Tác giả: Nguyễn Ngọc Phương Anh.
Đằng nào cũng không ngủ được, Phương Tuyết liền bật máy tính, đăng nhập game để xem tình hình trong lúc mình không lên mạng. Hầu như game chẳng còn ai, chỉ còn vài người rêu rao trên kênh [Thế giới] là bán trang bị và mời tổ đội, tuy vậy cũng không thấy trả lời.
Phương Tuyết điều khiển nhân vật chạy lăng quăng đâu đó, gặp được thứ gì là chém không tha. Cô lò dò đi vào hang U Cốc, nơi tập trung của đám quái. Sử dụng thao tác vung đao loạn xạ, nữ tử Tuyết Tuyết Hoàng Phương thành công giết được vài con Boss đang lơ ngơ. Nhận thức được sự nguy hiểm, chúng nó tập trung vào thành từng đội, chia nhau xông ra ngoài.
Lũ Boss sử dụng đội hình tam giác, giống như mũi tên khổng lồ lao vun vút về phía Tuyết Tuyết Hoàng Phương. Một con quái trắng xông lên đầu tiên, theo sau nó là vài chục con đang nhe răng gầm rú. Phương Tuyết hoảng sợ, không ngờ chọc phải ổ kiến lửa, liền nhanh chóng co giò.
Sau một hồi lắt léo cắt đuôi, Phương Tuyết liền dừng lại bên một cây cổ thụ. Trên màn hình, nữ tử Tuyết Tuyết Hoàng Phương dựa tay vào thân cây sần sùi, thở phì phò vô cùng mất hình tượng.
Cảm thấy vô cùng buồn tẻ, Phương Tuyết tìm chỗ trút bằng cách chém lung tung lên cây. Từng chiếc lá xanh rụng xuống rào rào giống như những cơn mưa đến bất chợt. Đang xả street, trước mặt Tuyết Tuyết Hoàng Phương có thứ gì đó rơi xuống phịch.
Phương Tuyết mở to mắt. Cô chém cây sao lại chém nhầm người thế này? Đang định đến xin lỗi người kia, Phương Tuyết đứng sững lại.
Một nam tử đang nằm sõng soài , từ miệng rỉ ra một dòng máu rồi nhanh chóng lan ra đất. Nhân vật này mặc một bộ xanh lam, bên hông dắt theo thanh kiếm bảo thạch ngàn năm có một. Tay anh ta có một chiếc găng nạm đủ năm loại ngọc thạch quý. Và hơn hết, trên đầu người nam tử có một dòng chữ “Đại thần Ngô Gia”.
Đại thần là ai? Chính là người đứng đầu toàn sever, là người nắm trong tay quyền sinh sát. Đại thần cho ai sống là sống, cho ai chết là người đó sẽ không được thấy ngày mai. Phương Tuyết vô cùng không may vì đã chọc phải một người nguy hiểm.
Chính vì vậy, việc cô làm bây giờ là chạy. Nhanh chóng tắt phụt màn hình, Phương Tuyết lao ngay lên giường. Ô, Việt Nam đồng của cô nạp cả vào đây, hàng chục cái thẻ game của cô nạp cả vào đây, sẽ không còn có cơ hội được dùng nữa rồi...
Phương Tuyết cảm thấy lo lắng cho nhân vật Tuyết Tuyết Hoàng Phương, nhưng game cũng chỉ là ảo ảnh. Suy nghĩ vẩn vơ mãi, cô cũng nhanh chóng chìm vào trong giấc ngủ.
Sáng hôm sau, mặt trời ló dạng trên những ánh mây cao. Phương Tuyết vùi đầu vào đống gối, đến lúc con Huyền gọi lần thứ năm thì cô mới chịu dậy. Khẽ vươn vai một cái, Phương Tuyết rửa mặt chải đầu rồi nhanh chóng ngồi vào bàn học.
Hôm nay là ngày lớp cô được nghỉ. Chính vì vậy, Phương Tuyết thường tranh thủ khoảng thời gian này để đi mua sắm, đi chơi, nhưng nhận ra ví tiền đã bị bòn rút hết từ lần đi ăn với thầy Ngô Quân, Phương Tuyết đành ngậm đắng nuốt cay nhìn ba đứa bạn đang hớn hở chào tạm biệt.
Bật máy tính, hình ảnh nữ tử Tuyết Tuyết Hoàng Phương vẫn đứng trên khu vực ngày hôm qua, nhưng điều kì lạ là nam tử Ngô Gia cũng nằm ở đó. Anh ta không hề hồi sinh, cũng chẳng có động thái gì, chỉ yên lặng một chỗ.
Phương Tuyết chấn động. Đừng nói là anh ta cắm nick ở đây cả đêm chứ? Đang định nhân lúc Ngô Gia không chú ý, Phương Tuyết dùng con trỏ chuột điều khiển nhân vật chạy đi. Nào ngờ, chưa kịp thực hiện ý định, kênh [Đối diện] đã phát ra lời thoại.
[Đối diện][Kiếm Thánh][Đại thần][Ngô Gia]: Đứng yên!
Phương Tuyết đổ mồ hôi, ngồi gõ chữ cành cạch.
[Đối diện][Tuyết Tuyết Hoàng Phương]: Ồ, đại thần, ngày mới thật là đẹp!
Vừa nhấn phím gửi, trời liền đổ mưa to.
[Đối diện][Tuyết Tuyết Hoàng Phương]: Ách, đại thần gọi tôi có việc gì thế? *ion nịnh nọt*
[Đối diện][Kiếm Thánh][Đại thần][Ngô Gia]: Hôm qua có người chém tôi. Tôi chỉ đứng đợi thủ phạm.
Đại thần à, anh là đang nằm, không phải đang đứng.
[Đối diện][Tuyết Tuyết Hoàng Phương]: Tôi đi ngang qua đây. Tôi đi câu cá, ừm, câu cá.
[Đối diện][Kiếm Thánh][Đại thần][Ngô Gia]: Đường này không dẫn đến hồ.
[Đối diện][Tuyết Tuyết Hoàng Phương]: Nhầm, tôi đi đào khoáng.
[Đối diện][Kiếm Thánh][Đại thần][Ngô Gia]: Hình như cô còn không có dụng cụ.
Phương Tuyết đập bàn. Đừng có bắt bẻ tôi nữa. Mặc dù vô cùng muốn phản kháng, nữ tử Tuyết Tuyết Hoàng Phương vẫn tiếp tục nói năng thục nữ nhẹ nhàng.
[Đối diện][Tuyết Tuyết Hoàng Phương]: A ha, quên mua. Tôi đi, tôi đi ~~~.
Vừa quay người ra sau, đại thần lại gửi cho cô một bức ảnh. Nhấp chuột vào, hình ảnh Tuyết Tuyết Hoàng Phương chém Ngô Gia ngày hôm qua được hiện ra.
[Đối diện][Tuyết Tuyết Hoàng Phương]: *icon hoảng sợ* đại thần à, tôi nhỡ tay. Tôi xin lỗi. *icon khóc lớn*
Nói rồi, Phương Tuyết che mặt, chuẩn bị chịu Ngô Gia giết chết. Ai dè, đại thần chỉ nói có một từ.
[Đối diện][Kiếm Thánh][Đại thần][Ngô Gia]: Ừ.
Đứng đợi một lúc, đại thần vẫn không có động thái gì, Phương Tuyết bắt đầu sốt ruột.
[Đối diện][Tuyết Tuyết Hoàng Phương]: Đại thần, anh muốn giết thì giết. Anh chém nhanh lên cho tôi, tôi cần đi thăng cấp.
[Đối diện][Kiếm Thánh][Đại thần][Ngô Gia]: Ai bảo tôi muốn giết cô?
[Đối diện][Tuyết Tuyết Hoàng Phương]: Vậy anh gửi cho tôi bức ảnh này làm gì? *icon nghi ngờ*
[Đối diện][Kiếm Thánh][Đại thần][Ngô Gia]: Thấy đẹp thì gửi.
Đại thần, anh thấy cảnh nhân vật mình chết là đẹp à? Anh có thể biến thái hơn được nữa không?
[Đối diện][Tuyết Tuyết Hoàng Phương]: Không có việc gì thì tôi đi nhé?
[Đối diện][Kiếm Thánh][Đại thần][Ngô Gia]: Không được.
[Đối diện][Tuyết Tuyết Hoàng Phương]: Vậy anh muốn làm gì?
[Đối diện][Kiếm Thánh][Đại thần][Ngô Gia]: Ngồi ngắm tôi.
[Đối diện][Tuyết Tuyết Hoàng Phương]: ...
Bi ai, Phương Tuyết cảm thấy bi ai. Cô điều khiển nhân vật đứng nguyên, sau đó mở ra kênh [Thế giới] xem tình hình.
[Thế giới][Tân thủ][Trăng thanh gió mát ngồi ca hát]: Oa, ta không nhìn nhầm đi? Đại thần cùng Tuyết Tuyết Hoàng Phương đang ở dưới gốc cây cổ thụ?
[Thế giới][Ta là kim cương]: Người trên mau báo tọa độ.
[Thế giới][Hương hoa hồng][Gió nhẹ nhàng]: Như trên.
[Thế giới][Sát thủ][Ox yêu bà xã]: Như trên.
[Thế giới][Ánh sáng][Giương mắt nhìn bầu trời]: Sao Tuyết Tuyết Hoàng Phương lại ở cùng đại thần? Có gian tình?
[Thế giới][Kiếm Thánh][Phiêu du]: A lão đại, chả lẽ chúng ta sắp có phu nhân? *icon chảy nước dãi*
[Thế giới][Thiên Kiếm][Sao băng rơi]: Không thể nào. Tiện nhân kia câu dẫn đại thần.
[Thế giới][Thiên Kiếm][Tứ đại mĩ nhân][Giang Giang nước chảy]: Tiện nhân! Còn dám vác mặt lên đây.
[Thế giới][Ta là kim cương]: Aaaaa, đại thần bị ai đó chém chết? Không phải là Tuyết Tuyết Hoàng Phương đấy chứ?
...
Trên kênh [Thế giới] liên tục hiện ra các dòng chữ làm Phương Tuyết không kịp đọc. Xung quanh cô, người chơi đến càng lúc càng nhiều. Họ vây kín hai người rồi chỉ trỏ. Tất cả đều mở kênh [Đối diện], hồi hộp mong chờ màn đối thoại của cô cùng Ngô Gia.
Đại thần vẫn dường như không có tin tức. Cô đành phải gửi một tin nhắn cho anh.
[Trò chuyện][Tuyết Tuyết Hoàng Phương]: Đại thần, anh làm ơn nói gì đi.
[Đối diện][Kiếm Thánh][Đại thần][Ngô Gia]: Tuyết Tuyết Hoàng Phương, đệ tử!
Đằng nào cũng không ngủ được, Phương Tuyết liền bật máy tính, đăng nhập game để xem tình hình trong lúc mình không lên mạng. Hầu như game chẳng còn ai, chỉ còn vài người rêu rao trên kênh [Thế giới] là bán trang bị và mời tổ đội, tuy vậy cũng không thấy trả lời.
Phương Tuyết điều khiển nhân vật chạy lăng quăng đâu đó, gặp được thứ gì là chém không tha. Cô lò dò đi vào hang U Cốc, nơi tập trung của đám quái. Sử dụng thao tác vung đao loạn xạ, nữ tử Tuyết Tuyết Hoàng Phương thành công giết được vài con Boss đang lơ ngơ. Nhận thức được sự nguy hiểm, chúng nó tập trung vào thành từng đội, chia nhau xông ra ngoài.
Lũ Boss sử dụng đội hình tam giác, giống như mũi tên khổng lồ lao vun vút về phía Tuyết Tuyết Hoàng Phương. Một con quái trắng xông lên đầu tiên, theo sau nó là vài chục con đang nhe răng gầm rú. Phương Tuyết hoảng sợ, không ngờ chọc phải ổ kiến lửa, liền nhanh chóng co giò.
Sau một hồi lắt léo cắt đuôi, Phương Tuyết liền dừng lại bên một cây cổ thụ. Trên màn hình, nữ tử Tuyết Tuyết Hoàng Phương dựa tay vào thân cây sần sùi, thở phì phò vô cùng mất hình tượng.
Cảm thấy vô cùng buồn tẻ, Phương Tuyết tìm chỗ trút bằng cách chém lung tung lên cây. Từng chiếc lá xanh rụng xuống rào rào giống như những cơn mưa đến bất chợt. Đang xả street, trước mặt Tuyết Tuyết Hoàng Phương có thứ gì đó rơi xuống phịch.
Phương Tuyết mở to mắt. Cô chém cây sao lại chém nhầm người thế này? Đang định đến xin lỗi người kia, Phương Tuyết đứng sững lại.
Một nam tử đang nằm sõng soài , từ miệng rỉ ra một dòng máu rồi nhanh chóng lan ra đất. Nhân vật này mặc một bộ xanh lam, bên hông dắt theo thanh kiếm bảo thạch ngàn năm có một. Tay anh ta có một chiếc găng nạm đủ năm loại ngọc thạch quý. Và hơn hết, trên đầu người nam tử có một dòng chữ “Đại thần Ngô Gia”.
Đại thần là ai? Chính là người đứng đầu toàn sever, là người nắm trong tay quyền sinh sát. Đại thần cho ai sống là sống, cho ai chết là người đó sẽ không được thấy ngày mai. Phương Tuyết vô cùng không may vì đã chọc phải một người nguy hiểm.
Chính vì vậy, việc cô làm bây giờ là chạy. Nhanh chóng tắt phụt màn hình, Phương Tuyết lao ngay lên giường. Ô, Việt Nam đồng của cô nạp cả vào đây, hàng chục cái thẻ game của cô nạp cả vào đây, sẽ không còn có cơ hội được dùng nữa rồi...
Phương Tuyết cảm thấy lo lắng cho nhân vật Tuyết Tuyết Hoàng Phương, nhưng game cũng chỉ là ảo ảnh. Suy nghĩ vẩn vơ mãi, cô cũng nhanh chóng chìm vào trong giấc ngủ.
Sáng hôm sau, mặt trời ló dạng trên những ánh mây cao. Phương Tuyết vùi đầu vào đống gối, đến lúc con Huyền gọi lần thứ năm thì cô mới chịu dậy. Khẽ vươn vai một cái, Phương Tuyết rửa mặt chải đầu rồi nhanh chóng ngồi vào bàn học.
Hôm nay là ngày lớp cô được nghỉ. Chính vì vậy, Phương Tuyết thường tranh thủ khoảng thời gian này để đi mua sắm, đi chơi, nhưng nhận ra ví tiền đã bị bòn rút hết từ lần đi ăn với thầy Ngô Quân, Phương Tuyết đành ngậm đắng nuốt cay nhìn ba đứa bạn đang hớn hở chào tạm biệt.
Bật máy tính, hình ảnh nữ tử Tuyết Tuyết Hoàng Phương vẫn đứng trên khu vực ngày hôm qua, nhưng điều kì lạ là nam tử Ngô Gia cũng nằm ở đó. Anh ta không hề hồi sinh, cũng chẳng có động thái gì, chỉ yên lặng một chỗ.
Phương Tuyết chấn động. Đừng nói là anh ta cắm nick ở đây cả đêm chứ? Đang định nhân lúc Ngô Gia không chú ý, Phương Tuyết dùng con trỏ chuột điều khiển nhân vật chạy đi. Nào ngờ, chưa kịp thực hiện ý định, kênh [Đối diện] đã phát ra lời thoại.
[Đối diện][Kiếm Thánh][Đại thần][Ngô Gia]: Đứng yên!
Phương Tuyết đổ mồ hôi, ngồi gõ chữ cành cạch.
[Đối diện][Tuyết Tuyết Hoàng Phương]: Ồ, đại thần, ngày mới thật là đẹp!
Vừa nhấn phím gửi, trời liền đổ mưa to.
[Đối diện][Tuyết Tuyết Hoàng Phương]: Ách, đại thần gọi tôi có việc gì thế? *ion nịnh nọt*
[Đối diện][Kiếm Thánh][Đại thần][Ngô Gia]: Hôm qua có người chém tôi. Tôi chỉ đứng đợi thủ phạm.
Đại thần à, anh là đang nằm, không phải đang đứng.
[Đối diện][Tuyết Tuyết Hoàng Phương]: Tôi đi ngang qua đây. Tôi đi câu cá, ừm, câu cá.
[Đối diện][Kiếm Thánh][Đại thần][Ngô Gia]: Đường này không dẫn đến hồ.
[Đối diện][Tuyết Tuyết Hoàng Phương]: Nhầm, tôi đi đào khoáng.
[Đối diện][Kiếm Thánh][Đại thần][Ngô Gia]: Hình như cô còn không có dụng cụ.
Phương Tuyết đập bàn. Đừng có bắt bẻ tôi nữa. Mặc dù vô cùng muốn phản kháng, nữ tử Tuyết Tuyết Hoàng Phương vẫn tiếp tục nói năng thục nữ nhẹ nhàng.
[Đối diện][Tuyết Tuyết Hoàng Phương]: A ha, quên mua. Tôi đi, tôi đi ~~~.
Vừa quay người ra sau, đại thần lại gửi cho cô một bức ảnh. Nhấp chuột vào, hình ảnh Tuyết Tuyết Hoàng Phương chém Ngô Gia ngày hôm qua được hiện ra.
[Đối diện][Tuyết Tuyết Hoàng Phương]: *icon hoảng sợ* đại thần à, tôi nhỡ tay. Tôi xin lỗi. *icon khóc lớn*
Nói rồi, Phương Tuyết che mặt, chuẩn bị chịu Ngô Gia giết chết. Ai dè, đại thần chỉ nói có một từ.
[Đối diện][Kiếm Thánh][Đại thần][Ngô Gia]: Ừ.
Đứng đợi một lúc, đại thần vẫn không có động thái gì, Phương Tuyết bắt đầu sốt ruột.
[Đối diện][Tuyết Tuyết Hoàng Phương]: Đại thần, anh muốn giết thì giết. Anh chém nhanh lên cho tôi, tôi cần đi thăng cấp.
[Đối diện][Kiếm Thánh][Đại thần][Ngô Gia]: Ai bảo tôi muốn giết cô?
[Đối diện][Tuyết Tuyết Hoàng Phương]: Vậy anh gửi cho tôi bức ảnh này làm gì? *icon nghi ngờ*
[Đối diện][Kiếm Thánh][Đại thần][Ngô Gia]: Thấy đẹp thì gửi.
Đại thần, anh thấy cảnh nhân vật mình chết là đẹp à? Anh có thể biến thái hơn được nữa không?
[Đối diện][Tuyết Tuyết Hoàng Phương]: Không có việc gì thì tôi đi nhé?
[Đối diện][Kiếm Thánh][Đại thần][Ngô Gia]: Không được.
[Đối diện][Tuyết Tuyết Hoàng Phương]: Vậy anh muốn làm gì?
[Đối diện][Kiếm Thánh][Đại thần][Ngô Gia]: Ngồi ngắm tôi.
[Đối diện][Tuyết Tuyết Hoàng Phương]: ...
Bi ai, Phương Tuyết cảm thấy bi ai. Cô điều khiển nhân vật đứng nguyên, sau đó mở ra kênh [Thế giới] xem tình hình.
[Thế giới][Tân thủ][Trăng thanh gió mát ngồi ca hát]: Oa, ta không nhìn nhầm đi? Đại thần cùng Tuyết Tuyết Hoàng Phương đang ở dưới gốc cây cổ thụ?
[Thế giới][Ta là kim cương]: Người trên mau báo tọa độ.
[Thế giới][Hương hoa hồng][Gió nhẹ nhàng]: Như trên.
[Thế giới][Sát thủ][Ox yêu bà xã]: Như trên.
[Thế giới][Ánh sáng][Giương mắt nhìn bầu trời]: Sao Tuyết Tuyết Hoàng Phương lại ở cùng đại thần? Có gian tình?
[Thế giới][Kiếm Thánh][Phiêu du]: A lão đại, chả lẽ chúng ta sắp có phu nhân? *icon chảy nước dãi*
[Thế giới][Thiên Kiếm][Sao băng rơi]: Không thể nào. Tiện nhân kia câu dẫn đại thần.
[Thế giới][Thiên Kiếm][Tứ đại mĩ nhân][Giang Giang nước chảy]: Tiện nhân! Còn dám vác mặt lên đây.
[Thế giới][Ta là kim cương]: Aaaaa, đại thần bị ai đó chém chết? Không phải là Tuyết Tuyết Hoàng Phương đấy chứ?
...
Trên kênh [Thế giới] liên tục hiện ra các dòng chữ làm Phương Tuyết không kịp đọc. Xung quanh cô, người chơi đến càng lúc càng nhiều. Họ vây kín hai người rồi chỉ trỏ. Tất cả đều mở kênh [Đối diện], hồi hộp mong chờ màn đối thoại của cô cùng Ngô Gia.
Đại thần vẫn dường như không có tin tức. Cô đành phải gửi một tin nhắn cho anh.
[Trò chuyện][Tuyết Tuyết Hoàng Phương]: Đại thần, anh làm ơn nói gì đi.
[Đối diện][Kiếm Thánh][Đại thần][Ngô Gia]: Tuyết Tuyết Hoàng Phương, đệ tử!
/13
|