Khí Phi Hồ Sủng

Chương 101 - Kiếp Trước Kiếp Này (5)

/115


“Vương ở đâu?”

“Khởi bẩm tả hộ pháp, Vương ở Thánh Địa!”

Thánh Địa? Ánh mắt Thủy nhi lóe lóe, nghênh ngang đi tới Thánh Địa, nhưng không xông vào, chỉ chờ ở bên ngoài, những người khác không thể đi vào Thánh Địa, chỉ có thể chờ Ly Mặc ra ngoài.

Thủy nhi âm thầm quan sát thủ vệ, kể từ sau lần trước nàng xông qua nơi này, thủ vệ rõ ràng nghiêm mật hơn trước kia nhiều, không nhịn được nhíu nhíu mày, muốn xông vào là không có khả năng, nhưng Thánh Địa này chỉ có một mình Ly Mặc có thể đi vào, nàng phải như thế nào mới có thể lấy được chìa khóa đây?

Đột nhiên trong mắt xẹt qua một tia ánh sáng, trừ Ly Mặc còn có một người, đó chính là Vương Hậu, ngày phong hậu, Vương Hậu có thể cùng Yêu Vương cùng nhau đi vào Thánh Điện triều bái, nhưng có Ly Mặc đi cùng, nàng cũng không tiện xuống tay, nhưng mà đây là cơ hội duy nhất!

Thần sắc trong mắt đen tối không rõ, nếu không phải không có biện pháp khác, nàng cũng không muốn dùng phương pháp này, nàng cũng không muốn lợi dụng tình cảm của Ly Mặc, hơn nữa người nào đó nhất định sẽ để ý!

Khóe miệng không nhịn được mím lại, lại đợi một lát, giống như không nhịn được, mới xoay người rời đi, thật ra thì nàng tới chỗ này cũng chỉ vì quang minh chính đại tra xét tình huống mà thôi.

Tầm mắt nhìn về phía một hướng khác, trong lòng khẽ động, rất nhớ hắn, vậy thì đi xem một chút đi!

“Tà…”

Người nằm ở trên giường đá không nhúc nhích, Thủy nhi nhíu nhíu mày, trong lòng hơi sợ hãi, sẽ không xảy ra chuyện gì chứ? Vội vàng chạy tới tra xét, hoàn toàn quên Ma Tà chính là một con gián đánh không chết, đâu có thể có chuyện gì?

Thủy nhi mới vừa đi tới bên cạnh hắn, Ma Tà đột nhiên ôm cổ nàng, lật người một phát liền đặt nàng ở phía dưới, mặt âm trầm nhìn nàng.

Thủy nhi ngẩn người, đưa tay ôm lấy hắn, “Sao vậy?”

Sắc mặt Ma Tà càng thêm âm trầm, “Nàng còn hỏi ta thế nào? Nàng đồ nữ nhân không có lương tâm này! Lâu như vậy cũng không biết đến nhìn ta, còn hỏi ta như thế nào?”

Thủy nhi sửng sốt một chút, “Phụt, ha ha… Tà, bây giờ chàng giống như oán phụ!”

Oán phụ? Sắc mặt Ma Tà càng thêm khó coi, Thủy nhi cười đến càng thêm vui sướng, “Ngoan, đừng tức giận nữa, ta sẽ cố gắng yêu chàng!”

Náo loạn, Ma Tà đột nhiên nhếch môi cười, tà mị mê người, “Là nên cố gắng yêu một cái!” Dứt lời trực tiếp chặn miệng của nàng lại.

“Ưm…” Thủy nhi nhìn hắn, cũng không phản đối, chủ động đưa tay cởi áo bào của hắn, nàng cũng rất muốn hắn.

Sơn động lạnh như băng dần dần trở nên nóng như lửa, tiếng vang mập mờ trở nên rõ ràng khác thường trong một phương nhỏ bé trong trời đất này.

“Ừ, chàng nhẹ một chút…”

“Hừ!”

“A…Ma Tà!”

……

Cũng không biết trải qua bao lâu, tiếng rên rỉ thở dốc mập mờ kia mới cuối cùng dừng lại, trong sơn động dần yên tĩnh trở lại.

Cảm giác tay người người nào đó lại bắt đầu hạnh kiểm xấu, Thủy nhi cảnh cáo nói, “Ma Tà, chàng dám đến tiếp, cẩn thận ta trở mặt!”

Ma Tà đưa tay ôm chặt nàng vào trong ngực, vén sợi tóc dính trên khuôn mặt nhỏ nhắn ướt mồ hôi của nàng, được tiện nghi còn ra vẻ nói, “Ai bảo nàng để ta đây đói bụng bao lâu? Ta chỉ bù lại mà thôi.”

Thủy nhi liếc mắt, lẳng lặng dựa vào trong ngực hắn, chậm rãi ngủ thiếp đi, Ma Tà chỉ lẳng lặng nhìn khuôn mặt khi ngủ của nàng, dịu dàng tô vẽ mặt mày nàng, không biết bao nhiêu lần, trong mắt hơi đen tối, hắn thật sự căm hận cảm giác vô lực này, nhìn nàng vì hắn mạo hiểm, thế nhưng hắn lại cái gì cũng không làm được, chỉ có thể lo lắng suông.

Thủy nhi nặng nề ngủ một giấc, tỉnh lại liền đối diện với cặp mắt thâm thúy kia, khóe miệng không nhịn được nhếch lên, cọ xát lồng ngực bóng loáng của hắn, trong lòng hoàn toàn thỏa mãn.

Ma Tà ôm nàng lật người, “Thủy nhi, nghỉ ngơi tốt rồi chứ?”

Thủy nhi tỏ vẻ bất đắc dĩ, vươn cánh tay ôm cổ của hắn, “Tà… Chàng có thể đừng cứ muốn chuyện này không?”

Ma Tà vươn tay khẽ vuốt ve trên người nàng, hơi buồn bã nói, “Thủy nhi mệt mỏi thì sẽ không đi nữa chứ sao!”

Thủy nhi không nhịn được bật cười, vị này xác định là Ma Tà sao? Vừa định nói gì, lại đột nhiên nhíu nhíu mày, Ma Tà dừng lại, “Sao vậy?”

Thủy nhi không để ý đến hắn, vẫn ôm cổ hắn như cũ, tay đang nắm cổ tay trái giật giật, một lát sau, mấp máy môi, sau đó đưa tay đến trước mặt Ma Tà, “Chàng bắt mạch giúp ta!” Y thuật của nàng không phải rất tinh thông, có lẽ bắt sai lầm rồi đi!

Ma Tà nhíu mày, thật ra thì hắn cũng không tinh thông y thuật, đưa tay kéo cổ tay của


/115

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status