Câu chuyện sau hôn nhân 1: Bữa sáng tình yêu
Ánh nắng ban mai len lỏi qua khe rèm, đánh thức Trác Thành. Anh khẽ xoay người, nhìn thấy Nguyên Hạ vẫn đang say giấc bên cạnh liền nở nụ cười. Anh là một tên cuồng vợ, mỗi sáng khi thức dậy đều ngắm nhìn thật lâu khuôn mặt thanh tú của cô.
Trác Thành nhẹ nhàng ngồi dậy tránh đánh thức người nằm trên giường, đi vào bếp chuẩn bị bữa sáng. Anh muốn dành cho Nguyên Hạ một bất ngờ ngọt ngào.
Tiếng xèo xèo của chảo dầu hòa cùng mùi thơm của trứng và thịt xông khói lan tỏa khắp căn bếp.
Tâm Di dụi mắt ngái ngủ bước đến ôm lấy chân anh.
"Baba, chào buổi sáng"
Trác Thành nhìn thấy công chúa nhỏ của mình liền để thìa sang một bên, cúi người ôm lấy cô bé hôn một cái lên má.
"Chào buổi sáng, công chúa nhỏ của ba"
Khi Nguyên Hạ thức dậy, cô ngạc nhiên khi thấy bàn ăn đã bày biện sẵn sàng. Trác Thành bưng đĩa trứng ốp la hình trái tim đến trước mặt cô, đôi mắt anh lấp lánh tình yêu.
"Chào buổi sáng, bà xã. Anh làm bữa sáng cho em."
Nguyên Hạ cảm động đến rơi nước mắt, người đàn ông khô khan này cũng biết lãng mạn rồi. Cô ôm chầm lấy Trác Thành, thì thầm:
"Cảm ơn anh, chồng yêu."
Tâm Di ngồi đối diện le lưỡi, nhăn mặt chọc bọn họ cười lớn. Khung cảnh ấm áp khiến người ta ngưỡng mộ.
***
Tâm Di, cô con gái 3 tuổi của Trác Thành và Nguyên Hạ, là niềm vui lớn nhất của họ. Cô bé có đôi mắt to tròn, mái tóc đen nhánh và nụ cười rạng rỡ như thiên thần.
Một buổi chiều, Trác Thành đang chơi đùa với Tâm Di trong phòng khách. Anh bế cô bé lên cao, xoay vòng vòng khiến cô bé cười khúc khích. Nguyên Hạ đứng bên cạnh, nhìn cảnh tượng ấm áp đó với trái tim tràn ngập hạnh phúc.
"Bố ơi, bố yêu Tâm Di nhất trên đời phải không?" Tâm Di hỏi với giọng ngây thơ.
Trác Thành hôn lên má con gái, đáp: "Đúng vậy, công chúa nhỏ của bố. Bố yêu Tâm Di hơn cả bản thân mình."
Sau khi Tâm Di ngủ say, Trác Thành và Nguyên Hạ dành thời gian riêng cho nhau. Họ cùng nhau xem một bộ phim tình cảm, tay trong tay.
Khi bộ phim kết thúc, Trác Thành tắt đèn, chỉ để lại ánh sáng mờ ảo từ ngọn nến trên bàn. Anh ôm Nguyên Hạ vào lòng, thì thầm những lời yêu thương ngọt ngào.
"Anh yêu em, Nguyên Hạ. Mỗi ngày bên em đều là một món quà vô giá."
Nguyên Hạ dựa đầu vào vai Trác Thành, đáp lại tình cảm của anh. "Em cũng yêu anh, Trác Thành. Anh là người đàn ông tuyệt vời nhất mà em từng gặp."
水水*
Câu chuyện sau hôn nhân 2: Tình tứ
Nguyên Hạ khẽ cựa quậy người, bên eo bị ôm chặt lấy khiến cô không di chuyển được. Mở mắt ra, người đàn ông nọ vẫn đang say ngủ. Cô nhớ lại tối qua, bọn họ không ngừng quấn lấy nhau đến hơn một giờ sáng. Anh dùng đủ loại tư thế khiến eo cô như sắp gãy ra, quả nhiên đàn ông hơn ba mươi nhu cầu thật sự quá mạnh đi.
Trác Thành mở mắt, mỉm cười với cô. Anh vòng tay ôm lấy cô, cúi đầu hôn lên bờ vai trần của cô. Dưới lớp chăn là cơ thể không mảnh vải của họ. Nguyên Hạ cựa quậy khiến da thịt càng ma sát hơn, người anh em của Trác Thành đột nhiên thức tỉnh, anh khô khốc miệng lên tiếng cảnh cáo người đang châm mồi lửa kia.
"Em đừng động đậy."
Trác Thành hôn lên môi Nguyên Hạ, cô cũng phát giác ra vấn để liền nằm yên không dám động nữa. Chỉ là người nọ vẫn không buông tha.
"Trác Thành...ưm" Âm thanh nỉ non của cô vang lên.
"Hửm, anh đây" Anh cúi đầu tiếp tục chính sự.
"Anh làm gì ah...ah"
Một buổi sáng cuối tuần ở nhà họ Trác, chẳng thấy hai chủ nhân đâu, chỉ có bên trong phòng cảnh xuân tràn ngập.
Ánh nắng ban mai len lỏi qua khe rèm, đánh thức Trác Thành. Anh khẽ xoay người, nhìn thấy Nguyên Hạ vẫn đang say giấc bên cạnh liền nở nụ cười. Anh là một tên cuồng vợ, mỗi sáng khi thức dậy đều ngắm nhìn thật lâu khuôn mặt thanh tú của cô.
Trác Thành nhẹ nhàng ngồi dậy tránh đánh thức người nằm trên giường, đi vào bếp chuẩn bị bữa sáng. Anh muốn dành cho Nguyên Hạ một bất ngờ ngọt ngào.
Tiếng xèo xèo của chảo dầu hòa cùng mùi thơm của trứng và thịt xông khói lan tỏa khắp căn bếp.
Tâm Di dụi mắt ngái ngủ bước đến ôm lấy chân anh.
"Baba, chào buổi sáng"
Trác Thành nhìn thấy công chúa nhỏ của mình liền để thìa sang một bên, cúi người ôm lấy cô bé hôn một cái lên má.
"Chào buổi sáng, công chúa nhỏ của ba"
Khi Nguyên Hạ thức dậy, cô ngạc nhiên khi thấy bàn ăn đã bày biện sẵn sàng. Trác Thành bưng đĩa trứng ốp la hình trái tim đến trước mặt cô, đôi mắt anh lấp lánh tình yêu.
"Chào buổi sáng, bà xã. Anh làm bữa sáng cho em."
Nguyên Hạ cảm động đến rơi nước mắt, người đàn ông khô khan này cũng biết lãng mạn rồi. Cô ôm chầm lấy Trác Thành, thì thầm:
"Cảm ơn anh, chồng yêu."
Tâm Di ngồi đối diện le lưỡi, nhăn mặt chọc bọn họ cười lớn. Khung cảnh ấm áp khiến người ta ngưỡng mộ.
***
Tâm Di, cô con gái 3 tuổi của Trác Thành và Nguyên Hạ, là niềm vui lớn nhất của họ. Cô bé có đôi mắt to tròn, mái tóc đen nhánh và nụ cười rạng rỡ như thiên thần.
Một buổi chiều, Trác Thành đang chơi đùa với Tâm Di trong phòng khách. Anh bế cô bé lên cao, xoay vòng vòng khiến cô bé cười khúc khích. Nguyên Hạ đứng bên cạnh, nhìn cảnh tượng ấm áp đó với trái tim tràn ngập hạnh phúc.
"Bố ơi, bố yêu Tâm Di nhất trên đời phải không?" Tâm Di hỏi với giọng ngây thơ.
Trác Thành hôn lên má con gái, đáp: "Đúng vậy, công chúa nhỏ của bố. Bố yêu Tâm Di hơn cả bản thân mình."
Sau khi Tâm Di ngủ say, Trác Thành và Nguyên Hạ dành thời gian riêng cho nhau. Họ cùng nhau xem một bộ phim tình cảm, tay trong tay.
Khi bộ phim kết thúc, Trác Thành tắt đèn, chỉ để lại ánh sáng mờ ảo từ ngọn nến trên bàn. Anh ôm Nguyên Hạ vào lòng, thì thầm những lời yêu thương ngọt ngào.
"Anh yêu em, Nguyên Hạ. Mỗi ngày bên em đều là một món quà vô giá."
Nguyên Hạ dựa đầu vào vai Trác Thành, đáp lại tình cảm của anh. "Em cũng yêu anh, Trác Thành. Anh là người đàn ông tuyệt vời nhất mà em từng gặp."
水水*
Câu chuyện sau hôn nhân 2: Tình tứ
Nguyên Hạ khẽ cựa quậy người, bên eo bị ôm chặt lấy khiến cô không di chuyển được. Mở mắt ra, người đàn ông nọ vẫn đang say ngủ. Cô nhớ lại tối qua, bọn họ không ngừng quấn lấy nhau đến hơn một giờ sáng. Anh dùng đủ loại tư thế khiến eo cô như sắp gãy ra, quả nhiên đàn ông hơn ba mươi nhu cầu thật sự quá mạnh đi.
Trác Thành mở mắt, mỉm cười với cô. Anh vòng tay ôm lấy cô, cúi đầu hôn lên bờ vai trần của cô. Dưới lớp chăn là cơ thể không mảnh vải của họ. Nguyên Hạ cựa quậy khiến da thịt càng ma sát hơn, người anh em của Trác Thành đột nhiên thức tỉnh, anh khô khốc miệng lên tiếng cảnh cáo người đang châm mồi lửa kia.
"Em đừng động đậy."
Trác Thành hôn lên môi Nguyên Hạ, cô cũng phát giác ra vấn để liền nằm yên không dám động nữa. Chỉ là người nọ vẫn không buông tha.
"Trác Thành...ưm" Âm thanh nỉ non của cô vang lên.
"Hửm, anh đây" Anh cúi đầu tiếp tục chính sự.
"Anh làm gì ah...ah"
Một buổi sáng cuối tuần ở nhà họ Trác, chẳng thấy hai chủ nhân đâu, chỉ có bên trong phòng cảnh xuân tràn ngập.
/77
|