“Chúng ta sẽ thăm ba anh sau” Anh quay sang nó nói nhẹ nhàng.
“Phải đó con mau ăn đi” Mẹ chông nó trao cho nó ánh mắt thật là đáng sợ.
“Dạ” Nó lại tiếp tục ăn
“Mà Việt Anh cháu học ở trường vậy tốt chứ?” Bà hỏi Việt Anh, nãy giờ cậu im quá
“dạ, tốt ạ, ngoại trừ gặp một con nhỏ nhà nghèo không ổn chút nào?”
“Sao vậy? Ảnh hưởng tới thứ hạng học tập không cháu?” Bà nội lo lắng hỏi
“Tât nhiên ạ, nó tranh hạng đầu với cháu?” Việt Anh cay cú nói.
“Thế cháu phải cố gắng lên rồi? Dự định thi gì chưa cháu?” Bà nội an ủi
“Dạ còn tận năm nữa mà bà. Nhưng mà chắc cháu sẽ thi họ viện cảnh sát giống anh?” Việt Anh nhìn sang anh mình
“Tại sao?” Bà nội hỏi
“Vì cháu muốn thực hiện ước mơ của anh cháu”
“Tốt, hãy cố gắng nha cháu”
Sau giờ ăn Bell nhận phần rửa bát về mình, hội con trai đang chơi mấy ván game gì đó còn bà nội, bác Ni, và mẹ chồng nó đang ngồi trong phòng. Còn Cẩm Nhung đang ở đâu? Bà chị này đang ở trong phòng riêng buôn chuyện.
Tại phòng Cẩm Nhung
Facebook: Inbox Cẩm Nhung: Này bồ.
Min Min: Sao vậy?
Nhung đang nhập văn bản...
Cẩm Nhung: Hôm nay tôi gặp vợ Thế đó
Con nhỏ đó xinh, nhưng không bằng bà. J)))))))
Min đang nhập văn bản...
Min Min: Rồi sao? Bọn tôi cũng chia tay rồi mà.
Anh lấy vợ đâu liên quan gì tôi.
Nhung đang nhập văn bản...
Câm Nhung: Tôi thấy có nhiều điều kì lạ lắm bà à.
Min đang nhập văn bản...
Cẩm Nhung: Nó bảo quen Thế nhưng 5 năm, trước cả bà
Min Min: Kể xem nào.
Cẩm Nhung: Thì đấy quen trước bà, hay nó là người yêu cũ của Thế nhỉ?
Min Min: Không thế được! Chắc chắc không phải người cũ đâu.
Nhung đang nhập văn bản...
Cẩm Nhung: Hay nó ngoại tình?
Mà tôi thấy nó rất quen.
Không chỉ có thể là....
Min đang nhập văn bản...
Hồ Ly Tinh
Min Min: Hồ Ly Tinh
Họ cùng đồng thanh nói như vậy..........
Cẩm Nhung: bà nghĩ giống tôi
Mau về đi. Tôi thấy nghi nghi
Min đang nhập văn bản...
Min Min: Nếu thế thì tức thật. Tôi sẽ về nhưng chưa phải lúc.
Cần thời cơ.
Cẩm Nhung: Vậy bây giờ tôi phải làm thế nào?
Min đang nhập văn bản...
Min Min: Giả vờ thân thiết để tiếp cận. ok
Cẩm Nhung: Ok. Thôi off xuống dưới nhà đây.
Min Min: Ừ, có gì liên lạc tôi.
Nhung tắt máy và đi xuống nhà, đi xuống phòng ăn. Lúc này Bell đang rửa bát tại đó- một mình. Cuộc nói chuyện ngắn ngủi của họ đương như đã dự báo cho chúng ta là sắp có biết ập tới Bell rồi. Nhung từ từ tiến tới chỗ Bell. Lúc này nó cảm thấy lạnh toát ở đằng sau gáy
“Này” Nhung tiến tới đặt nhẹ bàn tay lên vai Bella“Dạ, em chào chị” Bell giật mình quay lại phái sau
“Có gì mà phải giật mình thế?” Nhung hỏi
“Dạ không ạ” Bell vẫn đang rửa nốt số bát còn lại
“Chị chỉ muốn hỏi em rửa bát xong chưa thôi? Ra ăn hoa quả” Nhung mỉm cười
“Dạ em sắp xong rồi ạ. Hoa quả ở trên bàn chị ạ”
“Là dâu bây giờ cũng không vất vả mất nhỉ? Mà lại còn lấy về nhà cô chú đây sướng nhất đó. Ối người muốn lấy cũng không được. Nhà thì giàu có lại đẹp trai sáng sủa, vừa lấy về đã được ở riêng không chung với bố mẹ chồng. Em thật là sướng đó.” Nhung vừa nói vừa gọt hoa quả, than vãn có ca tụng có nhưng mục đích cuối cũng chỉ là...”Em làm cách nào để cưa được em trai chị vậy? có bí quyết gì chia sẻ đi em?”
“Dạ...dạ, sướng hay khổ không phải là lấy được chồng giàu hay không. Quan trọng là em lấy được người em yêu thương, đó mới là sướng chị à? Bí quyết thì em cũng không có chẳng qua là cái duyên cái số nó vồ lấy nhau thôi chị à.” Bell chỉ cười, thật không ngờ nó có thể nói hay như vậy.
“À ra là vậy.” Nhung bĩu môi tỏ vẻ khinh thường <> “Hi thôi ra ăn hoa quả đi em”
“Vâng”
Về tới nhà Bell thả mình rơi tự do xuống gường. hôm nàu là một ngày mệt mỏi, lau chùi, rửa bát, lại còn lo đối phó với nhà bác chồng thật là khó khăn.
“Hơ, mệt mỏi thật đấy. Mệt chết mất.” Nó than vãn như cái đêm tân hôn
“Hôm nay em vất vả rồi” Anh ngồi xuống ghê sôpha
“Tất nhiên, các anh chị họ của anh thật là nhiều chuyện. Họ tra hỏi em mọi thứ mục đính chính chỉ là lý đo vì sao anh và em quen nhau. Nhất là cái bà Nhung nhiều chuyện ấy. Hơ”
“Thì biết làm sao chúng ta cứ mặc kệ đi rồi chuyện cũng sẽ qua. Chán rồi họ sẽ không hỏi nhiều. Bây giờ tắm đi rồi còn đi ngủ nào” Anh cười cợt rồi đẩy nó vào nhà tắm.
Nước từ vòi hoa sen phun ra, hơi nóng phả vào mặt Bell như xua tan bao mệt mỏi. Lúc này bao nhiêu suy nghĩ chợt chen trong đầu nó. Một lúc sau, cánh cửa nhà tắm mở ra, hơi nước nóng phả ra, nó đang cầm khăn lau khô đầu vào bước ra.
“Em xong rồi đó, anh vào tắm đi” Nó ngồi xuống chiếc ghê sopha.
“Ừ, chốc anh vào” Anh dán cái mắt vào màn hình máy tính
“Anh làm gì đấy?” Nó đưa mắt lên nhìn anh
“Không có gì đâu” Anh vẫn dán mắt vào đấy, tay gõ lạch cạch vào bàn phím.
Nó có đôi chút tò mò nhưng nó cũng chẳng dám hỏi là anh đang làm gì, đang nhắn tin với ai hay là mấy câu hỏi tương tự nào đó. Một lúc sau anh cũng tắt máy vào đi vào nhà tắm.
“Phải đó con mau ăn đi” Mẹ chông nó trao cho nó ánh mắt thật là đáng sợ.
“Dạ” Nó lại tiếp tục ăn
“Mà Việt Anh cháu học ở trường vậy tốt chứ?” Bà hỏi Việt Anh, nãy giờ cậu im quá
“dạ, tốt ạ, ngoại trừ gặp một con nhỏ nhà nghèo không ổn chút nào?”
“Sao vậy? Ảnh hưởng tới thứ hạng học tập không cháu?” Bà nội lo lắng hỏi
“Tât nhiên ạ, nó tranh hạng đầu với cháu?” Việt Anh cay cú nói.
“Thế cháu phải cố gắng lên rồi? Dự định thi gì chưa cháu?” Bà nội an ủi
“Dạ còn tận năm nữa mà bà. Nhưng mà chắc cháu sẽ thi họ viện cảnh sát giống anh?” Việt Anh nhìn sang anh mình
“Tại sao?” Bà nội hỏi
“Vì cháu muốn thực hiện ước mơ của anh cháu”
“Tốt, hãy cố gắng nha cháu”
Sau giờ ăn Bell nhận phần rửa bát về mình, hội con trai đang chơi mấy ván game gì đó còn bà nội, bác Ni, và mẹ chồng nó đang ngồi trong phòng. Còn Cẩm Nhung đang ở đâu? Bà chị này đang ở trong phòng riêng buôn chuyện.
Tại phòng Cẩm Nhung
Facebook: Inbox Cẩm Nhung: Này bồ.
Min Min: Sao vậy?
Nhung đang nhập văn bản...
Cẩm Nhung: Hôm nay tôi gặp vợ Thế đó
Con nhỏ đó xinh, nhưng không bằng bà. J)))))))
Min đang nhập văn bản...
Min Min: Rồi sao? Bọn tôi cũng chia tay rồi mà.
Anh lấy vợ đâu liên quan gì tôi.
Nhung đang nhập văn bản...
Câm Nhung: Tôi thấy có nhiều điều kì lạ lắm bà à.
Min đang nhập văn bản...
Cẩm Nhung: Nó bảo quen Thế nhưng 5 năm, trước cả bà
Min Min: Kể xem nào.
Cẩm Nhung: Thì đấy quen trước bà, hay nó là người yêu cũ của Thế nhỉ?
Min Min: Không thế được! Chắc chắc không phải người cũ đâu.
Nhung đang nhập văn bản...
Cẩm Nhung: Hay nó ngoại tình?
Mà tôi thấy nó rất quen.
Không chỉ có thể là....
Min đang nhập văn bản...
Hồ Ly Tinh
Min Min: Hồ Ly Tinh
Họ cùng đồng thanh nói như vậy..........
Cẩm Nhung: bà nghĩ giống tôi
Mau về đi. Tôi thấy nghi nghi
Min đang nhập văn bản...
Min Min: Nếu thế thì tức thật. Tôi sẽ về nhưng chưa phải lúc.
Cần thời cơ.
Cẩm Nhung: Vậy bây giờ tôi phải làm thế nào?
Min đang nhập văn bản...
Min Min: Giả vờ thân thiết để tiếp cận. ok
Cẩm Nhung: Ok. Thôi off xuống dưới nhà đây.
Min Min: Ừ, có gì liên lạc tôi.
Nhung tắt máy và đi xuống nhà, đi xuống phòng ăn. Lúc này Bell đang rửa bát tại đó- một mình. Cuộc nói chuyện ngắn ngủi của họ đương như đã dự báo cho chúng ta là sắp có biết ập tới Bell rồi. Nhung từ từ tiến tới chỗ Bell. Lúc này nó cảm thấy lạnh toát ở đằng sau gáy
“Này” Nhung tiến tới đặt nhẹ bàn tay lên vai Bella“Dạ, em chào chị” Bell giật mình quay lại phái sau
“Có gì mà phải giật mình thế?” Nhung hỏi
“Dạ không ạ” Bell vẫn đang rửa nốt số bát còn lại
“Chị chỉ muốn hỏi em rửa bát xong chưa thôi? Ra ăn hoa quả” Nhung mỉm cười
“Dạ em sắp xong rồi ạ. Hoa quả ở trên bàn chị ạ”
“Là dâu bây giờ cũng không vất vả mất nhỉ? Mà lại còn lấy về nhà cô chú đây sướng nhất đó. Ối người muốn lấy cũng không được. Nhà thì giàu có lại đẹp trai sáng sủa, vừa lấy về đã được ở riêng không chung với bố mẹ chồng. Em thật là sướng đó.” Nhung vừa nói vừa gọt hoa quả, than vãn có ca tụng có nhưng mục đích cuối cũng chỉ là...”Em làm cách nào để cưa được em trai chị vậy? có bí quyết gì chia sẻ đi em?”
“Dạ...dạ, sướng hay khổ không phải là lấy được chồng giàu hay không. Quan trọng là em lấy được người em yêu thương, đó mới là sướng chị à? Bí quyết thì em cũng không có chẳng qua là cái duyên cái số nó vồ lấy nhau thôi chị à.” Bell chỉ cười, thật không ngờ nó có thể nói hay như vậy.
“À ra là vậy.” Nhung bĩu môi tỏ vẻ khinh thường <
“Vâng”
Về tới nhà Bell thả mình rơi tự do xuống gường. hôm nàu là một ngày mệt mỏi, lau chùi, rửa bát, lại còn lo đối phó với nhà bác chồng thật là khó khăn.
“Hơ, mệt mỏi thật đấy. Mệt chết mất.” Nó than vãn như cái đêm tân hôn
“Hôm nay em vất vả rồi” Anh ngồi xuống ghê sôpha
“Tất nhiên, các anh chị họ của anh thật là nhiều chuyện. Họ tra hỏi em mọi thứ mục đính chính chỉ là lý đo vì sao anh và em quen nhau. Nhất là cái bà Nhung nhiều chuyện ấy. Hơ”
“Thì biết làm sao chúng ta cứ mặc kệ đi rồi chuyện cũng sẽ qua. Chán rồi họ sẽ không hỏi nhiều. Bây giờ tắm đi rồi còn đi ngủ nào” Anh cười cợt rồi đẩy nó vào nhà tắm.
Nước từ vòi hoa sen phun ra, hơi nóng phả vào mặt Bell như xua tan bao mệt mỏi. Lúc này bao nhiêu suy nghĩ chợt chen trong đầu nó. Một lúc sau, cánh cửa nhà tắm mở ra, hơi nước nóng phả ra, nó đang cầm khăn lau khô đầu vào bước ra.
“Em xong rồi đó, anh vào tắm đi” Nó ngồi xuống chiếc ghê sopha.
“Ừ, chốc anh vào” Anh dán cái mắt vào màn hình máy tính
“Anh làm gì đấy?” Nó đưa mắt lên nhìn anh
“Không có gì đâu” Anh vẫn dán mắt vào đấy, tay gõ lạch cạch vào bàn phím.
Nó có đôi chút tò mò nhưng nó cũng chẳng dám hỏi là anh đang làm gì, đang nhắn tin với ai hay là mấy câu hỏi tương tự nào đó. Một lúc sau anh cũng tắt máy vào đi vào nhà tắm.
/24
|