấy không cử động ! _ Tôi ngây ngô hỏi

- Do anh ấy mệt quá , dưới sự tác động của thuốc mê nên anh ấy ngủ rồi . Chị hai , đi thôi ! Để cho anh ấy nghỉ ngơi , chị cũng sang phòng bên nghỉ ngơi đi ! _ Vũ khuyên

- Cảm ơn anh ! À , lần sau không cần phải gọi tôi bằng chị hai đâu , tôi nhỏ tuổi hơn các anh mà ! Gọi tôi Tiểu Nguyệt là được rồi !

- Như thế sao được chứ ? Bang chủ sẽ mắng tụi tôi ? ... _ Nam nói , tôi cười vui vẻ - Không cần bàn cãi nữa , để tôi nói với anh ấy cho . Còn bây giờ giúp tôi chăm sóc anh ấy nhé , tôi đi nghỉ một lát _ Tôi nói rồi chuồn lẹ

( Xong chap 49 )


/144

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status