Điều nực cười hơn nữa là Hạ Hàm Mạt chẳng cần phải động tay động chân gì trong chuyện này, vợ của chủ tịch Lận đã trực tiếp đưa hai người ra tòa, bây giờ ba người họ rách nát đến rất khó coi, nhưng không khó đoán được hậu quả.
Với tư cách là người đại diện tiểu tam cùng với chủ tịch Lận chắc chắn phải ra khỏi nhà, không cần thương lượng.
Không những vậy, bà vợ còn tìm người đánh đập hai người một cách dã man.
Vốn dĩ Hạ Hàm Mạt là nạn nhân, Cự Tinh nên phóng đại lên. Tất cả những chuyện trước đây không liên quan gì đến Hạ Hàm Mạt, đều là do người đại diện phản bội. Tuy nhiên, Cự Tinh không làm gì, cũng không để Hạ Hàm Mạt ra mặt khóc than.
Cô ấy cứ lẻ loi rời khỏi Thiên Ảnh, không rơi nước mắt hay kiếm chuyện.
Trong hồ lô của Đường Ninh bán thuốc gì?
Trên thực tế, kế hoạch của Đường Ninh rất đơn giản.
Vào nửa đêm, Khải Duyệt Đề Cảnh.
Sau khi tắm cho hai con trai, Đường Ninh lao vào phòng làm việc của Mặc Đình và tiếp tục xem các bài báo khác nhau của Hạ Hàm Mạt được đăng trên các trang mạng xã hội kể từ khi cô ấy ra mắt, còn có trải nghiệm du lịch của cô ấy. Chỉ có khi Hạ Hàm Mạt công bố những điều này, số lượng người chửi mắng ít hơn một chút.
Là một ngôi sao thở cũng là sai lầm, bước đầu tiên của Hạ Hàm Mạt bây giờ là có gắng hết sức để không xuất hiện trước mắt công chúng.
Đường Ninh đã suy nghĩ về một vấn đề trong phòng sách.
Để khiến Hạ Hàm Mạt rút lui hoàn toàn khỏi giới đồng nghĩa với việc cắt nguồn thu nhập của cô ấy. Sau cùng, anh trai cô ấy cần rất nhiều tiền để điều trị. Nhưng cô ấy không thể tiếp tục đóng phim, điều này có nghĩa dù tẩy trắng cũng vô ích, bởi vì đối với cô ấy, cho dù có thực lực hay không cũng đều bị bôi đen.
Mặc Đình từ phòng tắm đi ra, thấy Đường Ninh còn chưa trở lại phòng ngủ, liền trực tiếp đẩy cửa đi vào phòng làm việc.
“Đang suy nghĩ gì mà chăm chú như vậy?”
“Em đang thực hiện một ý tưởng táo bạo, nhưng em chưa làm nên không biết rủi ro thế nào.” Đường Ninh ngắng đầu lên và nói với Mặc Đình: “Hạ Hàm Mạt quá đặc biệt…”
“Lo lắng cho nghệ sĩ cũng không thể bỏ qua sức khỏe của mình. Đã hơn mười một giờ rồi, đi ngủ.” Mặc Đình khoanh tay nói với Đường Ninh.
“Giúp em đánh giá một chút?”
“Ừm… nhưng anh chỉ chấp nhận thảo luận chuyện này trên giường.” Mặc Đình trực tiếp nhướng mày nhìn Đường Ninh.
Đường Ninh suy nghĩ trong hai giây, nhưng không di chuyển. Cho đến khi Mặc Đình ra hiệu cho cô, Đường Ninh mới bước tới mà không hề phản kháng.
Dù trong mắt người ngoài cô có thông minh và huyền thoại đến đâu, thì trước mặt Mặc Đình, cô vẫn luôn là người bị suy nghĩ dẫn dắt, bởi vì cô biết sâu sắc rằng trên đời này không có máy người có thể giống như chồng cô, thật sự giống như một vị đế vương, luôn tự mình kiểm soát mọi thứ, luôn có thể lo liệu được hết mọi việc.
Đối với Mặc Đình, ngoài tình yêu sâu đậm, cô còn có một sự kính trọng đối với anh, như thể tôn thờ một vị anh hùng…
“Kể cho anh nghe về suy nghĩ của em…”
Bởi vì Hạ Hàm Mạt không có lý do để khóc lóc, cho nên sự chán ghét của người trong giới đối với cô ấy cũng hơi…
bớt đi, nhưng đừng nghĩ chỉ vì chuyện này mà có thể tẩy trắng.
Tất nhiên, Đường Ninh không bao giờ mong đợi thế này có thể khôi phục ấn tượng của người bên ngoài đối với Hạ Hàm Mạt, bởi vì dưới sự hướng dẫn của Mặc Đình đêm qua, cô đã hiểu rất toàn diện về tầm nhìn của chính mình.
Đề xuất của Mặc Đình là ý tưởng này khả thi, vì vậy Đường Ninh trở nên can đảm hơn.
Sáng hôm sau, Đường Ninh gặp Hạ Hàm Mạt trong văn phòng, đưa tài liệu đã chuẩn bị tối qua cho Hạ Hàm Mạt rồi giải thích: “Dù sao thì cô cũng có nhiều người hâm mộ như vậy. Thật tiếc khi từ bỏ, chưa kể cần phải duy trì một nguồn thu nhập cao. Vì vậy, tôi… đã sắp xếp một con đường rất đặc biệt cho cô.”
“Là gì?”
“Tôi đã đọc rất nhiều bài báo viết về cô tối qua, cũng như: nhật ký hành trình của cô. Tôi nghĩ đây là thế mạnh của cô, vì vậy sau đó việc của cô là đi du lịch bằng ngân sách của công ty, sau đó lấy kiến thức của cô để phát biểu trên mạng xã hội, cô phải xuất hiện trước mặt mọi người với một diện mạo hoàn toàn mới.”
“Nghe có vẻ… hơi giống một người nỗi tiếng trên mạng.”
Hạ Hàm Mạt lẫm bẩm.
Với tư cách là người đại diện tiểu tam cùng với chủ tịch Lận chắc chắn phải ra khỏi nhà, không cần thương lượng.
Không những vậy, bà vợ còn tìm người đánh đập hai người một cách dã man.
Vốn dĩ Hạ Hàm Mạt là nạn nhân, Cự Tinh nên phóng đại lên. Tất cả những chuyện trước đây không liên quan gì đến Hạ Hàm Mạt, đều là do người đại diện phản bội. Tuy nhiên, Cự Tinh không làm gì, cũng không để Hạ Hàm Mạt ra mặt khóc than.
Cô ấy cứ lẻ loi rời khỏi Thiên Ảnh, không rơi nước mắt hay kiếm chuyện.
Trong hồ lô của Đường Ninh bán thuốc gì?
Trên thực tế, kế hoạch của Đường Ninh rất đơn giản.
Vào nửa đêm, Khải Duyệt Đề Cảnh.
Sau khi tắm cho hai con trai, Đường Ninh lao vào phòng làm việc của Mặc Đình và tiếp tục xem các bài báo khác nhau của Hạ Hàm Mạt được đăng trên các trang mạng xã hội kể từ khi cô ấy ra mắt, còn có trải nghiệm du lịch của cô ấy. Chỉ có khi Hạ Hàm Mạt công bố những điều này, số lượng người chửi mắng ít hơn một chút.
Là một ngôi sao thở cũng là sai lầm, bước đầu tiên của Hạ Hàm Mạt bây giờ là có gắng hết sức để không xuất hiện trước mắt công chúng.
Đường Ninh đã suy nghĩ về một vấn đề trong phòng sách.
Để khiến Hạ Hàm Mạt rút lui hoàn toàn khỏi giới đồng nghĩa với việc cắt nguồn thu nhập của cô ấy. Sau cùng, anh trai cô ấy cần rất nhiều tiền để điều trị. Nhưng cô ấy không thể tiếp tục đóng phim, điều này có nghĩa dù tẩy trắng cũng vô ích, bởi vì đối với cô ấy, cho dù có thực lực hay không cũng đều bị bôi đen.
Mặc Đình từ phòng tắm đi ra, thấy Đường Ninh còn chưa trở lại phòng ngủ, liền trực tiếp đẩy cửa đi vào phòng làm việc.
“Đang suy nghĩ gì mà chăm chú như vậy?”
“Em đang thực hiện một ý tưởng táo bạo, nhưng em chưa làm nên không biết rủi ro thế nào.” Đường Ninh ngắng đầu lên và nói với Mặc Đình: “Hạ Hàm Mạt quá đặc biệt…”
“Lo lắng cho nghệ sĩ cũng không thể bỏ qua sức khỏe của mình. Đã hơn mười một giờ rồi, đi ngủ.” Mặc Đình khoanh tay nói với Đường Ninh.
“Giúp em đánh giá một chút?”
“Ừm… nhưng anh chỉ chấp nhận thảo luận chuyện này trên giường.” Mặc Đình trực tiếp nhướng mày nhìn Đường Ninh.
Đường Ninh suy nghĩ trong hai giây, nhưng không di chuyển. Cho đến khi Mặc Đình ra hiệu cho cô, Đường Ninh mới bước tới mà không hề phản kháng.
Dù trong mắt người ngoài cô có thông minh và huyền thoại đến đâu, thì trước mặt Mặc Đình, cô vẫn luôn là người bị suy nghĩ dẫn dắt, bởi vì cô biết sâu sắc rằng trên đời này không có máy người có thể giống như chồng cô, thật sự giống như một vị đế vương, luôn tự mình kiểm soát mọi thứ, luôn có thể lo liệu được hết mọi việc.
Đối với Mặc Đình, ngoài tình yêu sâu đậm, cô còn có một sự kính trọng đối với anh, như thể tôn thờ một vị anh hùng…
“Kể cho anh nghe về suy nghĩ của em…”
Bởi vì Hạ Hàm Mạt không có lý do để khóc lóc, cho nên sự chán ghét của người trong giới đối với cô ấy cũng hơi…
bớt đi, nhưng đừng nghĩ chỉ vì chuyện này mà có thể tẩy trắng.
Tất nhiên, Đường Ninh không bao giờ mong đợi thế này có thể khôi phục ấn tượng của người bên ngoài đối với Hạ Hàm Mạt, bởi vì dưới sự hướng dẫn của Mặc Đình đêm qua, cô đã hiểu rất toàn diện về tầm nhìn của chính mình.
Đề xuất của Mặc Đình là ý tưởng này khả thi, vì vậy Đường Ninh trở nên can đảm hơn.
Sáng hôm sau, Đường Ninh gặp Hạ Hàm Mạt trong văn phòng, đưa tài liệu đã chuẩn bị tối qua cho Hạ Hàm Mạt rồi giải thích: “Dù sao thì cô cũng có nhiều người hâm mộ như vậy. Thật tiếc khi từ bỏ, chưa kể cần phải duy trì một nguồn thu nhập cao. Vì vậy, tôi… đã sắp xếp một con đường rất đặc biệt cho cô.”
“Là gì?”
“Tôi đã đọc rất nhiều bài báo viết về cô tối qua, cũng như: nhật ký hành trình của cô. Tôi nghĩ đây là thế mạnh của cô, vì vậy sau đó việc của cô là đi du lịch bằng ngân sách của công ty, sau đó lấy kiến thức của cô để phát biểu trên mạng xã hội, cô phải xuất hiện trước mặt mọi người với một diện mạo hoàn toàn mới.”
“Nghe có vẻ… hơi giống một người nỗi tiếng trên mạng.”
Hạ Hàm Mạt lẫm bẩm.
/1589
|