Khí Phi Hồ Sủng

Chương 94 - Ma Linh Ra Đời

/115


Liên tiếp mấy ngày, bốn vị trưởng lão tới cầu kiến, đều bị chặn ngoài cửa, gấp đến độ bốn người xoay quanh.

Tại sao gấp? Bởi vì cũng biết Vưu Diệc đã phân phó chuẩn bị hôn lễ, hơn nữa Vưu Diệc nói càng đơn giản càng tốt, nhưng lại cố ý phân phó không thể thiếu huyết tế, ý vị là Đế Tôn muốn phong nữ nhân không rõ lai lịch đó làm Hậu! Bọn họ sao có thể không gấp?

Nhưng gấp nữa cũng vô dụng, Hiên Viên Mị vốn không gặp bọn họ, bọn họ ngay cả khuyên can cũng không có cửa.

Sáng sớm, Thủy nhi bị đánh thức, sững sờ nhìn gương mặt tuấn tú phía trên, hơi mất hồn, khóe môi Hiên Viên Mị nhếch lên, động eo, thành công khiến Thủy nhi phục hồi tinh thần lại, nhìn được như ý ở trong mắt hắn, Thủy nhi không biết nên làm ra vẻ mặt gì, khi hắn đâm vào phần còn dư lại không nhịn được rên rỉ ra tiếng, cố gắng duy trì một phần tỉnh táo, bất đắc dĩ hỏi, “Lại như thế nào?”

Hiên Viên Mị uất ức nói, “Sau khi nàng ngủ, tiểu tử kia liền bắt nạt ta rồi, lại nói sau khi ra đời muốn đánh ta răng rơi đầy đất, Thủy nhi, ta rất đau lòng, nàng nhất định phải cố gắng an ủi ta!”

Thủy nhi theo bản năng nghênh hợp hắn, thở gấp liên tiếp liếc mắt, lại là thế này? Rõ ràng là chiến tranh giữa cha con bọn họ, tại sao muốn dính líu nàng vào?

Trong giây lát nhớ tới chuyện gì, Thủy nhi thở gấp mở miệng, “Mị… Hôm nay còn có lễ cưới…”

Hiên Viên Mị thờ ơ nói, “Chúng ta động phòng trước, lại bái thiên địa!”

Hôn lễ thật sự rất đơn giản, chỉ lạy thiên địa một cái, sau đó liền huyết tế, đó là nghi thức chắc chắn không thể thiếu trong lễ phong Hậu.

Huyết tế ở đây cũng không phải chỉ giết súc vật tế tự, mà nhỏ máu của hai người vào trong cùng một cái ly sau đó cùng uống vào, tượng trưng máu sữa giao hòa, không xa không rời.

Thủy nhi nhìn Hiên Viên Mị kéo tay của nàng qua vạch một đao, hung hăng giựt giựt khóe miệng, tại sao thành hôn còn phải uống máu? Nhìn máu hai người nhỏ vào trong ly, bốn vị trưởng lão tỏ vẻ chán nản, sau nghi thứ này, Thủy nhi thật sự thành Vương Hậu rồi.

“Chờ một chút!” Nghe một tiếng ngăn cản như thế, bốn lão đầu đều cặp mắt sáng lên, dáng vẻ ước gì có người náo loạn nơi này.

Người đến là một nam tử có dáng vẻ sắp ba mươi tuổi, một thân áo trắng bồng bềnh giống như tiên, nhưng ánh nhìn cao ngạo trong mắt khiến cho không có ai thích, người này chính là Lam Vũ, con trai của Tiên Đế Lam Lăng, ca ca của Lam Phiêu Vũ.

Lam Vũ đi vào đại điện, nhìn Hiên Viên Mị trên đài cao cao ngạo nói, “Công chúa Tiên tộc ta đường xa mà đến, đang định kết thân với Yêu Vương Đế Tôn, Yêu Vương sao có thể cưới người khác?” Khi tầm mắt rơi vào trên người Thủy nhi thì trong mắt nhịn không được mà lộ ra vẻ kinh ngạc.

Đi theo phía sau Lam Vũ là một nữ tử cũng mặc áo trắng giống vậy, dùng khăn che mặt, không thể hoàn toàn thấy rõ dung mạo của nàng ta, nhưng loáng thoáng lộ ra dung nhan kia, còn có dáng vẻ mê người kia cũng tỏ rõ nàng là mỹ nhân, nhưng trên người cũng mang theo một tia ngạo mạn giống vậy.

Mỹ nhân này tên là Lam Tâm, sau khi Lam Phiêu Vũ chết, trong lòng Tiên Đế nuốt không nổi khẩu khí kia, liền không muốn để cho Hiên Viên Mị tốt hơn, đặc biệt chọn mỹ nhân như vậy thu làm dưỡng nữ, định kết thân với Hiên Viên Mị, nhưng ý đồ chân chính phải cần cân nhắc.

Ánh mắt Hiên Viên Mị lạnh lẽo, bưng ly lên, uống máu trong ly vào trong miệng, cúi đầu đặt lên cánh môi Thủy nhi, mùi máu tươi lan tràn trong miệng hai người, người phía dưới toàn bộ ngây ngốc, mặc dù luôn luôn biết Đế Tôn tự ý làm bậy, nhưng không nghĩ tới hắn sẽ làm ra chuyện tương đương với khiêu khích Tiên tộc như vậy.

Sắc mặt Lam Vũ càng thêm khó coi, trong mắt toát ra lửa giận, “Yêu Vương đây là ý gì? Là xem thường Tiên tộc ta, muốn khai chiến đúng không?”

Hiên Viên Mị lè lưỡi liếm vết máu bên khóe miệng, dáng vẻ kia mang theo vài phần khát máu, cũng tà mị không gì sánh được, làm cho người ta không nhịn được tim đập rộn lên.

Thủy nhi nhìn si mê trong mắt Lam Tâm, trong lòng than vãn, yêu nghiệt à yêu nghiệt! Lại câu người khắp nơi! dfienddn lieqiudoon

“Bổn tôn không ngại khai chiến!!” Những lời này không khác nào là tuyên chiến rồi.

Lam Vũ nhất thời cũng không biết nên tiếp lời như thế nào rồi, hiện giờ khai chiến mà nói rất bất lợi cho Tiên tộc, bằng không phụ vương cũng sẽ không muốn kết thân, mục đích của kết thân này chính là vì duy trì hòa bình mặt ngoài, trì hoãn một khoảng thời gian, đồng thời khiến Hiên Viên Mị buông lỏng cảnh giác, ở Tiên tộc chuẩn bị sẵn sàng đánh hắn trở tay không kịp, Lam Lăng đánh bàn tính ngược lại rất tốt, nhưng cũng không hề nghĩ đến Hiên Viên Mị là người mà ông ta có thể tính kế sao?

Ánh mắt Lam Tâm chớp chớp, dịu dàng nói, “Vị cô nương này, thân là Vương Hậu sẽ phải có năng lực san sẻ giúp Đế Tôn, cô nương có thể khiến cho Đế Tôn coi trọng như thế chắc có chỗ hơn người, Lam Tâm bất tài, chỉ có linh lực có được bản lĩnh, cô nương chắc không ngại chỉ giáo chứ?” Giọng nói êm ái dịu dàng, lời này lại rõ ràng chính là khiêu khích.

Trực tiếp xưng Hiên Viên Mị là Đế Tôn,


/115

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status