Hương Thơm Mê Hoặc Của Hoàng Hậu

Chương 54: Tâm sự đế vương rất khó hiểu

/80


Tiểu mỹ nhân ngã vào trong một lồng ngực rộng lớn, cánh tay rắn chắc có cảm giác quen thuộc. Con ngươi mỹ lệ của Tần Hương Y mở thật to, hai tròng mắt long lanh tựa như hai ao nước xuân, nhẹ nhàng sáng lên.

"Hoàng hậu, trán của ngươi nóng quá!" Ngón tay của Bắc Đường Húc Phong lơ đãng xẹt qua da thịt Tần Hương Y, một trận cực nóng xâm nhập mà đến, nàng đang phát sốt! Hắn mẫn cảm nhăn lông mày lại, bàn tay đã rơi vào trên trán của nàng.

"Hoàng thượng, nô tì không có chuyện gì." Tần Hương Y che dấu phần ngắn ngủi xúc động trong lòng kia, ngắm u Dương Nghi Lâm ôm má nhỏ giọng nức nở đứng ở cách đó không xa một cái, nàng vẫn vẻ mặt tinh khiết yên lặng như cũ, ủy khuất còn giống đóa hoa cần tạ lỗi, chỉ là trong cặp con ngươi trong suốt như tuyết lại nhiều hơn một phần ánh sáng khác thường.

Bằng trực giác nữ tử, Tần Hương Y cảm thấy đó là ghen tị, thậm chí có thể nói là hận.

"Hoàng thượng ——" u Dương Nghi Lâm nũng nịu kêu Bắc Đường Húc Phong một tiếng, trong mắt của nàng là khát vọng, khát vọng được đến yêu mến của hắn, khát vọng hắn có thể quay đầu liếc mắt nhìn, quan tâm nàng một tiếng, dù sao nàng cũng là người bị hại, một cái tát của Ngu Uyển Nhi kia không nhẹ, khóe miệng đau đến run lên.

Bắc Đường Húc Phong giống như không nghe thấy, ánh mắt dời về phía Lệ Hưu bên cạnh, sắc mặt lạnh, nói : "Lệ Hưu, ngươi chiếu cố hoàng hậu như thế nào?"

"Hồi hoàng thượng, là nô tỳ —— sơ sẩy, nô tỳ —— đáng chết." Lệ Hưu hoang mang rối loạn quýnh lên trả lời, nàng bị câu hỏi đột nhiên của Bắc Đường Húc Phong biến thành trở tay không kịp, hoàng thượng còn có thể quan tâm hoàng hậu? Điều này cũng khiến cho nàng có chút bất ngờ, này không, vừa sốt ruột, nói chuyện lên, còn có chút ấp úng.

"Thôi. Hậu cung cũng đủ rối loạn. Hoàng hậu cũng không thể bệnh." Biểu tình của Bắc Đường Húc Phong thực nghiêm túc, vẻ mặt thân thiết của hắn thủy chung nhìn không tới một tia hư tình giả ý, ngay cả Tần Hương Y cũng cảm thấy buồn bực, trong khoảng thời gian này hắn không phải lưu luyến Kim Nghi cung không biết trở về sao? Vì sao hôm nay xum xoe như thế? Quái gở! Lúc này cư nhiên nhẫn tâm vứt bỏ u Dương quý phi không để ý, đây càng quái!

Hắn vừa nói vừa ôm chặt Tần Hương Y, lại tham lam liếc mắt Ngu Uyển Nhi bị cung nhân giữ chặt một cái, trong tròng mắt toát ra một tia buồn bã, nhẹ nhàng thở dài, phân phó Trà nhi chờ ở một bên, nói : "Trà nhi, hảo hảo chiếu cố nương nương các ngươi, cần gì trực tiếp nói với trậm, Thái y trong cung y thuật không tốt, trẫm liền chiêu nạp kỳ y dân gian, đoạt cầu phương thuốc cổ truyền, nhất định chữa khỏi bệnh của Đức Phi."

Trong đôi con ngươi sâu thẳm của hắn lộ ra kiên định nhàn nhạt.

Lúc trước phong Ngu Uyển Nhi là Đức Phi, hoàn toàn là đám hỏi chính trị, đối với nàng không có tình yêu, nhưng có ân tình, không thể vứt đi không để ý như vậy.

"Trà nhi thay nương nương tạ ơn hoàng thượng." Trà nhi hơi hơi gục đầu, cúi người bái một cái.

"Hoàng hậu, trẫm mang ngươi về Phượng Du cung." Bắc Đường Húc Phong thu tầm mắt, rơi xuống trên người Tần Hương Y, rất chân thành nói.

"Hoàng thượng, không cần. Nô tì không có gì trở ngại, chỉ là chút phong hàn mà thôi." Tần Hương Y đem tất cả bắt giữ ở trong mắt, vẫn cho ắc Đường Húc Phong là một tên lãnh huyết vô tình, ai ngờ chuyện của Ngu Đức Phi khiến trong lòng nàng nhiều hơn một phần ôn tồn, tim của hắn thật sự rất nhỏ.

Dưới một bộ bề ngoài kiên cường giấu bao nhiêu chuyện buồn, người nào sao biết được?

Chỉ là lại nhìn u Dương quý phi điềm đạm đáng yêu kia một cái, trong lòng Tần Hương Y đột nhiên rất không yên, lấy tay nhẹ nhàng đẩy cánh tay Bắc Đường Húc Phong ra, nện bước chân đi về phía nữ tử âm thầm ủy khuất kia, nói: "Muội muội, ngươi thế nào rồi?"

"Hoàng hậu tỷ tỷ, Nghi Lâm không có gì. Chỉ là vết thương nhỏ mà thôi." u Dương Nghi Lâm sợ hãi lui về sau hai bước, lắc lắc đầu, gục đầu nói.

"Miệng của ngươi đều chảy máu." Tần Hương Y có ý thức đề cao tiếng nói, muốn khiến cho Bắc Đường Húc Phong chú ý, không biết sao, vừa nhìn thấy cặp con ngươi động lòng người trong suốt của u Dương Nghi Lâm kia, lòng của nàng liền mềm nhũn.

Hai người bọn họ hẳn là lưỡng tình tương duyệt (cả hai đều yêu nhau), nhưng bây giờ tựa hồ không phải. Bắc Đường Húc Phong đối u Dương Nghi Lâm rõ ràng lạnh nhạt.

Rốt cuộc sao lại thế này? Trong lòng Tần Hương Y buồn bực cực kỳ.

"Nghi Lâm, ngươi trước quay về Kim Nghi cung đi. Trẫm bảo Thái y sang đấy xem ngươi." Bắc Đường Húc Phong nhợt nhạt ngẩng mắt, thản nhiên lướt u Dương Nghi Lâm một cái, ngữ khí đạm mạc cực kỳ.

"Vâng!" u Dương Nghi Lâm khom người cúi đầu, cẩn thận mỗi bước rời đi Linh Lung cung.

"Hoàng hậu cũng theo trẫm hồi cung đi." Bắc Đường Húc Phong nhìn thân ảnh càng lúc càng xa của u Dương Nghi Lâm, trong con ngươi hiện lên vẻ cô đơn cùng thất vọng.

Hắn rốt cuộc thất vọng cái gì? Không ai đoán được.

"Không được, hoàng thượng hẳn là hảo hảo cùng u Dương quý phi mới phải." Tần Hương Y nhẹ nhàng nói, không hề nhìn Bắc Đường Húc Phong nhiều hơn, sau đó dìu dắt cánh tay Lệ Hưu, đi chầm chậm ra cửa cung, nàng chưa từng quay đầu, đi được thản nhiên, sau lưng là một đôi con ngươi sâu thẳm, xa xa ngóng nhìn, tiếp theo là thở dài một tiếng.

Ống tay áo vàng sáng chặn lại, hắn dùng sức lắc đầu, kiệt lực muốn quên mất cái gì, nhưng không thể quên được, trên mặt tuấn dật lại tràn đầy sầu khổ.

Hắn than cái gì? Sầu cái gì? Không ai có thể đoán được.

Vội vàng trở lại Phượng Du cung, Tần Hương Y cho lui tất cả cung nhân, chỉ chừa một mình Lệ Hưu trong chánh điện, không khí ngưng trọng.

Lệ Hưu là một người thông minh, nàng biết nhất định là tiểu thư phát hiện manh mối quan trọng gì.

"Tiểu thư không phải đã phát hiện cái gì?" Lệ Hưu nhẹ nhàng hỏi.

"Lệ Hưu, Ngu Đức Phi không phải điên bình thường. Nàng là trúng độc 'Bách Tiếu hoa'." Tần Hương Y nắm chặt nắm tay nhỏ, thập phần khẳng định nói.

"Bách Tiếu hoa?" Lệ Hưu kinh hô một tiếng, bộ dạng khó có thể tin, "Tiểu thư, nghe cốc chủ nói qua, thiên hạ tuy lớn, nhưng 'Bách Tiếu hoa' loại thực vật thích râm mát chỉ có ở núi Bắc Tiên Tử cốc mới có."

"Đúng. Trong cung trừ ngươi và ta đối Tiên Tử cốc tương đối quen thuộc, vậy chỉ còn lại có hắn." Khi Tần Hương Y nói những lời này, thanh âm có chút cứng rắn.

"Không có khả năng. Nguyên Tinh thiếu gia và Ngu Đức Phi không oán không thù, hắn không có khả năng hạ độc ." Lệ Hưu dùng sức lắc đầu, nàng vẫn không thể nhận suy đoán này.

Kỳ thật Tần Hương Y cũng không thể nhận, nhưng mũi nhọn trực chỉ hướng Nguyên Tinh, trừ hắn ra không có người thứ hai biết sử dụng 'Bách Tiếu hoa '.

"Ta cũng hi vọng không phải hắn. Nhưng Nguyên Tinh gần đây thay đổi không ít. Ta không biết có phải là bởi vì trong cung hắc ám khiến cho tâm tính hắn bóp méo hay không, hay là bởi vì khác." Tần Hương Y cắn cắn môi son, gương mặt mỹ lệ đột nhiên tối sầm lại, tràn đầy đau đớn bất đắc dĩ.

"Tiểu thư, không cần suy nghĩ nhiều quá. Có lẽ chỉ là trùng hợp. Có lẽ địa phương khác cũng có 'Bách Tiểu hoa ', không thể nào là Nguyên Tinh thiếu gia." Lệ Hưu liếc mắt nhìn Tần Hương Y, trong lòng nhịn không được thương tiếc, tiểu thư đáng thương!

"Tốt lắm, Lệ Hưu, ta biết ngươi đang ở đây an ủi ta." Tần Hương Y nhẹ nhàng bắt tay Lệ Hưu, mím môi cười, ít nhất hiện tại nha hoàn trước mắt đối với nàng là thật tâm, như vậy là đủ.

"Tiểu thư, vừa rồi người còn đang phát sốt, nếu không kêu Thái y sang đây xem xem." Lệ Hưu nhanh chóng dời đi đề tài, kỳ thật nàng vẫn muốn hỏi tình trạng thân thể của Tần Hương Y, hiện tại rốt cuộc tìm được cơ hội, nhanh chóng hỏi một câu.

"Không ngại, đều bệnh cũ. Ngủ một đêm thì tốt rồi." Tần Hương Y lắc lắc đầu, nhìn đêm tối sâu không thấy đáy ngoài cửa sổ một cái, sau đó tự đi vào cung khuê, bóng hình xinh đẹp có vẻ rất nặng.

===

Đêm đã khuya, đèn cung đình của Phượng Du cung tắt người yên lặng.

===

Ánh rạng đông bình minh rất nhanh đẩy ra tối tăm.

"Nương nương, không xong. Nương nương ——" không biết qua bao lâu, truyền tới một thanh âm giống như từ phía chân trời, là Lệ Hưu! Một trận tiếng hô thực vội vàng gấp rút.


/80

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status