CHƯƠNG 29
Buổi tối Hứa Tây và Kỷ Thần về nhà cùng lúc.
Dưới phòng khách không có một bóng người, hai người bọn họ cùng nhau đi lên phòng của Thẩm Chân.
Cửa phòng mở ra Thẩm Chân đang ngồi làm bài trên bàn lập tức quay đầu lại nhìn.
"Tây ca ca, Thần ca ca, hai anh về rồi sao ạ."
Cô nhảy xuống khỏi ghế chạy về phía bọn họ.
Hứa Tây lập tức kéo cô lại gần mình kiểm tra tay ͼhân của Thẩm Chân. Khi thấy không có bất kỳ dấu vết nào bất thường thì hắn mới dừng lại.
Hứa Tây liếc nhìn Lục Viễn Nghiêm đang ngồi vắt ͼhân trên sofa nói "Đi theo tôi tới thư phòng."
Nghe xong Lục Viễn Nghiêm từ trên sô pha đứng dậy thong dong đi theo hai người bọn họ ra khỏi phòng. Trước khi đi hắn có quay đầu hôn vào môi Thẩm Chân một cái.
Trong thư phòng ba người bọn họ ngồi đối diện nhau, Hứa Tây bắt Lục Viễn Nghiêm kể lại toàn bộ cuộc chuyện.
Lục Viễn Nghiêm như một người đã lập được đại công, hắn ngã người dựa vào sô pha đắc ý kể lại mọi chuyện.
Nghe xong những triết lý mà hắn đã giảng dạy cho Thẩm Chân, Kỷ Thần liền mừng rỡ cười nói "Vậy là từ bây giờ chúng ta có thể làm gì cũng được phải không."
Lục Viễn Nghiêm cười khinh hắn một tiếng "Không phải là làm gì cũng được mà phải dựa trên tinh thần tự nguyện, cậu không được làm em ấy đau nếu không sẽ bị phản tác dụng͟͟."
Buổi tối Thẩm Chân đang ngồi trên giường ôm iPad chơi game.
Chiếc iPad này là hàng mới nhất, vô cùng hiện đại nhưng khi mở lên nó không có mấy tính năng cả, có vài trò chơi được Lục Viễn Nghiêm cài về cho cô chơi.
Thẩm Chân tính chơi một chút thì đi ngủ nhưng khi cô vừa tắt iPad thì cửa phòng lại mở ra.
Người đi vào chính là Hứa Tây, thấy Hứa Tây đi vào Thẩm Chân liền nở nụ cười tươi rói hỏi "Tây ca ca, anh tìm em có chuyện gì sao ạ?"
Gương mặt Hứa Tây có chút lạnh hơn thường ngày, anh đi tới bên giường ngồi xuống, hai mắt chăm chú nhìn vào Thẩm Chân.
Thẩm Chân mở đôi mắt long lanh chờ anh trả lời.
Hứa Tây đột nhiên vươn tay lên chạm nhẹ vào môi cô.
Thẩm Chân liền căng thẳng, hàng động của anh rấtsống với Kỷ Thần và Lục Viễn Nghiêm mỗi khi muốn làm chuyện đó.
Hai cánh môi cô run rẩy, mở ra "Tây ca ca, anh cũng muốn em làm chuyện đó sao?"
Thẩm Chân nhìn yết hầu của Hứa Tây đang chạy lên chạy xuống liên tục.
Cuối cùng anh cũng lên tiếng nói nhưng giọng nói rấtlà khàn "Đúng vậy, anh muốn, Chân Chân có thể làm cho anh được không?"
/158
|