Đi ra khỏi phòng, di chuyển qua dãy bên trái, lớp 11a5 nằm trên tầng 3, cả ba người đi mãi, đi mãi mới đến tầng 2, nó thở hồng hộc, trong đầu muôn vạn ý nghĩ nguyền rủa :" hừ, ta thù cái người lên ý tưởng xây dựng trường kiểu này ( là chị chứ ai @@), hậnnnnnn..."
" Tới rồi ", tiếng nói của thầy hiệu trưởng làm nó mừng rỡ, cuối cùng cũng tối rồi sao, cứ tưởng tới chiều tối luôn chứ ( nói quá)
Nó đứng sau ông quản lý nhìn vào cửa, lớp này trai gái cũng xinh phết, mỗi tội có mấy đứa trang điểm đậm quá,không biết để mặt mộc như thế nào, có xinh bằng mình không ( super tự tin), ơ nhưng sao mà có đứa lại dám son môi ngay trong lớp thế kia, hừ, đúng là không ra thể thống gì, đợi ta trở lại thân phận thì cô biết tay @@.
Nó thấy bà cô chủ nhiệm đi ra niềm nở:
- Mời em vào!
Nó đưa ngón tay chỉ vào mặt mình:
- Em?
- Ừ, là em đó.
Nó đi vào, quay đầu lại nhìn, thấy quản lí cười với mình rồi đi theo thầy hiệu trưởng luôn.
Bà cô cầm tay nó ra giữa lớp:
- Đây là học sinh mới của lớp ta, các em vỗ tay chào đón bạn nào!
Đáp lại lời của cô, ở dưới chỉ nghe hai ba cái lốp bốp của mấy đứa bàn đầu. Nó nghe loáng thoáng có tiếng xì xầm:
- Nghĩ sao nhỏ này là thành viên lớp mình vậy trời.
- Tưởng đứa nào đẹp lắm.
- Vừa đen vừa xấu, nhìn phát ói.
Bala...bala
Nó nuốt cơn giận vào bụng, cũng phải thôi, bây giờ nó xấu quá mà.
- Em hãy giới thiệu về mình đi - Cô quay sang nó mỉm cười, dịu dàng nói
Nó bặm môi, gật đầu:
- Chào các bạn, mình tên Nguyễn Ngọc Khánh Băng, rất mong được các bạn giúp đỡ.
Ở dưới nhìn nó khinh bỉ, " thôi rồi, ngày đầu tiên đi học mà không gây được sự chú ý tốt"- Nó nghĩ, thầm cười trong bụng.
- Thôi, em xuống bàn thứ 2 từ dưới đếm lên ở tổ 2 nhé.
- Vâng.
Nói rồi nó đi xuống nơi cô chỉ định. Bạn ngồi cùng bàn với nó là một thằng con trai, khá đẹp, nó đặt cặp xuống, quay sang tên kia tươi cười:
- Chào bạn!
Tên đó liếc qua nó, sau đó trề môi, bắt chéo hai chân lên bàn.
Nó tức điên người, nhưng thôi, mặc kệ, không tính toán với bọn tiểu nhân.
" Tới rồi ", tiếng nói của thầy hiệu trưởng làm nó mừng rỡ, cuối cùng cũng tối rồi sao, cứ tưởng tới chiều tối luôn chứ ( nói quá)
Nó đứng sau ông quản lý nhìn vào cửa, lớp này trai gái cũng xinh phết, mỗi tội có mấy đứa trang điểm đậm quá,không biết để mặt mộc như thế nào, có xinh bằng mình không ( super tự tin), ơ nhưng sao mà có đứa lại dám son môi ngay trong lớp thế kia, hừ, đúng là không ra thể thống gì, đợi ta trở lại thân phận thì cô biết tay @@.
Nó thấy bà cô chủ nhiệm đi ra niềm nở:
- Mời em vào!
Nó đưa ngón tay chỉ vào mặt mình:
- Em?
- Ừ, là em đó.
Nó đi vào, quay đầu lại nhìn, thấy quản lí cười với mình rồi đi theo thầy hiệu trưởng luôn.
Bà cô cầm tay nó ra giữa lớp:
- Đây là học sinh mới của lớp ta, các em vỗ tay chào đón bạn nào!
Đáp lại lời của cô, ở dưới chỉ nghe hai ba cái lốp bốp của mấy đứa bàn đầu. Nó nghe loáng thoáng có tiếng xì xầm:
- Nghĩ sao nhỏ này là thành viên lớp mình vậy trời.
- Tưởng đứa nào đẹp lắm.
- Vừa đen vừa xấu, nhìn phát ói.
Bala...bala
Nó nuốt cơn giận vào bụng, cũng phải thôi, bây giờ nó xấu quá mà.
- Em hãy giới thiệu về mình đi - Cô quay sang nó mỉm cười, dịu dàng nói
Nó bặm môi, gật đầu:
- Chào các bạn, mình tên Nguyễn Ngọc Khánh Băng, rất mong được các bạn giúp đỡ.
Ở dưới nhìn nó khinh bỉ, " thôi rồi, ngày đầu tiên đi học mà không gây được sự chú ý tốt"- Nó nghĩ, thầm cười trong bụng.
- Thôi, em xuống bàn thứ 2 từ dưới đếm lên ở tổ 2 nhé.
- Vâng.
Nói rồi nó đi xuống nơi cô chỉ định. Bạn ngồi cùng bàn với nó là một thằng con trai, khá đẹp, nó đặt cặp xuống, quay sang tên kia tươi cười:
- Chào bạn!
Tên đó liếc qua nó, sau đó trề môi, bắt chéo hai chân lên bàn.
Nó tức điên người, nhưng thôi, mặc kệ, không tính toán với bọn tiểu nhân.
/38
|