Khí Phi Hồ Sủng

Chương 81 - Chương 81

/115


Tầm mắt Thượng Quan Lăng nhìn về phía hai người không có phản ứng gì, nhíu nhíu mày, sau đó lại khẽ giãn ra, khẽ cười nói, “Ngọc Hinh, không phải muội vẫn ngưỡng mộ Hiên Viên đế sao? Hiện giờ coi như Hoàng huynh thỏa mãn tâm nguyện của muội rồi.”

Mặt Thượng Quan Ngọc Hinh đỏ lên, yêu kiều dậm chân, thẹn thùng sẵng giọng, “Hoàng huynh…” Khóe mắt lại len lén liếc về phía Hiên Viên Mị, thấy hắn vốn không nhìn nàng, trong mắt không khỏi toát ra chút mất mát, ngược lại lên tinh thần, còn chưa từng cố gắng, không thể nhanh buông ra như vậy.

Thướt tha đi đến trước mặt Hiên Viên Mị, chỉnh vạt áo thi lễ, môi mỏng chậm rãi hé mở, “Hiên Viên bệ hạ, thần nữ có thể ngồi bên cạnh người không?”

Thủy nhi híp mắt quan sát nàng ta, ánh mắt lóe lên, đột nhiên mở miệng nói, “Ngồi đi.”

Thượng Quan Ngọc Hinh liếc nhìn nàng, trong mắt mang theo kinh ngạc nhàn nhạt, không nghĩ tới Thủy nhi lại không làm khó nàng không nói, còn hào phóng để cho nàng lại gần Hiên Viên đế như vậy, lại liếc nhìn Hiên Viên Mị, thấy hắn không phản đối, mới ngồi xuống vị trí vốn thuộc về Thủy nhi ở bên cạnh hắn.

Hiên Viên Mị liếc nhìn Thượng Quan Ngọc Hinh, cau mày hỏi, “Thủy nhi tán thành kết thân?”

Thủy nhi lại quan sát Thượng Quan Ngọc Hinh, nhẹ giọng hỏi, “Chàng cảm thấy Thạch Tu như thế nào?”

Hiên Viên Mị lại nhét một múi quýt vào trong miệng nàng, thờ ơ nói, “Thủy nhi cảm thấy tốt là được.”

Hai người bàn luận xôn xao, vốn coi như Thượng Quan Ngọc Hinh không tồn tại, Thượng Quan Ngọc Hinh cũng không giận, chỉ có điều nhìn hai người lại không nhịn được mà than thở, giữa hai chân mày mang theo nỗi ưu sầu.

Thượng Quan Lăng luôn chú ý tới bọn họ, nhìn tình cảnh như thế, không khỏi nhíu nhíu mày.

Suy nghĩ của mọi người khác nhau, cho đến khi bữa tiệc tàn, Hiên Viên đế lại để Ngọc Hinh Công chúa cùng trở về điện Cảnh Tuyên. Tất cả mọi người cảm thấy chuyện này thành rồi, suy nghĩ một chút cũng đúng. Ngọc Hinh Công chúa đẹp như vậy, nam nhân nào mà không động lòng? Mặc dù nữ nhân trong ngực Hiên Viên đế rất đẹp, nhưng nhìn đã lâu cũng sẽ chán. die nd da nl e q uu ydo n

Thượng Quan Lăng lại không lạc quan như vậy, mặc dù hắn không muốn thừa nhận, nhưng hắn vẫn rõ ràng cảm thấy, dường như cho dù như thế nào, giữa hai người kia vẫn không có ai có thể xen vào.

Trong điện Cảnh Tuyên, Thủy nhi thoải mái vùi trong ngực Hiên Viên Mị, nhìn người trước mắt hỏi, “Ngươi thích hắn?” Ngón tay chỉ về người phía sau.

Thượng Quan Ngọc Hinh liếc mắt nhìn Hiên Viên Mị, giống như hơi do dự một chút, gật đầu.

Thủy nhi lại hỏi, “Vậy ngươi yêu hắn không?”

Thượng Quan Ngọc Hinh giống như không nghĩ tới nàng sẽ hỏi như thế, hơi kinh ngạc nhìn nàng, cũng không biết trả lời như thế nào, “Ta…”

Trong lòng Thủy nhi hiểu rõ, cảm giác của nàng không sai, có lẽ Thượng Quan Ngọc Hinh có chút ấn tượng tốt với Mị, nhưng còn chưa thể nói tới yêu, “Vậy tại sao ngươi muốn gả cho hắn?”

Thượng Quan Ngọc Hinh thấy nàng nhìn thấu mình, thở dài một tiếng, tán dương không keo kiệt chút nào, “Ngươi rất thông minh!”

Khóe miệng nâng lên một nụ cười khổ, tiếp tục nói, “Mặc dù ta thân là Công chúa, nhưng lại thân bất do kỷ, mặc dù hiện giờ Diệp quốc chỉ khuất phục trước Huyền quốc, nhưng mà số mạng của các Công chúa chúng ta vẫn thật đáng buồn như cũ, không phải bị dưa cho vị quốc quân kia, chính là ban cho công tử nhà vị đại thần nào đó, nếu không cách nào chạy trốn khỏi số mạng như vậy, vậy thì ta tình nguyện chọn một người mình nhìn thuận mắt.”

Thủy nhi quay đầu liếc nhìn Hiên Viên Mị, khẽ cười nói, “Ngươi cảm thấy hắn rất thuận mắt?”

Khuôn mặt Thượng Quan Ngọc Hinh đỏ lên, ngượng ngùng nói, “Mặc dù ta từng nghe nói Hiên Viên bệ hạ có thủ đoạn tàn nhẫn, lạnh lùng vô tình, nhưng mà ta nghĩ có thể vì một nữ nhân làm ra nhiều chuyện như vậy, chắc không phải người xấu, hơn nữa ta cũng không ép buộc gì khác, chỉ cần ta có một chỗ dung thân là được rồi, vừa đúng hậu cung Huyền quốc bỏ trống, sẽ không có nhiều lục đục đấu đá như vậy.”

“Ha ha…” Thủy nhi cười khẽ một tiếng, “Không phải người xấu? Ngươi cảm thấy dáng vẻ của hắn giống người tốt sao?”

Thượng Quan Ngọc Hinh thấy nàng không chút kiêng kỵ, không che đậy miệng. Có vẻ lo âu nhìn về phía Hiên Viên Mị, dù sao mặt mũi của Hoàng đế rất quan trọng.

“Thủy nhi…” Hiên Viên Mị bất đắc dĩ nhìn người trong ngực đang cười đến rất vui vẻ, đáy mắt hiện lên rất rõ ràng chính là cưng chiều.

Trong lòng Thượng Quan Ngọc Hinh cảm thấy kinh ngạc, đột nhiên hiểu mình giống


/115

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status