Hủ Mộc Sung Đống Lương

Chương 257: CHÂN DUNG TÊN TRỘM

/703


Feilberg tỏ ra là một gia chủ biết điều. Ông vội vàng xin lỗi hai thầy trò Tarzan và mời họ vô phòng khách. Ông nói:

- Gần đây ở thành phố đột nhiên xuất hiện một tên trộm chuyên nghiệp. Nhiều đồng nghiệp của tôi đã bị gã ghé thăm bằng cách này.

Helga đã hoàn hồn. Cô nói nhỏ:

- Tôi đã nhìn tận mặt gã. Toàn bộ chẳng có đặc điểm gì nổi bật, trừ cặp môi mỏng và đôi mắt. Đôi mắt cực ác. Gã có thể làm mọi chuyện.

Feilberg nhanh chóng bưng lên hai li sinh tố trái cây. Ông ta mới nhấp một ngụm rượu vang thì xe cảnh sát đã hụ còi. Thanh tra Glockner bước vào nhà. Ông mừng rỡ khi liếc thấy Tarzan:

- Sao, cháu lại dính vô vụ này nữa à?

- Ồ, chào chú. Cháu chỉ dính vô một ngón tay thôi. Cô giáo Gotze biết nhiều hơn cháu.

Sau một hồi quan sát hiện trường, ông Glockner trầm ngâm:

- Đây có lẽ là hung thủ mà cảnh sát chúng tôi đang truy nã. Từ hai tháng nay các cửa hiệu đồ cổ bị đột nhập bởi một tên đạo chích ngoại hạng. Chúng tôi chỉ biết truy nã mà hoàn toàn mù tịt về nhân dạng hung thủ. Gã hành động hoàn hảo đến mức không để lại bất kì một dấu vết nào. Việc cô Gotze đã nhìn rõ mặt gã cực kì cần thiết cho công việc điều tra của chúng tôi.

Feilberg reo lên:

- Tôi đã bảo mà. Gã là một diệu thủ xuất quỉ nhập thần...

Ông thanh tra mỉm cười:

- Tôi nói thế chớ không có kẻ ác nào lọt nổi lưới trời đâu ông Feilberg. Nào, bây giờ thì tôi xin mời hai cô trò về Tổng nha cảnh sát. Cô Gotze sẽ giúp đỡ chúng tôi “vẽ” chân dung của gã. Còn Tarzan...

- Ồ, thưa chú Glockner, cháu kẹt...

- Chú biết từ khuya rồi thám tử ơi. Cháu bị kẹt ông thầy giám thị ở kí túc xá chớ gì. Được rồi, chú sẽ gọi điện về trường báo tin. Giúp đỡ an ninh trật tự xã hội, có ông thầy nào chẳng hoan hô hết mình, đúng không cháu?

- Dạ đúng!

Chiếc xe đạp đua của Tarzan được nhét vào cốp xe cảnh sát. Cả đám lên đường về Tổng nha, tất nhiên là trừ ông Feilberg ở lại thu gom tấm kính vỡ.

*

Trong văn phòng thanh tra Glockner, cô Helga và Tarzan đã đọc lại rồi kí tên vô biên bản. Ông Glockner mở lời:

- Thưa cô Gotze, bây giờ chúng ta cùng dựng lên chân dung tên đạo tặc. Cô nói rằng gã có bộ mặt bình thường như mọi người ư? Không sao, mời cô nhắm mắt lại...

Cô Helga làm y chang lời ông thanh tra chỉ dẫn. Rồi cô nói:

- Tôi đã tập trung trí nhớ. Tôi nhìn thấy gã rõ mồn một trước mặt mình.

- Tốt lắm. Trước hết tôi giải thích để cô hiểu cách làm việc của chúng ta. Cô có thấy một cái khung để lắp ráp đó chớ? Chính bức chân dung của tên tội phạm sẽ hiện lên trên khung này. Ở đây tôi có sẵn một bộ sưu tập đầy đủ các dạng khuôn mặt. Chúng ta sẽ xem lần lượt và cô sẽ chọn một khuôn mặt giống gã nhất. Trong ngăn bàn kia có hàng trăm tấm ảnh chụp mọi chi tiết trên các gương mặt: kiểu tóc, trán, mắt, mũi, miệng, cằm. Cô cứ việc thay đổi, bổ sung cho đến khi nào đưa ra một đáp số chính xác nhất.

Helga gật đầu trong cái nhìn hồi hộp của Tarzan. Trí nhớ của cô giáo cũng thật đáng nể, chỉ một lát cô đã tập hợp được khuôn mặt và kiểu tóc. Rồi cái cằm vuông, môi mỏng dính, mũi thanh, má hóp. Ái chà, chỉ còn thiếu cặp mắt hung ác. Cuối cùng cô chọn một... cặp mắt thô lố có hàng lông mày muốn giao nhau, hai con ngươi như loé sáng.

Cô lẩm bẩm:

- Đúng thế, đây chính là gã.

Glockner ngắm nghía bức chân dung:

- Tôi chưa hề thấy bộ mặt này. Có thể gã không nằm trong danh sách những can phạm có trong tàng thư cảnh sát. Chúng ta sẽ đăng hình gã trên các tờ báo để bà con nhận diện.

Tarzan thở dài:

- Cháu từng gặp vài tá đàn ông có bộ mặt tương tự, thưa chú! Cháu nghĩ là sẽ khó khăn...

Glockner vẫn thản nhiên:

- Nhưng một vài kẻ tương tự như vậy sẽ sa lưới trong những ngày tới. Thưa cô Gotze, có thể tôi sẽ phải nhờ cô đối mặt với một kẻ nào đó. Cô đồng ý nhận dạng hung thủ chớ? Cô là người duy nhất biết mặt gã.

Cô Helga gật đầu.

Tarzan nói thêm:

- Hình như thằng trộm cũng biết như vậy. Vì thế gã mới tính bịt miệng cô giáo vĩnh viễn bằng một con dao bấm.

Glockner nhếch môi:

- Một thằng ăn trộm tàn bạo. Gã là một sát thủ thì đúng hơn. Cô giáo nên thận trọng đề phòng.

*

Tarzan về tới trường nội trú thì trời đã khuya lắm. Thầy giám thị trẻ vừa ngáp dài vừa mở cửa:

- Lên lầu đi ông... thần. Tôi đã được ông thanh tra Glockner gọi điện. Vậy là cô giáo Gotze đã bắt quả tang một tên trộm hả?

- Dạ! Chúc thầy ngủ ngon.

Hắn chạy như bay lên “Tổ đại bàng” và sững sờ trước kỳ công của Kloesen. Coi, thằng mập không hiểu mắc chứng gì mà đem bày đủ chủng loại sôcôla trên hai chiếc giường nệm. Những phong kẹo ngon lành được xếp thành hàng tăm tắp.

- Trời đất, mày định bắt tao ngủ... đứng hả Kloesen?

Tròn Vo không hé miệng cười. Mặt nó lầm lì ra vẻ quan trọng:

- Ôi, đại ca không hiểu cái quái gì đâu. Kể từ đêm nay tao sẽ lập lại trật tự. Tao đã chia từng “nội dung” kẹo từ chiều tới giờ. Hàng bên trái là sôcôla sữa, sôcôla hạnh nhân, sôcôla nguyên chất. Hàng bên phải là sôcôla đậu phụng, sôcôla nhân nho, vân vân và... vân vân. Bá phát chớ đại ca?

- Bá phát con khỉ mốc. Một ngàn lẻ một thứ sôcôla trên đời này đều chui vô bụng mày mà.

- Nhưng cách chui vô thì phải khác chớ. Tao phải sắp xếp để mỗi khi thò tay vào thùng đựng sôcôla là không bị lộn tiệm. Muốn xực loại nào chỉ việc vươn năm ngón trúng phóc loại đó khỏi cần sử dụng mắt. Tao sẽ tập cho đến khi nào cúp điện cũng chộp trúng mục tiêu cần... xơi. Trời ạ, ăn lộn thứ kẹo mà mình chưa khoái trong giờ phút đó rất bực mình.

Tarzan không nín được cười:

- Tao không ngờ mày ham ăn đến mức đó. Trong khi vừa mới đây thôi tai hoạ suýt xảy ra cho một giáo viên quyến rũ nhất mày cũng không hề hay biết. Một vụ trộm...

Tròn Vo chấm dứt cơn hùng biện về sôcôla tức khắc. Nó há hốc:

- Trộm hả? Cái gì trộm? Lạy Chúa, giáo viên quyến rũ nhất hả? Còn ai ngoài cô giáo Helga? Ủa, tao cứ tưởng mày đi xem xi-nê với Công Chúa chứ?

- Mày làm gì mà quýnh quáng thế hả? Từ từ rồi tao kể...

Câu chuyện của Tarzan vừa kết thúc, Kloesen liền phồng mang trợn mắt thẩy một... miếng sôcôla vô miệng:

- Tao phải ăn cho đỡ tức thằng Max Jocher. Mày dặn nó đừng xớ rớ trước mặt tao mà mất mạng.

- Được thôi, biết đâu ngày mai mày lại đứng xớ rớ trước mặt nó ở Lerchenbach.

- Sẵn sàng! Nó sẽ biết tay mập này.

Nói rồi thằng mập tung một cú đá thần sầu vào... chân giường lấy... thớ, mà quên mất rằng chân nó không mang giày.

- Á, đau quá...

Cu cậu nhảy lò cò một hồi rồi ngồi phịch xuống sàn nhà kiểm tra mười ngón chân. May cho nó, các ngón vẫn còn đầy đủ. Tarzan nhìn nó mà ngao ngán:

- Mày không chịu “ngơi” hả Kloesen?

- Không, tao đang nuôi chí căm thù cha con thằng súc sinh Max. Tao không muốn giấc ngủ êm đềm làm tan biến nhuệ khí.

- Vậy thì làm ơn thu xếp sôcôla vô thùng hết cho tao. Tao sẽ “tan biến nhuệ khí” nếu mày không trả lại tao cái nệm giường...

*

Từ sáng sớm, hai quái đã rời khỏi giường dùng qua loa phần ăn sáng và phóng đến điểm hẹn. Tụi nó cập rập như vậy mà vẫn đến sau Karl và Gaby tới hai mươi phút.

Bầu trời hôm nay trong veo, không có lấy một làn gió. Giữa thiên nhiên mùa hè, Gaby ngó thật tuyệt trong bộ đồng phục màu trắng. Quần soóc, đi giày thể thao, sợi dây buộc chó vòng quanh thắt lưng.

Máy Tính Điện Tử thì... mỏng manh trong chiếc áo phông và quần soóc rộng thùng thình. Thêm một cái nón lưỡi trai kẻ ca-rô sụp xuống tận mang tai để tránh nắng. Nó đang làm trò xiếc với hai cọng cỏ gà thò ra hai bên mép vểnh lên như ria mèo.

Tarzan huýt gió. Con Oskar lao lại tức thì. Cặp tai đen như chiếc quạt bay phần phật. Lưỡi con chó thì dài thượt. Nó vừa chồm lên liếm tay Tarzan vừa ngoáy tít cái đuôi ngắn ngủn.

- Gấu, gấu, gấu...

Gaby tỉnh queo:

- Mình thật không hiểu nó thấy gì hay ho ở đại ca!

Tarzan chưa kịp đối đáp thì Karl cười chen vào:

- Oskar là một kẻ sành nhìn người đó. Mà này, người ta vẫn nói “chủ nào tớ đó” phải không các bạn. Hì...

Gaby lập tức lườm Máy Tính một cái để đời.

Còn Tarzan như mọi khi, hắn đã đánh hơi thấy nguy hiểm và đánh trống lảng liền:

- Chúng ta khởi hành là vừa, các bạn!

Bốn con “chiến mã” bằng sắt nối đuôi nhau qua khu rừng nhỏ. Gaby lên tiếng trước:

- Đêm qua có gì lạ nữa không Tarzan?

- Ủa, bạn chưa gặp “bố già” sao?

- Chưa, đêm qua ba mình có phiên. Lúc mình thức giấc sáng nay ông còn ngáy khò khò.

Tarzan cười:

- Đêm qua mình và cô Helga đã làm việc tại văn phòng của chú Glockner. Để cô giáo hoàn tất bức “chân dung tội phạm”. Chuyện xảy ra sau khi mình chia tay Gaby.

Tarzan kể hết đầu đuôi câu chuyện. Máy Tính Điện Tử có vẻ phẫn nộ:

- Tại sao dân làng Lerchenbach lại hùa theo lão Jocher ăn hiếp cô Helga? Thật nhục nhã, sống mà hoàn toàn bị người khác chi phối ư? Thật không hiểu nổi. Mình có cảm tưởng cái làng này sinh hoạt như một bộ lạc mà lão Jocher là tù trưởng.

Tròn Vo vỗ bụng bình bịch:

- Nhà ngươi nói hợp ý ta. Phải như TKKG tụi mình nè. Có cái đầu là đại ca, nhưng ai cũng có ý kiến riêng hết. Muốn ăn sôcôla hay thứ gì cũng tự do xả giàn...

Tất cả cười phá lên vì trò liên tưởng nhăng nhít của nó.

Đường xa đến nỗi con Oskar lưỡi lè ra gần chạm đất vì... đuối. Cũng may đúng lúc đó tự nhiên gió ở đâu lồng lộng thổi tới khiến con cẩu hào hứng trở lại. Trước khi vào làng Lerchenbach nó sủa lên một tiếng... ngọt ngào:

- Ẳng!

/703

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status