Chương 1: Mở đầu câu chuyện
Câu chuyện tưởng chừng như một giấc mơ cổ tích nhưng nó lại mang quá nhiều đau thương và nước mắt.Trong đó có hạnh phúc vĩnh hằng.
Một cô bé được sinh ra và lớn lên trong một gia đình khá giả có bốn chị em gái.Cô là con gái thứ ba trong gia đình.Nhưng người cha lại quan tâm nhiều đến cô nhiều hơn.Cho cô tình yêu thương mà vốn phải chia đều cho bốn chị em.Hai chị em út còn quá nhỏ để hiểu được tình yêu thương là gì....Nhưng người chị gái đầu thì hiểu được nó giá trị như thế nào.Từ đó cô cảm thấy ganh tỵ với em gái mình.Sự thù hằn đã vào tâm trí người chị gái.Cô cảm thấy rất ghét người cha của mình.Riêng người em gái thì vẫn hồn nhiên và hạnh phúc bên người cha ấy.Cuộc sống ấm áp và hạnh phúc của bé gái thứ ba trong gia đình ấy tưởng chừng là mãi mãi đến khi cô 21 tuổi.
Ngọc Hân chính là người con gái thứ 3 trong gia đình đó.Cô đã lớn lên và trở thành một người phụ nữ xinh đẹp.Một thân hình nhỏ nhắn nhưng lại có chiều cao hoàn mĩ.Nước da trắng hồng lại tô phần cho khuôn mặt xinh đẹp nhỏ nhắn.Luôn được sự khen ngợi của mọi người với thành tích học tập đáng nể.Cô được mời học tiếp tại đại học harvard của hoa kỳ.
Người cha rất tự hào về cô và ông nói với cô rằng:
_Cha sẽ trả chi phí để con tiếp tục học.
_Con cũng có để dành một ít tiền nè.
_Cái con bé này,để đó mà tiêu cho nó thoải mái.
Hai cha con vừa nói vừa cười trong niềm hạnh phúc tự hào.Còn người chị gái trong câu truyện này thì sao nhỉ!...Đó chính là Gia Ngân.Cuộc sống đối với cô bây giờ quá tẻ nhạt và tầm thường.Cô thích ăn diện và đi chơi những trận bar thâu đêm.Cô thường uống rượu rất say để đàn ông thích làm gì thì làm.Có lúc cô đã khóc rất nhiều,để quên đi cái thứ tình cảm đáng nguyền rủa ấy.Cô thầm nghĩ không cần cái thứ tình cảm đó,cô vẫn sống,vẫn khỏe mạnh và xinh đẹp..Nhưng có một điều cô không thể dối mình,một phần nào đó trong trái tim cô vẫn còn ấp ủ và khao khát tình yêu thương của người cha mà cô mong đợi.
Cô muốn được cha quan tâm mình.Một lời hỏi han,chia sẻ hay động viên gì cũng được.Nhưng thật sự lại không có gì cả.Tất cả chỉ là do cô tưởng tượng.Cô nhết môi cười và tiếp tục cuộc chơi.
Câu chuyện tưởng chừng như một giấc mơ cổ tích nhưng nó lại mang quá nhiều đau thương và nước mắt.Trong đó có hạnh phúc vĩnh hằng.
Một cô bé được sinh ra và lớn lên trong một gia đình khá giả có bốn chị em gái.Cô là con gái thứ ba trong gia đình.Nhưng người cha lại quan tâm nhiều đến cô nhiều hơn.Cho cô tình yêu thương mà vốn phải chia đều cho bốn chị em.Hai chị em út còn quá nhỏ để hiểu được tình yêu thương là gì....Nhưng người chị gái đầu thì hiểu được nó giá trị như thế nào.Từ đó cô cảm thấy ganh tỵ với em gái mình.Sự thù hằn đã vào tâm trí người chị gái.Cô cảm thấy rất ghét người cha của mình.Riêng người em gái thì vẫn hồn nhiên và hạnh phúc bên người cha ấy.Cuộc sống ấm áp và hạnh phúc của bé gái thứ ba trong gia đình ấy tưởng chừng là mãi mãi đến khi cô 21 tuổi.
Ngọc Hân chính là người con gái thứ 3 trong gia đình đó.Cô đã lớn lên và trở thành một người phụ nữ xinh đẹp.Một thân hình nhỏ nhắn nhưng lại có chiều cao hoàn mĩ.Nước da trắng hồng lại tô phần cho khuôn mặt xinh đẹp nhỏ nhắn.Luôn được sự khen ngợi của mọi người với thành tích học tập đáng nể.Cô được mời học tiếp tại đại học harvard của hoa kỳ.
Người cha rất tự hào về cô và ông nói với cô rằng:
_Cha sẽ trả chi phí để con tiếp tục học.
_Con cũng có để dành một ít tiền nè.
_Cái con bé này,để đó mà tiêu cho nó thoải mái.
Hai cha con vừa nói vừa cười trong niềm hạnh phúc tự hào.Còn người chị gái trong câu truyện này thì sao nhỉ!...Đó chính là Gia Ngân.Cuộc sống đối với cô bây giờ quá tẻ nhạt và tầm thường.Cô thích ăn diện và đi chơi những trận bar thâu đêm.Cô thường uống rượu rất say để đàn ông thích làm gì thì làm.Có lúc cô đã khóc rất nhiều,để quên đi cái thứ tình cảm đáng nguyền rủa ấy.Cô thầm nghĩ không cần cái thứ tình cảm đó,cô vẫn sống,vẫn khỏe mạnh và xinh đẹp..Nhưng có một điều cô không thể dối mình,một phần nào đó trong trái tim cô vẫn còn ấp ủ và khao khát tình yêu thương của người cha mà cô mong đợi.
Cô muốn được cha quan tâm mình.Một lời hỏi han,chia sẻ hay động viên gì cũng được.Nhưng thật sự lại không có gì cả.Tất cả chỉ là do cô tưởng tượng.Cô nhết môi cười và tiếp tục cuộc chơi.
/35
|