CHƯƠNG 10
Bàn tay của Kỷ Thần trên đầu cô hơi dùng sức, ép đầu Thẩm Chân tiến về phía dương vật của mình.
Cô vừa sợ hãi vừa không dám làm trái ý hắn, đôi mắt sợ sệt nhắm lại.
Khuôn miệng dần dần bao bọc lấy đầu gốc, một mùi vị kỳ lạ tràn ra trong khoan miệng, có vị mặn mặn và khai khai như nước biển.
Dương vật vẫn tiếp tục đi vào cho đến khi quai hàm căng ra Thẩm Chân liền nâng tay chống lên người hắn, hai mắt mở lên.
Đã căng quá rồi, không thể vào được nữa.
Cô rên lên vài tiếng, đầu lắc không ngừng để biểu thị cho người đàn ông ở trên biết.
Nhưng Kỷ Thần đang đắm chìm trong du͙c vọng của bản thân cho nên không thể nhìn thấy sự cầu xin trong đôi mắt cô bé bên dưới, hắn vẫn tiếp tục dùng lực ấn đầu cô sâu vào háng mình.
Cổ họng như muốn bị đâm thủng, mép môi giống như rách ra, trong cổ họng Thẩm Chân vang lên một tiếng hét đầy đau đớn.
Mọi chuyện chỉ xảy ra trong vòng hai giây, nhanh đến mức mắt thường cũng không thể nhìn thấy rõ.
Ở sống lưng Kỷ Thần run rẩy như bị điện giật, hắn cúi đầu nhìn gương mặt non nớt đang chôn trong đám lông mu của mình, khóe mắt Thẩm Chân đong đầy nước mắt, chiếc mũi nhỏ bắt đầu đỏ lên.
Tuy nhiên mọi cảm xúc của hắn đều đang đặt ở phía dưới, dương vật to lớn bị khuôn miệng ấm áp của cô lấy. Quყ đầu nằm gọn trong cuốn họng được những cơ quan bên trong co bớp vô cùng thoải mái.
Kỷ Thần không thèm quan tâm đến cảm xúc của Thẩm Chân, hắn dùng lực kéo đầu cô ra một khoản rồi dùng hông thúc mạnh dương vật vào trong.
"Khụ..."
Cô bé bên dưới liền phát ra một âm thanh khó chịu, nước bọt tràn ra hai bên mép.
Thẩm Chân vừa đau vừa khó chịu, cổ họng co thắt dữ dội như sắp nôn, hai tay cô nâng lên muốn đẩy mạnh Kỷ Thần ra nhưng không đủ sức.
Cô sợ hãi bật khóc nhưng tiếng khóc cũng không thể phát ra nguyên vẹn.
"Hu đ a ụ.."
Thẩm Chân bị đâm đến choáng váng, Kỷ Thần không ngừng đâm vào rồi rút ra trong miệng cô, khiến cho bên trong trở nên nóng rát.
Hai mắt cô nhìn về phía cửa phòng, mong một ai đó sẽ xuất hiện để cứu mình.
Nhưng giờ này Hứa Tây và Lục Viễn Nghiêm chắc chắn sẽ không trở về.
Cô dời tầm mắt nhìn sang Kỷ Thần, đôi mắt cô ướt đẫm tràn ngập nước mắt nhìn hắn. Mong muốn hắn thương xót mình.
Nhưng Kỷ Thần lại mỉm cười, hắn vừa thở gấp vừa nói với cô "Đừng cầu xin anh, trước khi làm chuyện này anh đã suy nghĩ rất lâu rồi cho nên sẽ không có chuyện tha cho em."
/158
|