Sau khi từ nhà ăn ra anh có vài việc cần giải quyết nên đành phải giao ba cô gái nhỏ này cho A Nhuần giúp các cô đi dạo một chút.
Đương nhiên, anh trên tay anh trước khi đi là kẹp cổ tên chính ủy đang bị hồn bay lung tung không chịu đáp.
Trước khi đi anh cũng không quên nhìn cô thêm mấy lần rồi mới quay lưng đi.
Bên này Lương Hòa không ngừng ai oán, thật sự hắn ta cũng là bị bắt đi xem mắt không ít lần nhưng mà một chút cảm giác cũng không có. Cứ nghĩ đợi đến ngoài 30 thì nhờ người tìm đối tượng một, hợp thì liền tiến đến nhưng hắn đâu ngờ ngoài dự kiến là không cần tìm đâu xa, ý chung nhân lại trực tiếp đến tận doanh trại cướp hồn của hắn có chứ.
Thế này thì phải nắm bắt thật kỹ, tính chiếm hữu của đàn ông trỗi dậy lúc nãy không phải Ngô Thần lôi đi thì không biết tiếp theo có phải hay không hắn trực tiếp đòi cưới người ngay tại chỗ đi.
A Nhuần rất tốt dẫn các cô đi xung quanh doanh trại dù có nhiều chỗ cơ mật không phải người trong doanh thì không được vô, nhưng cũng có thể miễn cưỡng là cho các cô đi gần nữa doanh trại trong nữa buổi chiều.
Thật sự doanh trại rất lớn, trừ bỏ những nơi cấm thì người đi tham quan sẽ tốn từ 3-4 tiếng mới đi hết một doanh.
Lúc này ngoài sân tập từng nhóm lính đang tha luyện, các cô đi ngang qua khiến họ không thể tập trung được mà nhìn về hướng này.
Thật sự là ngồi tàu suốt cả chuyến đi, lại thêm gần một giờ ngồi xe đến đây chưa kịp nghỉ ngơi thì bị lôi đi ăn, rồi đi tản bộ. Xem ra suốt 20 năm cuộc đời của các cô thì ngày hôm nay là ngày các cô phải hoạt động nhiều nhất rồi a.
A Nhuần cũng là nhìn nhìn bọn họ một chút, nhìn ai cũng một đầu mồ hôi nghĩ nghĩ bọn họ là thân mềm yếu làm sao như các anh trong nay, tốt nhất vẫn là dẫn người quay về nhà khách bản thân anh cũng có vài việc cần làm.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, việc đầu tiên A Nhuần đi tìm thủ trưởng báo cáo trách nhiệm rồi quay về làm việc tiếp.
Ngày hôm nay, mỗi người trong doanh trại đầu là ganh tỵ với A Nhuần nhất nha.
Các cô trở về phòng, cả ba cùng ở lại một phòng thay phiên tắm rửa rồi leo lên giường nằm nghỉ.
_ Ai nha, chân của tớ còn không.
Diên Tĩnh là một con sâu gạo cô không thích hoạt động chỉ thích ở một chỗ đọc truyện, xem phim giết hết một ngày là được. hôm nay cô thật muốn xĩu chết rồi nha, cưỡng ép đi theo, mặt mày méo mỏ từ lúc nào. Đến khi nghe anh lính báo thả người cô chỉ muốn nhảy cẩn lên hoan hô thật lớn, nhưng mà... E hèm... Xung quanh vẫn là toàn con trai, dù ở vài ngày cũng không nên làm mất hình tượng như vậy được.
Hà Ân là một đường từ cửa vào phòng tắm, cô không thích mồ hôi trên người liền là người tắm đầu tiên.
Riêng Y Nhi, một tâm trạng khá nhiều hôm nay cô mới thấy cuộc sống quân đội không dễ dàng gì, tuy mọi thứ đều được xây mới nhưng vẫn là nhìn cực khổ quá đi. Y Nhi là đau lòng.
Ba cô gái nằm trên giường, nói chuyện đến quên cả trời đất, ngủ từ lúc nào không hay cho đến khi nghe tiếng gõ cửa người tĩnh dậy ra mở cửa vẫn là Y Nhi, hai cô gái kia là cả ngày bị hành đến muốn chết rồi làm sao dậy được chứ.
Nhìn người trước cửa, đương nhiên không ai khác ngoài anh.
Không để cô nói lời nào, Ngô Thần trực tiếp kéo cô ra khỏi phòng đóng cửa lại rồi dẫn cô qua phòng lúc nãy của hai người.
Cô gái không lương tâm này, anh là thuê hai phòng cứ tưởng sau khi trở về sẽ thấy cô ở trong phòng chờ anh, ai mà ngờ là mở cửa ra phòng lại trống không như vậy liền biết cô đang ở bên phòng hội chị em rồi.
Mà còn nữa mở cửa ra chính là nhìn thấy cô đang mơ mơ ngủ bị đánh thức, mặt áo đầm ngủ nhẹ nhàng thanh thanh, lại còn cái nơi mềm mại kia không cơ nịch ngực một điểm nhỏ hiện hiện trên áo.
Cuộc đời này anh thật sự bị cô hành đến chết chắc, chỉ nhìn bộ dạng nhỏ này thôi mà đã là muốn một ngụm ăn cô vào bụng ngay.
Cô đến khi tỉnh táo thì là đã ở phòng của hai người rồi, lúc nãy mệt quá cũng chẳng suy nghĩ nhiều về đêm nay. Vậy mà lúc này bị anh lôi đến đây trong mơ hồ còn say ngủ
Anh để cô nằm trên giường nói gì gì đó rồi quay lưng đi, cô là nhắm mắt lại muốn ngủ tiếp. Nhưng não nhỏ lúc này như mới tiếp thu được sự việc vừa diễn ra chậm tới mấy giây, cô ngồi bật dậy mắt trợn lớn.
Anh.... Anh......
Lúc này trong phòng tắm mới chuyền ra tiếng nước, cô mới ý thức được anh đang tắm. Vậy có nghĩa là đêm nay cô sẽ cùng anh ngủ?
Ngủ... Ngủ... Ngủ...
Cùng anh ngủ?
Mắt của cô trợn tròn hết cở cô không biết tiếp theo phải làm gì đây, anh trước đó một thân sĩ rất tốt nhưng sau đêm ở nhà cô thì anh liền hiện rõ mặt sói mỗi lần bên cô.
Nói như vậy, không lẽ tối nay... Cô...cô và anh sẽ sẽ...sẽ làm chuyện đó thật?
Lúc Y Nhi còn đang dằn co nội tâm mình thì người đàn ông thân hình cường tráng đã từ trong nhà tắm đi ra.
_ Anh... Anh mặc áo vào đi.
Cô theo phản xạ quay sang chỗ phát ra tiếng động, liền trước mặt một loạt cơ bắp cuồng cuộn đập vào mặt.
Anh chỉ mặt mỗi cái quần short thôi.
Anh nhìn cô gái nhỏ mặt đỏ hết cả lên, không dám nhìn anh mà quay sang chỗ khác, môi anh kẽ cong lên vì sự đáng yêu này của cô.
_ Anh không quen mặt đồ khi ngủ.
Ạch... Cái này là ý gì nha, không lẽ anh ngủ sẽ thõa thân ư?.
Y Nhi lập tức trở thành con tôm bị luột chính quá mức.
A a a sao không ai nói trước cho cô biết thầy phó doanh đẹp trai lạnh lùng luôn nghiêm chỉnh trước mặt mọi người sau lưng lại là một con sói lớn đến như vậy cơ chứ.
Đêm nay Y Nhi vượt quá bằng cách nào đây.
_______________
Y Nhi: Tui bảo này, bà cho tui hai chương một lúc đi.
Mộc Dung: Tui bảo này, tôi chỉ có 30 phút nghỉ trưa, ra được một chương lag mừng hơn được nhận tiền thưởng tết đó.
Y Nhi: Vậy tối nay ra tui thêm một chương nữa đi.
Mộc Dung: Cô mong đợi cái gì... Hũm... Tối nay.... Cô phải là mong đợi lắm đúng không.
Y Nhi: Ngươi... Ngươi... Thần ơi! Mộc Dung ăn hiếp em ô ô ô.
Ngô Thần: Nhà phạt trong doanh trại chưa ai mở hàng.
Mộc Dung: Được thôi, đưa tôi vô nhà phạt đi chừng một tháng xem thế nào? Hũm.... Trong phòng.... Chuyện muốn làm cũng không thể nào... Hũm
Ngô Thần: Chúng ta không cần để ý đến cô ta, đi anh dẫn em đi ăn xiên que.
Đương nhiên, anh trên tay anh trước khi đi là kẹp cổ tên chính ủy đang bị hồn bay lung tung không chịu đáp.
Trước khi đi anh cũng không quên nhìn cô thêm mấy lần rồi mới quay lưng đi.
Bên này Lương Hòa không ngừng ai oán, thật sự hắn ta cũng là bị bắt đi xem mắt không ít lần nhưng mà một chút cảm giác cũng không có. Cứ nghĩ đợi đến ngoài 30 thì nhờ người tìm đối tượng một, hợp thì liền tiến đến nhưng hắn đâu ngờ ngoài dự kiến là không cần tìm đâu xa, ý chung nhân lại trực tiếp đến tận doanh trại cướp hồn của hắn có chứ.
Thế này thì phải nắm bắt thật kỹ, tính chiếm hữu của đàn ông trỗi dậy lúc nãy không phải Ngô Thần lôi đi thì không biết tiếp theo có phải hay không hắn trực tiếp đòi cưới người ngay tại chỗ đi.
A Nhuần rất tốt dẫn các cô đi xung quanh doanh trại dù có nhiều chỗ cơ mật không phải người trong doanh thì không được vô, nhưng cũng có thể miễn cưỡng là cho các cô đi gần nữa doanh trại trong nữa buổi chiều.
Thật sự doanh trại rất lớn, trừ bỏ những nơi cấm thì người đi tham quan sẽ tốn từ 3-4 tiếng mới đi hết một doanh.
Lúc này ngoài sân tập từng nhóm lính đang tha luyện, các cô đi ngang qua khiến họ không thể tập trung được mà nhìn về hướng này.
Thật sự là ngồi tàu suốt cả chuyến đi, lại thêm gần một giờ ngồi xe đến đây chưa kịp nghỉ ngơi thì bị lôi đi ăn, rồi đi tản bộ. Xem ra suốt 20 năm cuộc đời của các cô thì ngày hôm nay là ngày các cô phải hoạt động nhiều nhất rồi a.
A Nhuần cũng là nhìn nhìn bọn họ một chút, nhìn ai cũng một đầu mồ hôi nghĩ nghĩ bọn họ là thân mềm yếu làm sao như các anh trong nay, tốt nhất vẫn là dẫn người quay về nhà khách bản thân anh cũng có vài việc cần làm.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, việc đầu tiên A Nhuần đi tìm thủ trưởng báo cáo trách nhiệm rồi quay về làm việc tiếp.
Ngày hôm nay, mỗi người trong doanh trại đầu là ganh tỵ với A Nhuần nhất nha.
Các cô trở về phòng, cả ba cùng ở lại một phòng thay phiên tắm rửa rồi leo lên giường nằm nghỉ.
_ Ai nha, chân của tớ còn không.
Diên Tĩnh là một con sâu gạo cô không thích hoạt động chỉ thích ở một chỗ đọc truyện, xem phim giết hết một ngày là được. hôm nay cô thật muốn xĩu chết rồi nha, cưỡng ép đi theo, mặt mày méo mỏ từ lúc nào. Đến khi nghe anh lính báo thả người cô chỉ muốn nhảy cẩn lên hoan hô thật lớn, nhưng mà... E hèm... Xung quanh vẫn là toàn con trai, dù ở vài ngày cũng không nên làm mất hình tượng như vậy được.
Hà Ân là một đường từ cửa vào phòng tắm, cô không thích mồ hôi trên người liền là người tắm đầu tiên.
Riêng Y Nhi, một tâm trạng khá nhiều hôm nay cô mới thấy cuộc sống quân đội không dễ dàng gì, tuy mọi thứ đều được xây mới nhưng vẫn là nhìn cực khổ quá đi. Y Nhi là đau lòng.
Ba cô gái nằm trên giường, nói chuyện đến quên cả trời đất, ngủ từ lúc nào không hay cho đến khi nghe tiếng gõ cửa người tĩnh dậy ra mở cửa vẫn là Y Nhi, hai cô gái kia là cả ngày bị hành đến muốn chết rồi làm sao dậy được chứ.
Nhìn người trước cửa, đương nhiên không ai khác ngoài anh.
Không để cô nói lời nào, Ngô Thần trực tiếp kéo cô ra khỏi phòng đóng cửa lại rồi dẫn cô qua phòng lúc nãy của hai người.
Cô gái không lương tâm này, anh là thuê hai phòng cứ tưởng sau khi trở về sẽ thấy cô ở trong phòng chờ anh, ai mà ngờ là mở cửa ra phòng lại trống không như vậy liền biết cô đang ở bên phòng hội chị em rồi.
Mà còn nữa mở cửa ra chính là nhìn thấy cô đang mơ mơ ngủ bị đánh thức, mặt áo đầm ngủ nhẹ nhàng thanh thanh, lại còn cái nơi mềm mại kia không cơ nịch ngực một điểm nhỏ hiện hiện trên áo.
Cuộc đời này anh thật sự bị cô hành đến chết chắc, chỉ nhìn bộ dạng nhỏ này thôi mà đã là muốn một ngụm ăn cô vào bụng ngay.
Cô đến khi tỉnh táo thì là đã ở phòng của hai người rồi, lúc nãy mệt quá cũng chẳng suy nghĩ nhiều về đêm nay. Vậy mà lúc này bị anh lôi đến đây trong mơ hồ còn say ngủ
Anh để cô nằm trên giường nói gì gì đó rồi quay lưng đi, cô là nhắm mắt lại muốn ngủ tiếp. Nhưng não nhỏ lúc này như mới tiếp thu được sự việc vừa diễn ra chậm tới mấy giây, cô ngồi bật dậy mắt trợn lớn.
Anh.... Anh......
Lúc này trong phòng tắm mới chuyền ra tiếng nước, cô mới ý thức được anh đang tắm. Vậy có nghĩa là đêm nay cô sẽ cùng anh ngủ?
Ngủ... Ngủ... Ngủ...
Cùng anh ngủ?
Mắt của cô trợn tròn hết cở cô không biết tiếp theo phải làm gì đây, anh trước đó một thân sĩ rất tốt nhưng sau đêm ở nhà cô thì anh liền hiện rõ mặt sói mỗi lần bên cô.
Nói như vậy, không lẽ tối nay... Cô...cô và anh sẽ sẽ...sẽ làm chuyện đó thật?
Lúc Y Nhi còn đang dằn co nội tâm mình thì người đàn ông thân hình cường tráng đã từ trong nhà tắm đi ra.
_ Anh... Anh mặc áo vào đi.
Cô theo phản xạ quay sang chỗ phát ra tiếng động, liền trước mặt một loạt cơ bắp cuồng cuộn đập vào mặt.
Anh chỉ mặt mỗi cái quần short thôi.
Anh nhìn cô gái nhỏ mặt đỏ hết cả lên, không dám nhìn anh mà quay sang chỗ khác, môi anh kẽ cong lên vì sự đáng yêu này của cô.
_ Anh không quen mặt đồ khi ngủ.
Ạch... Cái này là ý gì nha, không lẽ anh ngủ sẽ thõa thân ư?.
Y Nhi lập tức trở thành con tôm bị luột chính quá mức.
A a a sao không ai nói trước cho cô biết thầy phó doanh đẹp trai lạnh lùng luôn nghiêm chỉnh trước mặt mọi người sau lưng lại là một con sói lớn đến như vậy cơ chứ.
Đêm nay Y Nhi vượt quá bằng cách nào đây.
_______________
Y Nhi: Tui bảo này, bà cho tui hai chương một lúc đi.
Mộc Dung: Tui bảo này, tôi chỉ có 30 phút nghỉ trưa, ra được một chương lag mừng hơn được nhận tiền thưởng tết đó.
Y Nhi: Vậy tối nay ra tui thêm một chương nữa đi.
Mộc Dung: Cô mong đợi cái gì... Hũm... Tối nay.... Cô phải là mong đợi lắm đúng không.
Y Nhi: Ngươi... Ngươi... Thần ơi! Mộc Dung ăn hiếp em ô ô ô.
Ngô Thần: Nhà phạt trong doanh trại chưa ai mở hàng.
Mộc Dung: Được thôi, đưa tôi vô nhà phạt đi chừng một tháng xem thế nào? Hũm.... Trong phòng.... Chuyện muốn làm cũng không thể nào... Hũm
Ngô Thần: Chúng ta không cần để ý đến cô ta, đi anh dẫn em đi ăn xiên que.
/34
|