“Ta ra ngoài, các ngươi cứ nói chuyện, ta ra ngoài canh chừng!” Lạc Đình Nam biết lão vương gia nhất định có chuyện không muốn để hắn nghe thấy, biết ý lui ra ngoài “Quên đi, Đình Nam cũng ở lại đi, vừa lúc cũng có chuyện nhà của ngươi, ta cũng muốn nói rõ ràng!” Lão vương gia ý bảo bọn họ ngồi xuống
“Còn có chuyện nhà của ta?” Lạc Đình Nam kinh ngạc “Là thế nào?”
Lão vương gia vuốt vuốt chòm râu bạc của mình, ngồi xuồng “Được rồi, ta sẽ nói đơn giản 1 chút!”
Âu Dương Thanh Minh và Lạc Đình Nam nhìn nhau “Thỉnh vương gia giảng giáo!”
Lão Vương gia gật đầu,” Việc này phải nói đại khái 29 năm trước! Minh Tông lão hoàng đế và mẫu thân của Thanh Minh từng có 1 tình sử!”
” Cái gì?” Âu Dương Thanh Minh đột nhiên đứng lên.” Vương gia, điều sao có thể?”
Trong trí nhớ của hắn, mẫu thân luôn là nữ tử hiền hậu, cùng phụ thân cử án tề phi, cung kính như tân, như thế nào có thể như vậy?
“Ngươi nghe ta nói a, Thanh Minh!” Lão vương gia ngắt lời “Nương [mẹ] của ngươi là 1 nữ tử tốt, chỉ là lúc ấy tình hình oái oăm, nàng đã được gả cho Âu Dương tướng quân, Minh Tông hoàng đế bởi vì không thể chấp nhận sự thật đó nên từng đưa Cơ thị tiến cung vài ngày, không lâu sau, Cơ thị hoài thai, sau đó sanh ra ngươi!”
” Không có khả năng!” Trong đầu Âu Dương Thanh Minh oanh 1 tiếng “ Như thế nào có thể?”
” Là thật!” Lão vương gia thở dài 1 hơi “Thanh Minh, ngươi quả thật là con ruột của Minh Tông hoàng đế, bổn vương không lừa ngươi, đây cũng là nguyên nhân mẫu thân ngươi cả đời không được nhìn thấy Minh Tông hoàng đế! Đây là Minh Tông hoàng đế tự mình nói với bổn vương, bổn vương như thế nào có thể lấy chuyện này ra đùa giỡn! Chuyện này liên quan đến thể diện của hoàng gia. Bổn vương vốn tính sẽ mang chuyện này theo xuống mồ, nếu không phải hoàng hậu bây giờ đã buông rèm nhiếp chính, bổn vương cũng sẽ không nói ra. Đây là bí mật được chôn giấu đã lâu!”
Âu Dương Thanh Minh sắc mặt xanh mét, hốc mắt phiếm hồng “Không có khả năng, nương như thế nào có thể phản bội cha ta!”
” Nếu không phải Minh Tông hoàng đế coi trọng Âu Dương tướng quân, 1 dị gia tướng quân như thế nào có thể được phong vương, hết thảy đều bởi vì ngươi! Thanh Minh, ngươi cẩn thận ngẫm lại xem, tiên hoàng đối với ngươi có phải vẫn tốt hơn với Vân Thiên, ngươi nhìn lại mình và Vân Thiên xem, mọi người đều nói bộ dáng của 2 ngươi trông rất giống nhau, nhưng cho dù có hoài nghi thì cũng không thể loạn ngôn [nói bậy]. Dương nhiên lúc ấy cũng không phải không có người hoài nghi việc này, chỉ là…” Nói đến đây, lão vương gia nhìn sang Lạc Đình Nam
Âu Dương Thanh Minh ngây ngốc ngồi tại chỗ, như thế nào cũng không dám tin chính mình là con rơi của tiên hoàng, điều này sao có thể? Mẫu thân của mình như thế nào có thể làm ra loại chuyện có lỗi với phụ thân như vậy?
Lạc Đình Nam vốn thông minh, lão vương gia vừa nhìn mình hắn đã hiều chuyện sắp được nghe là gì. Hắn đứng lên, có chút đăm chiêu “Vương gia, có phải liên quan đến cha mẹ ta?”
Lão Vương gia gật đầu.” Đình Nam thật sự là trí tuệ tuyệt đỉnh, năm đó mẫu thân của ngươi rất thông minh, cho nên mới rước lấy họa sát thân, cho tới bây giờ, huyết án đó trong lòng ngươi hẳn đã hiểu rõ?”
“Ngài nói tiên hoàng phái người truy sát cha mẹ ta?” Lạc Đình Nam như thế nào cũng không ngờ chân tướng sự việc cư nhiên là thế này
” Năm đó mẫu thân của ngươi đã đoán được việc này, từng truy vấn mẫu thân của Thanh Minh, sau đó Cơ thị bất đắc dĩ phải nói với tiên hoàng, khi đó nàng vốn định thẳng thắn với Âu Dương tướng quân chuyện mình đã làm, nhưng tiên hoàng lại cho ám sát Lạc tướng quân, cho nên cha mẹ Đình Nam mới có ý định cáo quan về ở ẩn, nửa đường bị truy sát, làm cho các ngươi phải trải qua kiếp nạn như thế!”
Sắc mặt Lạc Đình Nam lập tức trở nên tái nhợt “Nếu nói như vậy, hết thảy đều là bị đại nội truy sát, căn bản không phải ân oán gia tộc, bởi vì mẫu thân ta biết chuyện của tiên hoàng và mẹ của Âu Dương Thanh Minh, muốn tố giác nên mới đưa tới họa sát thân?”
Lão Vương gia gật gật đầu.”Đây quả thật là hoàng thất nợ ngươi!”
“Ta đây và biểu ca chẳng phải sẽ trở thành cừu nhân sao? Cha hắn sát hại cha mẹ của ta, hại muội muội ta bỏ mạng chốn thiên nhai [vực sâu]” Nắm tay bên người Lạc Đình Nam siết chặt, sắc mặt tái nhợt nhìn Âu Dương Thanh Minh “Sao chân tướng lại như thế này? Ta không tin!”
“Hoàng thượng tự biết ngài ấy nợ Lạc gia các ngươi, cũng thiếu nợ Âu Dương gia, bất quá, tin vui là năm đó hoàng hậu nương nương năm đó là người thâm minh đại nghĩa, nàng chưa từng tiết lộ bất cứ điều gì. Khi hoàng thượng phái người truy sát cả nhà ngươi, hoàng hậu cũng âm thầm phái người đi tìm các ngươi, kết quả tìm thấy muội muội của ngươi, rồi sai người đón vào cung, thu làm nghĩa nữ!” Lão vương gia thở dài 1 hơi “Chỉ là Thiên Tình công chúa được ân sủng!”
” A!” Lạc Đình Nam và Âu Dương Thanh Minh đồng thời ngây ngẩn cả người “Điều này sao có thể?”
“Bổn vương cũng không tin đây là sự thật, khi tiên hoàng ra đi có nói cho bổn vương về thân thể của Âu Dương Thanh Minh, khi hoàng hậu rời đi cũng nói cho bổn vương sự thật về Thiên Tình công chúa, hiện tại bổn vương là ngươi duy nhất biết được việc này, bổn vương nói cho các ngươi là không muốn giang sơn Tiếu gia rơi vào tay họ Tả!” Lão vương gia thiết tha nói “Đình Nam, bổn vương hy vọng ngươi có thể buông bỏ cừu hận trong lòng, cùng Thanh Minh sóng vai trị vì giang sơn xã tắc!”
Lạc Đình Nam tâm tư phức tạp nhìn Âu Dương Thanh Minh, lẩm bẩm nói “Biếu ca, trong 1 đêm, ngươi trở thành người của hoàng thất, chúng ta trở thành cừu nhân! Ngươi nói ta có nên giúp ngươi không? Thiên Tình cư nhiên là muội muội của ta, sự thật này thực ngoài ý muốn! ta không biết phải đối mặt với ngươi như thế nào!”
Âu Dương Thanh Minh còn đang đắm chìm trong nỗi khiếp sợ, việc này rất kinh khủng. Hắn như thế nào có thể tiêu hóa tin tức đáng sợ này trong khoảng thời gian ngắn “Vương gia, ngài xác định lời ngài nói đều là sự thật?”
“Bổn vương như thế nào có thể lấy thể diện của tiên hoàng ra đùa giỡn!” Lão vương gia vô cùng thật tình nói “Thanh Minh, bổn vương đã công bố thân phận của ngươi, giang sơn của Tiếu gia không thể rơi vào tay người khác!”
“Không phải Tiếu Vân Thiên có 1 đứa con sao?” Âu Dương Thanh Minh thở dài 1 tiếng, thu lại tâm thần khiếp sợ “Hiền vương gia, thứ cho Thanh Minh không thế cố hết sức cho Tiếu gia! Vô luận thế nào, Âu Dương Ích Khang vẫn là phụ thân của ta, việc hôm nay, Thanh Minh sẽ không để trong lòng, bước ra khỏi cửa phòng này, ta sẽ quên hết mọi người nói nghe được hôm nay!”
“Còn có chuyện nhà của ta?” Lạc Đình Nam kinh ngạc “Là thế nào?”
Lão vương gia vuốt vuốt chòm râu bạc của mình, ngồi xuồng “Được rồi, ta sẽ nói đơn giản 1 chút!”
Âu Dương Thanh Minh và Lạc Đình Nam nhìn nhau “Thỉnh vương gia giảng giáo!”
Lão Vương gia gật đầu,” Việc này phải nói đại khái 29 năm trước! Minh Tông lão hoàng đế và mẫu thân của Thanh Minh từng có 1 tình sử!”
” Cái gì?” Âu Dương Thanh Minh đột nhiên đứng lên.” Vương gia, điều sao có thể?”
Trong trí nhớ của hắn, mẫu thân luôn là nữ tử hiền hậu, cùng phụ thân cử án tề phi, cung kính như tân, như thế nào có thể như vậy?
“Ngươi nghe ta nói a, Thanh Minh!” Lão vương gia ngắt lời “Nương [mẹ] của ngươi là 1 nữ tử tốt, chỉ là lúc ấy tình hình oái oăm, nàng đã được gả cho Âu Dương tướng quân, Minh Tông hoàng đế bởi vì không thể chấp nhận sự thật đó nên từng đưa Cơ thị tiến cung vài ngày, không lâu sau, Cơ thị hoài thai, sau đó sanh ra ngươi!”
” Không có khả năng!” Trong đầu Âu Dương Thanh Minh oanh 1 tiếng “ Như thế nào có thể?”
” Là thật!” Lão vương gia thở dài 1 hơi “Thanh Minh, ngươi quả thật là con ruột của Minh Tông hoàng đế, bổn vương không lừa ngươi, đây cũng là nguyên nhân mẫu thân ngươi cả đời không được nhìn thấy Minh Tông hoàng đế! Đây là Minh Tông hoàng đế tự mình nói với bổn vương, bổn vương như thế nào có thể lấy chuyện này ra đùa giỡn! Chuyện này liên quan đến thể diện của hoàng gia. Bổn vương vốn tính sẽ mang chuyện này theo xuống mồ, nếu không phải hoàng hậu bây giờ đã buông rèm nhiếp chính, bổn vương cũng sẽ không nói ra. Đây là bí mật được chôn giấu đã lâu!”
Âu Dương Thanh Minh sắc mặt xanh mét, hốc mắt phiếm hồng “Không có khả năng, nương như thế nào có thể phản bội cha ta!”
” Nếu không phải Minh Tông hoàng đế coi trọng Âu Dương tướng quân, 1 dị gia tướng quân như thế nào có thể được phong vương, hết thảy đều bởi vì ngươi! Thanh Minh, ngươi cẩn thận ngẫm lại xem, tiên hoàng đối với ngươi có phải vẫn tốt hơn với Vân Thiên, ngươi nhìn lại mình và Vân Thiên xem, mọi người đều nói bộ dáng của 2 ngươi trông rất giống nhau, nhưng cho dù có hoài nghi thì cũng không thể loạn ngôn [nói bậy]. Dương nhiên lúc ấy cũng không phải không có người hoài nghi việc này, chỉ là…” Nói đến đây, lão vương gia nhìn sang Lạc Đình Nam
Âu Dương Thanh Minh ngây ngốc ngồi tại chỗ, như thế nào cũng không dám tin chính mình là con rơi của tiên hoàng, điều này sao có thể? Mẫu thân của mình như thế nào có thể làm ra loại chuyện có lỗi với phụ thân như vậy?
Lạc Đình Nam vốn thông minh, lão vương gia vừa nhìn mình hắn đã hiều chuyện sắp được nghe là gì. Hắn đứng lên, có chút đăm chiêu “Vương gia, có phải liên quan đến cha mẹ ta?”
Lão Vương gia gật đầu.” Đình Nam thật sự là trí tuệ tuyệt đỉnh, năm đó mẫu thân của ngươi rất thông minh, cho nên mới rước lấy họa sát thân, cho tới bây giờ, huyết án đó trong lòng ngươi hẳn đã hiểu rõ?”
“Ngài nói tiên hoàng phái người truy sát cha mẹ ta?” Lạc Đình Nam như thế nào cũng không ngờ chân tướng sự việc cư nhiên là thế này
” Năm đó mẫu thân của ngươi đã đoán được việc này, từng truy vấn mẫu thân của Thanh Minh, sau đó Cơ thị bất đắc dĩ phải nói với tiên hoàng, khi đó nàng vốn định thẳng thắn với Âu Dương tướng quân chuyện mình đã làm, nhưng tiên hoàng lại cho ám sát Lạc tướng quân, cho nên cha mẹ Đình Nam mới có ý định cáo quan về ở ẩn, nửa đường bị truy sát, làm cho các ngươi phải trải qua kiếp nạn như thế!”
Sắc mặt Lạc Đình Nam lập tức trở nên tái nhợt “Nếu nói như vậy, hết thảy đều là bị đại nội truy sát, căn bản không phải ân oán gia tộc, bởi vì mẫu thân ta biết chuyện của tiên hoàng và mẹ của Âu Dương Thanh Minh, muốn tố giác nên mới đưa tới họa sát thân?”
Lão Vương gia gật gật đầu.”Đây quả thật là hoàng thất nợ ngươi!”
“Ta đây và biểu ca chẳng phải sẽ trở thành cừu nhân sao? Cha hắn sát hại cha mẹ của ta, hại muội muội ta bỏ mạng chốn thiên nhai [vực sâu]” Nắm tay bên người Lạc Đình Nam siết chặt, sắc mặt tái nhợt nhìn Âu Dương Thanh Minh “Sao chân tướng lại như thế này? Ta không tin!”
“Hoàng thượng tự biết ngài ấy nợ Lạc gia các ngươi, cũng thiếu nợ Âu Dương gia, bất quá, tin vui là năm đó hoàng hậu nương nương năm đó là người thâm minh đại nghĩa, nàng chưa từng tiết lộ bất cứ điều gì. Khi hoàng thượng phái người truy sát cả nhà ngươi, hoàng hậu cũng âm thầm phái người đi tìm các ngươi, kết quả tìm thấy muội muội của ngươi, rồi sai người đón vào cung, thu làm nghĩa nữ!” Lão vương gia thở dài 1 hơi “Chỉ là Thiên Tình công chúa được ân sủng!”
” A!” Lạc Đình Nam và Âu Dương Thanh Minh đồng thời ngây ngẩn cả người “Điều này sao có thể?”
“Bổn vương cũng không tin đây là sự thật, khi tiên hoàng ra đi có nói cho bổn vương về thân thể của Âu Dương Thanh Minh, khi hoàng hậu rời đi cũng nói cho bổn vương sự thật về Thiên Tình công chúa, hiện tại bổn vương là ngươi duy nhất biết được việc này, bổn vương nói cho các ngươi là không muốn giang sơn Tiếu gia rơi vào tay họ Tả!” Lão vương gia thiết tha nói “Đình Nam, bổn vương hy vọng ngươi có thể buông bỏ cừu hận trong lòng, cùng Thanh Minh sóng vai trị vì giang sơn xã tắc!”
Lạc Đình Nam tâm tư phức tạp nhìn Âu Dương Thanh Minh, lẩm bẩm nói “Biếu ca, trong 1 đêm, ngươi trở thành người của hoàng thất, chúng ta trở thành cừu nhân! Ngươi nói ta có nên giúp ngươi không? Thiên Tình cư nhiên là muội muội của ta, sự thật này thực ngoài ý muốn! ta không biết phải đối mặt với ngươi như thế nào!”
Âu Dương Thanh Minh còn đang đắm chìm trong nỗi khiếp sợ, việc này rất kinh khủng. Hắn như thế nào có thể tiêu hóa tin tức đáng sợ này trong khoảng thời gian ngắn “Vương gia, ngài xác định lời ngài nói đều là sự thật?”
“Bổn vương như thế nào có thể lấy thể diện của tiên hoàng ra đùa giỡn!” Lão vương gia vô cùng thật tình nói “Thanh Minh, bổn vương đã công bố thân phận của ngươi, giang sơn của Tiếu gia không thể rơi vào tay người khác!”
“Không phải Tiếu Vân Thiên có 1 đứa con sao?” Âu Dương Thanh Minh thở dài 1 tiếng, thu lại tâm thần khiếp sợ “Hiền vương gia, thứ cho Thanh Minh không thế cố hết sức cho Tiếu gia! Vô luận thế nào, Âu Dương Ích Khang vẫn là phụ thân của ta, việc hôm nay, Thanh Minh sẽ không để trong lòng, bước ra khỏi cửa phòng này, ta sẽ quên hết mọi người nói nghe được hôm nay!”
/279
|