Gần một tháng sau, lúc này thì mọi người mới bắt đầu chịu hiểu ra và chấp nhận sự thật là Andly đã đi rồi. Christian mặc dù đã khá hơn về tinh thần nhưng ngày càng lạnh lùng khó đoán… rất lạnh…
Còn Brian, hắn thì không còn vui vẻ cãi nhau với Erica như thường ngày nữa, con người hắn trở nên tàn ác và độc đoán hơn.
Tất cả mọi người đều trở nên ít nói, dường như sự ra đi của người con gái ấy khiến cho họ như mất nửa cuộc đời của mình vậy…
Tối hôm đó, khi mọi người đang ngồi chung trên một bàn ăn.
- Ba đứa nghe đây, anh có chuyện muốn hỏi. – Andrew đột nhiên đặt đũa xuống, mặt mày nghiêm trọng trở lại.
- Có chuyện gì? – Maya là người trả lời đầu tiên, nó không thể đoán trước được điều mà Andrew sắp hỏi là gì.
Erica và Demi cũng buông đũa xuống, nhìn về phía Andrew. Cả bọn hắn cũng vậy, chẳng ai bảo ai đều nhìn qua Andrew.
- Mấy đứa định làm gì trong buổi họp mặt sắp tới nếu thiếu Andly? – Andrew không biết mình hỏi như thế này thì sẽ ra sao, nhưng hắn vẫn muốn hỏi, vẫn muốn biết rõ ràng cái nghi vấn mình đã thắc mắc bấy lâu và sự lo lắng cho Tứ Đại Mỹ Nhân nếu thiếu người đứng đầu.
- Anh đang nói cái gì vậy? – Ba đứa nó giật mình nhìn nhau, nhưng Demi đã kịp che giấu đi cái vẻ bối rối trong mắt hai con bạn.
- Mấy đứa định giấu anh à? Anh đã biết Tứ Đại Mỹ Nhân huyền thoại là mấy đứa rồi! – Andrew nhìn thẳng vào Demi, đôi mắt đó như xoáy sâu vào, khiên cho Demi hoảng hồn.
- CÁI GÌ??? – Cả 4 bọn hắn đều trợn tròn mắt vì ngạc nhiên, không ai có thể tin được điều mà Andrew vừa nói cả.
- Anh bị điên à? – Erica đứng lên đạp bàn nói, phản ứng thái quá này của nó càng làm cho Andrew tin điều hắn nghi ngờ là đúng.
- Tụi này còn chưa từng nhìn thấy Tứ Đại Mỹ Nhân gì gì đấy là như thế nào nữa mà anh nói gì kỳ zậy??? – Maya bình tĩnh hơn, nó níu Erica ngồi xuống rồi nhìn thẳng lại vào đôi mắt đó của Andrew, nó không tin là hắn biết.
“Tên này quả thật không tầm thường chút nào, đoán mò khá đấy! Nếu có Andly ở đây thì tốt quá!” Demi nhìn Andrew, thầm nghĩ. Nhưng rồi lại tặc lưỡi cho qua, dù sao thì cô bạn của nó cũng đã ở một nới rất rất xa rồi.
- Mày nói gì zậy? – Eris lay Andrew, hắn biết thằng bạn hắn luôn có tài đoán được nhiều việc trên đời này, nhưng hắn không tin chuyện này là sự thật.
- Mày không thấy lạ sao? Tao không biết là như thế nào nhưng tao tin chắc Andly chính là người đứng đầy của Tứ Đại Mỹ Nhân đấy.
Lời nói chắc chắn như đinh đóng cột của Andrew làm ba đứa nó giật mình, định lên tiếng phản kháng nhưng…
- Andrew! – Cùng một câu nói, cùng một lúc những là giọng của phát ra từ hai người khác nhau: Brian và Christian.
- Em gái tao đã qua đời rồi, mày làm ơn im đi, đừng có lôi mấy chuyện này ra đây nữa, rối lắm! – Brian gằn giọng, cố gắng để không phải nổi điên lên.
- Mày mà còn nói thêm một tiếng nào về Andly nữa thì hãy coi chừng tao đấy. – Christian sau khi tuyên bố một câu lạnh lẽo xong thì đứng dậy đi luôn, hắn không biết tại sao mình lại bực mình một cách vô cớ với Andrew như vậy, hắn chỉ biết là không ai được phép nhắc tên của Andly thêm một lần nào nữa trong căn nhà này.
Không phải là hắn tuyệt tình, không phải là hắn muốn vứt bỏ cái tên đó. Nhưng cứ mỗi lần phải nghe thì hắn như không kiềm chế được mà tự trách chính bản thân mình. Nói qua nói lại thì vẫn là giận cá chém thớt. Hắn thấy giận chính bản thân mình lắm!
- Anh vẫn chưa ăn xong mà. – Demi đứng dậy gọi với theo, nhưng đáp lại vẫn là một sự thờ ơ lạnh lẽo, và tấm lưng cô độc của Christian.
[Sao rồi?]
[Andrew hình như rất nhạy cảm với chúng ta.]
[Cái gì?]
[Không sao, chắc sẽ không biết đâu.]
[Ừ, cứ tiếp tục báo cáo thông tin rõ ràng.]
[Ừ.]
******
Trong phòng của tụi nó, Erica và Maya có vẻ căng thẳng lắm.
- Còn ba tháng nữa là đến cuộc chiến Xưng Vương, chúng ta phải làm sao đây? – Erica cứ đi đi lại lại lo lắng.
- Tao đâu có biết, lúc đó mà chỉ xuất hiện có ba người là chết ngắt luôn, khác gì nói với tên Andrew đó chúng ta là Tứ Đại Mỹ Nhân chứ! – Maya luôn bình tĩnh trong chuyện xử lý công việc mà cũng rối rắm lên đây.
- May mà chuyện Andly chết tụi đàn em bên Nhật của mày chưa biết đấy. Chứ không là to chuyện rồi.
- Tụi nó biết cả rồi, nhưng mày yên tâm đi, không sao đâu.
Erica thở phào, mới nghe vế đầu của Maya thì nó nhảy dựng lên, nhưng khi nghe đoạn sau rồi thì nó mới thở phào nhẹ nhõm.
- Demi đâu? – Maya nằm dàu ra giường, mắt nhìn xa xăm ra ngoài cửa, hình như đang nhớ Andly.
- Tao không biết. – Erica cũng chẳng hiểu Demi mấy ngày nay sao nữa, cứ lén lén lút lút đi đâu đó, nhưng ở nhà thì cứ bám lấy Christian.
- Mày có thấy hình như nó lại có ý định với anh Christian không? – Maya nhồm người dậy, có vẻ hơi tức tối khi nói câu đó.
- Chứ sao nữa, rõ như ban ngày đấy thôi. – Erica cũng bĩu mỗi, thật sự thì nó không thể hiểu nỗi, cùng là bạn bè với nhau mấy năm nay nhưng Demi luôn làm theo những gì nó nghĩ, không cho ai biết những gì mình định làm cả.
- Mày thấy nó có quá đáng không?
- Có.
Kết thúc cuộc đối thoại với sự hậm hực của hai đứa nó. Đứa nào cũng bực mình khi Demi cứ tìm cách để tiếp cận với Christian trong khi Andly vừa qua đời chỉ hơn một tháng.
Ở phòng Andrew lúc này, hắn với Justin đang ngồi trong đó để tìm hiểu thêm về Tứ Đại Mỹ Nhân.
- Mày tìm được gì chưa? – Justin uể oả nằm trên giường trườn qua trườn lại, quả thật thì hắn đã mệt mỏi với thằng bạn thông minh không đúng chỗ của mình rồi.
- Đây rồi. Tứ Đại Mỹ Nhân đời đâu tiên xuất phát ở Trung Quốc. Người đầu tiên là Tây Thi, người ta gọi cô là Tây Thi Trầm Ngư, người thứ hai là Vương Tường thường được gọi là Vương Chiêu Quân, người thứ ba là Điêu Thuyền thường được mọi người xưng tụng là Bế Nguyệt, người cuối cùng là Ngọc Hoàn, đó chỉ là tên tục, sau này mọi người gọi là Dương Quý Phi.
- Mấy cái này thì ai chẳng biết, mày nói làm gì? – Justin mặc dù nói vậy những vẫn ngồi thẳng lên để chuẩn bị nghe thằng bạn nói tiếp.
- Danh truyền Tứ Đại Mỹ Nhân huyền thoại đến nay đã qua 348 đời, tức Tứ Đại Mỹ Nhân hiện nay là đời thứ 348.
- Sao nữa?
- Ban đầu xuất phát từ Trung Quốc, sau đó lan rộng ra khắp thế giới. Người ta thường nói là đến khi Tứ Đại Mỹ Nhân đến tuổi trưởng thành thì sẽ có cuộc chiến Xưng Vương, cuộc chiến này nhằm đưa ra bang phái có quyền lực nhất những chủ ý vẫn là một hình thức kén chồng.
Justin nghe bạn nói mà gật gù, quả thật từ trước đến giờ hắn chưa nghe mấy chuyện này ở đâu cả. Đúng là Andrew thần thông quảng đại có khác!
- Trước khi cuộc chiến Xưng Vương diễn ra thì mỗi một người trong Tứ Đại Mỹ Nhân sẽ phải tìm một người để kế vị đời sau cho mình. Cứ thế nối tiếp nhau, đến nay đã là đời thứ 348 rồi.
- Thì sao chứ? Tao đâu có thấy nó liên quan gì đến Maya hay Erica hay Demi gì đâu?
- Đúng vậy, trong này chỉ cho biết họ tên thật sự của mỗi người trong Tứ Đại Mỹ Nhân khi người đó đã lựa cho mình được người kế vị cho đời sau rồi mà thôi. Thông tin đến đây hoàn toàn mù tịt. – Andrew lắc đầu chán nản, linh tính của hắn chắc chắn đúng, hắn cam đoan với tất cả mọi người rằng Tứ Đại Mỹ Nhân không ai khác chính là bốn đứa nhóc hằng ngày mà bọn hắn vẫn tiếp xúc, nhưng làm sao bây giờ? Hắn hoàn toàn không có bằng chứng gì để chứng minh điều đó cả.
Còn Brian, hắn thì không còn vui vẻ cãi nhau với Erica như thường ngày nữa, con người hắn trở nên tàn ác và độc đoán hơn.
Tất cả mọi người đều trở nên ít nói, dường như sự ra đi của người con gái ấy khiến cho họ như mất nửa cuộc đời của mình vậy…
Tối hôm đó, khi mọi người đang ngồi chung trên một bàn ăn.
- Ba đứa nghe đây, anh có chuyện muốn hỏi. – Andrew đột nhiên đặt đũa xuống, mặt mày nghiêm trọng trở lại.
- Có chuyện gì? – Maya là người trả lời đầu tiên, nó không thể đoán trước được điều mà Andrew sắp hỏi là gì.
Erica và Demi cũng buông đũa xuống, nhìn về phía Andrew. Cả bọn hắn cũng vậy, chẳng ai bảo ai đều nhìn qua Andrew.
- Mấy đứa định làm gì trong buổi họp mặt sắp tới nếu thiếu Andly? – Andrew không biết mình hỏi như thế này thì sẽ ra sao, nhưng hắn vẫn muốn hỏi, vẫn muốn biết rõ ràng cái nghi vấn mình đã thắc mắc bấy lâu và sự lo lắng cho Tứ Đại Mỹ Nhân nếu thiếu người đứng đầu.
- Anh đang nói cái gì vậy? – Ba đứa nó giật mình nhìn nhau, nhưng Demi đã kịp che giấu đi cái vẻ bối rối trong mắt hai con bạn.
- Mấy đứa định giấu anh à? Anh đã biết Tứ Đại Mỹ Nhân huyền thoại là mấy đứa rồi! – Andrew nhìn thẳng vào Demi, đôi mắt đó như xoáy sâu vào, khiên cho Demi hoảng hồn.
- CÁI GÌ??? – Cả 4 bọn hắn đều trợn tròn mắt vì ngạc nhiên, không ai có thể tin được điều mà Andrew vừa nói cả.
- Anh bị điên à? – Erica đứng lên đạp bàn nói, phản ứng thái quá này của nó càng làm cho Andrew tin điều hắn nghi ngờ là đúng.
- Tụi này còn chưa từng nhìn thấy Tứ Đại Mỹ Nhân gì gì đấy là như thế nào nữa mà anh nói gì kỳ zậy??? – Maya bình tĩnh hơn, nó níu Erica ngồi xuống rồi nhìn thẳng lại vào đôi mắt đó của Andrew, nó không tin là hắn biết.
“Tên này quả thật không tầm thường chút nào, đoán mò khá đấy! Nếu có Andly ở đây thì tốt quá!” Demi nhìn Andrew, thầm nghĩ. Nhưng rồi lại tặc lưỡi cho qua, dù sao thì cô bạn của nó cũng đã ở một nới rất rất xa rồi.
- Mày nói gì zậy? – Eris lay Andrew, hắn biết thằng bạn hắn luôn có tài đoán được nhiều việc trên đời này, nhưng hắn không tin chuyện này là sự thật.
- Mày không thấy lạ sao? Tao không biết là như thế nào nhưng tao tin chắc Andly chính là người đứng đầy của Tứ Đại Mỹ Nhân đấy.
Lời nói chắc chắn như đinh đóng cột của Andrew làm ba đứa nó giật mình, định lên tiếng phản kháng nhưng…
- Andrew! – Cùng một câu nói, cùng một lúc những là giọng của phát ra từ hai người khác nhau: Brian và Christian.
- Em gái tao đã qua đời rồi, mày làm ơn im đi, đừng có lôi mấy chuyện này ra đây nữa, rối lắm! – Brian gằn giọng, cố gắng để không phải nổi điên lên.
- Mày mà còn nói thêm một tiếng nào về Andly nữa thì hãy coi chừng tao đấy. – Christian sau khi tuyên bố một câu lạnh lẽo xong thì đứng dậy đi luôn, hắn không biết tại sao mình lại bực mình một cách vô cớ với Andrew như vậy, hắn chỉ biết là không ai được phép nhắc tên của Andly thêm một lần nào nữa trong căn nhà này.
Không phải là hắn tuyệt tình, không phải là hắn muốn vứt bỏ cái tên đó. Nhưng cứ mỗi lần phải nghe thì hắn như không kiềm chế được mà tự trách chính bản thân mình. Nói qua nói lại thì vẫn là giận cá chém thớt. Hắn thấy giận chính bản thân mình lắm!
- Anh vẫn chưa ăn xong mà. – Demi đứng dậy gọi với theo, nhưng đáp lại vẫn là một sự thờ ơ lạnh lẽo, và tấm lưng cô độc của Christian.
[Sao rồi?]
[Andrew hình như rất nhạy cảm với chúng ta.]
[Cái gì?]
[Không sao, chắc sẽ không biết đâu.]
[Ừ, cứ tiếp tục báo cáo thông tin rõ ràng.]
[Ừ.]
******
Trong phòng của tụi nó, Erica và Maya có vẻ căng thẳng lắm.
- Còn ba tháng nữa là đến cuộc chiến Xưng Vương, chúng ta phải làm sao đây? – Erica cứ đi đi lại lại lo lắng.
- Tao đâu có biết, lúc đó mà chỉ xuất hiện có ba người là chết ngắt luôn, khác gì nói với tên Andrew đó chúng ta là Tứ Đại Mỹ Nhân chứ! – Maya luôn bình tĩnh trong chuyện xử lý công việc mà cũng rối rắm lên đây.
- May mà chuyện Andly chết tụi đàn em bên Nhật của mày chưa biết đấy. Chứ không là to chuyện rồi.
- Tụi nó biết cả rồi, nhưng mày yên tâm đi, không sao đâu.
Erica thở phào, mới nghe vế đầu của Maya thì nó nhảy dựng lên, nhưng khi nghe đoạn sau rồi thì nó mới thở phào nhẹ nhõm.
- Demi đâu? – Maya nằm dàu ra giường, mắt nhìn xa xăm ra ngoài cửa, hình như đang nhớ Andly.
- Tao không biết. – Erica cũng chẳng hiểu Demi mấy ngày nay sao nữa, cứ lén lén lút lút đi đâu đó, nhưng ở nhà thì cứ bám lấy Christian.
- Mày có thấy hình như nó lại có ý định với anh Christian không? – Maya nhồm người dậy, có vẻ hơi tức tối khi nói câu đó.
- Chứ sao nữa, rõ như ban ngày đấy thôi. – Erica cũng bĩu mỗi, thật sự thì nó không thể hiểu nỗi, cùng là bạn bè với nhau mấy năm nay nhưng Demi luôn làm theo những gì nó nghĩ, không cho ai biết những gì mình định làm cả.
- Mày thấy nó có quá đáng không?
- Có.
Kết thúc cuộc đối thoại với sự hậm hực của hai đứa nó. Đứa nào cũng bực mình khi Demi cứ tìm cách để tiếp cận với Christian trong khi Andly vừa qua đời chỉ hơn một tháng.
Ở phòng Andrew lúc này, hắn với Justin đang ngồi trong đó để tìm hiểu thêm về Tứ Đại Mỹ Nhân.
- Mày tìm được gì chưa? – Justin uể oả nằm trên giường trườn qua trườn lại, quả thật thì hắn đã mệt mỏi với thằng bạn thông minh không đúng chỗ của mình rồi.
- Đây rồi. Tứ Đại Mỹ Nhân đời đâu tiên xuất phát ở Trung Quốc. Người đầu tiên là Tây Thi, người ta gọi cô là Tây Thi Trầm Ngư, người thứ hai là Vương Tường thường được gọi là Vương Chiêu Quân, người thứ ba là Điêu Thuyền thường được mọi người xưng tụng là Bế Nguyệt, người cuối cùng là Ngọc Hoàn, đó chỉ là tên tục, sau này mọi người gọi là Dương Quý Phi.
- Mấy cái này thì ai chẳng biết, mày nói làm gì? – Justin mặc dù nói vậy những vẫn ngồi thẳng lên để chuẩn bị nghe thằng bạn nói tiếp.
- Danh truyền Tứ Đại Mỹ Nhân huyền thoại đến nay đã qua 348 đời, tức Tứ Đại Mỹ Nhân hiện nay là đời thứ 348.
- Sao nữa?
- Ban đầu xuất phát từ Trung Quốc, sau đó lan rộng ra khắp thế giới. Người ta thường nói là đến khi Tứ Đại Mỹ Nhân đến tuổi trưởng thành thì sẽ có cuộc chiến Xưng Vương, cuộc chiến này nhằm đưa ra bang phái có quyền lực nhất những chủ ý vẫn là một hình thức kén chồng.
Justin nghe bạn nói mà gật gù, quả thật từ trước đến giờ hắn chưa nghe mấy chuyện này ở đâu cả. Đúng là Andrew thần thông quảng đại có khác!
- Trước khi cuộc chiến Xưng Vương diễn ra thì mỗi một người trong Tứ Đại Mỹ Nhân sẽ phải tìm một người để kế vị đời sau cho mình. Cứ thế nối tiếp nhau, đến nay đã là đời thứ 348 rồi.
- Thì sao chứ? Tao đâu có thấy nó liên quan gì đến Maya hay Erica hay Demi gì đâu?
- Đúng vậy, trong này chỉ cho biết họ tên thật sự của mỗi người trong Tứ Đại Mỹ Nhân khi người đó đã lựa cho mình được người kế vị cho đời sau rồi mà thôi. Thông tin đến đây hoàn toàn mù tịt. – Andrew lắc đầu chán nản, linh tính của hắn chắc chắn đúng, hắn cam đoan với tất cả mọi người rằng Tứ Đại Mỹ Nhân không ai khác chính là bốn đứa nhóc hằng ngày mà bọn hắn vẫn tiếp xúc, nhưng làm sao bây giờ? Hắn hoàn toàn không có bằng chứng gì để chứng minh điều đó cả.
/85
|