Chẳng mấy bước liền đứng trước mặt cô một thân hình cao lớn, Diên Tĩnh không dám nhìn lên tự mình nhìn mũi mình nha.
Mặt cô đỏ đến man tai rồi nếu bây giờ mà nhìn lên thật sự xấu hổ vô cùng.
Tất cả đều tại tên vô sỉ đó a.
_ Tĩnh Tĩnh, anh bị đau.
Lương Hòa cứ không biết xấu hổ đi thẳng đến trước mặt Diên Tĩnh tay còn để trên ngực, giọng nói vô cùng nghiêm túc.
Diên Tĩnh hận không thể biến cây súng này thành xẻ đào liền một hố chôn tại chỗ.
Bên này cả một đội hò reo vô cùng kịch liệt nha, hôm nay họ được no đủ một màng hai cây vạn tuế của doanh trại bọn họ đồng loạt nở bông nha, mà còn nở đầy cả cây nơ tè le luôn.
_ Được rồi, tất cả nghiêm.
Tiếng hò reo không ngừng nghỉ vậy mà trong một giây im bặt.
_ Bên trái quay, hôm nay tới đây mọi người được nghỉ.
Một giọng nói hô lớn, chỉ thị này nghe thật sung sướng a. Không ai dám chậm trễ, nghỉ nữa ngày là sướng nhất rồi a làm sao có thể lề mề lở như thủ trưởng hay chính ủy đổi ý thật là ngu cả người.
_ Hôm nay tôi đưa mọi người tham quan thành phố.
Ngô Thần nhìn cả đám đần độn kia giải tán sau đó mới quay sang nhìn vào Y Nhi mà nói, cô nói chỉ ở đây được ba ngày thôi vậy mà cả hai chưa được bên nhau bao nhiêu liền mất hết hai ngày rồi.
Sáng sớm anh đã lên kế hoạch luyện binh nữa ngày sau đó buổi chiều sẽ dẫn cô đi chơi, mặc dù kế bên là hai sợi dây không nên có nhưng họ cũng thất thời lắm a, đến lúc cần thiết thì tự cả hai biến mất lúc nào không hay về điểm này anh khá hài lòng.
_ Thủ trưởng sao rành bằng tôi để tôi đi cùng đi, tôi sẽ dẫn mọi người đi.
Cái người kế bên nãy đến giờ rất là nôn nóng, anh muốn được ở bên cạnh Tĩnh Tĩnh, muốn hiểu cô thêm ngày đầu tiên bị sét đánh rồi mà chưa kịp làm gì liền phải lên tổng bộ làm việc cả một ngày mới được về.
Bây giờ là cơ hội vô cùng hiếm, trong này đàn ông không anh lại là chính ủy lúc nào cũng phải tâm sự với bọn họ, anh lo sợ không biết mình có biết chuyển thành công hay không a, nhưng mà thật may quá, may quá may Tĩnh Tĩnh đã cứu vớt đời anh nha.
Lần này phải nắm bắt thật chặc không dễ có thể tìm được người trong lòng, nếu để tuột mất vậy anh không phải Lương Hòa đâu a.
Ngô Thần liếc Lương Hòa một cái lại nhìn thấy cái dáng vẻ cầu xin kia, anh cũng không làm khó hắn ta.
Lương Hòa là ai chứ hắn ta mà ghim ai liền không để người đó yên đâu, anh không thích ồn ào mỗi ngày đều bị tên này làm phiền cũng đủ phiền chết rồi, giờ mà anh cắt đứt chuyện tốt của hắn thì tháng ngày sắp tới thật sự còn hơn địa ngục.
Diên Tĩnh nghe tới Lương Hòa cũng đi bất giác trong lòng lại vui vui lạ thường nhưng mà cô vẫn còn giận hắn chuyện hồi nãy, dám ăn nói không chừng mực trước mặt cả đám người như vậy thật sự không thể một hai câu cô có thể bỏ qua đâu.
Mắt thấy Diên Tĩnh không thèm nhìn mình Lương Hòa bắt đầu nôn nóng, ngày thường nói hay lắm cái gì cũng nói được còn dạy bảo người ta đủ thứ nhưng mà bản thân mình thì một mãnh tình vách vai cũng không có.
Giờ thì gặp đúng chuyện của mình rồi thì tay chân luống cuống không biết dỗ người yêu ra sao.
Lương Hòa nhìn đến Ngô Thần ý cầu cứu vậy mà hắn ta chỉ nhận lại được cái cười khinh bỉ của thủ trưởng, hắn hận, hận hận vô cùng hận.
Trong lòng Ngô Thần lúc này lại vui đến lợi hại, ha, xem như ngày thường không ai trị được cái miệng của hắn vậy mà bây giờ có người rồi anh thật hả lòng hả dạ mà.
Không thể tốn thêm thời gian cả 5 người cùng trở về thay đồ rồi mới rời đi.
Ba cô gái nhỏ đứng trước cửa nhà khách đang vui vẻ thì nghe tiếng xe chạy đến, một màn trước mắt thật sự lòng cho bao nhiêu cô gái phải điên đảo nha.
Các anh có thật là quân nhân không? Còn đẹp hơn cả minh tinh ảnh đế nữa a.
Ngô Thần mặc trên người một áo thun trắng bên trong áo sơ mi sọc xanh bên ngoài thêm vào quần jean đen, dáng anh chuẩn đến không thể chê vào đầu được, giờ phút này Y Nhi tự nhiên cảm thấy cao ngạo vô cùng, Nam thần đó chính là người yêu của cô a, ta đây đang nắm trái tim của nam thần nha.
Lương Hòa thì mặc áo sơ mi màu xám bên trong bên ngoài là một áo khoát da màu đen và quần jean màu đen, trong anh thật chói nha.
Cả hai cô gái nhìn người trong lòng thật sự mất hồn vía luôn rồi, chỉ có mỗi Hà Ân là nhanh lấy lại hồn vía.
A khẩu vị của cô không phải quân nhân.
Sau đó cả 5 người cùng nhau lên xe đi vào trung tâm thành phố, các cô gái được nhìn nhiều thứ mới mẻ khiến trong lòng họ vui vẻ không thôi
Hai người đàn ông ngồi phía trên nghe các cô cười cười nói nói mà cũng cong miệng cười theo.
Lương Hòa đúng là không nói khoát anh thật sự biết nhiều nơi vui chơi thật, cả nơi để ăn uống cũng rành vô cùng.
Ai, trách sao được anh phải đi xã giao mà cho nên việc đi đây đi đó biết được nhiều nơi là chính xác thôi.
Các cô được chơi vui đến không còn e dè gì có nhiều lần nói ra mấy câu giới trẻ giờ hay nói khiến cho cả hai người kia kinh diễm không ít lần.
Đến khi hoàng hôn xuống thì mọi người bắt đầu muốn tách nhau ra rồi a, Hà Ân lúc nãy ngay trung tâm nhìn trúng một trung tâm mua sắm tính tiểu thư liền không chịu nổi mà đã rời đi trước đó.
Ở bên này hai cô gái đang ngồi ngay ghế đã trước bờ sông đợi hai chàng trai đi mua kem.
_ Y Nhi cậu nói xem từ ngày quen thầy phó doanh phải rất chật vật hay không? Thầy ấy không như những người con trai khác rất khó gặp mặt.
Y Nhi nghe Diên Tĩnh nói đến liền biết cô bạn này của mình đang mang cảm giác giống mình lúc mới xác định yêu rồi nha.
Nói đến đó Y Nhi cũng không thể nói gì chính bản thân cô lúc này cũng còn chưa thoát được cái buồn khi phải xa anh, có người yêu quân nhân đâu phải dễ dàng mà vượt qua những điều này.
_ Diên Tĩnh, chúng ta đều vừa bước ra đời mình cũng như cậu rất muốn khi có người yêu liền sẽ kề bên nhau mỗi ngày nhưng mà người yêu của mình đặc thù như vậy thật sự có lúc mình rất hụt hẫng khi nhìn những cặp khác có thể đi ăn đi chơi bất kì lúc nào họ muốn,nhưng khi nghĩ lại Ngô Thần anh ấy là một quân nhân việc anh ấy làm là niềm vinh hạnh cho đất nước cho nên mình rất tự hào về anh ấy, dù có cách xa nhau nhưng mình chỉ cần biết trong lòng anh ấy luôn luôn có mình là đủ rồi. Mình tin tưởng anh ấy.
Đây có thể nói rằng là tâm tư của Y Nhi cô luôn để trong lòng hôm nay mới nói ra.
Diên Tĩnh ngày thường rất hoạt bát mà lúc này nghe lời tâm sự của Y Nhi cũng phải im lặng mà trầm tư không ít.
Cô đang tự mình hạ quyết tâm cho chuyện tình cảm của mình.
Cô không trầm tĩnh như Y Nhi, cô rất trẻ con lại vô cùng thích được người yêu nuông chiều, Diên Tĩnh không biết rằng nếu đến với Lương Hòa thì cô có thể như Y Nhi ngày ngày dặn lòng đặc niềm tin vào anh và cả gặp được anh chỉ tính trong vài ngày ngắm ngủi trong một năm.
_ Diên Tĩnh! Quân Nhân họ rất chung tình và thật lòng.
Y Nhi nhìn cô bạn mình nhăn mặt suy nghĩ cũng biết Diên Tĩnh đang lo lắng điều gì liền nắm lấy tay của Diên Tĩnh nở một nụ cười nhu hòa.
Đây cũng có thể là một sự bước đẩy Diên Tĩnh đến với Lương Hòa mà Y Nhi góp tay vào.
_ Diên Tĩnh, Lương Hòa không cầm hết đồ em lại đó cầm phụ cậu ta đi.
Trong lúc hai cô gái đang lạc vào thế giới của bọn họ thì từ phía sau phát ra câu nói rất trầm của Ngô Thần.
Diên Tĩnh và Y Nhi dù là ngốc đến đâu nghe một cái cũng liền biết bọn họ muốn đi riêng a.
Y Nhi gật đầu một cái với Diên Tĩnh như động viên cô bạn của mình.
Diên Tĩnh hít một hơi thật sâu sau đó đứng lên nhìn Y Nhi một cái rồi quay sang nhìn Ngô Thần một cái cười cười rồi rời đi đến chỗ của Lương Hòa.
Ngô Thần nhìn Diên Tĩnh rời đi rồi mới chậm rãi đi đến chỗ của Diên Tĩnh ngồi lúc nãy mà ngồi xuống, sau đó hướng Y Nhi đưa cây kem vị dâu cho cô.
_ Anh không ăn?
Y Nhi nhận cây kem chỉ thấy mỗi một cây liền nhìn Ngô Thần mắt chớp chớp.
_ Anh không thích ăn đồ ngọt.
Vị vừa ngọt, lại vừa lạnh nó thật không thích hợp với anh chút nào.
Y Nhi ồ một tiếng rồi đưa cây kem đến miệng dùng hàm răng trắng trắng nhỏ nhỏ của mình cắn một cái.
Vị dâu thật tuyệt nó làm cho Y Nhi hài lòng không thôi.
_ Rất ngon sao?
_ Ô! Rất ngon.
Ngô Thần nhìn tiểu tâm can của mình ăn đến vui vẻ như vậy anh biết nó hợp với khẩu vị của cô vô cùng.
_ Anh không ăn thật uổng
Y Nhi cắn thêm một miếng kem đem mặt hướng đến anh cười một cái ý trêu chọc người có ăn người phải ngồi nhìn.
Khi Y Nhi vừa dứt lời thì chớp mắt một cái trong miệng cô miếng kem cô vừa cắn bị cướp đi bởi cái lưỡi của ai kia.
Nụ hôn này của cả hai đều trang ngập vị dâu, anh dùng lưỡi của mình tiến vào trong khoan miệng của cô, quẩy đảo một hồi rồi đem chất kem trong miệng cô về mình nuốt xuống.
_ Um, thật ngon.
Anh nuốt kem xuống yết hầu của anh cũng kéo xuống một cái rồi trở về vị trí củ.
Y Nhi một màn bị mê hồn trận không kịp định hình lại cư ngây ngốc ra nhìn anh.
_ Anh.... Phải giữ ý tứ một chút chứ.
Cô dùng bàn tay nhỏ của mình nắm lại thành một nắm đánh vào lòng ngực săm chắc của anh một cái.
Anh thân hình cứng cáp sợ cô đau liền lấy bàn tay đỡ lấy nắm tay của cô sau đó đưa lên hôn một cái vô cái nắm tay nhỏ đáng yêu đó.
_ Vợ của anh, anh hôn thì cần gì ý tứ.
Mặt cô đỏ đến man tai rồi nếu bây giờ mà nhìn lên thật sự xấu hổ vô cùng.
Tất cả đều tại tên vô sỉ đó a.
_ Tĩnh Tĩnh, anh bị đau.
Lương Hòa cứ không biết xấu hổ đi thẳng đến trước mặt Diên Tĩnh tay còn để trên ngực, giọng nói vô cùng nghiêm túc.
Diên Tĩnh hận không thể biến cây súng này thành xẻ đào liền một hố chôn tại chỗ.
Bên này cả một đội hò reo vô cùng kịch liệt nha, hôm nay họ được no đủ một màng hai cây vạn tuế của doanh trại bọn họ đồng loạt nở bông nha, mà còn nở đầy cả cây nơ tè le luôn.
_ Được rồi, tất cả nghiêm.
Tiếng hò reo không ngừng nghỉ vậy mà trong một giây im bặt.
_ Bên trái quay, hôm nay tới đây mọi người được nghỉ.
Một giọng nói hô lớn, chỉ thị này nghe thật sung sướng a. Không ai dám chậm trễ, nghỉ nữa ngày là sướng nhất rồi a làm sao có thể lề mề lở như thủ trưởng hay chính ủy đổi ý thật là ngu cả người.
_ Hôm nay tôi đưa mọi người tham quan thành phố.
Ngô Thần nhìn cả đám đần độn kia giải tán sau đó mới quay sang nhìn vào Y Nhi mà nói, cô nói chỉ ở đây được ba ngày thôi vậy mà cả hai chưa được bên nhau bao nhiêu liền mất hết hai ngày rồi.
Sáng sớm anh đã lên kế hoạch luyện binh nữa ngày sau đó buổi chiều sẽ dẫn cô đi chơi, mặc dù kế bên là hai sợi dây không nên có nhưng họ cũng thất thời lắm a, đến lúc cần thiết thì tự cả hai biến mất lúc nào không hay về điểm này anh khá hài lòng.
_ Thủ trưởng sao rành bằng tôi để tôi đi cùng đi, tôi sẽ dẫn mọi người đi.
Cái người kế bên nãy đến giờ rất là nôn nóng, anh muốn được ở bên cạnh Tĩnh Tĩnh, muốn hiểu cô thêm ngày đầu tiên bị sét đánh rồi mà chưa kịp làm gì liền phải lên tổng bộ làm việc cả một ngày mới được về.
Bây giờ là cơ hội vô cùng hiếm, trong này đàn ông không anh lại là chính ủy lúc nào cũng phải tâm sự với bọn họ, anh lo sợ không biết mình có biết chuyển thành công hay không a, nhưng mà thật may quá, may quá may Tĩnh Tĩnh đã cứu vớt đời anh nha.
Lần này phải nắm bắt thật chặc không dễ có thể tìm được người trong lòng, nếu để tuột mất vậy anh không phải Lương Hòa đâu a.
Ngô Thần liếc Lương Hòa một cái lại nhìn thấy cái dáng vẻ cầu xin kia, anh cũng không làm khó hắn ta.
Lương Hòa là ai chứ hắn ta mà ghim ai liền không để người đó yên đâu, anh không thích ồn ào mỗi ngày đều bị tên này làm phiền cũng đủ phiền chết rồi, giờ mà anh cắt đứt chuyện tốt của hắn thì tháng ngày sắp tới thật sự còn hơn địa ngục.
Diên Tĩnh nghe tới Lương Hòa cũng đi bất giác trong lòng lại vui vui lạ thường nhưng mà cô vẫn còn giận hắn chuyện hồi nãy, dám ăn nói không chừng mực trước mặt cả đám người như vậy thật sự không thể một hai câu cô có thể bỏ qua đâu.
Mắt thấy Diên Tĩnh không thèm nhìn mình Lương Hòa bắt đầu nôn nóng, ngày thường nói hay lắm cái gì cũng nói được còn dạy bảo người ta đủ thứ nhưng mà bản thân mình thì một mãnh tình vách vai cũng không có.
Giờ thì gặp đúng chuyện của mình rồi thì tay chân luống cuống không biết dỗ người yêu ra sao.
Lương Hòa nhìn đến Ngô Thần ý cầu cứu vậy mà hắn ta chỉ nhận lại được cái cười khinh bỉ của thủ trưởng, hắn hận, hận hận vô cùng hận.
Trong lòng Ngô Thần lúc này lại vui đến lợi hại, ha, xem như ngày thường không ai trị được cái miệng của hắn vậy mà bây giờ có người rồi anh thật hả lòng hả dạ mà.
Không thể tốn thêm thời gian cả 5 người cùng trở về thay đồ rồi mới rời đi.
Ba cô gái nhỏ đứng trước cửa nhà khách đang vui vẻ thì nghe tiếng xe chạy đến, một màn trước mắt thật sự lòng cho bao nhiêu cô gái phải điên đảo nha.
Các anh có thật là quân nhân không? Còn đẹp hơn cả minh tinh ảnh đế nữa a.
Ngô Thần mặc trên người một áo thun trắng bên trong áo sơ mi sọc xanh bên ngoài thêm vào quần jean đen, dáng anh chuẩn đến không thể chê vào đầu được, giờ phút này Y Nhi tự nhiên cảm thấy cao ngạo vô cùng, Nam thần đó chính là người yêu của cô a, ta đây đang nắm trái tim của nam thần nha.
Lương Hòa thì mặc áo sơ mi màu xám bên trong bên ngoài là một áo khoát da màu đen và quần jean màu đen, trong anh thật chói nha.
Cả hai cô gái nhìn người trong lòng thật sự mất hồn vía luôn rồi, chỉ có mỗi Hà Ân là nhanh lấy lại hồn vía.
A khẩu vị của cô không phải quân nhân.
Sau đó cả 5 người cùng nhau lên xe đi vào trung tâm thành phố, các cô gái được nhìn nhiều thứ mới mẻ khiến trong lòng họ vui vẻ không thôi
Hai người đàn ông ngồi phía trên nghe các cô cười cười nói nói mà cũng cong miệng cười theo.
Lương Hòa đúng là không nói khoát anh thật sự biết nhiều nơi vui chơi thật, cả nơi để ăn uống cũng rành vô cùng.
Ai, trách sao được anh phải đi xã giao mà cho nên việc đi đây đi đó biết được nhiều nơi là chính xác thôi.
Các cô được chơi vui đến không còn e dè gì có nhiều lần nói ra mấy câu giới trẻ giờ hay nói khiến cho cả hai người kia kinh diễm không ít lần.
Đến khi hoàng hôn xuống thì mọi người bắt đầu muốn tách nhau ra rồi a, Hà Ân lúc nãy ngay trung tâm nhìn trúng một trung tâm mua sắm tính tiểu thư liền không chịu nổi mà đã rời đi trước đó.
Ở bên này hai cô gái đang ngồi ngay ghế đã trước bờ sông đợi hai chàng trai đi mua kem.
_ Y Nhi cậu nói xem từ ngày quen thầy phó doanh phải rất chật vật hay không? Thầy ấy không như những người con trai khác rất khó gặp mặt.
Y Nhi nghe Diên Tĩnh nói đến liền biết cô bạn này của mình đang mang cảm giác giống mình lúc mới xác định yêu rồi nha.
Nói đến đó Y Nhi cũng không thể nói gì chính bản thân cô lúc này cũng còn chưa thoát được cái buồn khi phải xa anh, có người yêu quân nhân đâu phải dễ dàng mà vượt qua những điều này.
_ Diên Tĩnh, chúng ta đều vừa bước ra đời mình cũng như cậu rất muốn khi có người yêu liền sẽ kề bên nhau mỗi ngày nhưng mà người yêu của mình đặc thù như vậy thật sự có lúc mình rất hụt hẫng khi nhìn những cặp khác có thể đi ăn đi chơi bất kì lúc nào họ muốn,nhưng khi nghĩ lại Ngô Thần anh ấy là một quân nhân việc anh ấy làm là niềm vinh hạnh cho đất nước cho nên mình rất tự hào về anh ấy, dù có cách xa nhau nhưng mình chỉ cần biết trong lòng anh ấy luôn luôn có mình là đủ rồi. Mình tin tưởng anh ấy.
Đây có thể nói rằng là tâm tư của Y Nhi cô luôn để trong lòng hôm nay mới nói ra.
Diên Tĩnh ngày thường rất hoạt bát mà lúc này nghe lời tâm sự của Y Nhi cũng phải im lặng mà trầm tư không ít.
Cô đang tự mình hạ quyết tâm cho chuyện tình cảm của mình.
Cô không trầm tĩnh như Y Nhi, cô rất trẻ con lại vô cùng thích được người yêu nuông chiều, Diên Tĩnh không biết rằng nếu đến với Lương Hòa thì cô có thể như Y Nhi ngày ngày dặn lòng đặc niềm tin vào anh và cả gặp được anh chỉ tính trong vài ngày ngắm ngủi trong một năm.
_ Diên Tĩnh! Quân Nhân họ rất chung tình và thật lòng.
Y Nhi nhìn cô bạn mình nhăn mặt suy nghĩ cũng biết Diên Tĩnh đang lo lắng điều gì liền nắm lấy tay của Diên Tĩnh nở một nụ cười nhu hòa.
Đây cũng có thể là một sự bước đẩy Diên Tĩnh đến với Lương Hòa mà Y Nhi góp tay vào.
_ Diên Tĩnh, Lương Hòa không cầm hết đồ em lại đó cầm phụ cậu ta đi.
Trong lúc hai cô gái đang lạc vào thế giới của bọn họ thì từ phía sau phát ra câu nói rất trầm của Ngô Thần.
Diên Tĩnh và Y Nhi dù là ngốc đến đâu nghe một cái cũng liền biết bọn họ muốn đi riêng a.
Y Nhi gật đầu một cái với Diên Tĩnh như động viên cô bạn của mình.
Diên Tĩnh hít một hơi thật sâu sau đó đứng lên nhìn Y Nhi một cái rồi quay sang nhìn Ngô Thần một cái cười cười rồi rời đi đến chỗ của Lương Hòa.
Ngô Thần nhìn Diên Tĩnh rời đi rồi mới chậm rãi đi đến chỗ của Diên Tĩnh ngồi lúc nãy mà ngồi xuống, sau đó hướng Y Nhi đưa cây kem vị dâu cho cô.
_ Anh không ăn?
Y Nhi nhận cây kem chỉ thấy mỗi một cây liền nhìn Ngô Thần mắt chớp chớp.
_ Anh không thích ăn đồ ngọt.
Vị vừa ngọt, lại vừa lạnh nó thật không thích hợp với anh chút nào.
Y Nhi ồ một tiếng rồi đưa cây kem đến miệng dùng hàm răng trắng trắng nhỏ nhỏ của mình cắn một cái.
Vị dâu thật tuyệt nó làm cho Y Nhi hài lòng không thôi.
_ Rất ngon sao?
_ Ô! Rất ngon.
Ngô Thần nhìn tiểu tâm can của mình ăn đến vui vẻ như vậy anh biết nó hợp với khẩu vị của cô vô cùng.
_ Anh không ăn thật uổng
Y Nhi cắn thêm một miếng kem đem mặt hướng đến anh cười một cái ý trêu chọc người có ăn người phải ngồi nhìn.
Khi Y Nhi vừa dứt lời thì chớp mắt một cái trong miệng cô miếng kem cô vừa cắn bị cướp đi bởi cái lưỡi của ai kia.
Nụ hôn này của cả hai đều trang ngập vị dâu, anh dùng lưỡi của mình tiến vào trong khoan miệng của cô, quẩy đảo một hồi rồi đem chất kem trong miệng cô về mình nuốt xuống.
_ Um, thật ngon.
Anh nuốt kem xuống yết hầu của anh cũng kéo xuống một cái rồi trở về vị trí củ.
Y Nhi một màn bị mê hồn trận không kịp định hình lại cư ngây ngốc ra nhìn anh.
_ Anh.... Phải giữ ý tứ một chút chứ.
Cô dùng bàn tay nhỏ của mình nắm lại thành một nắm đánh vào lòng ngực săm chắc của anh một cái.
Anh thân hình cứng cáp sợ cô đau liền lấy bàn tay đỡ lấy nắm tay của cô sau đó đưa lên hôn một cái vô cái nắm tay nhỏ đáng yêu đó.
_ Vợ của anh, anh hôn thì cần gì ý tứ.
/34
|