Hướng Dẫn Xử Lý Rác Thải

Chương 116

/129


Trích lời Gia Mộc: Có lúc thứ chúng ta cố gắng thể hiện cho người khác nhìn thấy lại chính là thứ chúng ta thật sự thiếu.

***

Lâm Gia Mộc xem từng bức ảnh, càng xem lông mày càng nhíu chặt. Tình trạng tinh thần của Hầu Lộ Lộ còn nghiêm trọng hơn chứng bệnh trầm cảm nhiều: "Cô ta ở bệnh viện tâm thần bao lâu?"

"Anh đã hỏi thăm thông tin ở bệnh viện tâm thần thành phố C, cũng không lâu lắm, cũng chỉ sử dụng thuốc chống trầm cảm". Trịnh Đạc cũng không biết phải làm sao: "Em điều tra về bố mẹ cô ta thế nào rồi?"

"Số máy bàn của gia đình cô ta đã ngừng sử dụng. Số điện thoại di động để lại trước đó cũng đã hủy. Vốn cô ta có mấy chị em tốt ở đoàn văn công, nhưng sau khi rời khỏi đoàn văn công cũng hoàn toàn mất liên lạc với họ". Lâm Gia Mộc lật từng bức ảnh lại, mặt sau bức nào cũng có viết thời gian, ngày tháng, địa điểm chụp. Xem ra cô ta đã theo dõi nhà họ Lục không phải một hai ngày, đa số là ảnh chụp cả nhà: "Nguồn gốc của những bức ảnh này ở đâu?"

"Anh đã dùng phần mềm tìm kiếm hình ảnh, có một hai bức được đăng trên weibo và không gian QQ của Tiết Văn Vũ, còn đại bộ phận là ở không gian QQ của bà Lục. Bà ta về hưu cũng chán, khoe ảnh con trai và cháu trai là thú tiêu khiển chủ yếu của bà ta. Bà ta chỉ chú ý không tiết lộ thân phận và địa điểm công tác của con trai, còn ảnh chụp gia đình thì không ngại gì. Không gian QQ của bà ta mặc dù chỉ người có quyền hạn mới có thể truy cập vào, nhưng người có chút kiến thức cơ bản về máy tính là có thể phá giải được".

"Để em tra địa chỉ IP những người từng truy cập không gian QQ của bà ta". Bàn tay Lâm Gia Mộc như múa trên bàn phím. Vòng tròn giao tiếp của bà Lục rất rộng lại cũng rất hẹp, quá nửa là nữ cán bộ cao cấp về hưu như bà ta. Có người cấp bậc cao hơn nhà họ Lục, có người cấp bậc thấp hơn nhà họ Lục, cũng đều đến tuổi về hưu mới bắt đầu tiếp xúc với mạng internet. Trong cuộc sống bình thường có ý thức bảo mật, lại hiểu không nhiều về thế giới mạng, cho rằng đặt quyền hạn truy cập là thật sự chỉ có bạn bè và người thân mới có thể nhìn thấy ảnh mình đăng. Lâm Gia Mộc tìm kiếm một lát đã thấy rất nhiều người đăng ảnh, đa số là khoe cháu trai, cháu gái, thú cưng hoặc ảnh chính mình đi tập thể dục. Có hai mươi mấy địa chỉ IP đã thăm không gian QQ của bà ta nhưng lại không có tương tác, trong đó còn có cả địa chỉ IP của nước ngoài. Lâm Gia Mộc tìm được hai IP đến từ quê quán của Hầu Lộ Lộ, thông qua địa chỉ IP tìm được số QQ.

Số QQ này hôm qua vẫn đăng nhập. Lâm Gia Mộc phá giải quyền truy cập không gian này, quả nhiên là không gian của Hầu Lộ Lộ. Không gian của cô ta rất thú vị, tất cả ảnh đều là ảnh trước khi cô ta béo phì, toàn là ảnh nghệ thuật và ảnh biểu diễn, còn có rất nhiều ảnh của "con trai". Đa số các dòng trạng thái đều kể về cuộc sống hạnh phúc của mình, nào là lấy chồng bộ đội rất cô quạnh, quanh năm suốt tháng không nhìn thấy chồng, may mà có con trai bên cạnh. Nào là mua áo cho con trai, mua quần cho con trai, một số chuyện thú vị của con trai. Có cả một số ảnh chụp quà tặng, đa số là hàng hiệu. Cô ta có rất nhiều bạn trên mạng, mọi người đều gọi cô ta là vợ lính xinh đẹp. Một trạng thái cô ta đăng là: Đưa con trai đi thăm ông xã! Suỵt! Không được hỏi mình đi đâu!

Phần bình luận phía dưới toàn là những lời chúc phúc và ca ngợi.

Lâm Gia Mộc thở dài. Hầu Lộ Lộ đã xây dựng một thế giới khác trên mạng. Trong thế giới này, cô ta lấy Lục Cẩn, sống cuộc sống của mợ chủ nhà cán bộ cao cấp, mặc dù cuộc sống cô quạnh, rất lâu không gặp ông xã nhưng còn có một đứa con trai ở bên mình.

Cô xem thông tin về không gian, không gian QQ này được mở sau khi Tiết Văn Vũ đính hôn với Lục Cẩn, dòng trạng thái đầu tiên là "Mình vừa đính hôn rồi", đăng kèm với ảnh một chiếc nhẫn kim cương. Cô ta viết mình đã vượt qua những khổ cực thế nào, cuối cùng được người nhà chồng tán thành, trở thành vợ chưa cưới của "anh ấy"...

Phía sau là mỗi ngày một trạng thái về cuộc sống hạnh phúc. Lúc kết hôn, cô ta đăng ảnh hai bàn tay nắm chặt lấy nhau, nhưng người chồng lại chưa bao giờ lộ mặt.

Hầu Lộ Lộ là một cô gái rất đẹp, từ nhỏ đến lớn luôn là tiêu điểm trong đám đông, sau khi vào đoàn văn công cũng là một ngôi sao sáng trong đoàn. Mặc dù thích chưng diện, cô ta lại không phải một người phụ nữ tầm thường ham hư vinh chỉ muốn tranh thủ lúc trẻ lấy được một người chồng có điều kiện tốt. Nhưng cô ta gặp Lục Cẩn, cuộc đời lập tức xuất hiện nghịch chuyển. Viên trân châu trong mắt người khác lại là rác rưởi trong mắt người nhà họ Lục. Tất cả tự tôn của cô ta đều bị giẫm dưới lòng bàn chân, cô ta vùng vẫy muốn nắm giữ mọi thứ mà không được, sau đó Lục Cẩn cũng bỏ cô ta mà đi. Nếu cô ta tự mình tỉnh ngộ, lật qua được trang sách mang tên Lục Cẩn này, cô ta sẽ vẫn có cuộc đời tươi sáng. Nhưng không phải ai cũng có thể tỉnh ngộ, cô ta xây ngôi nhà pha lê của mình trong không gian mạng. Trong ngôi nhà pha lê này, cô ta vẫn là viên trân châu đó, cô ta nhận được tất cả mọi hạnh phúc...

Trịnh Đạc cầm chuột từ tay Lâm Gia Mộc, mở một lời người khác nhắn lại một tháng trước: "Tôi cảm thấy không gian này là giả, trong ảnh chỉ có cháu bé, không có bất cứ người lớn nào. Cái gì mà vợ lính xinh đẹp chứ? Có mà lừa đảo".

Vốn đây là một lời nhắn lại ít được người khác chú ý, nhưng mấy tiếng sau có người trả lời người này, chửi những câu rất thô tục. Sau đó mười mấy người cũng hùa vào chửi mắng theo. Người đăng lời nhắn đầu tiên cũng nghiêm túc liệt kê bằng chứng, chẳng hạn như nói sai thương hiệu quần áo của con, quần áo con mặc rõ ràng không hợp với thời tiết ở bản địa, nói sai kiến thức cơ bản về nuôi dạy con cái, người khác hỏi đồ dùng và quần áo của con trong ảnh giá bao nhiêu tiền, cô ta trả lời không đúng. Mặc dù người này bị đám đông chửi bới phải chạy mất, nhưng hiển nhiên Hầu Lộ Lộ đã bị kích thích vì chuyện này, liên tục đăng mấy trạng thái nội dung kì lạ.

Ngôi nhà pha lê của cô ta đã xuất hiện vết rạn vì chuyện này...

Trong lúc Trịnh Đạc và Lâm Gia Mộc cùng xem trạng thái này, không ngờ Hầu Lộ Lộ lại lên QQ đăng ảnh. Đó là bức ảnh chụp cô ta sau khi béo phì bế Tráng Tráng ngồi trong một nhà hàng: "Sau khi sinh con tăng cân nhiều quá, rất ghét chính mình hiện tại. Có điều nhìn thấy con khỏe mạnh cảm thấy cũng đáng. Bởi vì sợ các bạn không thích mình mập mạp hiện nay nên không đăng ảnh chụp cùng con trai. Đăng bức ảnh này để củng cố quyết tâm giảm béo! Bắt đầu từ hôm nay sẽ đăng lịch trình giảm béo của mình".

Hiển nhiên các bạn trên mạng của cô ta cũng bị hình ảnh đã phát phì của cô ta làm kinh hãi. Mấy người bình luận đều nói thì ra cô ta đã hi sinh lớn như vậy vì con, còn có người khuyên cô ta giảm béo, có điều đại bộ phận bình luận đều tích cực.

Lâm Gia Mộc và Trịnh Đạc xem thông tin của bức ảnh, thời gian chụp là hai tiếng trước, địa điểm là thành phố C, nhìn trên khăn ăn có thể thấy nhà hàng tên là Bàn Đại Vương.

Lúc hai người chạy tới nhà hàng Bàn Đại Vương thì Hầu Lộ Lộ đã biến mất.

"Người này..." Quản lí trực nhíu mày nhìn bức ảnh: "Quả thật cô ta đã tới, còn đi cùng một đứa trẻ con, xem dáng vẻ thì hình như chuẩn bị bắt xe lửa. Đứa trẻ con không ngoan, cứ khóc đòi bà nội, đòi cô, đòi mẹ... Chúng tôi có mấy khách hàng đến khiếu nại cô ta quá ồn ào".

"Bắt xe lửa? Anh biết cô ta cần đi đâu không?"

"Đối diện nhà hàng chính là một điểm bán vé xe lửa. Cô ta gọi điện thoại nói với người khác là cô ta mua vé xe lửa về nhà, nói rất lớn tiếng, đứa bé thì vẫn khóc... Lúc đi còn đánh rơi vài thứ". Anh ta vừa nói vừa lấy một chiếc túi từ phía dưới quầy thu ngân ra: "Tôi đã xem qua, là quần áo trẻ con".

Trịnh Đạc mở túi, quả nhiên trong túi là quần áo Tráng Tráng mặc lúc bị bắt cóc: "Đứa bé đó bây giờ mặc quần áo kiểu gì?"

Quản lí nhìn anh ta một cái: "Anh là cảnh sát à? Khi đó tôi cũng định báo cảnh sát... Đứa bé đó thật sự không thân với cô ta..."

Trịnh Đạc hừ lạnh một tiếng: "Đứa bé đó là cô ta bắt cóc".

"A? Đúng là bắt cóc trẻ con à? Tôi thấy cô ta không giống như là..." Anh ta vừa nói vừa đi về phòng quản lí: "Anh chờ tôi mở ghi hình".

Trong hình ảnh camera ghi lại, Tráng Tráng đã thay quần bò và áo bông dài tay. Mặc dù dạo này có áp thấp nhưng ăn mặc thế này vẫn là quá kín đáo. Quần áo không thoải mái, cộng thêm sự sợ hãi đối với người lạ khiến Tráng Tráng cứ khóc mãi. Hầu Lộ Lộ không hề thật sự để ý tới cậu bé, chỉ không ngừng dùng điện thoại lên mạng và nói chuyện điện thoại với người khác.

Sau đó quản lí đến can thiệp, cô ta mới bế Tráng Tráng lên dỗ dành, lại lấy đồ ăn cho cậu bé. Tráng Tráng dù sao cũng vẫn còn nhỏ, có đồ ăn liền yên tĩnh hơn nhiều.

Camera bên ngoài nhà hàng cho thấy quả thật cô ta đi ra từ điểm bán vé xe lửa.

Lâm Gia Mộc và Trịnh Đạc đến điểm bán vé hỏi điểm đến của cô ta. Vừa nhìn thấy địa chỉ, Trịnh Đạc đã nhíu mày: "Cô ta đang đi tìm Lục Cẩn".

"Cái gì?"

Anh ta kéo Lâm Gia Mộc lên xe: "Lục Cẩn vốn công tác ở đây, giờ chắc không có ở đấy".

"Thế..."

"Biết đích đến, cũng biết số tàu, chuyện sau này không có quan hệ gì với chúng ta nữa". Trịnh Đạc thở dài một cái, cầm lấy điện thoại. Lúc đặt điện thoại xuống không khác gì đặt xuống được một gánh nặng.

Hai tiếng sau, Tiết Văn Vũ gửi một tin nhắn đa phương tiện đến. Cô ta bế Tráng Tráng vẫy tay với ống kính, kèm theo mười chữ: "Cảm ơn. Em tha thứ cho anh rồi. Xin lỗi!"

Trịnh Đạc xóa tin nhắn, cũng xóa số điện thoại của Tiết Văn Vũ, ngẩng đầu nhìn lên trời, không biết nghĩ gì.

"Vì sao?"

"Gì cơ?"

"Nhà họ Tiết có thế lực như thế, vì sao năm đó anh không nhờ nhà họ Tiết giúp đỡ?"

Sau khi mẹ và em gái Trịnh Đạc bị tai nạn giao thông, ý thức của Trịnh Lâm còn rất tỉnh táo. Cô nhớ rõ ràng tài xế gây tai nạn đã xuống xe xem hai mẹ con cô, sau khi phát hiện mẹ cô đã chết mới hoảng sợ quay đầu bỏ chạy. Sau đó đội cảnh sát giao thông mang ảnh tài xế gây tai nạn đến thì rõ ràng không phải người đó, nhưng người của đội cảnh sát giao thông lại nói khi đó cô bị kích thích quá lớn cho nên mới không nhìn rõ tài xế, không chịu chấp nhận lời khai của cô.

Trịnh Đạc cười gượng: "Nói chuyện điện thoại với em gái xong, anh biết chuyện này có vấn đề, ngay lập tức đến tìm Tiết Văn Vũ với Tiết tướng quân. Vốn anh cho rằng họ sẽ giúp anh, tìm ra thủ phạm gây tai nạn cho mẹ anh. Nhưng câu trả lời anh nhận được lại là: Đang trong giai đoạn nhạy cảm, không thể can thiệp công việc của địa phương. Khi đó Tiết tướng quân đang chuẩn bị được đề bạt, nghe nói cạnh tranh với đối thủ rất gắt, ông ta không chịu xen vào việc này... Sau đó anh đến tìm lãnh đạo nhà trường, lãnh đạo bảo anh tự tìm bằng chứng, khi có bằng chứng họ sẽ liên lạc với địa phương. Chính là bởi vì còn có hi vọng với những người này nên anh mới mất thời gian trọn bốn ngày. Đến khi anh nhận được đáp án chính xác, vừa chuẩn bị mua vé về nhà điều tra chân tướng sự việc, làm đám tang mẹ anh và chăm sóc em gái anh thì nhận được điện thoại báo em gái anh đã nhảy lầu. Khi đó cái gọi là chính nghĩa đã không còn quan trọng đối với anh. Cho dù bắt được thằng thiếu gia đó thì thế nào? Khung hình phạt tối đa cho người gây tai nạn giao thông là bảy năm. Dù hắn có vào tù cũng chẳng bao lâu lại được ân xá đi ra. Anh chỉ muốn bắt hắn lấy mạng đền mạng, thế là anh đến tìm Tiết Văn Vũ để chia tay cô ấy. Cô ấy biết tính anh, cô ấy biết anh đã mất tất cả người thân, về thành phố A chính là phải giết người nên đã ra sức ngăn cản anh. Nhưng lúc đó anh không có tâm tư nào khác ngoài báo thù nên cái lộn với cô ấy một trận rồi chia tay".

Anh ta ngẩng đầu nhìn vào mắt Lâm Gia Mộc: "Lúc em nhìn thấy anh lần đầu tiên, anh đã hạ quyết tâm giết người, lấy mạng đền mạng... Anh không có ý định sống trở về..."

Lâm Gia Mộc không nói gì mà chỉ kiễng mũi chân ôm anh ta. Có những vết thương không phải da thịt lành lặn là đã lành. Thoạt nhìn Trịnh Đạc chưa từng nói đến việc này không có nghĩa việc này không đè nặng dưới đáy lòng anh ta. Hầu Lộ Lộ, anh ta, Tiết Văn Vũ, thậm chí cả Lục Cẩn, cả bốn người đều có một phần thanh xuân và tình cảm được chôn giấu tại đó.

/129

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status