Edit: Du Phong Lãnh Huyết
Beta: Tiểu Hồ Điệp
Biểu cảm trên mặt Thiên Tình nhất thời cứng ngắc, như bị 1 cái gì đánh mạnh vào, lập tức cụp mắt che giấu tâm tình hoảng loạn của mình. Nàng không thể mỗi lần nghe nhắc đến Âu Dương Thanh Minh thì lại kích động
” Ách! Vương gia là người tốt, là hắn cứu ta trước, cho nên ta không để để hắn vì ta mà chết. Ta lại còn thiếu nợ hắn!”
Đúng vậy! Nàng nhất định là thiếu nợ hắn. Cho nên mới phát sinh loại chuyện không tưởng này
Lạc Đình Nam ngẩn ra, thần sắc phức tạp nhìn về phía Thiên Tình, nàng thật sự rất giống Thiên Tình, nhìn nàng, Lạc Đình Nam lẳng lặng không nói, tựa hồ suy nghĩ đã trôi về nơi rất xa
“Lạc đại phu cảm thấy Vương gia là người thế nào?” Thiên Tình kín đáo hỏi
“Cô nương cũng là nữ tử trọng tình trọng nghĩa, quen biết ngươi thật cao hứng!” Lạc Đình Nam cười với nàng, đôi tuấn mâu u thúy tôi đen dần dần dâng lên 1 mảnh ôn nhu “Tại hạ còn có việc, xin cáo lui trước!”
“Đa tạ Lạc đại phu!”
“Đừng khách khí!”
Lúc Lạc Đình Nam rời đi cư nhiên quên mang theo hòm thuốc, mà Thiên Tình cũng không phát hiện, nàng chỉ hi vọng lời mình nói có ích cho hắn, hi vọng hắn sẽ không còn ôm ảo tưởng với thân xác đã chết của nàng
Lúc này, ngoài cửa đi tới 1 người, Thiên Tình quay lại nhìn, là Hề Hề. Nghĩ đến chuyện nàng ta là người của Duẫn Lâm, ánh mắt lập tức trở nên lạnh lẽo
“Chào Mạc cô nương, ta là Hề Hề, Bạch phu nhân bảo ta đền hầu hạ ngài, về sau có cần gì, nàng cứ nói 1 tiếng” Hề Hề thực nhu nhuận hành lễ.
“Ách!” Thiên Tình đứng lên, khách khí mà cũng lạnh nhạt nói với nàng “Hề Hề cô nương, đa tạ ngươi, ngươi trở về nói với Bạch phu nhân, ta và Tiểu Đường chỉ ở lại phủ vài ngày, không cần hầu hạ, chúng ta đều có thể tự làm!”
” Như vậy sao được? Cô nương, ta trở về là sẽ bị trách phạt!” Hề Hề ủy khuất nói, bây giờ chủ tử đã chết, nàng không còn chỗ dựa, như thế nào có thể kháng lại chỉ thị của Bạch phu nhân. Thấy Thiên Tình không nhận mình, nàng ta lập tức quỳ xuống, nước mắt lưng tròng “Cô nương, ta nhất định sẽ làm hết sức, thỉnh cô nương thu nhận Hề Hề đi, nếu ta trở về, Bạch phu nhân sẽ trách phạt ta!”
” Trách phạt?” Thiên Tình ngẩn ra,” Vì sao lại là Bạch phu nhân mà không phải Vương phi? Bạch phu nhân quản lý mọi việc trong phủ sao?”
Hề Hề lại không nghe ra ý tứ trong lời nói của Thiên Tình, nước mắt lại đột nhiên rơi xuống “Vương phi, vương phi, nàng đêm qua đã qua đời!”
” A?!” Thiên Tình nghe vậy, lảo đảo lui về phía sau.” Như thế nào có thể, đã xảy ra chuyện gì?”
Thiên Tình nhớ đến đêm qua khi đến đây, Âu Dương Thanh Minh có nói về sau không còn ngôi vị vương phi, bởi vì đó là dành cho Thiên Tình đã chết, Duẫn Lâm như thế nào có thể…? chẳng lẽ bởi vì mất đi ngôi vị vương phi mà nhất thời nghĩ không thông? Hoặc là……
Hề Hề không nói, không dám nói, cũng không thể nói, chính là quỳ đó dập đầu, trong miệng liên tục cầu xin, nàng biết rất rõ, vương gia đối xử với vị tiểu thư này rất đặc biệt, bởi vì vương gia thoạt nhìn có vẻ rất tôn trọng tiểu thư, tự mình đem nàng an bài ở Mai Nguyệt điện, còn bảo Bạch phu nhân đích thân đến chiếu cố, vị công chúa đã chết cũng không có đãi ngộ như vậy, cho nên, nàng cho rằng cô nương này về sau có lẽ sẽ thay đổi thân phận, trở thành tân vương phi “Thỉnh cô nương thu nhận ta đi!”
Nàng không ngừng dập đầu
Lòng Thiên Tình cũng mềm theo “Được rồi, ngươi đứng lên đi, mọi chuyện thường ngày của ta trong phủ, ngươi cứ chiếu cố đi!”
Hề Hề thấy thế liền mỉm cười “Cô nương, Hề Hề nhất định sẽ cố gắng hết sức!”
” Ách!” ánh mắt Thiên Tình vừa chuyển “Hề Hề, nghe nói nơi này là chỗ ở của vị công chúa đã tạ thế, phải không?”
Hề Hề gật đầu, trong lòng vẫn là có chút mơ hồ, nàng tự mình cùng Duẫn Lâm đi tìm sát thủ, lại nói, chuyện hại chết công chúa tuy nàng không tự mình tham dự nhưng cũng có phần liên quan “Ân!”
“Công chúa không có nha hoàm sao? Vì sao 1 mình bỏ đi? Ta thấy nàng chết thực đáng thương! 1 mình cô độc chết ở Dương Châu, thực làm cho người ta đau lòng!” Thiên Tình vừa nói vừa quan sát vẻ mặt của Hề Hề, muốn từ trong miệng nàng biết được tin tức của Liên nhi
Nghe thấy công chúa chết, thân thể Hề Hề cứng ngắc, biểu cảm trên mặt cũng căng thẳng
“Có, tên là Liên nhi, bất quá, ta không biết Vương gia đã đưa Liên nhi đi đâu, nghe nói là bị đưa đến 1 âm miếu, không biết có phải thật không!” Hề Hề cũng chỉ nghe Duẫn Lâm nói qua 1 lần
Ách! Thiên tình trong lòng thở dài nhẹ nhõm một hơi, không chết thì tốt “Ách! Hề Hề, ngươi đi trước đi, có việc gì ta gọi ngươi!”
Hề Hề xoay người đi, lại vừa lúc gặp phải Lạc Đình Nam, ánh mắt hắn đầy phức tạp “Lạc đại phu hảo!”
Lạc Đình Nam phất tay 1 cái, cho nàng rời đi, ánh mắt cũng dừng lại trên mặt Thiên Tình, tựa hồ như muốn tìm kiếm cái gì! Hắn trở lại lấy hòm thuốc, không ngờ lại nghe thấy những lời Thiên Tình hỏi Hề Hề, nàng là ai? Nàng tựa hồ rất hứng thú với chuyện của công chúa, có điểm không đúng, đối với nữ tử nàng, tâm hắn lại xao động, tựa hồ khi tới gần nàng liền cảm thấy 1 hơi thở đặc biệt, chỉ là, Lạc Đình Nam nhất thời không biết nói sao cho đúng
“Lạc đại phu?” Thiên Tình ngạc nhiên
Hắn đã đi rồi mà, sao còn ở đây? Tầm mắt lưu chuyển, nhìn thấy hòm thuốc trên bàn, Thiên Tình cười cười, cầm hòm thuốc lại “Lạc đại phu, ngươi quên hòm thuốc!”
Lạc Đình Nam gật gật đầu, chậm rãi đến gần, cũng không lên tiếng, chính lẳng lặng nhìn 2 má tái nhợt của Thiên Tình, càng nhìn, nỗi nghi hoặc trong lòng càng lớn
Thiên Tình gắt gao ổn định hô hấp, ánh sao lại dùng ánh mắt này nhìn nàng? Nhưng nàng chỉ cười, lấy ý cười che giấu nỗi kích động trong lòng, nhưng, sự kích động chợt lóe qua trong mắt nàng vẫn làm cho Lạc Đình Nam phát hiện được!
“Ngươi đang kích động?” Ánh mắt Lạc Đình Nam đột nhiên trở nên sắc bén, nhìn Thiên Tình đang khiếp sợ, thân ảnh cao lớn hơi lùi lại, ánh mắt lạnh lẽo sắc bén, trầm giọng chất vấn “Ngươi cũng thực quan tâm đến chuyện của công chúa!”
” Ta không có!” Thiên Tình bị áp bức đến gần chết
” Ngươi là ai?” ánh mắt sắc bén của Lạc Đình Nam nhìn về phía Thiên Tình, sự uy nghiêm thâm trầm làm cho người ta thần phục, bạc thần khẽ mở, thanh âm thanh liệt từ trong miệng thốt ra, thực chậm, nhưng lại thực áp bức, đây là lần đầu tiên Thiên Tình thấy hắn như vậy, nàng cả kinh, lại càng thêm kích động
Beta: Tiểu Hồ Điệp
Biểu cảm trên mặt Thiên Tình nhất thời cứng ngắc, như bị 1 cái gì đánh mạnh vào, lập tức cụp mắt che giấu tâm tình hoảng loạn của mình. Nàng không thể mỗi lần nghe nhắc đến Âu Dương Thanh Minh thì lại kích động
” Ách! Vương gia là người tốt, là hắn cứu ta trước, cho nên ta không để để hắn vì ta mà chết. Ta lại còn thiếu nợ hắn!”
Đúng vậy! Nàng nhất định là thiếu nợ hắn. Cho nên mới phát sinh loại chuyện không tưởng này
Lạc Đình Nam ngẩn ra, thần sắc phức tạp nhìn về phía Thiên Tình, nàng thật sự rất giống Thiên Tình, nhìn nàng, Lạc Đình Nam lẳng lặng không nói, tựa hồ suy nghĩ đã trôi về nơi rất xa
“Lạc đại phu cảm thấy Vương gia là người thế nào?” Thiên Tình kín đáo hỏi
“Cô nương cũng là nữ tử trọng tình trọng nghĩa, quen biết ngươi thật cao hứng!” Lạc Đình Nam cười với nàng, đôi tuấn mâu u thúy tôi đen dần dần dâng lên 1 mảnh ôn nhu “Tại hạ còn có việc, xin cáo lui trước!”
“Đa tạ Lạc đại phu!”
“Đừng khách khí!”
Lúc Lạc Đình Nam rời đi cư nhiên quên mang theo hòm thuốc, mà Thiên Tình cũng không phát hiện, nàng chỉ hi vọng lời mình nói có ích cho hắn, hi vọng hắn sẽ không còn ôm ảo tưởng với thân xác đã chết của nàng
Lúc này, ngoài cửa đi tới 1 người, Thiên Tình quay lại nhìn, là Hề Hề. Nghĩ đến chuyện nàng ta là người của Duẫn Lâm, ánh mắt lập tức trở nên lạnh lẽo
“Chào Mạc cô nương, ta là Hề Hề, Bạch phu nhân bảo ta đền hầu hạ ngài, về sau có cần gì, nàng cứ nói 1 tiếng” Hề Hề thực nhu nhuận hành lễ.
“Ách!” Thiên Tình đứng lên, khách khí mà cũng lạnh nhạt nói với nàng “Hề Hề cô nương, đa tạ ngươi, ngươi trở về nói với Bạch phu nhân, ta và Tiểu Đường chỉ ở lại phủ vài ngày, không cần hầu hạ, chúng ta đều có thể tự làm!”
” Như vậy sao được? Cô nương, ta trở về là sẽ bị trách phạt!” Hề Hề ủy khuất nói, bây giờ chủ tử đã chết, nàng không còn chỗ dựa, như thế nào có thể kháng lại chỉ thị của Bạch phu nhân. Thấy Thiên Tình không nhận mình, nàng ta lập tức quỳ xuống, nước mắt lưng tròng “Cô nương, ta nhất định sẽ làm hết sức, thỉnh cô nương thu nhận Hề Hề đi, nếu ta trở về, Bạch phu nhân sẽ trách phạt ta!”
” Trách phạt?” Thiên Tình ngẩn ra,” Vì sao lại là Bạch phu nhân mà không phải Vương phi? Bạch phu nhân quản lý mọi việc trong phủ sao?”
Hề Hề lại không nghe ra ý tứ trong lời nói của Thiên Tình, nước mắt lại đột nhiên rơi xuống “Vương phi, vương phi, nàng đêm qua đã qua đời!”
” A?!” Thiên Tình nghe vậy, lảo đảo lui về phía sau.” Như thế nào có thể, đã xảy ra chuyện gì?”
Thiên Tình nhớ đến đêm qua khi đến đây, Âu Dương Thanh Minh có nói về sau không còn ngôi vị vương phi, bởi vì đó là dành cho Thiên Tình đã chết, Duẫn Lâm như thế nào có thể…? chẳng lẽ bởi vì mất đi ngôi vị vương phi mà nhất thời nghĩ không thông? Hoặc là……
Hề Hề không nói, không dám nói, cũng không thể nói, chính là quỳ đó dập đầu, trong miệng liên tục cầu xin, nàng biết rất rõ, vương gia đối xử với vị tiểu thư này rất đặc biệt, bởi vì vương gia thoạt nhìn có vẻ rất tôn trọng tiểu thư, tự mình đem nàng an bài ở Mai Nguyệt điện, còn bảo Bạch phu nhân đích thân đến chiếu cố, vị công chúa đã chết cũng không có đãi ngộ như vậy, cho nên, nàng cho rằng cô nương này về sau có lẽ sẽ thay đổi thân phận, trở thành tân vương phi “Thỉnh cô nương thu nhận ta đi!”
Nàng không ngừng dập đầu
Lòng Thiên Tình cũng mềm theo “Được rồi, ngươi đứng lên đi, mọi chuyện thường ngày của ta trong phủ, ngươi cứ chiếu cố đi!”
Hề Hề thấy thế liền mỉm cười “Cô nương, Hề Hề nhất định sẽ cố gắng hết sức!”
” Ách!” ánh mắt Thiên Tình vừa chuyển “Hề Hề, nghe nói nơi này là chỗ ở của vị công chúa đã tạ thế, phải không?”
Hề Hề gật đầu, trong lòng vẫn là có chút mơ hồ, nàng tự mình cùng Duẫn Lâm đi tìm sát thủ, lại nói, chuyện hại chết công chúa tuy nàng không tự mình tham dự nhưng cũng có phần liên quan “Ân!”
“Công chúa không có nha hoàm sao? Vì sao 1 mình bỏ đi? Ta thấy nàng chết thực đáng thương! 1 mình cô độc chết ở Dương Châu, thực làm cho người ta đau lòng!” Thiên Tình vừa nói vừa quan sát vẻ mặt của Hề Hề, muốn từ trong miệng nàng biết được tin tức của Liên nhi
Nghe thấy công chúa chết, thân thể Hề Hề cứng ngắc, biểu cảm trên mặt cũng căng thẳng
“Có, tên là Liên nhi, bất quá, ta không biết Vương gia đã đưa Liên nhi đi đâu, nghe nói là bị đưa đến 1 âm miếu, không biết có phải thật không!” Hề Hề cũng chỉ nghe Duẫn Lâm nói qua 1 lần
Ách! Thiên tình trong lòng thở dài nhẹ nhõm một hơi, không chết thì tốt “Ách! Hề Hề, ngươi đi trước đi, có việc gì ta gọi ngươi!”
Hề Hề xoay người đi, lại vừa lúc gặp phải Lạc Đình Nam, ánh mắt hắn đầy phức tạp “Lạc đại phu hảo!”
Lạc Đình Nam phất tay 1 cái, cho nàng rời đi, ánh mắt cũng dừng lại trên mặt Thiên Tình, tựa hồ như muốn tìm kiếm cái gì! Hắn trở lại lấy hòm thuốc, không ngờ lại nghe thấy những lời Thiên Tình hỏi Hề Hề, nàng là ai? Nàng tựa hồ rất hứng thú với chuyện của công chúa, có điểm không đúng, đối với nữ tử nàng, tâm hắn lại xao động, tựa hồ khi tới gần nàng liền cảm thấy 1 hơi thở đặc biệt, chỉ là, Lạc Đình Nam nhất thời không biết nói sao cho đúng
“Lạc đại phu?” Thiên Tình ngạc nhiên
Hắn đã đi rồi mà, sao còn ở đây? Tầm mắt lưu chuyển, nhìn thấy hòm thuốc trên bàn, Thiên Tình cười cười, cầm hòm thuốc lại “Lạc đại phu, ngươi quên hòm thuốc!”
Lạc Đình Nam gật gật đầu, chậm rãi đến gần, cũng không lên tiếng, chính lẳng lặng nhìn 2 má tái nhợt của Thiên Tình, càng nhìn, nỗi nghi hoặc trong lòng càng lớn
Thiên Tình gắt gao ổn định hô hấp, ánh sao lại dùng ánh mắt này nhìn nàng? Nhưng nàng chỉ cười, lấy ý cười che giấu nỗi kích động trong lòng, nhưng, sự kích động chợt lóe qua trong mắt nàng vẫn làm cho Lạc Đình Nam phát hiện được!
“Ngươi đang kích động?” Ánh mắt Lạc Đình Nam đột nhiên trở nên sắc bén, nhìn Thiên Tình đang khiếp sợ, thân ảnh cao lớn hơi lùi lại, ánh mắt lạnh lẽo sắc bén, trầm giọng chất vấn “Ngươi cũng thực quan tâm đến chuyện của công chúa!”
” Ta không có!” Thiên Tình bị áp bức đến gần chết
” Ngươi là ai?” ánh mắt sắc bén của Lạc Đình Nam nhìn về phía Thiên Tình, sự uy nghiêm thâm trầm làm cho người ta thần phục, bạc thần khẽ mở, thanh âm thanh liệt từ trong miệng thốt ra, thực chậm, nhưng lại thực áp bức, đây là lần đầu tiên Thiên Tình thấy hắn như vậy, nàng cả kinh, lại càng thêm kích động
/279
|