Edit: Ring.
Chuyện Lí Tương Vân bị phân đến Húc Dương viện, không đến nửa ngày, toàn bộ từ trên xuống dưới Bùi gia đều biết.
Sau khi nghe được tin này thì người vui kẻ buồn, mà vui nhất chính là tam phu nhân Lâm Quỳnh Hoa,
Từ khi nghe kể lại toàn bộ sự việc vì sao Lí Tương Vân lại bị phân đến Húc Dương viện, trong lòng nàng vẫn luôn vui sướng khi người gặp họa mà nghĩ nữ nhân kia cũng có ngày hôm nay.
Mấy năm nay Lí Tương Vân cấu kết với Tần Hồng Diệp chi thứ hai làm chuyện xấu, vẫn luôn tính kế Lâm Quỳnh Hoa nàng, đừng tưởng nàng không biết. Giờ thì tốt rồi, xem như gặp báo ứng.
Ả nằm mơ cũng muốn làm người của Bùi Vũ Khâm, nay được lắm, không làm di nương được thì đến chỗ hồ ly tinh Vân Ái Liễu kia đấu đá đi, thật tốt!
Sự đắc ý, vui vẻ trong lòng Lâm Quỳnh Hoa đâu phải chỉ hai ba câu là nói hết được, đúng là mấy ngày nay trời cũng giúp nàng.
Ngược lại với Lâm Quỳnh Hoa đắc ý, Tần Hồng Diệp cùng Vân Ái Liễu đều cười không nổi.
Bên Tần Hồng Diệp là bởi vì sự ái muội giữa Bùi Phong cùng Giang Mộ Yên nên lo lắng còn muốn không kịp, giờ lại thêm chuyện Lí Tương Vân bị Bùi Vũ Khâm đưa đến bên cạnh mẹ con Vân Ái Liễu.
Này quả thật chính là nhà dột gặp trời mưa a!
Lí Tương Vân này cũng thật là, lúc nào không quậy, lại lựa ngay lúc mấu chốt này mà ầm ĩ gây chuyện, đây không phải tự bê đá đập vào chân mình hay sao?
Như vậy tốt rồi, Phong nhi bên đây còn chưa lo xong, nàng đã phải gánh thêm bên Lí Tương Vân.
Tần Hồng Diệp nghĩ sao cũng cảm thấy sứt đầu mẻ trán.
Lại nghĩ đến hai bản sổ sách bị Giang Mộ Yên mang đi lúc trước đến giờ vẫn chưa lấy lại được, trong lòng Tần Hồng Diệp càng phiền chán không thôi.
Dù sao trước đây còn có thể mượn lý do cho Bùi Dạ Tập thú Giang Mộ Yên để Giang Mộ Yên thay bọn họ xem sổ sách, bây giờ hôn ước của hai đứa đã giải trừ, cũng có nghĩa là không còn liên quan gì nữa.
Đừng nói sau này không ai giúp bọn họ xem sổ sách, chỉ riêng chuyện làm sao để lấy lại được hai quyển sổ từ tay Giang Mộ Yên thôi cũng đã là một vấn đề nhức đầu.
Tổng không thể lớn gan công khai đến Lưu Vân tiểu trúc trực tiếp mở miệng đòi chứ?
Phải biết rằng bây giờ Bùi Vũ Khâm đang ở ngay bên cạnh sân của Giang Mộ Yên, bên đây hơi có động tĩnh gì, Bùi Vũ Khâm sẽ lập tức phát hiện nàng cùng Lí Tương Vân đang âm thầm đào góc tường Bùi gia.
Đương nhiên, vậy cũng không phải nói Bùi Vũ Khâm hoàn toàn không hay biết gì chuyện bọn họ làm, chỉ là hắn mắt nhắm mắt mở vờ như không biết mà thôi. Chuyện này với chuyện nàng bị Bùi Vũ Khâm nắm chứng cứ trong tay hoàn toàn khác nhau, không thể đánh đồng.
Cho nên trước khi Bùi Vũ Khâm chủ động nói toạc ra, chút động tác này của bọn họ là vẫn có thể tiếp tục. Điểm này, nàng ở Bùi gia làm nửa chủ tử nhiều năm như vậy sao có thể không biết.
Chính vì hiểu được phần nào phong cách làm việc của Bùi Vũ Khâm nên Tần Hồng Diệp cũng rõ ràng hơn. Nàng không thể vượt quá giới hạn trong lòng Bùi Vũ Khâm, nếu không sẽ gặp rắc rối lớn.
Nhưng hôm nay Lí tương Vân bị phạt, hôn ước của Bùi Dạ Tập cùng Giang Mộ Yên thất bại, cộng thêm Phong nhi bị Bùi Dạ Tập oán giận, còn có chuyện sổ sách,…… Nhiều chuyện như vậy, nàng phải làm sao mới tốt đây?
Bên đây Tần Hồng Diệp sứt đầu mẻ trán, bên kia, trong lòng mẹ con Vân Ái Liễu cũng không phải dễ chịu.
Lúc trước Bùi Vũ Khâm phân Húc Dương viện lớn như vậy, tốt như vậy cho bọn họ, lại đích thân chuẩn bị sính lễ cho Bùi Huyền, khắp nơi đều thể hiện sự chiếu cố cùng coi trọng đặc biệt với mẹ con nàng của thân làm thúc thúc, làm gia chủ là hắn, bây giờ lại mang Lí Tương Vân, người tương đương với nữ tổng quản trong Bùi phủ đưa đến để thu xếp chuyện vặt cho bọn họ.
Bọn họ cũng không thể không biết tốt xấu mà nói Lí Tương Vân này là gian tế Bùi Vũ Khâm phái đến đi?
Nhưng trên thực tế, trong mắt hai người, Lí Tương Vân này sớm muộn gì cũng là người trong phòng của Bùi Vũ Khâm, bây giờ phái đến Húc Dương viện này, nếu nói hắn không có ý định giám thị, bọn họ sao có thể tin tưởng?
Vì thế Vân Ái Liễu vốn mang mấy phần đắc ý cũng vì chuyện Lí Tương Vân bất ngờ bị phái đến mà mất đi không ít vui vẻ.
Nàng không thể không tiếp tục thận trọng từ lời nói đến việc làm, dù sao nàng thấy ứng phó với người Bùi Vũ Khâm xếp đến đây còn muốn khó khăn hơn với Lâm Quỳnh Hoa.
Mà từ sau khi biết được chuyện hôn sự của Bùi Dạ Tập cùng Giang Mộ Yên bị hủy hôm sinh nhật, Bùi Huyền vẫn chưa từng vui vẻ, lúc này lại nghe Lí Tương Vân muốn đến đây quản lí chuyện trong sân thay phòng ba bọn họ thì lại càng buồn bực hơn.
Thù cũ thêm hận mới khiến Bùi Huyền gần như không thể nhịn được nữa mà bộc phát con người thật.
Mà ngược lại với bao nhiêu người không vui, trong Bùi gia còn có một người rất cao hứng, đó chính là nha đầu Hồng Nguyệt trong phòng Giang Mộ Yên.
“Tiểu thư, tiểu thư – nói cho cô một tin tức tốt động trời!”
Hồng Nguyệt kích động chạy từ ngoài vào, lần đầu tiên không quy củ đến mức cửa cũng không gõ.
Giang Mộ Yên đang đọc say sưa một quyển sách về lịch sử Đông Vân quốc!
Cho nên nghe Hồng Nguyệt hô to gọi nhỏ, chân mày nàng không hề nâng lên đã hỏi một câu “Tin tức tốt gì mà khiến em hưng phấn đến vậy a, còn dùng đến hai chữ ‘động trời’ nữa?”
“Tiểu thư, tiểu thư, cô biết không? Nô tỳ vừa mới nghe hạ nhân trong phòng khác nói Tương di bị lão gia đuổi khỏi phòng, đến Húc Dương viện rồi.”
Hồng Nguyệt cố ý hạ giọng báo cáo, sợ bị người khác nghe thấy.
Giang Mộ Yên dừng lại một chút, sau đó ngẩng đầu, nhíu mày “Húc Dương viện? Đó không phải là sân mới phân cho Bùi Huyền ở sao?”
“Đúng vậy a! Tiểu thư, đây không phải là tin tốt động trời hay sao!”
Chuyện Lí Tương Vân bị phân đến Húc Dương viện, không đến nửa ngày, toàn bộ từ trên xuống dưới Bùi gia đều biết.
Sau khi nghe được tin này thì người vui kẻ buồn, mà vui nhất chính là tam phu nhân Lâm Quỳnh Hoa,
Từ khi nghe kể lại toàn bộ sự việc vì sao Lí Tương Vân lại bị phân đến Húc Dương viện, trong lòng nàng vẫn luôn vui sướng khi người gặp họa mà nghĩ nữ nhân kia cũng có ngày hôm nay.
Mấy năm nay Lí Tương Vân cấu kết với Tần Hồng Diệp chi thứ hai làm chuyện xấu, vẫn luôn tính kế Lâm Quỳnh Hoa nàng, đừng tưởng nàng không biết. Giờ thì tốt rồi, xem như gặp báo ứng.
Ả nằm mơ cũng muốn làm người của Bùi Vũ Khâm, nay được lắm, không làm di nương được thì đến chỗ hồ ly tinh Vân Ái Liễu kia đấu đá đi, thật tốt!
Sự đắc ý, vui vẻ trong lòng Lâm Quỳnh Hoa đâu phải chỉ hai ba câu là nói hết được, đúng là mấy ngày nay trời cũng giúp nàng.
Ngược lại với Lâm Quỳnh Hoa đắc ý, Tần Hồng Diệp cùng Vân Ái Liễu đều cười không nổi.
Bên Tần Hồng Diệp là bởi vì sự ái muội giữa Bùi Phong cùng Giang Mộ Yên nên lo lắng còn muốn không kịp, giờ lại thêm chuyện Lí Tương Vân bị Bùi Vũ Khâm đưa đến bên cạnh mẹ con Vân Ái Liễu.
Này quả thật chính là nhà dột gặp trời mưa a!
Lí Tương Vân này cũng thật là, lúc nào không quậy, lại lựa ngay lúc mấu chốt này mà ầm ĩ gây chuyện, đây không phải tự bê đá đập vào chân mình hay sao?
Như vậy tốt rồi, Phong nhi bên đây còn chưa lo xong, nàng đã phải gánh thêm bên Lí Tương Vân.
Tần Hồng Diệp nghĩ sao cũng cảm thấy sứt đầu mẻ trán.
Lại nghĩ đến hai bản sổ sách bị Giang Mộ Yên mang đi lúc trước đến giờ vẫn chưa lấy lại được, trong lòng Tần Hồng Diệp càng phiền chán không thôi.
Dù sao trước đây còn có thể mượn lý do cho Bùi Dạ Tập thú Giang Mộ Yên để Giang Mộ Yên thay bọn họ xem sổ sách, bây giờ hôn ước của hai đứa đã giải trừ, cũng có nghĩa là không còn liên quan gì nữa.
Đừng nói sau này không ai giúp bọn họ xem sổ sách, chỉ riêng chuyện làm sao để lấy lại được hai quyển sổ từ tay Giang Mộ Yên thôi cũng đã là một vấn đề nhức đầu.
Tổng không thể lớn gan công khai đến Lưu Vân tiểu trúc trực tiếp mở miệng đòi chứ?
Phải biết rằng bây giờ Bùi Vũ Khâm đang ở ngay bên cạnh sân của Giang Mộ Yên, bên đây hơi có động tĩnh gì, Bùi Vũ Khâm sẽ lập tức phát hiện nàng cùng Lí Tương Vân đang âm thầm đào góc tường Bùi gia.
Đương nhiên, vậy cũng không phải nói Bùi Vũ Khâm hoàn toàn không hay biết gì chuyện bọn họ làm, chỉ là hắn mắt nhắm mắt mở vờ như không biết mà thôi. Chuyện này với chuyện nàng bị Bùi Vũ Khâm nắm chứng cứ trong tay hoàn toàn khác nhau, không thể đánh đồng.
Cho nên trước khi Bùi Vũ Khâm chủ động nói toạc ra, chút động tác này của bọn họ là vẫn có thể tiếp tục. Điểm này, nàng ở Bùi gia làm nửa chủ tử nhiều năm như vậy sao có thể không biết.
Chính vì hiểu được phần nào phong cách làm việc của Bùi Vũ Khâm nên Tần Hồng Diệp cũng rõ ràng hơn. Nàng không thể vượt quá giới hạn trong lòng Bùi Vũ Khâm, nếu không sẽ gặp rắc rối lớn.
Nhưng hôm nay Lí tương Vân bị phạt, hôn ước của Bùi Dạ Tập cùng Giang Mộ Yên thất bại, cộng thêm Phong nhi bị Bùi Dạ Tập oán giận, còn có chuyện sổ sách,…… Nhiều chuyện như vậy, nàng phải làm sao mới tốt đây?
Bên đây Tần Hồng Diệp sứt đầu mẻ trán, bên kia, trong lòng mẹ con Vân Ái Liễu cũng không phải dễ chịu.
Lúc trước Bùi Vũ Khâm phân Húc Dương viện lớn như vậy, tốt như vậy cho bọn họ, lại đích thân chuẩn bị sính lễ cho Bùi Huyền, khắp nơi đều thể hiện sự chiếu cố cùng coi trọng đặc biệt với mẹ con nàng của thân làm thúc thúc, làm gia chủ là hắn, bây giờ lại mang Lí Tương Vân, người tương đương với nữ tổng quản trong Bùi phủ đưa đến để thu xếp chuyện vặt cho bọn họ.
Bọn họ cũng không thể không biết tốt xấu mà nói Lí Tương Vân này là gian tế Bùi Vũ Khâm phái đến đi?
Nhưng trên thực tế, trong mắt hai người, Lí Tương Vân này sớm muộn gì cũng là người trong phòng của Bùi Vũ Khâm, bây giờ phái đến Húc Dương viện này, nếu nói hắn không có ý định giám thị, bọn họ sao có thể tin tưởng?
Vì thế Vân Ái Liễu vốn mang mấy phần đắc ý cũng vì chuyện Lí Tương Vân bất ngờ bị phái đến mà mất đi không ít vui vẻ.
Nàng không thể không tiếp tục thận trọng từ lời nói đến việc làm, dù sao nàng thấy ứng phó với người Bùi Vũ Khâm xếp đến đây còn muốn khó khăn hơn với Lâm Quỳnh Hoa.
Mà từ sau khi biết được chuyện hôn sự của Bùi Dạ Tập cùng Giang Mộ Yên bị hủy hôm sinh nhật, Bùi Huyền vẫn chưa từng vui vẻ, lúc này lại nghe Lí Tương Vân muốn đến đây quản lí chuyện trong sân thay phòng ba bọn họ thì lại càng buồn bực hơn.
Thù cũ thêm hận mới khiến Bùi Huyền gần như không thể nhịn được nữa mà bộc phát con người thật.
Mà ngược lại với bao nhiêu người không vui, trong Bùi gia còn có một người rất cao hứng, đó chính là nha đầu Hồng Nguyệt trong phòng Giang Mộ Yên.
“Tiểu thư, tiểu thư – nói cho cô một tin tức tốt động trời!”
Hồng Nguyệt kích động chạy từ ngoài vào, lần đầu tiên không quy củ đến mức cửa cũng không gõ.
Giang Mộ Yên đang đọc say sưa một quyển sách về lịch sử Đông Vân quốc!
Cho nên nghe Hồng Nguyệt hô to gọi nhỏ, chân mày nàng không hề nâng lên đã hỏi một câu “Tin tức tốt gì mà khiến em hưng phấn đến vậy a, còn dùng đến hai chữ ‘động trời’ nữa?”
“Tiểu thư, tiểu thư, cô biết không? Nô tỳ vừa mới nghe hạ nhân trong phòng khác nói Tương di bị lão gia đuổi khỏi phòng, đến Húc Dương viện rồi.”
Hồng Nguyệt cố ý hạ giọng báo cáo, sợ bị người khác nghe thấy.
Giang Mộ Yên dừng lại một chút, sau đó ngẩng đầu, nhíu mày “Húc Dương viện? Đó không phải là sân mới phân cho Bùi Huyền ở sao?”
“Đúng vậy a! Tiểu thư, đây không phải là tin tốt động trời hay sao!”
/541
|