Cố Phi rời khỏi phủ thành chủ, tất nhiên là đổi thành Tây Môn Khánh khuôn mặt mới đi ra ngoài, bởi vì bên ngoài khắp nơi là hắn cáo thị.
Cái gì có được hắn tin tức, đến Diệp gia thông báo, thưởng 10 ngàn hạ phẩm Linh Thạch.
Bắt được người mang đến Diệp gia, thưởng 10 vạn hạ phẩm Linh Thạch.
Mẹ nó, thật khổng lồ giải thưởng, hắn thật đáng giá như vậy sao???
Nghĩ nghĩ một chút, Cố Phi hướng Phù Đô Thành truyền tống trận mà đi.
Trên đường, hắn mua lấy một cái đùi gà nướng, vừa đi vừa gặm, rất thô tục vậy.
Ồ? Vương cấp võ giả tên ăn mày?
Cố Phi lướt nhìn qua một cái quần áo rách rưới ba mươi tuổi thanh niên, có vẻ giống ăn mày, hai tay bị cụt, nhìn vô cùng chán nản, không có một chút tinh thần.
Điểm tích lũy -10000
Danh tính: Dạ Phong.
Giới tính: Nam
Tuổi: 126
Tu vi: Vương Cảnh lục chuyển.
Tu vi tinh thần lực: Cấp 22
Tâm pháp: Huyền Nguyên Kiếm Kinh.
Công pháp: Huyền Nguyên Công.
Bí pháp: Thiên Long Thập Tam Biến.
Võ Kỹ: Huyền Nguyên Kiếm Pháp, Hồng Trần Bộ, Du Long Bộ, Hàn Băng Chưởng, Toái Ngọc Thủ...
Đóng lại màn ảnh nhỏ.
Cố Phi trong lòng nghĩ nghĩ, bản thân hiện tại không chết, nhưng gặp cao giai võ giả là đánh không lại.
Nghĩ vẫn là nuôi mấy cái thay mình đánh, dù sao điểm tích lũy nhưng dễ xoát.
Hệ thống, có thể làm hắn tay mọc lại? Cố Phi trong lòng hỏi.
Có thể! Hệ thống la lỵ đáp.
Vậy được...
Cố Phi tiến lại gần Dạ Phong, gã vẫn ngơ ngơ ngác ngác.
Hắn đạp đạp lên người gã, vẫn không nói gì.
Cố Phi mở miệng nói rằng: Ta giúp ngươi hai tay mọc lại, bù lại ngươi theo ta lăn lộn, như thế nào?
Dạ Phong vẫn ngơ ngơ ngác ngác.
Làm sao? Không tin ta?
Được, ta cho ngươi chứng minh!
Ta Cố Phi đối với Thiên Đạo ý chí xin thề, ta có thể làm cho Dạ Phong Kiếm Vương hai tay mọc lại hoàn hảo như ban đầu, như có giả dối, thiên lôi đánh xuống, hồn phi phách tán!
Thiên Đạo Thề Ngôn!
Lời thề thành công, thiên địa rúng động, trong cõi U Minh có cỗ lực lượng bay lên không, dung nhập vào trong hư không.
Lúc này, Dạ Phong ngước mặt lên nhìn Cố Phi, ánh mắt đăm chiêu, không biết đang suy nghĩ gì.
Cố Phi kiên nhẫn chờ đợi.
Năm phút trôi qua.
Mười phút trôi qua.
Mười lăm phút trôi qua.
Dạ Phong rốt cuộc mở miệng:
Ta Dạ Phong đối với Thiên Đạo ý chí xin thề, nếu Cố Phi làm cho ta hai tay mọc lại như ban đầu, Dạ Phong ta nguyện hiệu trung với hắn, nếu làm trái lời thề, dẫn đến Thiên Phạt, Hình Thần Câu Diệt!!!
Lời thề thành công, thiên địa rúng động, trong cõi U Minh có cỗ lực lượng bay lên không, dung nhập vào trong hư không.
Ha ha ha...
Tốt!!!
Chúng ta đi thuê phòng!
Cố Phi cười to nói, rốt cuộc thu được một cái tiểu đệ.
Dạ Phong ba chân kẹp lại, theo bản năng lui về sau, miệng ngờ vực hỏi: Thuê, thuê phòng làm gì?
Mẹ nó, đương nhiên là làm tay ngươi mọc lại, chứ ngươi nghĩ cái gì? Cố Phi mặt đen lại.
Hắn tự hỏi, bản công tử anh tuấn suất khí, giống gay sao, mẹ nó giống gay sao???
Cố Phi cùng Dạ Phong đi vào Thiên Thu Khách Sạn dưới ánh mắt kỳ kỳ quái quái của mọi người xung quanh.
Cố Phi mặt càng đen, hắn tức giận quát to: Nhìn cái mẹ gì? Còn nhìn nữa, lão tử cắt các ngươi ba chân!
Thuê một gian phòng, Dạ Phong theo Cố Phi lên phòng, Cố Phi để Dạ Phong ngồi đả tọa trên giường.
Dạ Phong hỏi: Không phải dùng cái gì Thánh dược sao? Đả tọa làm gì?
Cố Phi bắt đầu tung diễn kỹ.
Ta tu luyện một môn thần công, có thể giúp ngươi mọc tay, được rồi, đừng nói nhiều, ta vận thần công!
Cố Phi nhắm mắt, trong lòng kêu gọi hệ thống!
- 10000 điểm tích lũy.
Hai tay đặt lên lưng Dạ Phong, một cổ ấm áp lực lượng truyền vào thân thể gã, nháy mắt, từng cái từng cái tế bào ở hai cánh tay cụt hồi sinh.
Dần dần dài ra, thoái mái bạo, sung sướng bạo, khiến Dạ Phong không nhịn được mà rên rĩ.
Bốp...
Rên cái con mẹ ngươi? Còn muốn mọc tay thì ngậm mồm lại cho lão tử!!!
Cố Phi quất ngay một bạt tai lên đầu Dạ Phong, miệng quát to.
Dạ Phong ấm ức không thôi, quá thoải mái, quá sung sướng nhịn không được.
Vả lại, ta đường đường là Kiếm Vương, ngươi một cái Hóa Nguyên Cảnh mà thôi, có hay không nên là tôn trọng ta cái này tiền bối một chút?
Nghĩ là nghĩ vậy, bất quá Dạ Phong vẫn là bịt lại cái mồm.
Thời gian đại khái tám phút đồng hồ, hai tay Dạ Phong hoàn chỉnh mọc lại.
Hắn khua khua hai tay, không có gì bất tiện, mừng đến rơi nước mắt, cảm xúc dâng trào.
Bốn ngày trước, tên kia bại tướng Cuồng Đao Lý Thế Tường không biết làm cách nào mà trộm lấy Diệp gia bảo đao Tứ Cực Lôi Đao chạy đến khiêu chiến hắn.
Hắn bại, bại bởi đối phương Thần Binh Lợi Khí.
Tên kia còn tàn nhẫn phế bỏ hắn hai tay.
Tay muốn mọc lại cần có Thánh Dược, hoặc đột phá Đế Cấp, đúc lại Đế thân, hoặc là mời được Thánh Thủ Tà Y cắt tay cấy ghép, nhưng những điều này hoàn toàn vượt xa khả năng của hắn.
Hắn hoàn toàn mất tay, hoàn toàn mất đi hy vọng.
Kiếm giả mất tay còn gọi kiếm giả sao?
Giờ này Dạ Phong ánh mắt đầy cảm kích nhìn Cố Phi.
Cố Phi nổi da gà, hắn không thích nam nhân nhìn mình với ánh mắt như vậy, hắn mở miệng hừ lạnh nói:
Hừ, đừng nhìn ta với ánh mắt buồn nôn đó, cũng đừng mở miệng nói những lời buồn nôn!
Từ nay theo ta lăn lộn, gọi ta lão đại, sai đâu đánh đó, hiểu chưa?
Dạ Phong vốn định mắng to, đập cho Cố Phi một trận cho bỏ ghét, nhưng là hắn cảm nhận Thương Thiên muốn đến, liền cụp đuôi chó, mắt xám xịt hô một tiếng: Lão đại!
Tốt!
Đa theo ta lăn lộn, ta cũng không bạc đãi ngươi!
Cố Phi dùng 500 ngàn điểm tích lũy hối đoái Tham Lang Kiếm bản nâng cấp ném cho Dạ Phong.
Vốn là muốn hối đoái Tuyệt Thế Hảo Kiếm bản nâng cấp cho gã, bất quá sợ gã không dùng được, nên mới hối đoái Tham Lang Kiếm.
Dạ Phong nắm Tham Lang Kiếm yêu thích không buông, nhìn qua không có phù văn giống như phàm kiếm, nhưng khi nắm kiếm trong tay mới cảm nhận được, Thất Phẩm Huyền Binh bất quá cũng như thế đi.
Cố Phi quăng ánh mắt khinh bỉ, một thanh kiếm mà thôi, có cần phải như vậy hay không?
Hắn lại ném cho Dạ Phong một cái không gian giới chỉ, bên trong có ngân lượng, linh thạch cùng với một đống quần áo.
Hừ, thật là một cái nghèo bức Kiếm Vương!
Cho ta thay ngay một bộ đẹp mắt y phục!
Dạ Phong khóc không ra nước mắt, ta nhẫn giới là bị tên kia cướp đi có được hay không? Ta đường đường kiếm vương, làm sao có thể nghèo?
Dạ Phong thật sự rất hối hận, nhưng là muộn mẹ nó rồi, Thiên Địa Thệ Ngôn đã buông ra, như nước đổ đi, không rút lại được.
Dạ Phong trở lại bộ dáng cao ngạo lạnh lùng kiếm khách theo Cố Phi xuống quầy tính tiền, lại diện một bộ bạch y khí chất bất phàm, khiến không ai nhận ra hắn là gã cụt tay chán nản đi vào trước đó.
Rời khỏi Thiên Thu Khách Sạn, Dạ Phong yên lặng theo sau Cố Phi đi đến Phù Đô Thành truyền tống trận.
Truyền tống đến Nhu Thành khoảng cách không xa, chỉ mất 700 cái Linh Thạch phí.
Rất nhanh, hai người có mặt tại Nhu Thành, Cố Phi mang theo Dạ Phong đi đến Túy Hương Lâu tìm đám kỹ nữ.
Cái gì có được hắn tin tức, đến Diệp gia thông báo, thưởng 10 ngàn hạ phẩm Linh Thạch.
Bắt được người mang đến Diệp gia, thưởng 10 vạn hạ phẩm Linh Thạch.
Mẹ nó, thật khổng lồ giải thưởng, hắn thật đáng giá như vậy sao???
Nghĩ nghĩ một chút, Cố Phi hướng Phù Đô Thành truyền tống trận mà đi.
Trên đường, hắn mua lấy một cái đùi gà nướng, vừa đi vừa gặm, rất thô tục vậy.
Ồ? Vương cấp võ giả tên ăn mày?
Cố Phi lướt nhìn qua một cái quần áo rách rưới ba mươi tuổi thanh niên, có vẻ giống ăn mày, hai tay bị cụt, nhìn vô cùng chán nản, không có một chút tinh thần.
Điểm tích lũy -10000
Danh tính: Dạ Phong.
Giới tính: Nam
Tuổi: 126
Tu vi: Vương Cảnh lục chuyển.
Tu vi tinh thần lực: Cấp 22
Tâm pháp: Huyền Nguyên Kiếm Kinh.
Công pháp: Huyền Nguyên Công.
Bí pháp: Thiên Long Thập Tam Biến.
Võ Kỹ: Huyền Nguyên Kiếm Pháp, Hồng Trần Bộ, Du Long Bộ, Hàn Băng Chưởng, Toái Ngọc Thủ...
Đóng lại màn ảnh nhỏ.
Cố Phi trong lòng nghĩ nghĩ, bản thân hiện tại không chết, nhưng gặp cao giai võ giả là đánh không lại.
Nghĩ vẫn là nuôi mấy cái thay mình đánh, dù sao điểm tích lũy nhưng dễ xoát.
Hệ thống, có thể làm hắn tay mọc lại? Cố Phi trong lòng hỏi.
Có thể! Hệ thống la lỵ đáp.
Vậy được...
Cố Phi tiến lại gần Dạ Phong, gã vẫn ngơ ngơ ngác ngác.
Hắn đạp đạp lên người gã, vẫn không nói gì.
Cố Phi mở miệng nói rằng: Ta giúp ngươi hai tay mọc lại, bù lại ngươi theo ta lăn lộn, như thế nào?
Dạ Phong vẫn ngơ ngơ ngác ngác.
Làm sao? Không tin ta?
Được, ta cho ngươi chứng minh!
Ta Cố Phi đối với Thiên Đạo ý chí xin thề, ta có thể làm cho Dạ Phong Kiếm Vương hai tay mọc lại hoàn hảo như ban đầu, như có giả dối, thiên lôi đánh xuống, hồn phi phách tán!
Thiên Đạo Thề Ngôn!
Lời thề thành công, thiên địa rúng động, trong cõi U Minh có cỗ lực lượng bay lên không, dung nhập vào trong hư không.
Lúc này, Dạ Phong ngước mặt lên nhìn Cố Phi, ánh mắt đăm chiêu, không biết đang suy nghĩ gì.
Cố Phi kiên nhẫn chờ đợi.
Năm phút trôi qua.
Mười phút trôi qua.
Mười lăm phút trôi qua.
Dạ Phong rốt cuộc mở miệng:
Ta Dạ Phong đối với Thiên Đạo ý chí xin thề, nếu Cố Phi làm cho ta hai tay mọc lại như ban đầu, Dạ Phong ta nguyện hiệu trung với hắn, nếu làm trái lời thề, dẫn đến Thiên Phạt, Hình Thần Câu Diệt!!!
Lời thề thành công, thiên địa rúng động, trong cõi U Minh có cỗ lực lượng bay lên không, dung nhập vào trong hư không.
Ha ha ha...
Tốt!!!
Chúng ta đi thuê phòng!
Cố Phi cười to nói, rốt cuộc thu được một cái tiểu đệ.
Dạ Phong ba chân kẹp lại, theo bản năng lui về sau, miệng ngờ vực hỏi: Thuê, thuê phòng làm gì?
Mẹ nó, đương nhiên là làm tay ngươi mọc lại, chứ ngươi nghĩ cái gì? Cố Phi mặt đen lại.
Hắn tự hỏi, bản công tử anh tuấn suất khí, giống gay sao, mẹ nó giống gay sao???
Cố Phi cùng Dạ Phong đi vào Thiên Thu Khách Sạn dưới ánh mắt kỳ kỳ quái quái của mọi người xung quanh.
Cố Phi mặt càng đen, hắn tức giận quát to: Nhìn cái mẹ gì? Còn nhìn nữa, lão tử cắt các ngươi ba chân!
Thuê một gian phòng, Dạ Phong theo Cố Phi lên phòng, Cố Phi để Dạ Phong ngồi đả tọa trên giường.
Dạ Phong hỏi: Không phải dùng cái gì Thánh dược sao? Đả tọa làm gì?
Cố Phi bắt đầu tung diễn kỹ.
Ta tu luyện một môn thần công, có thể giúp ngươi mọc tay, được rồi, đừng nói nhiều, ta vận thần công!
Cố Phi nhắm mắt, trong lòng kêu gọi hệ thống!
- 10000 điểm tích lũy.
Hai tay đặt lên lưng Dạ Phong, một cổ ấm áp lực lượng truyền vào thân thể gã, nháy mắt, từng cái từng cái tế bào ở hai cánh tay cụt hồi sinh.
Dần dần dài ra, thoái mái bạo, sung sướng bạo, khiến Dạ Phong không nhịn được mà rên rĩ.
Bốp...
Rên cái con mẹ ngươi? Còn muốn mọc tay thì ngậm mồm lại cho lão tử!!!
Cố Phi quất ngay một bạt tai lên đầu Dạ Phong, miệng quát to.
Dạ Phong ấm ức không thôi, quá thoải mái, quá sung sướng nhịn không được.
Vả lại, ta đường đường là Kiếm Vương, ngươi một cái Hóa Nguyên Cảnh mà thôi, có hay không nên là tôn trọng ta cái này tiền bối một chút?
Nghĩ là nghĩ vậy, bất quá Dạ Phong vẫn là bịt lại cái mồm.
Thời gian đại khái tám phút đồng hồ, hai tay Dạ Phong hoàn chỉnh mọc lại.
Hắn khua khua hai tay, không có gì bất tiện, mừng đến rơi nước mắt, cảm xúc dâng trào.
Bốn ngày trước, tên kia bại tướng Cuồng Đao Lý Thế Tường không biết làm cách nào mà trộm lấy Diệp gia bảo đao Tứ Cực Lôi Đao chạy đến khiêu chiến hắn.
Hắn bại, bại bởi đối phương Thần Binh Lợi Khí.
Tên kia còn tàn nhẫn phế bỏ hắn hai tay.
Tay muốn mọc lại cần có Thánh Dược, hoặc đột phá Đế Cấp, đúc lại Đế thân, hoặc là mời được Thánh Thủ Tà Y cắt tay cấy ghép, nhưng những điều này hoàn toàn vượt xa khả năng của hắn.
Hắn hoàn toàn mất tay, hoàn toàn mất đi hy vọng.
Kiếm giả mất tay còn gọi kiếm giả sao?
Giờ này Dạ Phong ánh mắt đầy cảm kích nhìn Cố Phi.
Cố Phi nổi da gà, hắn không thích nam nhân nhìn mình với ánh mắt như vậy, hắn mở miệng hừ lạnh nói:
Hừ, đừng nhìn ta với ánh mắt buồn nôn đó, cũng đừng mở miệng nói những lời buồn nôn!
Từ nay theo ta lăn lộn, gọi ta lão đại, sai đâu đánh đó, hiểu chưa?
Dạ Phong vốn định mắng to, đập cho Cố Phi một trận cho bỏ ghét, nhưng là hắn cảm nhận Thương Thiên muốn đến, liền cụp đuôi chó, mắt xám xịt hô một tiếng: Lão đại!
Tốt!
Đa theo ta lăn lộn, ta cũng không bạc đãi ngươi!
Cố Phi dùng 500 ngàn điểm tích lũy hối đoái Tham Lang Kiếm bản nâng cấp ném cho Dạ Phong.
Vốn là muốn hối đoái Tuyệt Thế Hảo Kiếm bản nâng cấp cho gã, bất quá sợ gã không dùng được, nên mới hối đoái Tham Lang Kiếm.
Dạ Phong nắm Tham Lang Kiếm yêu thích không buông, nhìn qua không có phù văn giống như phàm kiếm, nhưng khi nắm kiếm trong tay mới cảm nhận được, Thất Phẩm Huyền Binh bất quá cũng như thế đi.
Cố Phi quăng ánh mắt khinh bỉ, một thanh kiếm mà thôi, có cần phải như vậy hay không?
Hắn lại ném cho Dạ Phong một cái không gian giới chỉ, bên trong có ngân lượng, linh thạch cùng với một đống quần áo.
Hừ, thật là một cái nghèo bức Kiếm Vương!
Cho ta thay ngay một bộ đẹp mắt y phục!
Dạ Phong khóc không ra nước mắt, ta nhẫn giới là bị tên kia cướp đi có được hay không? Ta đường đường kiếm vương, làm sao có thể nghèo?
Dạ Phong thật sự rất hối hận, nhưng là muộn mẹ nó rồi, Thiên Địa Thệ Ngôn đã buông ra, như nước đổ đi, không rút lại được.
Dạ Phong trở lại bộ dáng cao ngạo lạnh lùng kiếm khách theo Cố Phi xuống quầy tính tiền, lại diện một bộ bạch y khí chất bất phàm, khiến không ai nhận ra hắn là gã cụt tay chán nản đi vào trước đó.
Rời khỏi Thiên Thu Khách Sạn, Dạ Phong yên lặng theo sau Cố Phi đi đến Phù Đô Thành truyền tống trận.
Truyền tống đến Nhu Thành khoảng cách không xa, chỉ mất 700 cái Linh Thạch phí.
Rất nhanh, hai người có mặt tại Nhu Thành, Cố Phi mang theo Dạ Phong đi đến Túy Hương Lâu tìm đám kỹ nữ.
/39
|