Mái tóc đen như mực của nữ tử bị gió làm loạn, phảng phất như tiên nữ hạ phàm, tay áo bay lên khí khái vô song.
“Tỷ tỷ......”
Thanh âm hỗn loạn của Lục Trúc mang theo hoảng sợ vang lên nhưng rất nhanh liền im lặng, tiểu nha đầu trấn định suy nghĩ, không thể tạo thêm phiền toái cho Huyết Hồ.
Huyết Hồ không nói gì, nắm chặt tay nắm lấy Lục Trúc, không tiếng động an ủi nàng, ngưng thần phát ra toàn bộ công lực của bản thân.
Cảnh tượng kỳ dị xuất hiện, mây mù quay cuồng, tiếng sấm vang lên ầm ầm, mây đen chung quanh tán loạn, khắp bầu trời là một mảnh hỗn độn.
Đúng lúc này, ánh mắt Huyết Hồ nhíu lại, nắm chặt tay......
“A…..”
Chỉ nghe Huyết Hồ quát lớn một tiếng, trong phút chốc trên trời xuất hiện ánh lửa văng khắp nơi, mây mù tan đi, gió nhẹ thổi qua, tất cả lại trở nên rõ ràng, giống như tình cảnh vừa rồi chính là một giấc mộng đã tan thành mây khói.
Bầu trời trong vắt như mới được gột rửa…..
Nước biển tối đen không một gợn sóng
Gió lướt qua từng trận sảng khoái….
Lục Trúc trừng lớn hai mắt, không dám tin nhìn một màn trước mắt.
Nhưng khiếp sợ trên mặt tiểu nha đầu còn chưa có hết…..
Đồng tử Huyết Hồ đột nhiên co rút nhanh, một tay kéo Lục Trúc phi thân nhảy lên, lắc mình một cái dừng lại ở trên khoang thuyền, hai tròng mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm biển sâu trào ra một thứ chất lỏng màu đen.
Huyết Hồ nhíu mi, mặt không gợn sóng, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng.
Nàng híp mắt nhìn con thuyền đang bị chất lỏng màu đen cắn nuốt.
Chất lỏng còn độc hơn axit sunfuric. Chỉ trong chớp mắt một nửa con thuyền đã chìm dần vào trong nước.
Cái này mà cắn nuốt người thì ngay cả xương cốt cũng không còn.
Kiếp trước làm sát thủ nhận nhiệm vụ ám sát hạng nhất, Huyết Hồ từng phiêu bạt trên biển, trà trộn vào đám ngư dân, từng nghe đồn về loại kịch độc này nhưng cũng chỉ là nghe nói chứ chưa thấy qua bao giờ, không nghĩ lại gặp được ở hải vực Tử Vong.
Nọc độc biển sâu màu đen quả thật là độc a!
Đáng tiếc cho dù là kịch độc cũng không làm gì được nàng!
Nàng câu khóe môi, cười minh diễm động lòng người, ánh mắt tràn đầy tự tin.
“Ám Ma thiên kiếm!”
Huyết Hồ chợt quát một tiếng.
“Hưu…..”
Ám Ma thiên kiếm từ trong cơ thể Huyết Hồ đi ra, ở không trung xoay tròn hai vòng, hàn quang sáng lên tản ra hào quang thị huyết màu đỏ.
Bỗng nhiên xung quanh sáng bừng lên, thân kiếm nhay mắt biến lớn. Lúc thuyền chìm vào đáy biển, Huyết Hồ kéo Lục Trúc nhảy lên Ám Ma thiên kiếm.
Tay áo vung lên, nữ tử khống chế Ám Ma thiên kiếm bay nhanh qua biển lớn, hướng về phía đảo Tử Vong mà đi.
“Tỷ tỷ......”
Thanh âm hỗn loạn của Lục Trúc mang theo hoảng sợ vang lên nhưng rất nhanh liền im lặng, tiểu nha đầu trấn định suy nghĩ, không thể tạo thêm phiền toái cho Huyết Hồ.
Huyết Hồ không nói gì, nắm chặt tay nắm lấy Lục Trúc, không tiếng động an ủi nàng, ngưng thần phát ra toàn bộ công lực của bản thân.
Cảnh tượng kỳ dị xuất hiện, mây mù quay cuồng, tiếng sấm vang lên ầm ầm, mây đen chung quanh tán loạn, khắp bầu trời là một mảnh hỗn độn.
Đúng lúc này, ánh mắt Huyết Hồ nhíu lại, nắm chặt tay......
“A…..”
Chỉ nghe Huyết Hồ quát lớn một tiếng, trong phút chốc trên trời xuất hiện ánh lửa văng khắp nơi, mây mù tan đi, gió nhẹ thổi qua, tất cả lại trở nên rõ ràng, giống như tình cảnh vừa rồi chính là một giấc mộng đã tan thành mây khói.
Bầu trời trong vắt như mới được gột rửa…..
Nước biển tối đen không một gợn sóng
Gió lướt qua từng trận sảng khoái….
Lục Trúc trừng lớn hai mắt, không dám tin nhìn một màn trước mắt.
Nhưng khiếp sợ trên mặt tiểu nha đầu còn chưa có hết…..
Đồng tử Huyết Hồ đột nhiên co rút nhanh, một tay kéo Lục Trúc phi thân nhảy lên, lắc mình một cái dừng lại ở trên khoang thuyền, hai tròng mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm biển sâu trào ra một thứ chất lỏng màu đen.
Huyết Hồ nhíu mi, mặt không gợn sóng, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng.
Nàng híp mắt nhìn con thuyền đang bị chất lỏng màu đen cắn nuốt.
Chất lỏng còn độc hơn axit sunfuric. Chỉ trong chớp mắt một nửa con thuyền đã chìm dần vào trong nước.
Cái này mà cắn nuốt người thì ngay cả xương cốt cũng không còn.
Kiếp trước làm sát thủ nhận nhiệm vụ ám sát hạng nhất, Huyết Hồ từng phiêu bạt trên biển, trà trộn vào đám ngư dân, từng nghe đồn về loại kịch độc này nhưng cũng chỉ là nghe nói chứ chưa thấy qua bao giờ, không nghĩ lại gặp được ở hải vực Tử Vong.
Nọc độc biển sâu màu đen quả thật là độc a!
Đáng tiếc cho dù là kịch độc cũng không làm gì được nàng!
Nàng câu khóe môi, cười minh diễm động lòng người, ánh mắt tràn đầy tự tin.
“Ám Ma thiên kiếm!”
Huyết Hồ chợt quát một tiếng.
“Hưu…..”
Ám Ma thiên kiếm từ trong cơ thể Huyết Hồ đi ra, ở không trung xoay tròn hai vòng, hàn quang sáng lên tản ra hào quang thị huyết màu đỏ.
Bỗng nhiên xung quanh sáng bừng lên, thân kiếm nhay mắt biến lớn. Lúc thuyền chìm vào đáy biển, Huyết Hồ kéo Lục Trúc nhảy lên Ám Ma thiên kiếm.
Tay áo vung lên, nữ tử khống chế Ám Ma thiên kiếm bay nhanh qua biển lớn, hướng về phía đảo Tử Vong mà đi.
/91
|