Ở trong căn phòng có không gian màu xanh biển thoáng mát ở tầng hai Villa số 7, Andly đang nhắm nghiền mắt để ngăn không để những giọt nước mắt ấy chảy trào ra. Nó không ngờ người bạn mà nó vẫn nghĩ là tốt bụng, là biết quan tâm bạn bè, là người bạn tri kỷ lại là người có thể suýt nữa thì đưa nó vào chỗ chết không thương tiếc…
Bây giờ đã 5h chiều rồi. Tối nay 9h thì cuộc chiến Xưng Vương sẽ bắt đầu đầu tại bãi biễn Nha Trang. Nó vẫn như mọi thế kỉ khác, không phải là tìm một nơi để chém giết nhau túi bụi mà sẽ được tổ chức như một buổi tiệc hoành tráng giành cho giới đại gia bậc nhất. Các phe phái có thể xã giao lẫn nhau trong 1 tiếng đồng hồ đầu tiên của buổi tiệc rồi sau đó vào họp tại một căn đại sảnh rộng lớn để đưa ra hiệu lệnh bắt đầu cuộc chiến.
Cuộc chiến này kéo dài một ngày, đến 10h tối ngày hôm sau, phe nào chiếm được lợi thế áp đảo nhất thì sẽ là Vương. Cuộc chiến Xưng Vương này không đề cao sự chết chóc, cũng chẳng ủng hộ chiến thắng bằng giết người. Mà là cái đầu óc, phải biết kéo người phe ta sang người phe mình vô điều kiện – mà đã chắc chắn là đã trung thành 100% – thì sẽ là bang phái chiến thắng. Sau chiến thắng 1 tiếng đồng hồ thì tất cả sẽ họp lại ở đại sảnh và bang chiến thắng sẽ được chọn lấy Đại Mỹ Nhân của mình.
- Thay đồ đi, chúng ta còn phải đến Nha Trang nhanh hơn bọn họ một bước, nếu không sẽ bị phát hiện. – Maya đập tay Erica rồi đưa cho cái váy màu trắng, còn nó cũng tự lấy váy và đi thay.
Ở phòng Christian:
- Em có muốn đi cùng bọn anh không? – Christian âu yếm ôm lấy Andly dậy, người nó bây giờ đang mềm oặt như cọng bún ấy, như muốn gãy cả xương ra.
- Không đâu, nếu người ta biết thì chắc chắc sẽ có chuyện đấy. – Andly yếu ớt trả lời,, nó thấy bây giờ tim của mình đã yếu lắm rồi, rất có thể sẽ bị vỡ tung ra nếu cứ chịu hết chuyện này đến chuyện khác.
Đúng là cuộc chiến Xưng Vương không khuyến khích việc giết người thật, nhưng mà chắc gì mạng sống của Christian, hay Brian, hay Andrew người anh trai mới nhận ra của nó, hay Justin, hay Eris sẽ được an toàn. Với lại, nếu chuyện đó mà xảy ra thật thì nó sẽ chết ngay lập tức mà chưa kịp trăn trối gì.
- Ừm. – Ôm lấy tấm thân mảnh mai đó mà Christian cảm thấy đau lòng buốt đến tận tim gan, các giác quan bất giác co lại như lo sợ một điều gì đó, là hắn đang sợ cuộc chiến Xưng Vương tối nay? Hay là hắn đang sợ sẽ mất người con gái này mãi mãi?
- Tối nay… anh phải cẩn thận… những người hèn nhát có thể sẽ giết anh bất cứ lúc nào mất. – Nó dặn dò hắn, nó không muốn bất cứ người nào phải chết cả, nó không muốn thêm một người nào phải chịu đau khổ nữa…
- Anh nhất định sẽ cẩn thận và chọn lấy em… anh nhất định sẽ chọn màu đỏ!!! – Trong vô thức, Christian đã thốt lên cái câu nói không đang nói lúc này… hắn vẫn chưa có đủ thời gian để suy nghĩ về chuyện đỏ hay xanh, hắn cũng không có đủ thời gian để suy nghĩ là mình nên chọn màu gì nữa.
- Sao? – Andly bất giác rời khỏi vòng tay hắn… quay lưng lại đối diện với hắn mà hai mắt trọn tròn.
- Ưm… Demi nói với anh… màu đỏ là em… mà xanh là cô ấy…
- Mà anh tin?
- Thì đó là bởi vì tối đi dự tiệc ở trường Marie Curie không phải sao? – Christian vẫn ngây thơ, hắn muốn đặt niềm tin của mình lên Demi một lần cuối cùng… và hắn chợt nhận ra là mình lại một lần nữa thất vọng. Vốn dĩ là Demi đã lừa hắn.
Còn Andly, lúc này nó chỉ biết cười khổ. “Kế hoạch được vạch ra bắt đầu từ lúc ấy sao?”
Không ngờ nó lại có con bạn âm mưu tính toán đến ghê sợ như thế. Thật là không thể tin nổi!
- Tùy anh… – Nó uể oải nằm lại xuống giường và nhắm mắt lại… Demi nói đúng… trái tim của hai người tụi nó quá giống nhau… đều yêu một người sâu sắc đến khó tả…
Nó có thể chết vì anh… Demi cũng có thể chết vì anh…
Nhưng nó không thể giết bạn mình vì anh… còn Demi thì có thể…
Xem ra Andly đã tìm được cái khác nhau giữa hai người rồi…
- Lên cho Demi uống thuốc rồi kéo nó dậy đi, không thể nào cứ đi như vậy mà không có nó. – 6h tối, Andly đang ngồi trước bàn trang điểm để xem lại mình trước khi mặc váy, trông khuôn mặt tiều tụy đi rất nhiều… đúng chất của con người vừa mới thoát khỏi cái chết…
- Ok, mày đừng lo lắng quá nhé, các anh ấy sẽ không làm sao đâu… – Biết rất rõ là bạn mình đang lo lắng chuyện gì, Erica liền vỗ vai an ủi trước khi đi ra khỏi đó để lên phòng Erica.
Bên căn phòng bí mật của Devil, cả bốn người (chỉ thiếu một mình Justin) đều đang trong tình trạng khẩn trương thắt chặt không khí khi những giấy phút cuối cùng đnag sắp sửa trôi đi như thế này.
Ai cũng lo lắng nhìn chằm chằm vào cái bản đồ chi tiết trên cái bàn trọn rộng, ở đó là địa thế của Nha Trang, không ai hiểu tại sao Tứ Đại Mỹ Nhân huyền thoại lại chọn Nha Trang để làm mơi diễn ra cuộc chiến Xưng Vương này cả.
Khoảng 15p sau đó thì Justin bước vào, gương mặt tỏ rõ vẻ đấu tranh tư tưởng..
- Mày làm sao vậy? – Andrew như đánh hơi được sự kỳ lạ của thằng bạn mình nên hỏi ngay, mấy người kia cũng dừng công việc lại và đồng loạt ngẩng đầu lên nhìn gương mặt nhăn nhó của Justin,
- Có chuyện gì thì nói ra đi. – Eris hơi nôn nóng, hắn đang rất cần phải tập trung vào công việc chính ngay lúc này.
- Lúc nãy tao nghe Maya nói chuyện… tim của Demi hoàn toàn giống tim của Andly… – Justin đi thẳng tới cái ghế của mình rồi ngồi xuống, chẳng ai ngờ được câu nói hắn định nói là gì cho đến khi nghe xong, thì tất cả mọi người đồng loạt trợn tròn mắt, chẳng ai ngờ tới chuyện này cả.
- Tim hai người đó giống nhau??? – Christian nhướng mày lên như đang hỏi lại cho thật kỹ để chắc chắn việc mình sẽ làm tới đây là đúng đắn.
- Đúng vậy… tim giống nhau! – Justin gật đầu chắc chắn.
- Không được!!! – Brian phản đối ngay.
- Đúng vậy, không được, nếu ghép tim của Demi vào thì chi bằng chúng ta đi tìm tim của lợn ghép vào còn hay hơn!!! – Andrew phản bác lại,, hắn không cho phép trái tim của con người độc ác đó vào chen ngang vào cơ thể em gái hắn, làm khuấy động tâm hồn của em gái hắn, làm ô nhục cơ thể em gái hắn.
- Nghe đây, bản chất của Demi không phải là một người xấu, trước khi gặp chúng ta… à không.. trước khi gặp được Christian thì cô ấy đã là một cô gái rất tốt, cô ấy đã rất trung thành với Andly. – Justin đứng lên giải thích cho mọi người hiểu được ý của hắn là gì.
- Nhưng dù bây giờ có có được tim của Demi đi chẳng nữa hoặc Demi đồng ý hiến tim đi chẳng nữa thì tao nghĩ là Andly cũng sẽ chẳng nhận đâu. – Christian nói đúng, thứ nhất, Andly không thể giết bạn mình để giành lấy sự sống cho mình, thứ hai, nó không muốn có một trái tim chứa đầy nỗi hận thù và sự tàn ác điều khiển lấy con người nó. Nên kết quả sẽ là: Không Demi!
Ở Nga, bà Eva đang ngồi khóc một mình ở đầu giường, lương tâm ray rứt đến lạ, bà không ngờ là chỉ vì những cái ganh ghét vô dụng của bà lại có thể khiến cho con gái của bà trở nên như thế. Andly có thể giấu được ông Harry, hay bà Rose, nhưng không thể nào giấu được bà cả.
Còn nhớ cách đây 18 năm, lúc bà Rose đang có thai con gái của bà với ông Harry, vì do quá ganh tức vì ông Harry suốt ngày cứ ở bên bà Rose nên bà đã lén bỏ một loại thuốc làm sẩy thai vào trong thức ăn khi đi qua thăm vào cuối tuần, nhưng may mắn làm sao, cái thai đó vẫn không bị sẩy, vẫn giữ được mạng sống của đứa bé, nhưng khi sinh ra rồi thì mới biết, đứa bé đó đã bị bệnh tim bẩm sinh.
Bà luôn nghĩ đó là tội lỗi của bà, bà đã tạo ra quá nhiều chuyện nhẫn tâm đối với Andly. Đáng ra thì chính bà mới là người bị ông trời trừng phạt chứ không phải là Andly. Con gái của bà là một cô con gái đẹp, là một cô con gái hiền lành, là một cô con gái chỉ biết chịu đựng mà không dám kêu la một tiếng khi bị bà đập đánh. Cuộc đời của Andly còn dài, bà không muốn nó phải bị chết đi một cách không có lý do như thế!
Ngồi suy nghĩ một lúc lâu sau, bà quyết định đứng dậy, đi tới bàn trang điểm rồi lấy ra mấy tờ giấy và một cây viết…
Bây giờ đã 5h chiều rồi. Tối nay 9h thì cuộc chiến Xưng Vương sẽ bắt đầu đầu tại bãi biễn Nha Trang. Nó vẫn như mọi thế kỉ khác, không phải là tìm một nơi để chém giết nhau túi bụi mà sẽ được tổ chức như một buổi tiệc hoành tráng giành cho giới đại gia bậc nhất. Các phe phái có thể xã giao lẫn nhau trong 1 tiếng đồng hồ đầu tiên của buổi tiệc rồi sau đó vào họp tại một căn đại sảnh rộng lớn để đưa ra hiệu lệnh bắt đầu cuộc chiến.
Cuộc chiến này kéo dài một ngày, đến 10h tối ngày hôm sau, phe nào chiếm được lợi thế áp đảo nhất thì sẽ là Vương. Cuộc chiến Xưng Vương này không đề cao sự chết chóc, cũng chẳng ủng hộ chiến thắng bằng giết người. Mà là cái đầu óc, phải biết kéo người phe ta sang người phe mình vô điều kiện – mà đã chắc chắn là đã trung thành 100% – thì sẽ là bang phái chiến thắng. Sau chiến thắng 1 tiếng đồng hồ thì tất cả sẽ họp lại ở đại sảnh và bang chiến thắng sẽ được chọn lấy Đại Mỹ Nhân của mình.
- Thay đồ đi, chúng ta còn phải đến Nha Trang nhanh hơn bọn họ một bước, nếu không sẽ bị phát hiện. – Maya đập tay Erica rồi đưa cho cái váy màu trắng, còn nó cũng tự lấy váy và đi thay.
Ở phòng Christian:
- Em có muốn đi cùng bọn anh không? – Christian âu yếm ôm lấy Andly dậy, người nó bây giờ đang mềm oặt như cọng bún ấy, như muốn gãy cả xương ra.
- Không đâu, nếu người ta biết thì chắc chắc sẽ có chuyện đấy. – Andly yếu ớt trả lời,, nó thấy bây giờ tim của mình đã yếu lắm rồi, rất có thể sẽ bị vỡ tung ra nếu cứ chịu hết chuyện này đến chuyện khác.
Đúng là cuộc chiến Xưng Vương không khuyến khích việc giết người thật, nhưng mà chắc gì mạng sống của Christian, hay Brian, hay Andrew người anh trai mới nhận ra của nó, hay Justin, hay Eris sẽ được an toàn. Với lại, nếu chuyện đó mà xảy ra thật thì nó sẽ chết ngay lập tức mà chưa kịp trăn trối gì.
- Ừm. – Ôm lấy tấm thân mảnh mai đó mà Christian cảm thấy đau lòng buốt đến tận tim gan, các giác quan bất giác co lại như lo sợ một điều gì đó, là hắn đang sợ cuộc chiến Xưng Vương tối nay? Hay là hắn đang sợ sẽ mất người con gái này mãi mãi?
- Tối nay… anh phải cẩn thận… những người hèn nhát có thể sẽ giết anh bất cứ lúc nào mất. – Nó dặn dò hắn, nó không muốn bất cứ người nào phải chết cả, nó không muốn thêm một người nào phải chịu đau khổ nữa…
- Anh nhất định sẽ cẩn thận và chọn lấy em… anh nhất định sẽ chọn màu đỏ!!! – Trong vô thức, Christian đã thốt lên cái câu nói không đang nói lúc này… hắn vẫn chưa có đủ thời gian để suy nghĩ về chuyện đỏ hay xanh, hắn cũng không có đủ thời gian để suy nghĩ là mình nên chọn màu gì nữa.
- Sao? – Andly bất giác rời khỏi vòng tay hắn… quay lưng lại đối diện với hắn mà hai mắt trọn tròn.
- Ưm… Demi nói với anh… màu đỏ là em… mà xanh là cô ấy…
- Mà anh tin?
- Thì đó là bởi vì tối đi dự tiệc ở trường Marie Curie không phải sao? – Christian vẫn ngây thơ, hắn muốn đặt niềm tin của mình lên Demi một lần cuối cùng… và hắn chợt nhận ra là mình lại một lần nữa thất vọng. Vốn dĩ là Demi đã lừa hắn.
Còn Andly, lúc này nó chỉ biết cười khổ. “Kế hoạch được vạch ra bắt đầu từ lúc ấy sao?”
Không ngờ nó lại có con bạn âm mưu tính toán đến ghê sợ như thế. Thật là không thể tin nổi!
- Tùy anh… – Nó uể oải nằm lại xuống giường và nhắm mắt lại… Demi nói đúng… trái tim của hai người tụi nó quá giống nhau… đều yêu một người sâu sắc đến khó tả…
Nó có thể chết vì anh… Demi cũng có thể chết vì anh…
Nhưng nó không thể giết bạn mình vì anh… còn Demi thì có thể…
Xem ra Andly đã tìm được cái khác nhau giữa hai người rồi…
- Lên cho Demi uống thuốc rồi kéo nó dậy đi, không thể nào cứ đi như vậy mà không có nó. – 6h tối, Andly đang ngồi trước bàn trang điểm để xem lại mình trước khi mặc váy, trông khuôn mặt tiều tụy đi rất nhiều… đúng chất của con người vừa mới thoát khỏi cái chết…
- Ok, mày đừng lo lắng quá nhé, các anh ấy sẽ không làm sao đâu… – Biết rất rõ là bạn mình đang lo lắng chuyện gì, Erica liền vỗ vai an ủi trước khi đi ra khỏi đó để lên phòng Erica.
Bên căn phòng bí mật của Devil, cả bốn người (chỉ thiếu một mình Justin) đều đang trong tình trạng khẩn trương thắt chặt không khí khi những giấy phút cuối cùng đnag sắp sửa trôi đi như thế này.
Ai cũng lo lắng nhìn chằm chằm vào cái bản đồ chi tiết trên cái bàn trọn rộng, ở đó là địa thế của Nha Trang, không ai hiểu tại sao Tứ Đại Mỹ Nhân huyền thoại lại chọn Nha Trang để làm mơi diễn ra cuộc chiến Xưng Vương này cả.
Khoảng 15p sau đó thì Justin bước vào, gương mặt tỏ rõ vẻ đấu tranh tư tưởng..
- Mày làm sao vậy? – Andrew như đánh hơi được sự kỳ lạ của thằng bạn mình nên hỏi ngay, mấy người kia cũng dừng công việc lại và đồng loạt ngẩng đầu lên nhìn gương mặt nhăn nhó của Justin,
- Có chuyện gì thì nói ra đi. – Eris hơi nôn nóng, hắn đang rất cần phải tập trung vào công việc chính ngay lúc này.
- Lúc nãy tao nghe Maya nói chuyện… tim của Demi hoàn toàn giống tim của Andly… – Justin đi thẳng tới cái ghế của mình rồi ngồi xuống, chẳng ai ngờ được câu nói hắn định nói là gì cho đến khi nghe xong, thì tất cả mọi người đồng loạt trợn tròn mắt, chẳng ai ngờ tới chuyện này cả.
- Tim hai người đó giống nhau??? – Christian nhướng mày lên như đang hỏi lại cho thật kỹ để chắc chắn việc mình sẽ làm tới đây là đúng đắn.
- Đúng vậy… tim giống nhau! – Justin gật đầu chắc chắn.
- Không được!!! – Brian phản đối ngay.
- Đúng vậy, không được, nếu ghép tim của Demi vào thì chi bằng chúng ta đi tìm tim của lợn ghép vào còn hay hơn!!! – Andrew phản bác lại,, hắn không cho phép trái tim của con người độc ác đó vào chen ngang vào cơ thể em gái hắn, làm khuấy động tâm hồn của em gái hắn, làm ô nhục cơ thể em gái hắn.
- Nghe đây, bản chất của Demi không phải là một người xấu, trước khi gặp chúng ta… à không.. trước khi gặp được Christian thì cô ấy đã là một cô gái rất tốt, cô ấy đã rất trung thành với Andly. – Justin đứng lên giải thích cho mọi người hiểu được ý của hắn là gì.
- Nhưng dù bây giờ có có được tim của Demi đi chẳng nữa hoặc Demi đồng ý hiến tim đi chẳng nữa thì tao nghĩ là Andly cũng sẽ chẳng nhận đâu. – Christian nói đúng, thứ nhất, Andly không thể giết bạn mình để giành lấy sự sống cho mình, thứ hai, nó không muốn có một trái tim chứa đầy nỗi hận thù và sự tàn ác điều khiển lấy con người nó. Nên kết quả sẽ là: Không Demi!
Ở Nga, bà Eva đang ngồi khóc một mình ở đầu giường, lương tâm ray rứt đến lạ, bà không ngờ là chỉ vì những cái ganh ghét vô dụng của bà lại có thể khiến cho con gái của bà trở nên như thế. Andly có thể giấu được ông Harry, hay bà Rose, nhưng không thể nào giấu được bà cả.
Còn nhớ cách đây 18 năm, lúc bà Rose đang có thai con gái của bà với ông Harry, vì do quá ganh tức vì ông Harry suốt ngày cứ ở bên bà Rose nên bà đã lén bỏ một loại thuốc làm sẩy thai vào trong thức ăn khi đi qua thăm vào cuối tuần, nhưng may mắn làm sao, cái thai đó vẫn không bị sẩy, vẫn giữ được mạng sống của đứa bé, nhưng khi sinh ra rồi thì mới biết, đứa bé đó đã bị bệnh tim bẩm sinh.
Bà luôn nghĩ đó là tội lỗi của bà, bà đã tạo ra quá nhiều chuyện nhẫn tâm đối với Andly. Đáng ra thì chính bà mới là người bị ông trời trừng phạt chứ không phải là Andly. Con gái của bà là một cô con gái đẹp, là một cô con gái hiền lành, là một cô con gái chỉ biết chịu đựng mà không dám kêu la một tiếng khi bị bà đập đánh. Cuộc đời của Andly còn dài, bà không muốn nó phải bị chết đi một cách không có lý do như thế!
Ngồi suy nghĩ một lúc lâu sau, bà quyết định đứng dậy, đi tới bàn trang điểm rồi lấy ra mấy tờ giấy và một cây viết…
/85
|