Hướng Dẫn Xử Lý Rác Thải

Chương 95: chương 94

/129


Trần Minh Minh vừa chỉnh lại áo khoác vừa đi ra cổng khách sạn. Đuôi mắt liếc thấy một chiếc xe Hyundai màu đen dừng ven đường, cô ta mỉm cười, hơi nâng cao âm thanh: "Trương Kình!"

Trương Kình dừng lại. Từ lần đầu tiên hẹn hò, hai người đã hiểu ngầm với nhau, ở những nơi công khai thì vờ làm bạn bè bình thường, lúc từ khách sạn đi ra thì một trước một sau, làm như không hề biết nhau. Trần Minh Minh gọi hắn rõ ràng lại vi phạm, nhưng hai người làm bạn tình nhiều năm như vậy, không có cảm tình cũng có giao tình, mặc dù sắc mặt Trương Kình không dễ coi lắm nhưng vẫn quay người lại.

Trần Minh Minh đi vội mấy bước, lấy một chiếc đồng hồ Rolex từ trong túi ra nhét vào tay Trương Kình: "Anh quên đồng hồ".

Trương Kình gật đầu, hơi xấu hổ vì đã hiểu lầm Trần Minh Minh: "Ngày kia anh mời em đi ăn ở Mỹ Thiện Viên".

"Ngày kia em còn có việc, để thứ hai đi". Trần Minh Minh có thể duy trì quan hệ bạn tình với Trương Kình nhiều năm như vậy chính là nhờ cô ta biết cách lấy lùi làm tiến, làm như mình không cần tình cảm của Trương Kình, cũng không cần tiền của Trương Kình, chỉ là một người phụ nữ có lối sống phương Tây thích làm bạn tình của Trương Kình.

"Ờ". Trương Kình gật đầu, đeo chiếc đồng hồ Rolex vẫn còn vương hương thơm trên người Trần Minh Minh vào tay, nhưng hắn không thể nào cái quai bằng một tay được.

Trần Minh Minh cười, đưa tay ra nhanh chóng cài quai đồng hồ, vẫy tay tạm biệt hắn: "Bye bye, công ty em còn có việc, thứ hai gặp lại".

Trương Kình gật đầu, không hề để ý khoảng cách giữa hắn và Trần Minh Minh lúc cô ta đeo đồng hồ cho hắn gần như thế nào, từ một góc độ nhất định thì nhìn rất giống hai người đang hôn tạm biệt.

Trần Minh Minh ngồi lên chiếc xe Honda của mình, giả vờ không để ý đến chiếc Hyundai chậm rãi đi theo, từ từ hòa vào dòng xe cộ.

Cô ta và Trương Kình đến với nhau chỉ do ngẫu nhiên. Vốn hai người chỉ quen biết hời hợt thông qua Giang Tĩnh. Công việc của Trương Kình bận rộn, không hề hứng thú với các mối quan hệ xã giao của Giang Tĩnh, cô ta lại muốn trò chuyện vài câu với Trương Kình, tìm kiếm các mối làm ăn cho văn phòng luật sư của mình. Có điều Giang Tĩnh luôn luôn bá đạo, cô ta thỉnh thoảng vui đùa vài câu khi gặp Trương Kình, Giang Tĩnh đã tỏ ra khó chịu, càng không cần phải nói đến chuyện giúp cô ta tìm kiếm khách hàng.

Năm năm trước cô ta đến Thượng Hải công tác, đại biểu cho bên A đàm phán, không ngờ một trong những công ty đầu tư của bên B lại là công ty của Trương Kình. Sau khi kết thúc đàm phán, hai người gặp nhau trong tiệc mừng công, bởi vì là người quen nên trò chuyện thêm vài câu. Lúc đưa danh thiếp cho cô ta, hắn dừng lại một chút trong lòng bàn tay cô ta, cô ta cũng ngầm hiểu...

Từ lần đầu tiên ngủ với nhau, cô ta đã biết Trương Kình không hề coi trọng mình, cô ta cũng giả vờ không quá để ý đến Trương Kình, trọn nửa năm không liên lạc với hắn. Dù thỉnh thoảng gặp Trương Kình ở nhà họ Trương, cô ta cũng chỉ chào hỏi bình thường, bởi vậy lại khiến Trương Kình thấy hứng thú. Nhân lúc Giang Tĩnh lên tầng thay đồ, hai người mới mở lời ong bướm, tối hôm đó thừa dịp Giang Tĩnh ngủ say, hai người lại quấn lấy nhau trong phòng ngủ dành cho khách chỉ cách Giang Tĩnh một bức tường.

Chính cô ta đã chủ động đề nghị làm bạn tình với Trương Kình, không dính dáng đến tình cảm mà chỉ thỉnh thoảng hẹn hò với nhau. Hơn nữa cô ta nói mình yêu chồng, không hề muốn li hôn, chỉ là cuộc sống quá buồn tẻ nên muốn tìm kiếm một chút kích thích với Trương Kình vẫn luôn tự nhận là phong lưu chứ không hạ lưu.

Quan hệ xác thịt của hai người duy trì năm năm. Trong năm năm đó Trương Kình đã vô số lần than vãn với cô ta rằng Giang Tĩnh bá đạo, xa xỉ, không biết thông cảm cho người khác, tách rời với xã hội. Lần nào cô ta cũng bênh vực Giang Tĩnh, khuyên Trương Kình không được quá nghiêm khắc. Ngay cả khi Trương Kình bao tình nhân khác, cô ta cũng rất khôn khéo nhắc nhở Trương Kình không được quên gia đình. Người phụ nữ Trương Kình thường xuyên qua lại, cặp kè với Trương Kình lâu nhất là cô ta, người được Trương Kình coi là tri âm cũng là cô ta.

Trần Minh Minh châm một điếu thuốc lá, thoáng nhìn chiếc xe Hyundai vẫn chạy theo phía sau mình. Mưu đồ năm năm, bây giờ đã đến lúc thu hoạch.

Giang Tĩnh có gì đặc biệt hơn người? Nói đến học hành, nếu cô ta không dựa vào quan hệ của gia đình thì thậm chí còn không thi đỗ được vào trường cao đẳng hạng ba. Vào đại học cả ngày chỉ biết trang điểm, thời gian đọc tiểu thuyết tình cảm còn nhiều hơn thời gian đọc sách, năm nào cũng có môn phải thi lại, ngay cả bằng tốt nghiệp cũng không biết là làm sao lại lấy được nữa. Nhưng bởi vì gia cảnh của Giang Tĩnh tốt, lúc người khác bận tìm công việc thì cô ta đã đi làm, người khác bận xem mắt thì cô ta đã chuẩn bị lấy con trai của bạn bố mình, nhà cửa, xe cộ, tiền mặt, tất cả đều có người chuẩn bị sẵn cho cô ta dùng.

Trần Minh Minh và Giang Tĩnh làm bạn nhiều năm như vậy, mặc dù cũng nhận được không ít lợi ích nhưng cũng bị Giang Tĩnh chọc tức rất nhiều lần. Cô ta dành dụm rất lâu mới mua được chiếc áo khoác tạm gọi là hàng hiệu, trong mắt Giang Tĩnh lại chỉ là một chiếc áo thông thường đã lỗi mốt. Lúc cô ta lấy chồng, gia đình hai bên dốc hết tiền của trả khoản phí lần đầu cho căn hộ nhỏ, Giang Tĩnh chỉ đến nhìn qua đã nói căn hộ này không đáng một đồng, nhân tiện làm mất mặt luôn cả họ hàng nhà chồng cô ta.

Những chuyện này cô ta đều có thể nhẫn nhục, ai bảo cô ta có chuyện cần nhờ vả Giang Tĩnh? Vòng tròn xã giao của Giang Tĩnh khiến cô ta vừa vào văn phòng luật sự đã nổi trội hơn người khác, khiến cô ta có thể một bước lên mây. Cô ta không tin nhất thời không bằng người ta thì cả đời cũng không bằng người ta, sớm muộn gì cũng có một ngày cô ta có thể phấn đấu đến mức làm cho Giang Tĩnh cũng phải hâm mộ.

Nhưng ai biết thế sự đổi dời, cô ta có cố gắng đến mấy thì cũng vẫn vĩnh viễn kém một chút, cho dù cô ta có thể oai phong trước mặt người khác, thậm chí dám cãi lại ông chủ, nhưng cô ta vẫn phải cúi đầu trước mặt Giang Tĩnh.

Đến tận lúc cô ta cặp với Trương Kình... Giang Tĩnh tốt số thì đã sao? Chẳng phải vẫn bị cô ta kéo xuống ngựa đấy thôi?

Nhà họ Trương mặc dù là phú hào nhưng tài sản của nhà họ Trương thì có quan hệ gì với Giang Tĩnh? Giang Tĩnh bây giờ có thể tùy tiện kí séc mua đồ, có thể vung tiền như rác trên thị trường nhà đất và xe cộ, nhưng tách khỏi tài lực của nhà họ Trương, Giang Tĩnh sẽ không còn là gì hết.

Cô ta lái xe vào bãi gửi xe ở khu nhà mình, xách túi xuống xe, khóa cửa xe lại, trong lòng thầm nghĩ: "Giang Tĩnh... Tôi phải xem sắc mặt của cô lúc nhìn thấy kết quả theo dõi, xem cô có tranh cãi, có đập phá, có làm nhà chồng ghét bỏ hay không? Tôi phải xem cô uy phong được đến lúc nào!"

***

Hôm đó vốn chỉ là hẹn hò bình thường, chỉ có Trần Minh Minh chú ý chiếc xe Hyundai vẫn đi theo mình đã không còn tung tích, trong lòng có dự cảm khó hiểu, vì vậy kéo rất dài thời gian tắm táp. Cho nên lúc Giang Tĩnh tới đánh ghen, cô ta có thể khóa trái cửa phòng tắm, vừa cười trộm vừa nghe Giang Tĩnh nổi điên bên ngoài.

"Trần Minh Minh! Mày là một con đĩ không biết xấu hổ! Dám động đến cả gia đình tao! Mày đã quên lúc đi theo tao nhặt cơm thừa như một con chó à? Mày đừng giả chết trong đó, mấy bộ đồ hở hang của mày còn để bên ngoài! Mày ra đây! Đi ra để tao nhìn cái mặt thối tha của mày..."

Giang Tĩnh gắng sức giật cửa.

"Giang Tĩnh, em không được làm ầm ĩ vô cớ!" Trương Kình muốn kéo Giang Tĩnh ra: "Tại sao em tìm đến đây được? Anh không ngờ em cũng rỗi hơi tìm người theo dõi anh như vậy!"

"Tôi không tìm người theo dõi anh thì làm sao biết anh ăn vụng đến cả trên người bạn tôi!"

"Em đừng nói khó nghe như vậy..."

Khách sạn năm sao có hai lợi ích. Một là cửa phòng tắm đủ chắc chắn, Giang Tĩnh giật một hồi lâu mà không giật ra được. Hai là bảo vệ đến nhanh, nhanh chóng đưa cả Giang Tĩnh và Trương Kình ra ngoài. Khách sạn bao giờ cũng vậy, lúc bạn đến làm khách thì đương nhiên bạn là thượng đế, họ sẽ chăm sóc bạn rất tốt. Nhưng nếu gây rối làm ảnh hưởng đến việc làm ăn và danh dự của người ta thì cũng ta cũng không hề khách khí.

Không đánh ghen được, lại bị mất mặt ở khách sạn năm sao, Giang Tĩnh vừa về nhà đã bùng nổ. Cô ta luôn luôn thích đẹp, các loại mĩ phẩm bôi lên mặt như không cần tiền, da mặt sớm đã bị mĩ phẩm làm cho rất khỏ thay đổi vẻ mặt. Nhưng cũng vì vậy, khi cô ta dữ tợn, đuôi mắt nứt ra thì cũng khó coi như dán một lớp mặt nạ Halloween lên mặt. Con trai hoảng sợ khóc rống thất thanh, bảo mẫu bế con không biết tránh đi đâu, Trương Kình muốn tránh cũng không được, chỉ có thể né tránh loạt tấn công đầu tiên bằng đệm lót sofa, loạt thứ hai bằng bát đĩa và loạt thứ ba bằng các dụng cụ nấu bếp của cô ta.

"Trên thế giới có nhiều phụ nữ như vậy mà anh không vụng trộm, lại vụng trộm với bạn học của tôi! Chẳng phải anh nói Trần Minh Minh đen như than, gầy đến mức trước sau như một sao? Vậy mà anh còn há mồm ăn vụng được! Anh có biết người khác đều coi tôi như chuyện cười, xem anh như thằng ngốc hay không? Anh là đồ không biết xấu hổ! Đồ đạo đức bại hoại! Anh chết đi!!!"

Trương Kình mấy năm nay cũng thường xuyên đến trung tâm thể dục thẩm mĩ luyện tập, cuối cùng tránh được hai loạt tấn công trí mạng, tránh ra được đến cửa ra vào: "Em đanh đá quá đấy! Không có chứng cứ gì mà tự nhiên nghi ngờ người ta! Em còn tự xưng là tốt nghiệp đại học danh tiếng cơ đấy! Không có một chút tố chất nào!"

"Tôi không có tố chất! Trần Minh Minh có tố chất! Anh đi tìm nó đi! Có giỏi thì anh lấy nó về đi! Nhà họ Trương của anh có tiền có thế, nhà họ Giang của tôi cũng không phải không có tên tuổi để mặc người khác ức hiếp!" Giang Tĩnh vừa nói vừa cầm dao bếp xông tới, Trương Kình hoảng sợ vội mở cửa chạy ra ngoài.

"Giang Tĩnh! Em không nên ép người quá đáng!"

"Tôi ép người quá đáng? Rõ ràng là anh ép người quá đáng! Không biết xấu hổ! Tôi nói với anh, Giang Tĩnh tôi chuyện gì cũng dám làm! Anh dám vụng trộm với con hồ li tinh kia làm tôi mất mặt, cũng làm nhà họ Trương của anh mất mặt, tôi phải chém chết anh rồi uống thuốc độc tự tử, tôi và anh cùng chết! Ai cũng biết Giang Tĩnh tôi điên lên thì chuyện gì cũng có thể làm được, anh đừng có thách thức giới hạn cuối cùng của tôi!" Giang Tĩnh giật cửa ra chửi mắng.

Trương Kình dùng hết sức bình sinh chạy ra ngoài, vừa vặn tránh được con dao bếp bay vèo qua tai. Trời ạ, người phụ nữ này đúng là chán sống! Năm đó hắn đã nói không chịu lấy cô ta vì cô ta đanh đá, nhưng bố mẹ ép quá mức nên đành phải lấy. Mấy năm nay cô ta cũng coi như là giữ khuôn giữ phép không làm chuyện gì quá đáng, không ngờ lúc bùng nổ lại đáng sợ như vậy.

Nghĩ đến sự ngang ngược của Giang Tĩnh khi sai người theo dõi mình và sự hung hãn của Giang Tĩnh khi đuổi giết mình vừa rồi, Trương Kình càng cảm thấy Trần Minh Minh đáng quý. Mấy năm nay cô ta không hề bảo mình li hôn, dù mình muốn trợ giúp cô ta về công việc thì cô ta cũng luôn từ chối khéo, một mình phấn đấu vươn lên trong sự nghiệp, việc trong nhà cũng chăm sóc chu toàn. Khó nhất là Trần Minh Minh không hư vinh, cùng chồng tay trắng dựng nghiệp... Nếu là Giang Tĩnh... Khi đó nếu mình không phải con trưởng của nhà họ Trương thì Giang Tĩnh sẽ chẳng thèm nhìn mình đến lần thứ hai.

Trương Kình trốn ở quán Starbucks cách nhà không xa gọi điện thoại cho Trần Minh Minh, không ngờ Trần Minh Minh từ chối không nghe máy. Hắn gọi lại lần thứ hai thì bên kia đã tắt máy.

Hắn đứng dậy gọi taxi đến dưới lầu công ty của Trần Minh Minh, nhận được câu trả lời là Trần Minh Minh đã xin nghỉ. Hắn lại đến nhà Trần Minh Minh, kết quả vẫn là người đi nhà trống. Trong lúc hắn ngỡ ngàng không biết làm sao, một số điện thoại lạ gọi đến máy của hắn: "A lô!"

"Anh không được tìm em nữa, Giang Tĩnh đã đến tận nhà em làm ầm lên rồi. Chồng em đòi li hôn em, em phải cứu vãn gia đình em. Chuyện này vốn chính là sai lầm của anh và em..."

"Sai làm thì làm sao?"

Trần Minh Minh cố gắng khống chế phản ứng của mình, vẫn cười thoải mái nhưng trong âm thanh không giấu được vẻ tủi thân: "Anh là đàn ông, người khác chỉ nói anh phong lưu. Bây giờ mọi người đều biết em mặt dày quyến rũ chồng của bạn học, không những là gia đình, sợ là ngay cả công việc cũng..."

"Chúng ta cùng đi thôi, đi đến nơi nào không có ai biết chúng ta và làm lại từ đầu".

"Không..., em còn có con... Em không thể bỏ mặc con em được..."

"Chúng ta mang con em đi..."

Trong lúc hai người đang nói chuyện sướt mướt, một đoạn ghi âm vang lên trong điện thoại: "Đừng cãi nhau nữa. Thế này nhé, bây giờ Gia Mộc ở đây, các bạn nói đàn ông không nhất định đều ăn vụng, chúng ta sẽ nhờ Gia Mộc điều tra, nếu có ai trong số các ông chồng của năm người chúng ta ngoại tình... nếu không tra được ai thì mọi người chúng ta cùng vui, thế nào?"

Đoạn đối thoại này dù không có hình ảnh nhưng Trương Kình cũng có thể nhận ra người đề nghị đánh cuộc ban đầu chính là Trần Minh Minh, cô ta... Không ngờ cô ta đã biết sẽ có thám tử tư đến điều tra chuyện ngoại tình từ trước... Điện thoại di động từ từ trượt xuống khỏi tay Trương Kình. Nếu vừa rồi Trương Kình là một chậu than thì đoạn ghi âm vừa rồi giống như là một cơn mưa như trút dội tắt toàn bộ sự nhiệt tình của hắn. Rốt cuộc hắn... bị người ta thao túng đến mức nào? Hắn đã làm hỏng bao nhiêu chuyện? Không ngờ hắn lại muốn vứt bỏ gia đình để theo cô nàng Trần Minh Minh cũng không ra gì này...

Trần Minh Minh đặt điện thoại xuống, ngồi bệt xuống đất. Cô ta không ngờ Lâm Gia Mộc còn có chiêu này, ghi lại đoạn đối thoại lúc đó rồi xâm nhập cuộc trò chuyện lúc cô ta đang đắc ý nhất và phát lại đoạn ghi âm đó...

Hết rồi... Năm năm vất vả lập mưu đồ toàn bộ đều hết rồi...

Điện thoại của cô ta có tin nhắn, là Lâm Gia Mộc gửi đến: "Tớ rất không thích bị người khác lợi dụng".

Trần Minh Minh cặm hận ném điện thoại vào bờ tường, chiếc điện thoại vỡ tung tóe...

/129

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status