Huyễn Thần

Chương 110: Động chi dĩ lợi

/131


Nhìn vẻ mặt thoải mái của Mã Lý Áo, hắn mỉm cười nói: “Mã Lý Áo, ngươi đã rút lui khỏi tranh đoạt quyền lợi, ta xin chúc mừng ngươi. Nhân sinh chính là như vậy, ngươi càng không nghĩ muốn gì đó nhưng lại càng rơi vào trong tay ngươi!”

Nghe Lý Dật nói, Mã Lý Áo không khỏi kinh ngạc hướng hắn nhìn lại, hoàn toàn không rõ hắn đang nói gì! Nhìn Mã Lý Áo kinh ngạc, Lý Dật mỉm cười nói: “Ta đã quyết định huỷ bỏ chế độ thôn trưởng của Huyễn Thạch thôn. Từ hôm nay trở đi sẽ áp dụng chế độ thành chủ, ta là thành chủ, mà ngươi cùng La Tạp là hai người phó thành chủ, thế nào? Vị trí này ngươi vẫn không hài lòng sao?”

Này… Này!

Đối với những lời vừa nói của Lý Dật, Mã Lý Áo hoàn toàn sợ ngây người. Phó thành chủ! Vị trí này không biết còn cao hơn vị trí trưởng thôn mấy chục lần, mấy trăm lần, nhưng… Lấy tình trạng của Huyễn Thạch thôn mà nói, đây có thể sao?

Nhìn vẻ mặt khiếp sợ của Mã Lý Áo, Lý Dật mỉm cười nói: “Không cần hoài nghi ý ta! Ngươi suy nghĩ một chút, chủ trì đại cục là ta, bảo đảm nơi này yên ổn đoàn kết, mà ngươi phụ trách kinh tế của Huyễn thạch thôn, trụ cột kiến thiết thì do La Tạp. Phối hợp như thế, chẳng nhẽ không phải tổ hợp hoàn mỹ sao?”

Nói đến đây, Lý Dật ngạo mạn đứng lên kích động nói: “Muốn đạt được điều đó chỉ cần chúng ta đều xuất ra toàn lực, không có mục tiêu nào là tuyệt đối không đạt được cả!”

Quay đầu sang, Lý Dật nhìn thật sâu vào Mã Lý Áo, dũng cảm nói: “Nói thật ra ta không sợ ngươi phản bội. Với khả năng của ngươi, nếu như chỉ dựa vào bản thân nhiều nhất ngươi cũng chỉ thành một tiểu địa chủ mà thôi! Nhưng nếu đi theo ta làm việc, ta sẽ cho ngươi quyền lực lớn trong tay, càng trở thành đại địa chủ kiêu hùng một phương. Vô luân là quyền lợi hay kim tiễn, những gì chỉ đạt được trong giấc mơ ngươi đều có thể đạt được!”

Nói tới đây, Lý Dật dừng lại một chút, mỉm cười nói tiếp: “Ngươi nên nghĩ cho thật kĩ! Ngươi muốn là thôn trưởng của một thôn nhỏ chỉ có hai trăm hộ hay là nguyện ý làm một thành phó với hàng nghìn vạn dân? Ngươi nguyện ý làm một tiểu địa chủ tư sản có mấy trăm vạn, hay vẫn là trở thành một đại phú hào có được triệu vạn tư sản riêng? Quyền quyết định nằm ở trong tay ngươi!”

Vù…Vù…Vù…

Nghe những lời này của Lý Dật, Mã Lý Áo hô hấp dồn dập, lựa chọn trước mặt như vậy, còn có thể lo lắng sao? Cũng như hỏi một người nông dân, ngươi nguyện ý lên làm phó thị trưởng, hay là nguyện ý đi làm một thôn trưởng của một cái thôn nhỏ sâu trong núi? Đó là sự khác biệt quá lớn, lớn đến hoàn toàn không cần suy nghĩ mà đưa ngay ra được chọn lựa!

Làm!

Mã Lý Áo quát to một tiếng, hưng phấn hướng Lý Dật nói: “Ngươi nói đúng, nếu chỉ dựa vào một mình Mã Lý Áo ta nhiều nhất cũng chỉ là thôn trưởng. Nếu đã như thế còn không bằng đi theo ngươi, bỏ cái nhỏ để đạt thành tựu lớn hơn nữa, hôm nay…Ta Mã Lý Áo xin thề, đem cả đời thuần phục ngươi, phụ tá ngươi kiến thiết Huyễn Thạch vương triều!”

Tốt!

Quát to một tiếng, Lý Dật hưng phấn vỗ vỗ bả vai Mã Lý Áo nói: “Thống khoái! Thật sự là thống khoái! Ta đối với ngươi không có yêu cầu gì nhiều lắm, chỉ yêu cầu ngươi toàn lực phối hợp với hành động của ta. Nếu ngươi để ta thất vọng, thi triển bất cứ âm mưu quỷ kế gì không đúng với ta, ngươi nên biết rằng, giấc mộng của ta chính là giấc mộng của ngươi. Chúng ta chính là đang ở cùng một chiến tuyến, vinh quang cùng vinh quang, tổn hại cùng tổn hại, thế nào? Có thể làm được không?”

Hai mắt thần quang chợt loé nhìn thẳng vào Lý Dật, Mã Lý Áo nheo mắt nói: “Ngươi yên tâm, ta nói rồi, tất cả đều là người thông minh. Nên làm như thế nào, phải làm gì ta đều đã biết. Ngươi cứ yên tâm, Mã Lý Áo ta tuyệt đối không phải người ngu xuẩn. Nếu như ngươi phát hiện ta có bất cứ quỷ kế gì có thể lập tức diệt trừ ta, Mã Lý Áo ta sẽ không một câu oán hận!”

Tốt lắm!

Vui mừng nhìn Mã Lý Áo, chính là theo lời lão, chúng ta đều là người thông minh, biết làm như thế nào mới đúng là lợi cho chính mình nhất, hơn nữa… Lý Dật cũng không sợ lão phản bội, Mao lão nhân gia nói rất đúng (tức Mao Trạch Đông): “Chính quyền giành được từ trong chiến đấu, chỉ cần ta nắm được binh quyền, hắn thật sự tạo không được nổi sóng lớn. Hắn cùng ta đều hiểu được, ta tuyệt đối không cho phép hắn phản bội, một lần cũng không cho phép. Cho dù hắn không nói, chỉ cần ta phát hiện hắn muốn phản bội ta, ta cũng sẽ lập tức giết chết hắn cùng người nhà của hắn. Đây thật sự không có bất cứ chút nhân từ nào hết!”

Nhìn sang Mã Lý Áo, Lý Dật cười hắc hắc nói: “Nếu mọi người mục tiêu đều giống nhau, như vậy chúng ta cũng không cần chậm trể nữa. Hiện tại ngươi lập tức tới thư phòng, đem tất cả những thứ có giá trị của Huyễn Thạch thôn, tất cả hạng mục có thể sinh lợi liệt kê ra cho ta. Hai giờ sau, ta muốn xem tư nguyên Huyễn Thạch thôn phân bố ra sao, thế nào? Có chuyện gì không?”

Ngạo nghễ ngẩng đầu lên, Mã Lý Áo ngang nhiên nói: “Đây là phận sự của ta, chỉ cần nửa giờ là đủ rồi. Nếu như ngay cả cái này cũng không làm tốt, ta cũng không còn mặt mũi ngồi vào chiếc ghế phó thành chủ này nữa! Ngươi ngồi chờ tin tốt của ta đi!” Vừa nói chuyện, Mã Lý Áo thống khoái xoay người , hướng thư phòng bước nhanh tới.

Nhìn Mã Lý Áo nhanh chống đi xa, Lý Dật không khỏi hài lòng cười. Nhận được sự trợ giúp của Mã Lý Áo cùng La Tạp, đối với hắn thật sự quá trọng yếu. Vô luận như thế nào, bọn họ đều là người có thực lực cạnh tranh chức thôn trưởng. Mệnh lệnh do bọn họ trực tiếp đưa ra so với hắn còn thích hợp hơn một chút, mọi người khi tiếp nhận cũng sẽ không có chút do dự cùng mâu thuẫn gì lớn .

Hơn nữa, Lý Dật cũng chỉ là một hài tử mười chín tuổi. Với kiến thức của hắn trên địa cầu mà nói, nêu ra chủ ý hay vẫn là có thể được nhưng nếu muốn hắn tự mình đi làm tất cả, hắn thật sự không có bản lĩnh đó.

Hiện tại, La Tạp phụ trách trụ cột kiến thiết, Mã Lý Áo phụ trách quản lý kinh tế, nhiệm vụ của Lý Dật là phác hoạ ra một kế hoạch to lớn. Đó là điều rất dễ dàng, phải biết rằng… Trên địa cầu quy hoạch thành thị, hắn đã thấy rất nhiều, hơn nữa bản thân còn sống tại Thượng Hải. Mặc dù hắn không có năng lực quy hoạch, nhưng đơn giản chỉ là bắt chước thì Lý Dật vẫn có thể làm được.

Về phương diện khác, có La Tạp cùng Mã Lý Áo trợ giúp, Lý Dật có thể bỏ ra nhiều thời gian hơn để tu luyện. Vô luận như thế nào, thực lực mới là trọng yếu nhất. Ý nghĩ của hắn về tương lai đều là dựa vào trụ cốt vững chắc này, nếu bản thân chỉ là một tên phế vật, vậy hết thảy những thứ này cũng chỉ là trăng dưới đáy nước mà thôi.

Kế hoạch đã thành công, bỏ đi tất cả âm mưu gian kế, tâm tình của Lý Dật hiện giờ rất tốt. Nhanh nhẹn hướng phía phòng sau đi tới, mặc dù mới không thấy Du Du có một lúc nhưng hắn đã bắt đầu nghĩ tới nàng. Du Du thật sự là đẹp lắm, hắn chỉ cần nhìn thấy nàng vui vẻ. Mỹ nhân và hoa giống nhau, đều là nhìn trăm ngàn lần cũng không chán!

Tiểu Dật…

Nhìn thấy hắn tiến vào, Du Du ân cần đi ra đón, vội vàng hỏi: “Thế nào? Tất cả giải quyết có ổn thoả không?”

Ân!

Mừng rỡ gật đầu, Lý Dật khẽ kéo cái mũi nhỏ của Du Du, cưng chiều nói: “Tại cơ trí của tiểu nha đầu ngươi, tất cả đều giải quyết tốt đẹp rồi!”

Nói tới đây, Lý Dật than thở nhìn Du Du, cảm khái nói: “Không nghĩ tới, nha đầu ngươi thật đúng là thông minh, dĩ nhiên có thể nghĩ đến lời lừa gạt mọi người tuyệt diệu như vậy, hắc hắc… Ta lúc ấy cũng là bị ngươi làm cho kinh ngạc, ngươi thật lợi hại!”

Nghe xong Tiểu Dật nói, Du Du không khỏi mắc cỡ đỏ mặt cúi đầu, thì thào nói: “Du Du không có gạt người, Du Du nói đều là lời thật tình…”

Cái gì?

Bởi vì tiếng nói của Du Du quá nhỏ, cho nên hắn không có nghe rõ lời nàng, lớn tiếng hỏi lại. Nghe thấy câu hỏi của Lý Dật, Du Du ngẩng đầu, ngượng ngùng liếc mắt nhìn hắn một cái, sau đó đó e lệ nói: “Không… Không có gì… Ta không có nói gì thêm!”

Khó hiểu nhìn Du Du, bất quá… Nếu nàng không muốn nói cho hắn biết, hắn cũng không cần phải ép buộc nàng, huống chi… Tâm trí của Lý Dật hiện tại chìm đắm trong ước mơ tốt đẹp về tương lai. Những lời Du Du vừa nói, nghĩ đơn giản chỉ là nói khách khí, nói rồi cũng không cần phải hỏi lại lần nữa.

Đông đông đông…

Trong lúc Lý Dật cùng Du Du ngồi nói chuyện, thời gian rất nhanh trôi qua. Lúc tiếng đập cửa vang lên, hắn mới phát hiện thời gian đã qua nửa giờ.

Để Du Du nghỉ ngơi trong phòng thật tốt, Lý Dật đẩy cửa phòng ra. Ngoài cửa, Mã Lý Áo vẻ mặt hưng phấn đang chờ. Người này quả nhiên lợi hại, đúng là chỉ tốn hơn hai mươi phút đồng hồ đã hoàn thành nhiệm vụ hắn giao cho lão, xem ra… Ta vẫn còn là xem thường lão!

Than thở lắc đầu, Lý Dật đối với Mã Lý Áo giơ ngón tay nói: “Lợi hại! Quả nhiên lợi hại! Không hổ là nhà kinh tế tài ba nhất Huyễn Thạch thôn, tốc độ thật nhanh!”

Vỗ vỗ bả vai Mã Lý Áo cổ vũ hắn cười hắc hắc nói: “Tốt lắm! Hiện tại ngươi về nhà nghỉ ngơi thật tốt đi, phần văn kiện này buổi tối ta sẽ xem kĩ. Sáng sớm ngày mai ngươi lại tới đây, đến lúc đó, ta sẽ bổ nhiệm ngươi vào vị trí mới!”

Được rồi!

Mã Lý Áo hưng phấn gật đầu, dĩ nhiên đối với hắn cung kính khom người, lúc này mới vui sướng quay người rời đi. Nhìn Mã Lý Áo dần dần đi xa, Lý Dật biết… Bản thân bước đầu đã chiếm được tôn kính của người này!

--------------------------------------------------------------------------------------------


/131

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status