Huyết Hồ thản nhiên liếc nam tử một cái, mày nhíu lại. Không biết vì sao, một cảm giác quen thuộc tràn đầy trong đầu, có chút chán ghét nhìn tử y nam tử trước mặt. Vốn là người chưa từng tiếp xúc qua, như thế nào sinh ra cảm xúc này? Chính Huyết Hồ cũng không biết.
“Nhị hoàng tử”
Bên trong đám người, có người cung kính nói.
Nhị hoàng tử, Huyết Hồ nghe vậy, đôi mi thanh tú giãn ra, một tia không hờn giận xẹt qua. Giờ nàng đã hiểu rõ, nguyên lai cùng thái tử chó má kia là huynh đệ! Trách không được quen thuộc như thế, nhìn kỹ hai người đúng là có điểm tương tự nhau.
Cùng là dung nhan tuấn mỹ bất phàm. Nhưng là Âm Lăng Triệt có vẻ phóng đãng không kềm chế được, mặt ngoài là một cỗ phong độ của người trí, mi gian lại lộ ra vài phần thô bạo, người này khí chất vô cùng phức tạp . Mà Âm Lăng Phong sắc mặt nhu hòa trong trẻo nhưng lạnh lùng ngạo nghễ, cả người tản ra một cỗ khí phách vương giả khiếp người.
Âm Lăng Phong vốn là đến Lam phủ tìm hiểu tin tức xem thái tử rốt cuộc đánh cái chủ ý gì, chuyện này không đơn giản như thế. Chỉ là một hoa đào hội tuyển phi mà ngay cả hoàng đế đều xuất động, càng làm cho người hoài nghi là ngay cả thánh chỉ đều phái đi. Trong đó nhất định là có bí mật gì đó không muốn cho người ta biết.
Không nghĩ tới, hắn vừa tới Lam phủ liền thoáng nhìn thấy một dáng người màu đỏ đứng ngạo nghễ. Rõ ràng là nữ tử yếu đuối nhu nhược, xem sắc mặt thì biết là có thương tích trong người mà cả người lại tản ra một cỗ khí thế lãnh ngạo cường đại. Trời không quỳ đất không quỳ! Ánh mắt nàng là khí phách bễ nghễ thiên hạ ngạo thị quần hùng, tựa hồ thiên hạ này nàng là duy nhất, kiêu ngạo cuồng vọng. Nữ tử này đúng là hiếm thấy, nếu là tri kỷ thì đúng là vô cùng tốt đẹp.
Cảm giác được tầm mắt đánh giá của Huyết Hồ, môi mỏng của Âm Lăng Phong nâng lên, thản nhiên nói:
“Cô nương có khí chất thật độc đáo, tuyệt thế tao nhã, tâm tư ngạo nghễ, tương lai nhất định là nhân trung chi phượng!”
Sát!
Mọi người khó hiểu nhìn về phía Âm Lăng Phong.
Âm Lăng Phong lạnh nhạt cười, nhìn về phía công công tuyên chỉ, thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng quanh quẩn ở bên trong đại đường:
“Ngươi tuyên chỉ đi!”
Công công liên tục gật đầu, Âm Lăng Phong này hắn đắc tội không nổi. Cho dù là thái tử điện hạ đều phải kiêng kị hắn ba phần. Người này chính là một la sát. Thiên tài Huyễn Minh quốc, huyễn thuật cao cường, sát phạt quyết đoán không nói, mưu lược lại kinh người. Không cẩn thận một cái, liền vô cùng có khả năng rớt đầu.
“Nhị hoàng tử”
Bên trong đám người, có người cung kính nói.
Nhị hoàng tử, Huyết Hồ nghe vậy, đôi mi thanh tú giãn ra, một tia không hờn giận xẹt qua. Giờ nàng đã hiểu rõ, nguyên lai cùng thái tử chó má kia là huynh đệ! Trách không được quen thuộc như thế, nhìn kỹ hai người đúng là có điểm tương tự nhau.
Cùng là dung nhan tuấn mỹ bất phàm. Nhưng là Âm Lăng Triệt có vẻ phóng đãng không kềm chế được, mặt ngoài là một cỗ phong độ của người trí, mi gian lại lộ ra vài phần thô bạo, người này khí chất vô cùng phức tạp . Mà Âm Lăng Phong sắc mặt nhu hòa trong trẻo nhưng lạnh lùng ngạo nghễ, cả người tản ra một cỗ khí phách vương giả khiếp người.
Âm Lăng Phong vốn là đến Lam phủ tìm hiểu tin tức xem thái tử rốt cuộc đánh cái chủ ý gì, chuyện này không đơn giản như thế. Chỉ là một hoa đào hội tuyển phi mà ngay cả hoàng đế đều xuất động, càng làm cho người hoài nghi là ngay cả thánh chỉ đều phái đi. Trong đó nhất định là có bí mật gì đó không muốn cho người ta biết.
Không nghĩ tới, hắn vừa tới Lam phủ liền thoáng nhìn thấy một dáng người màu đỏ đứng ngạo nghễ. Rõ ràng là nữ tử yếu đuối nhu nhược, xem sắc mặt thì biết là có thương tích trong người mà cả người lại tản ra một cỗ khí thế lãnh ngạo cường đại. Trời không quỳ đất không quỳ! Ánh mắt nàng là khí phách bễ nghễ thiên hạ ngạo thị quần hùng, tựa hồ thiên hạ này nàng là duy nhất, kiêu ngạo cuồng vọng. Nữ tử này đúng là hiếm thấy, nếu là tri kỷ thì đúng là vô cùng tốt đẹp.
Cảm giác được tầm mắt đánh giá của Huyết Hồ, môi mỏng của Âm Lăng Phong nâng lên, thản nhiên nói:
“Cô nương có khí chất thật độc đáo, tuyệt thế tao nhã, tâm tư ngạo nghễ, tương lai nhất định là nhân trung chi phượng!”
Sát!
Mọi người khó hiểu nhìn về phía Âm Lăng Phong.
Âm Lăng Phong lạnh nhạt cười, nhìn về phía công công tuyên chỉ, thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng quanh quẩn ở bên trong đại đường:
“Ngươi tuyên chỉ đi!”
Công công liên tục gật đầu, Âm Lăng Phong này hắn đắc tội không nổi. Cho dù là thái tử điện hạ đều phải kiêng kị hắn ba phần. Người này chính là một la sát. Thiên tài Huyễn Minh quốc, huyễn thuật cao cường, sát phạt quyết đoán không nói, mưu lược lại kinh người. Không cẩn thận một cái, liền vô cùng có khả năng rớt đầu.
/91
|