Khao Khát Thoát Khỏi Lưới Tình

CHƯƠNG 18

/158


CHƯƠNG 18 

 

Lục Viễn Nghiêm đặt Thẩm Chân vào tɾong bồn tắm xong hắn liền quay đi.

 

"Chân ͼhân lớn rồi em tự tắm đi."

 

Hắn nói xong liền nhanh ͼhân đi ra ngoài sợi nếu ở thêm một giây nữa thì bản thân sẽ không khống chế nổi.

 

Thẩm Chân đã quen với việc có người tắm cho mình, bây giờ phải một mình ngồi tɾong bồn tắm, cô không biết phải làm gì trước.

 

Bình thường Hứa Tây sẽ gội đầu cho cô trước rồi sẽ thoa sữa tắm lên người, cuối cùng là chà hai ͼhân.

 

Hôm nay Thẩm Chân khó khăn hoàn thành tất cả các công việc mà không có ai giúp đỡ.

 

Lục Viễn Nghiêm đứng bên ngoài, thấy rấtlâu mà cô vẫn chưa tắm xong. Hắn đi tới cửa hỏi  "Chân Chân đã tắm xong chưa."

 

Bên tɾong không nghe thấy ai trả lời.

 

"Chân Chân... Chân Chân." Lục Viễn Nghiêm liên tục gọi, giọng nói bắt đầu gấp gáp.

 

"Aaa."

 

Lúc này bên tɾong truyền ra tiếng hét thật lớn của Thẩm Chân. Lục Viễn Nghiêm gật mình mở cửa xông vào.

 

Hắn vừa chạy vào tɾong thì thấy Thẩm Chân đang ngồi trên mặt đất, trên tay là máy sấy tóc.

 

Thẩm Chân không mặc quần áo, mái tóc ướt sủng đang nhiễu nước xuống sàn. Cô quay đầu nhìn hắn, đôi mặt hồng hồng chuẩn bị khóc.

 

"Anh ơi, Chân Chân bị giật đïện... Hu "

 

Lục Viễn Nghiêm chạy tới, lo lắng kéo bàn tay đang cầm phích cắm đïện của cô vội hỏi  "Có bị sao không?"

 

"Chân Chân thấy đau chỗ nào không?"

 

Thẩm Chân liên tục gật đầu, tiếng khóc bật ra khỏi miệng. Lục Viễn Nghiêm lập tức giật lấy máy sấy tóc tɾong tay cô rồi quăng đi, sau đó hắn bế ô lên tay rời khỏi nhà tắm.

 

Hắn đặt Thẩm Chân  lên trường rồi nhanh chóng lấy một cái khăn lớn bao bọc cả người cô lại.

 

Thẩm Chân ngồi im trên giường để Lục Viễn Nghiêm giúp mình lau nước trên cơ thể, từng tiếng khóc nức nở nhỏ bé vẫn chưa dứt.

 

"Có sợ không?" Giọng nói của Lục Viễn Nghiêm từ trên đỉnh đầu truyền xuống, Thẩm Chân gật đầu đáp.

 

"Sợ lắm ạ."

 

Cô không biết diễn tả cảm giác khi bị giật đïện là như thế nào, khi dòng đïện chạy qua người mình, trái tim cô như ngừng đập.

 

Khi mọi chuyện bình thường trở lại, Lục Viễn Nghiêm mới để ý tới làn da trắng nõn như trứng gà của cô gái.

 

Càng nhìn hắn càng thấy nóng tɾong người.

 

Lục Viễn Nghiêm không nhịn được chửi thề một tiếng  "Mẹ kiếp."

 

"Ông đây không nhịn nữa."

 

Lục Viễn Nghiêm vươn tay, vội vàng cởi quần mình ra.

 

Khi Thẩm Chân quay đầu lại thì đã nhìn thấy hắn đã móc thứ to lớn của mình ra bên ngoài.

 

Cô tái mặt, lập tức đứng dậy rồi lùi về phía sau, tránh xa Lục Viễn Nghiêm mấy bước.

 

"Nghiêm ca ca anh tính làm gì, anh muốn làm như Thần ca ca sao."

 

Hai mắt Thẩm Chân mở to hoảng sợ nhìn hắn.

 


/158

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status