Phong thái bước ra từ Cự Tỉnh, có một vài chỗ quả thật giông với Đường Ninh, nhưng cái nhìn đầu tiên khi cô ta bước vào phòng, nhà sản xuất liền biết nghệ sĩ này chăng qua chỉ mang vỏ bọc thân xác của Đường Ninh mà thôi.
“Bắt đầu đi.” Nhà sản xuất nói bằng giọng tiếng Anh lưu loát, “Diễn vai hoặc cảnh mà cô cảm thấy mình giỏi nhất.”
Mắy nhân viên làm việc cùng đều vô cùng chờ đợi.
Dấu sao bọn họ đều đã thấy qua kí năng diễn xuất xuất thần của Đường Ninh.
Nhưng Mã Vi Vi…
Cô ta quả thật rất thông minh, biết diễn cảnh khóc và điên loạn để làm lay động lòng người.
Chỉ là rong mắy phút cô ta diễn xuất, nhà sản xuất hoàn toàn không hiểu cô ta đang nói gì.
“Cô Mã, rất tiếc phải nói với cô, kĩ năng diễn xuất của cô ngay cả tư cách đóng vai xác chết cũng không CON “Quả nhiên không nằm ngoài dự đoán của tôi, bắt chước cũng chỉ là bắt chước… không được nửa thần thái của Đường Ninh.”
“Tôi thực sự không nên lãng phí thời gian của mình.” Nhà sản xuất cúi đầu giông như tự an ủi bản thân, “Được rồi, người tiếp theo.”
Mã Vi Vi ngại ngùng đứng đó…
Bỏi vì chưa từng nghĩ tới lần đầu tiên đã bị đả kích không chút thương tiếc như vậy.
Ra ngoài đi, cô biết tại sao với kĩ năng diễn xuất như này vẫn có thể qua vòng sơ khảo không? Bởi vì cô giông Đường Ninh, nhà sản xuất nhìn trên thân phận của Đường Ninh, muốn cho cô một cơ hội, nhưng thực tế chứng minh… cho cô cơ hội này, chính là sự sỉ nhục lớn nhất đối với Đường Ninh.” Nhân viên bên cạnh nhà sản xuất nói với Mã Vi Vi như vậy.
Mã Vi Vi mở miệng muôn phản bác, nhưng cô không quên thân phận, dám khiêu khích nhà sản xuât người Mỹ, trừ phi sau này không muôn dính dáng đến làng giải trí.
Vì vậy, dù có tủi nhục đến máy, cô ta cũng chỉ có thể chịu đựng, không chỉ vậy, khi ra khỏi phòng thử giọng, cô ta cũng phải ngắng cao đầu, tự tin và bình tĩnh như khi bước vào.
Người quản lý liền ra đón, tươi cười hỏi: “Kết quả thê nào?”
Những nghệ sĩ khác xung quanh đều vệnh tai lên với vẻ mặt giêu cọt, vì trong thâm tâm họ biết rất rõ rằng nếu Mã Vi Vi mà được chọn thì chẳng khác nào phim bom tân Mỹ bị quay ngược về 30 năm trước?
Nhưng Mã Vi Vi hãnh diện nói…
“Đạo diễn nói không tồi…”
Không tôi… Mã Vi Vi nói dối mà không đỏ mặt chút nào. Nghe. Xong, người quản lý càng nở nụ cười rực rỡ: “Tôi biệt ngay chắc chắn là cô làm được, Ví Vi, cô là thiên tài..
“Haha… Tôi có BiïE nhầm không?
Nếu nhà sản xuât nói Mã Vi Vi giỏi, chắc tất cả chúng ta có thể đi diễn phim bom tân của Hollywood rồi.
Xung quanh, một sô nghệ sĩ bật cười.
Mã Vi Vi hứ một cái rồi cùng người quản lý rời đỉ.
Sau khi đi xuống lầu, Mã Vi Vi dừng lại, quay đầu nhìn người quản lý hỏi: “Tại sao anh muôn tôi đi thử vai?”
“Hả? Người quản lý ngây người: “Sao thế?”
“Người ta đều thấy tôi giống Ta U Ninh và muốn thử tôi … kết quả…
Mã Vi Vi không thể nói tiếp nữa, bởi vì một khi chuyện này đã bị truyền ra ngoài, chắc chắn sẽ bị coi như một trò cười.
“Thôi cho qua đi…”
“Bắt đầu đi.” Nhà sản xuất nói bằng giọng tiếng Anh lưu loát, “Diễn vai hoặc cảnh mà cô cảm thấy mình giỏi nhất.”
Mắy nhân viên làm việc cùng đều vô cùng chờ đợi.
Dấu sao bọn họ đều đã thấy qua kí năng diễn xuất xuất thần của Đường Ninh.
Nhưng Mã Vi Vi…
Cô ta quả thật rất thông minh, biết diễn cảnh khóc và điên loạn để làm lay động lòng người.
Chỉ là rong mắy phút cô ta diễn xuất, nhà sản xuất hoàn toàn không hiểu cô ta đang nói gì.
“Cô Mã, rất tiếc phải nói với cô, kĩ năng diễn xuất của cô ngay cả tư cách đóng vai xác chết cũng không CON “Quả nhiên không nằm ngoài dự đoán của tôi, bắt chước cũng chỉ là bắt chước… không được nửa thần thái của Đường Ninh.”
“Tôi thực sự không nên lãng phí thời gian của mình.” Nhà sản xuất cúi đầu giông như tự an ủi bản thân, “Được rồi, người tiếp theo.”
Mã Vi Vi ngại ngùng đứng đó…
Bỏi vì chưa từng nghĩ tới lần đầu tiên đã bị đả kích không chút thương tiếc như vậy.
Ra ngoài đi, cô biết tại sao với kĩ năng diễn xuất như này vẫn có thể qua vòng sơ khảo không? Bởi vì cô giông Đường Ninh, nhà sản xuất nhìn trên thân phận của Đường Ninh, muốn cho cô một cơ hội, nhưng thực tế chứng minh… cho cô cơ hội này, chính là sự sỉ nhục lớn nhất đối với Đường Ninh.” Nhân viên bên cạnh nhà sản xuất nói với Mã Vi Vi như vậy.
Mã Vi Vi mở miệng muôn phản bác, nhưng cô không quên thân phận, dám khiêu khích nhà sản xuât người Mỹ, trừ phi sau này không muôn dính dáng đến làng giải trí.
Vì vậy, dù có tủi nhục đến máy, cô ta cũng chỉ có thể chịu đựng, không chỉ vậy, khi ra khỏi phòng thử giọng, cô ta cũng phải ngắng cao đầu, tự tin và bình tĩnh như khi bước vào.
Người quản lý liền ra đón, tươi cười hỏi: “Kết quả thê nào?”
Những nghệ sĩ khác xung quanh đều vệnh tai lên với vẻ mặt giêu cọt, vì trong thâm tâm họ biết rất rõ rằng nếu Mã Vi Vi mà được chọn thì chẳng khác nào phim bom tân Mỹ bị quay ngược về 30 năm trước?
Nhưng Mã Vi Vi hãnh diện nói…
“Đạo diễn nói không tồi…”
Không tôi… Mã Vi Vi nói dối mà không đỏ mặt chút nào. Nghe. Xong, người quản lý càng nở nụ cười rực rỡ: “Tôi biệt ngay chắc chắn là cô làm được, Ví Vi, cô là thiên tài..
“Haha… Tôi có BiïE nhầm không?
Nếu nhà sản xuât nói Mã Vi Vi giỏi, chắc tất cả chúng ta có thể đi diễn phim bom tân của Hollywood rồi.
Xung quanh, một sô nghệ sĩ bật cười.
Mã Vi Vi hứ một cái rồi cùng người quản lý rời đỉ.
Sau khi đi xuống lầu, Mã Vi Vi dừng lại, quay đầu nhìn người quản lý hỏi: “Tại sao anh muôn tôi đi thử vai?”
“Hả? Người quản lý ngây người: “Sao thế?”
“Người ta đều thấy tôi giống Ta U Ninh và muốn thử tôi … kết quả…
Mã Vi Vi không thể nói tiếp nữa, bởi vì một khi chuyện này đã bị truyền ra ngoài, chắc chắn sẽ bị coi như một trò cười.
“Thôi cho qua đi…”
/1589
|