Khi Sát Thủ Biết Đọc Tâm Thuật

Chương 7 - Chương 7

/45


*Phòng nghị sự*

Tứ đại danh bổ đã được triệu tập đầy đủ.

“Ta có cái này cho các con xem” vừa nói, cơ quan trên tường xoay lại xuất hiện một bài thơ, Tứ đại danh bổ nhíu mày, còn chưa hiểu tại sao bỗng dưng Gia cát đại nhân lại cho xem bài thơ này

“Lá lan xuân dườm dà

Hoa quế thu tinh khiết

Hớn hở sinh ý đầy

Giai tiết sinh từ đó

Ai hay người lâm tuyền

Vui thích ngồi dưới gió

Cây cỏ vốn có lòng

Không cần người đẹp ngỏ”

(cái này miêu mà hiểu miêu đập đầu vô đậu phụ chết luôn. Ta coppy paste hoàn toàn từ phim ra á)

“Các con có biết ngụ ý trong bài thơ này hay không?” Gia cát đại nhân hỏi. Vô Tình mệnh danh là người am hiểu thơ phú nhất trong tứ đại danh bổ nhíu mày một chút rồi quả quyết nói

“Thế thúc, có phải nó liên quan đến vụ án triều thần bị giết hại hay không?”

“Các đại thần bị giết lần này đều là trung thần ái quốc, quả thật là cái gia trong mắt rất nhiều kẻ tiểu nhân” Gia cát đại nhân gật đầu.

“Hẳn là giết người còn viết tên thành thơ, quá “mĩ miều” rồi” Truy Mệnh tặc lưỡi

“Dườm dà trong câu đầu tiên cũng gần nghĩa với um tùm, có lẽ muốn chỉ đến cái tên Diệp Thịnh” (đây là phép ghép chữ của trung quốc, lúc dịch sang tiếng việt nó không liên quan lắm, chư vị độc giả thông cảm)

“Từ đó suy ra Tinh khiết = Trong sáng, thanh khiết. Tức Hoa Minh Kiệt. Hớn hở sinh ý đầy tức Hướng Ý Vinh. Giai tiết là mùa tốt nhất, đọc ngược lại chính là Quý Nhiên. Người lâm tuyền tức ẩn sĩ trong rừng Lâm Ẩn. Vui thích ngồi dưới gió tức Ôn Phương Hỷ. Cây cỏ vốn có lòng tức thiên tính Tào Thiên Hành. Người đẹp tức mỹ nhân. Người đồng đạo tức là Hà Đồng Đạo” Vô Tình thuận thế nêu tất cả tên các quan viên trong triều bị tình nghi có tên trên thơ nói ra 1 loạt. Khiến tam đại danh bổ cùng gia cát đại nhân không khỏi gật đầu tán thưởng.

“Ý thế thúc có phải là, nhiệm vụ của chúng con bây giờ không phải là bắt tứ đại hung đồ, mà là bảo vệ các quan viên trong triều, ngăn cản bọn chúng giết người. Bởi vì, các đại nhân và chúng ta đều đang ở ngoài sáng. Còn chúng ở trong tối. Phòng dễ hơn công.” Lãnh Huyết kết luận, ừm, dù sao người ta cũng là thũ lĩnh tứ đại danh bổ, tuy tim có hơi lạnh nhưng não cũng chưa hỏng. Rất biết cách phân tích tình hình suy xét trước sau xem cái nào lợi cái nào hại để nhận định hướng đi rõ rang. Quả là 1 thủ lĩnh không tồi.

“Không sai, bây giờ ta lệnh các con, chia ra hai đường, bảo vệ hai vị đại nhân còn lại an toàn” Gia cát đại nhân kết luận, rồi ra lệnh. Tứ đại thần bổ nào dám chậm trễ 1s vội chắp tay tuân lệnh rồi đi ngay. Họ vừa ra chuồng ngựa dắt ngựa ra khỏi phủ thần hầu, thì phía sau không 1 tiếng động 1 bóng dáng nhỏ bé xuất hiện, đứng ngược sáng, nở 1 nụ cười phong tình vạn chủng. Nhưng mà, không khí xung quanh lại lạnh đi vài độ. Mặc trời mùa xuân nắng ấm, ôn hòa, vài người đi qua vẫn không ngần ngại run lên co đầu rụt vào trong áo kiếm chút hơi ấm.

“Hay lắm” nàng mỉm cười lặng lẽ vọt theo sau. Với mức độ huấn luyện khắt khe từ nhỏ đến lớn. Tốc độ của nàng hoàn toàn có thể đuổi theo 1 chiếc mô tô phân phối vừa (không lớn hẳn, nói tóm lại nhanh hơn ngựa) vì vậy mặc dù thân thể ở đây có vẻ hơi yếu đuối nhưng đuổi theo 1 con ngựa cũng không khiến nàng chật vật. Vô Tình đi chung với Lãnh Huyết có lẽ không cần nhiều sự trợ giúp, vậy nên nàng bám theo Thiết Thủ và Truy Mệnh. Mặc dù hai người họ võ công cũng cao cường, nhưng kém hơn 2 người kia 1 chút. Chạy chưa đến 1 khắc thì họ bị hai người chặn đường, có lẽ chính là 2 trong tứ đại hung đồ. Nàng uốn mình nhảy tót lên cây. Mặc dù không có khinh công, nhưng khả năng leo trèo và bám tường của nàng là đệ nhất thế giới đấy. Tuyệt nhiên, 4 người phía dưới không hề nhận ra sự hiện diện của nàng.

Bảo vệ các vị đại thần là nhiệm vụ tối quan trọng, cho nên Thiết Thủ quyết định ở lại chặn đường, còn Truy Mệnh thì quay ngựa đi đường khác. Băng Cơ nghiến răng bật ra 2 chữ “ngu ngốc” nhưng để Thiết Thủ 1 đấu 2 lại không đành nên quyết định ở lại nếu Thiết Thủ yếu thế sẽ thuận tiện trợ giúp. Mà 2 tên hung đồ này quả nhiên khinh người. Để lại 1 tên đứng nhìn còn 1 tên giao đấu. Nếu là sát thủ các nàng ra tay chắc chắn sẽ xông cả lên tốc chiến tốc thắng. Như vậy mới là phong cách của sát thủ.

Tuy nhiên, 2 người này đánh nhau, quả nhiên có chút ngang tài ngang sức, đấu cũng đã trên dưới 30 hiệp mà chưa thấy kẻ nào tỏ ra yếu thế. Đánh thêm lúc nữa, nếu như Thiết Thủ thấm mệt kẻ còn lại lao lên chắc chắn Thiết Thủ gặp bất lợi. Ngồi trên cây, Băng Cơ tỉ mẩn quan sát trận đấu. Tuy nhiên, mặt trời cũng đã lên cao, đầu giờ chiều nàng còn phải đi gặp Xuân Bình để test đầu vào làm nha hoàn trong phủ Thần Hầu, không thể câu giờ thêm nữa. Vậy nên, trong lúc Thiết Thủ đang được đà tấn công, không ai để ý, Băng Cơ âm thầm phóng ra 1 cái ám khí hóa học kịch độc, bắn trúng ngực kẻ đang đánh nhau với Thiết Thủ. Ám khí này không phải loại độc mà thời đại này có thể bào chế ra. Hơn nữa là bằng hữu cơ kết tinh. Chạm vào người lập tức ngấm lên da thịt không để lại dấu vết. Không ai biết đã từng có 1 ám khí như vậy xuất hiện. Kể cả có nhà khoa học hiện đại ở đây khám nghiệm tử thi cũng khám không ra. Tên kia vừa trúng độc, vừa trúng 1 chưởng của Thiết Thủ lập tức không thể cựa quậy chỉ có thể hấp hối chờ chết. Tên còn lại thấy thế không quản trước mặt là Thiết Thủ lao đến hô lớn

“Nhị ca”

“Đừng qua đây, ta trúng độc rồi” Tên kia thấy đệ đệ của mình lao đến, sợ chạm vào người hắn sẽ lây độc vội vàng ngăn cản. Tên còn lại nghe vậy cũng không dám tiến đến nữa. Chỉ có thể đứng 1 chỗ nói. Mà Thiết Thủ cũng rất thức thời không tiếp tục ở lại mà lập tức thi triển khinh công hướng phủ của vị đại nhân nọ mà bay đi. Băng Cơ quyết định không tiếp tục đuổi theo. Bây giờ đuổi theo đã quá muộn. Từ lúc, Truy Mệnh quay ngựa nàng đã biết quá muộn. Giờ lộ mặt chỉ sợ còn bị tình nghi. Bởi vì chi tiết vụ án này, nàng nhờ thuộc hạ của mình đã hiểu đến 8-9 phần. Mà nàng, thật sự có khả năng giết người không để lại vết thương, thậm chí cũng không để lại xác. Cho nên quyết định sáng suốt bây giờ chính là ngồi nghe ngóng tiếp câu chuyện tình củm của 2 huynh đệ nhà này.

“Nhị ca, ca sao vậy???”

“Ta sắp không xong rồi, Tứ đệ, 3 người nhất định phải báo thù cho ta” Nói xong liền nhắm mắt mà chết. Tên được gọi là Tứ đệ phẫn nộ vô cùng, hắn nổi điên đập tan mọi thứ mà hắn nhìn thấy. Quả là huynh đệ tình thâm. Băng Cơ tặc lưỡi, chờ đến khi hắn ôm xác nhị ca của mình bay đi mới từ trên cây nhảy xuống thong thả trở về Thần hầu phủ.

Vừa về đến nơi, quả nhiên không ngoài dự đoán. Toàn bộ nhân mạng trong phủ 2 vị đại nhân đều đã chết không còn ai sống sót. Ngay cả Lãnh Huyết và Vô Tình cũng bị chặn đường. Cõ lẽ chính là 2 người còn lại trong tứ đại hung đồ đi. Băng Cơ lắc đầu ngao ngán. Quả thật là cổ nhân ngu ngốc. Lại nhớ đến lúc Truy Mệnh chọn đi đường vòng. Haizzzz không khỏi thở dài 1 hơi. Không biết nhờ cậy vào 4 tên này có thể làm nên tích sự gì không nữa. Nàng không thể ló đầu ra ngoài sáng được. Bằng tính cách của An Thế Cảnh hắn nhất định sẽ dùng trăm phương ngàn kế dụ nàng về dưới trướng. Chỉ sợ danh phận Tú nữ kia giấu không được bao lâu.

“Không nghĩ nữa. ta còn phải chuẩn bị để tham gia buổi test của Xuân Bình.” Nàng vươn vai 1 cái đi thẳng vào phòng củi. Hừ hừ hừ. Chỉ là tuyển nha hoàn, còn phải test đúng là nhức đầu. Lại nghe nói Xuân Bình này rất là hám zai, mấy cô nàng liếc mắt đưa tình với Lãnh Huyết và Vô Tình nhất định sống không yên. Mà nàng ta còn rất là bá đạo, ngang ngược nữa chứ. Thật Băng Cơ nàng đang nghĩ có nên dạy cho Xuân Bình 1 bài học hay không đây. Thôi, nếu không động nàng nàng liền để yên. Đã động nàng nhất định sống không bằng chết. Trong nháy mắt, cả gian phòng chứa củi lạnh xuống mấy mươi độ. Sợ rằng lúc này phóng hỏa lửa cũng cháy không nổi.

“Băng Cơ” Thò đầu vào không ai khác chính là Truy Mệnh công tử. Có lẽ là vừa đi báo cáo tình hình với Gia cát đại nhân trở về, biết là chiều nay nàng phải đi test nên đến khuyên nàng vài câu. Ừm, Truy Mệnh này tuy tính khí trẻ con, nhưng lại rất biết quan tâm đến người khác. Từ khi Băng Cơ nàng vào phủ Thần hầu bị vứt trong phòng củi, cũng chỉ có hắn là đến xem nàng. Cũng có chút cảm kích

“Truy Mệnh công tử, công tử tìm tiểu nữ là có chuyện gì sao?”

“Băng Cơ, chiều nay cô phải trải qua cuộc sát hạch của Xuân Bình tỷ, ta có chút chuyện muốn nhắc cô. Đồng thời cũng muốn đưa cho cô chút điểm tâm. Từ hôm qua đến giờ cô chưa ăn gì chắc cũng đói” Truy Mệnh cười cợt nhả mang 1 hộp đựng điểm tâm được gói trong tấm vải nhỏ bước thẳng vào phòng. Băng Cơ cũng cười cười mà đóng cửa rồi xoay người đi vào.

“Công tử, Băng Cơ tạ ý tốt của Truy Mệnh công tử, không biết công tử có điều gì muốn nhắc nhở?” Băng Cơ ngồi xuống điềm đạm đáng yêu, vô cùng tao nhã, thư thái đúng phong cách của 1 tiểu thư khuê các, trên môi còn vẽ lên 1 nụ cười ngọt lịm lòng người. Phòng chứa củi tăm tối, ẩm thấp vậy mà như có gió mùa xuân đang về, trăm hoa đua nở, khiến Truy Mệnh không khỏi ngẩn người. 5s sau mới hồi phục lại hồn về với xác.

“À, là thế này, Băng Cơ. Chuyện Xuân Bình tỷ thích Lãnh Huyết và Vô Tình là chuyện ai ai cũng biết. Tôi muốn nhắc cô một chút. Xuân Bình tuyệt không thích những người trang điểm xinh đẹp sợ sẽ quyến rũ 2 người kia. Cũng không thích ai nói cười với hai người kia. Vậy nên, trước mặt Xuân Bình cô tốt nhất tránh xa 2 người kia ra 1 chút. Còn nữa, trong người có đồ gì cũng giấu bớt đi. Xuân Bình cũng là người, rất hám tiền. Thấy cái gì đẹp mắt nhất định sẽ giữ làm của riêng. Chớ ở đâu 1 mình với Lãnh Huyết hoặc Vô Tình tránh để bị hiểu lầm. Nếu như, có 1 ngày Xuân Bình phát động chiến dịch đối phó cô, đối với cô nhất định chỉ có hại không có lợi. Nghe không?” Truy Mệnh liếc trước liếc sau nói nhỏ vào tai Băng Cơ. Hương sen nhàn nhạt trên người cô không ngừng đưa lên mũi. Khuôn mặt cô trắng hồng, làn da nõn nà, ở ngay sát cũng chỉ thấy mịn màng, thật khiến người ta muốn sờ lên thử,lúc trước ghé vào tai Băng Cơ mà nói, bây giờ làn da ấy đang hiện mồn một ngay trước mắt. Truy Mệnh không khỏi mặt má đỏ bừng, có chút quẫn, khi ghé tai người ta là 1 lòng khuyên nhủ nên không để ý. Đến khi khuyên xong để ý rồi lại tách không ra, cảm thấy tứ chi mềm nhũn, thật rất muốn vả cho chính mình 1 cái. Rồi, hình ảnh 1 cô gái thân mặc áo thêu phượng, cả người toát lên vẻ quý phái, nhưng lại có chút trẻ con, đanh đá, không hiểu lý lẽ lướt qua trong đầu Truy Mệnh, lúc ấy mới khiến hắn lấy lại được hồn vội lùi lại. Băng Cơ thấy phản ứng kia của hắn không khỏi cười mỉm. Truy Mệnh, đúng là dạng công tử đáng yêu. Mặc dù được phong danh hiệu là hoa hoa công tử, nhưng đứng trước phương diện tình cảm lại ngây ngô như 1 đứa trẻ chưa từng nếm vị đời.

“Băng Cơ cô nương, thất lễ rồi” Truy Mệnh mặt đỏ tim run vội ôm quyền nói. Quả thật, khi nãy hắn có một ham muốn rất mãnh liệt đó là sờ lên làn da kia. Rồi cắn cho nó 1 cái. Nghĩ đến chính mình có loại ham muốn này, hắn lại muốn vả mình thêm lần nữa.

“Công tử nói gì vậy, công tử thất lễ với Băng Cơ hồi nào đâu, công tử tốt với Băng Cơ đem điều Băng Cơ chưa biết đến dạy bảo Băng Cơ, Băng Cơ cảm kích không hết nữa mà” Băng Cơ dịu dàng, vươn tay lấy hộp điểm tâm, lại như “sơ ý” lướt qua mu bàn tay thô ráp vì luyện võ ngày đêm của Truy Mệnh không khỏi khiến hắn giật mình rụt tay lại. Nàng cười. Mở hộp điểm tâm ra, Mùi bánh thơm nức bỗng chốc lan kín căn phòng. Truy Mệnh như nhớ ra điều gì đứng bật dậy

“Những gì cần nói ta đều đã nói, hiện tại, ta còn có chút việc. Băng Cơ, cô cứ dùng điểm tâm. Ta đi trước” Nói rồi như có ma đuổi phía đằng sau, vút 1 cái đã không có bóng dáng. Đúng là Truy Mệnh, chạy nhanh thật. Băng Cơ nhìn thấy dáng vẻ của Truy Mệnh như vậy, thật sự nhịn không nổi nữa, ngửa đầu lên trời cười lớn, đến nỗi mặt cũng đỏ bừng. Quả nhiên là trẻ con chưa nếm sự đời. Vậy mà cũng bày đặt làm hoa hoa công tử. Truy Mệnh a Truy Mệnh. Chắc chắn là ngươi sẽ còn bị Băng Cơ này đùa giỡn lâu dài. Nếu không phải là Băng Cơ nàng sớm biết Truy Mệnh đã có 1 mối nhân duyên mười mấy năm trong cung cấm, thì đặt tâm trên người người này cũng không đến nỗi tệ. Hắn rất biết quan tâm người khác a. (Miêu: Băng Cơ tỷ tỷ, đùa bỡn tình cảm người khác không vui đâu, đừng để đến lúc chính mình hối không kịp. Băng Cơ: Ta sống lo trước lo sau đã qua 1 kiếp rồi. bây giờ ta chỉ sống cho ngày hôm nay thôi. Nếu sau này thật sự ta có hối hận. Vậy hãy để đến lúc đó rồi tính)

/45

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status