Khí Phi Hồ Sủng

Chương 110 - Chương 110

/115


Yêu tộc.

Hiên Viên Mị nhìn Vưu Diệc một cái, nhàn nhạt hỏi, “Không tìm được?” Thật ra thì đây hoàn toàn trong dự liệu của hắn, đừng nói một chút thời gian như vậy, chính là cho hắn nhiều thời gian hơn, chỉ sợ cũng không tìm ra được, không nhịn được nhíu nhíu mày, sao lại đột nhiên liền tòi ra nhiều cao thủ như vậy , “Thủy nhi…”

Không đợi hắn nói ra khỏi miệng, Thủy nhi đã nói, “Ta và chàng cùng đi!” Dù sao bây giờ không phải nàng có Ngọc Linh bảo vệ sao? Nói như vậy chắc sẽ không bị thương, ít nhất Ly Mặc ở trong trạng thái bình thường, cũng không gây tổn thương được nàng, không phải sao?

Hiên Viên Mị do dự một chút, sau đó gật đầu nói, “Được!”

“Vết thương của chàng thật sự không có chuyện gì sao?” Biết rõ hơi dư thừa, Thủy nhi vẫn không nhịn được lo lắng.

Hiên Viên Mị nhếch môi cười nói, “Không sao, vẫn đi tìm Ma Linh trước đi!” Ma Linh ra đời không lâu, không thể nào đắc tội ai, người nọ chỉ sợ cũng nhằm về hắn đấy!

Cửa viện, trên khuôn mặt nhỏ bé của Vãn nhi hoàn toàn nghiêm túc, “Ca ca, huynh phải cẩn thận đấy, một bước cũng không thể đi nhầm, bằng không chúng ta cũng chỉ có thể trở thành âm khí vong hồn tích tụ lại rồi!”

Ma Linh nghe vậy không khỏi hỏi, “Đây rốt cuộc là trận pháp gì?”

Vãn nhi nghiêm túc nói, “Cái này gọi là vong hồn trận, người bình thường đi vào, hẳn phải chết không thể nghi ngờ, người kia ở trong viện thiết kế trận pháp như vậy, không chỉ đề phòng có thể có người xông vào, còn có thể thu thập quỷ hồn của những người xông vào, tích tụ âm khí, bồi dưỡng huyết trì!”

“Vãn nhi sao sẽ biết những thứ này?” Vãn nhi như vậy thật sự là không giống một đứa trẻ bốn, năm tuổi.

Vãn nhi khẽ nói, “Bởi vì chỉ có hài tử thông minh nghe lời mới không bị lấy máu!” Nàng có thể còn sống sót liền chứng minh nàng mạnh hơn người khác! “Ca ca, đi nơi này!”

Ma Linh nhìn nàng một cái, cũng không hỏi tới nữa, theo phương hướng nàng chỉ đi tới.

“Ngừng! Quẹo trái, đi bảy bước! Sau đó lùi ra sau, đi chín bước!”

Viện không lớn, Ma Linh ôm Vãn nhi đi nửa canh giờ mới coi như đi qua trận pháp kia, huyết khí nồng đậm bay vào cánh mũi, hơi thở làm cho người ta nôn mửa kia khiến Ma Linh không nhịn được nhíu nhíu mày.

Vãn nhi chỉ vào một gian phòng lớn nói, “Nơi này ở rất nhiều đứa trẻ!”

Nghe vậy, Ma Linh ôm nàng đến gần căn phòng rất lớnn kia, trên giường tầng bày chăn đệm, ba, bốn trăm hài tử nhét chung một chỗ, lúc này có lẽ bởi vì tiếng la khóc kia, tất cả đều bị đánh thức, tốp ba tốp năm chen chúc thành một đoàn, run lẩy bẩy, trên mặt tất cả đều là vẻ tái nhợt, trong mắt mang theo sợ hãi, nghĩ tới ban đầu Vãn nhi cũng là dáng vẻ này, Ma Linh đột nhiên cảm thấy hơi đau lòng, cánh tay không khỏi siết thật chặt.

Vãn nhi khẽ nói, “Ban ngày sẽ có lão sư tới để dạy cho bọn nhỏ, cứ vài ngày sẽ có một cuộc thi, người đứng cuối của cuộc thi, buổi tối hôm đó sẽ bị lấy máu!” Nếu như không muốn chết, cũng chỉ có thể buộc mình lớn lên, chỉ có xuất sắc hơn người khác mới có thể giữ được một cái mạng của mình.

Ma Linh chú ý quan sát hài tử bên trong phòng, hài tử của Ma tộc nhiều nhất, tiếp theo là Nhân tộc, Yêu tộc vô cùng ít, kỳ quái chính là, không có một người nào là hài tử của Tiên tộc! Trong lòng Ma Linh khẽ cân nhắc.

Lúc này tiếng la khóc kia đã biến mất rồi, qua thời gian dài như vậy, như thế máu cũng đã lấy xong rồi, Ma Linh ôm Vãn nhi đi về phía huyết khí nồng nặc.

“Ca ca, chính là chỗ này!”

Thật ra thì không cần nàng nói, Ma Linh cũng biết là nơi này, mùi máu tanh nồng đậm như vậy, thật sự khiến cho không ai có thể coi thường!

Ma Linh lặng lẽ đến gần cạnh cửa, từ khe cửa nhìn vào bên trong, chỉ thấy giữa phòng có một ao khổng lồ, đúng như theo lời Vãn nhi nói, bên trong tất cả đều là máu tươi đang cuồn cuộn, một tiểu nam hài bị cố định cạnh bờ ao, một cánh tay vươn về trước, đặt trên bờ ao, trên cổ tay thỉnh thoảng lại nhỏ ra một giọt máu tươi, toàn thân tiểu nam hài hoàn toàn trắng bệch, có thể thấy được máu đã bị lấy hết sạch rồi.

Cả phòng tràn ngập sương máu màu đỏ, mà khoảng không trên ao, một nam tử áo trắng ngồi lơ lửng, sương máu chung quanh thân hắn nồng đậm nhất, chỉ có thể mơ hồ thấy rõ thân hình của hắn, Ma Linh tự nhiên nhận ra hắn, bởi vì hắn chính là người bắt Ma Linh tới đây.

Đột nhiên nam tử áo trắng mở hai mắt ra, tầm mắt vừa vặn đối diện với Ma


/115

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status