“Thảo nhi, thật sự không liên quan gì đến nàng đâu, nàng hảo hảo nghỉ ngơi đi, ta nói các sư phụ giải độc cho nàng rồi, khi độc giải xong, ta sẽ cho nàng đi, độc đưa giải, nàng đừng mong rời đi!”
“Nhưng là…” Thiên Tình vẫn có chút lo lắng
“Không có nhưng là, hôm nay nàng không có hộc máu đúng không? Vậy thuốc của tiểu sư phụ đã có tác dụng?” Sở Nghi Hiên cười nói “Ta còn có tấu chương phải phê duyệt, nàng nghỉ ngơi đi, chờ ta phê tấu chương xong sẽ đến với nàng! Chuyện ta đáp ứng ta sẽ làm được, nói thả nàng thì nhất định sẽ làm!”
Sở Nghi Hiên nhìn nàng 1 cái thật sâu, quyết nhiên xoay người, nhanh chóng rời đi. Bước chân của hắn rất nhanh, giống như sợ mình sẽ hối hận, lại giống như tín nhiệm sự kiên định của chính mình
Thiên Tình đứng lại chỗ, nhìn chăm chú bóng dáng của hắn, cho đến khi hắn hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt, nàng mới ngồi xuống, cân nhắc cuộc sống về sau của mình, việc cấp bách là phải đốt thi thể trong hàn băng động kia. Nhưng phải nói với Sở Nghi Hiên thế nào đây?
Thiên Tình lại đi đến cửa điện, dựa vào cạnh cửa, ngắm nhìn uyển môn bên ngoài, đột nhiên thấy hoa mắt, 1 thân ảnh màu trắng chợt xuất hiện trước mắt
Thiên Tình ngước mắt, 4 mắt giao nhau, đón nhận 1 đôi mắt đen láy. Cảm giác… giống như đã từng quen … nàng lục lại trong trí nhớ, nhưng lại không biết đã gặp qua ở nơi nào
Các cung nữ đột nhiên quỳ xuống hành lễ “ Tham kiến Thụy Vương gia!”
Thụy Vương gia? Người này là Vương gia. Nhưng nhìn hắn, khuôn mắt tinh tế như điêu khắc, sống mũi anh tuấn, xinh đẹp tuyệt tràn cùng đôi môi màu hoa anh đào. Đường nét đôi môi hắn vô cùng hoàn mĩ, tựa hồ như lúc nào cũng mang theo nụ cười. Nụ cười này tựa hồ có thể làm cho ánh mặt trời chiếu xuyên qua tầng mây u ám, ôn hòa mà rạng rỡ. Cả người đều mang theo hơi thở cao quý, bất phàm trời sinh
“Ngươi chính là nữ tử hoàng huynh ái mộ sao?” Thụy vương gia mở miệng hỏi
Thiên Tình lắc đầu.” Tham kiến Vương gia!”
Hắn thoạt nhìn rất trẻ, hẳn là đệ đệ của Sở Nghi Hiên
“Bộ dáng của ngươi cũng không quá đẹp, bất quá, ta còn tưởng rằng hoàng huynh tìm thấy 1 tiên nữ!”
Lời của của Thụy vương gia làm cho Thiên Tình nao nao, thật thẳng thắn a!
” Tiểu nữ tử vốn rất bình thường!” Thiên Tình cũng không tức giận
” Ngươi không tức giận?” Thụy Vương gia chau mi hỏi.
” Vì sao phải tức giận?” Thiên Tình hỏi ngược lại
” Không đúng nha, ta nói ngươi bộ dạng không đẹp, ngươi vì sao 1 chút cũng không thức giận!” Hắn thoạt nhìn có chút kỳ quái “Nữ tử nghe người khác nói mình không xinh đẹp mà vẫn có thể điềm đạm như thế?”
“Lời ngươi nói vốn là sự thật, ta cũng không xinh đẹp, lại càng không phải là tiên nữ, ta vì sao phải tức giận?” Thiên Tình lại hỏi ngược lại
Thụy vương gia sửng sốt, tiện thể tinh thế đánh giá Thiên Tình 1 chút, sau đó lại nói “Ngươi nhìn cũng không quá khó xem, rất tinh khiết, đương nhiên là vẫn còn thua ta 1 chút!”
Nam nhân tự khen mình xinh đẹp xem ra chỉ có duy nhất mình hắn, Thụy vương gia này thoạt nhìn bộ dáng đơn thuần nhưng cũng thực tùy hứng! Thiên Tình ảm đạm cười
Thụy vương gia 1 thân trường bào tuyết trắng, nhàn tản tựa vào 1 bên cửa điện, đứng sát với Thiên Tình “Ta tên là Sở Tường Thụy, là đệ đệ thân sinh của hoàng huynh, ngươi tên gì?”
Chẳng trách cứ cảm thấy như đã từng quen biết, nguyên lai là đệ đệ thân sinh của Sở Nghi Hiên, chẳng trách có chút quen mắt! “Ta tên là Mạc Y Tình!”
” Mạc Y Tình!” Sở Tường Thụy mím môi, trong mắt phiếm tinh quang quét về phía Thiên Tình “Ngươi muốn di tình [di = để lại, “di” này trong “di ngôn”]? Gặp được hoàng huynh ta chỉ sợ ngươi cũng phải di tình! Hắn cũng không phải là người dễ buông tay, chỉ sợ ngươi sẽ yêu hắn thôi!”
Trong lòng Thiên Tình run lên “Thụy vương gia, ngài đến tìm hoàng thượng sao? Hắn đi phê duyệt tấu chương rồi!”
” Ta không tìm hoàng huynh, ta tìm ngươi!” Sở Tường Thụy trực tiếp nhìn thẳng vào Thiên Tình “Ta nghe nói ngươi không yêu hoàng huynh ta? Vì sao?”
” Tiểu nữ tử đã có phu gia, như thế nào có thể còn muốn người khác?” Thiên Tình hơi thối thoát, đối mặt trực tiếp chất vấn như vậy, nàng cũng chỉ có thể trả lời theo bản năng!
“Vậy thì có khó gì, đem phu gia của ngươi giết chết!” Sở Tường Thụy nói 1 cách nhẹ nhàng bâng quơ, huyết tinh trong lời nói của hắn thật sự làm cho người ta kinh ngạc, hắn thoạt nhìn ấm áp như mặt trời, khuôn mặt tuấn tú 1 chút cũng không cảm thấy có điều gì không ổn
“Thụy vương gia, sinh mệnh của người khác sao có thể tùy ý tước đoạt?” Thiên Tình có chút hoảng sợ
Sở Tường Thụy biểu biểu môi “Không ngờ ngươi còn rất lương thiện, chẳng trách hoàng huynh đối xử đặc biệt với ngươi, ân, ta nhìn thấy cũng vừa mắt! Không bằng ngươi làm hoàng tẩu của ta đi!”
” Vương gia!” Thiên Tình lui về phía sau từng bước,” Ngài?”
” Ta làm sao? Ta nói thật, nữ nhân ta thấy vừa mắt không có nhiều, muốn ngươi làm hoàng tẩu của ta là vinh hạnh của ngươi, mau tạ ơn đi!” Bộ dáng của Sở Tường Thụy như đang ban ơn
Thiên Tình rất muốn cười, nam hài này rốt cuộc đã trưởng thành chưa? Tác phong làm việc cũng thật tùy hứng “Vương gia, nếu không có việc gì, tiểu nữ xin cáo lui!”
” Không được đi!” Sở Tường Thụy bá đạo tuyên bố, kéo lấy cánh tay Thiên Tình “Ta còn chưa nói cho ngươi đi, ngươi dám đi, ngươi thật to gan, cẩn thận ta trở mặt vô tình!”
” Vương gia muốn trở mặt thế nào?” Thiên Tình lại bật cười nói
Sở Tường Thụy sợ hãi “Nữ nhân ngươi thật quật cường, cư nhiên dám khiêu khích bổn vương?”
” Ta không có!” Thiên Tình nhịn cười nói
” Hừ! Ta nhìn ngươi cũng không dám!” Sở Tường Thụy chau mi cười, đôi mắt thâm sâu lóe ra tia sáng linh động, giảo hoạt mà ngoan liệt “Ngươi mau đáp ứng ta, làm hoàng tẩu của ta đi!”
” Vương gia!” Thiên Tình lắc đầu.” Hoàng Thượng đã đáp ứng tiểu nữ, không lâu sau sẽ để ta trở về! Ta không phải là hoàng tẩu của ngươi!”
” Thả ngươi trở về?” Sở Tường Thụy nhíu mày, tựa hồ không nghĩ tới.” Không có khả năng, hoàng huynh ta như thế nào có thể buông tay?”
“Quân hí vô ngôn, hắn sẽ không nói dối, ta tin tưởng hắn!” Thiên Tình khẳng định, cũng an ủi chính mình.
“Đó chỉ là hắn nói với ngươi, ta thấy ngươi vừa mắt, bảo ngươi làm hoàng tẩu của ta, ngươi không được trái ý, nghe thấy không? Nếu ngươi dám trái ý, dám không nghe lời!” Trên gương mặt hắn xẹt qua 1 tia tàn nhẫn “Ta sẽ cho ngươi sống không bằng chết!”
“Sống không bằng chết” Thiên Tình đột nhiên cong môi cười khẽ, nam hài này thật sự rất kỳ quái, hắn rất đơn thuần, đơn thuần đến mức làm người ta đau lòng
“Nhưng là…” Thiên Tình vẫn có chút lo lắng
“Không có nhưng là, hôm nay nàng không có hộc máu đúng không? Vậy thuốc của tiểu sư phụ đã có tác dụng?” Sở Nghi Hiên cười nói “Ta còn có tấu chương phải phê duyệt, nàng nghỉ ngơi đi, chờ ta phê tấu chương xong sẽ đến với nàng! Chuyện ta đáp ứng ta sẽ làm được, nói thả nàng thì nhất định sẽ làm!”
Sở Nghi Hiên nhìn nàng 1 cái thật sâu, quyết nhiên xoay người, nhanh chóng rời đi. Bước chân của hắn rất nhanh, giống như sợ mình sẽ hối hận, lại giống như tín nhiệm sự kiên định của chính mình
Thiên Tình đứng lại chỗ, nhìn chăm chú bóng dáng của hắn, cho đến khi hắn hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt, nàng mới ngồi xuống, cân nhắc cuộc sống về sau của mình, việc cấp bách là phải đốt thi thể trong hàn băng động kia. Nhưng phải nói với Sở Nghi Hiên thế nào đây?
Thiên Tình lại đi đến cửa điện, dựa vào cạnh cửa, ngắm nhìn uyển môn bên ngoài, đột nhiên thấy hoa mắt, 1 thân ảnh màu trắng chợt xuất hiện trước mắt
Thiên Tình ngước mắt, 4 mắt giao nhau, đón nhận 1 đôi mắt đen láy. Cảm giác… giống như đã từng quen … nàng lục lại trong trí nhớ, nhưng lại không biết đã gặp qua ở nơi nào
Các cung nữ đột nhiên quỳ xuống hành lễ “ Tham kiến Thụy Vương gia!”
Thụy Vương gia? Người này là Vương gia. Nhưng nhìn hắn, khuôn mắt tinh tế như điêu khắc, sống mũi anh tuấn, xinh đẹp tuyệt tràn cùng đôi môi màu hoa anh đào. Đường nét đôi môi hắn vô cùng hoàn mĩ, tựa hồ như lúc nào cũng mang theo nụ cười. Nụ cười này tựa hồ có thể làm cho ánh mặt trời chiếu xuyên qua tầng mây u ám, ôn hòa mà rạng rỡ. Cả người đều mang theo hơi thở cao quý, bất phàm trời sinh
“Ngươi chính là nữ tử hoàng huynh ái mộ sao?” Thụy vương gia mở miệng hỏi
Thiên Tình lắc đầu.” Tham kiến Vương gia!”
Hắn thoạt nhìn rất trẻ, hẳn là đệ đệ của Sở Nghi Hiên
“Bộ dáng của ngươi cũng không quá đẹp, bất quá, ta còn tưởng rằng hoàng huynh tìm thấy 1 tiên nữ!”
Lời của của Thụy vương gia làm cho Thiên Tình nao nao, thật thẳng thắn a!
” Tiểu nữ tử vốn rất bình thường!” Thiên Tình cũng không tức giận
” Ngươi không tức giận?” Thụy Vương gia chau mi hỏi.
” Vì sao phải tức giận?” Thiên Tình hỏi ngược lại
” Không đúng nha, ta nói ngươi bộ dạng không đẹp, ngươi vì sao 1 chút cũng không thức giận!” Hắn thoạt nhìn có chút kỳ quái “Nữ tử nghe người khác nói mình không xinh đẹp mà vẫn có thể điềm đạm như thế?”
“Lời ngươi nói vốn là sự thật, ta cũng không xinh đẹp, lại càng không phải là tiên nữ, ta vì sao phải tức giận?” Thiên Tình lại hỏi ngược lại
Thụy vương gia sửng sốt, tiện thể tinh thế đánh giá Thiên Tình 1 chút, sau đó lại nói “Ngươi nhìn cũng không quá khó xem, rất tinh khiết, đương nhiên là vẫn còn thua ta 1 chút!”
Nam nhân tự khen mình xinh đẹp xem ra chỉ có duy nhất mình hắn, Thụy vương gia này thoạt nhìn bộ dáng đơn thuần nhưng cũng thực tùy hứng! Thiên Tình ảm đạm cười
Thụy vương gia 1 thân trường bào tuyết trắng, nhàn tản tựa vào 1 bên cửa điện, đứng sát với Thiên Tình “Ta tên là Sở Tường Thụy, là đệ đệ thân sinh của hoàng huynh, ngươi tên gì?”
Chẳng trách cứ cảm thấy như đã từng quen biết, nguyên lai là đệ đệ thân sinh của Sở Nghi Hiên, chẳng trách có chút quen mắt! “Ta tên là Mạc Y Tình!”
” Mạc Y Tình!” Sở Tường Thụy mím môi, trong mắt phiếm tinh quang quét về phía Thiên Tình “Ngươi muốn di tình [di = để lại, “di” này trong “di ngôn”]? Gặp được hoàng huynh ta chỉ sợ ngươi cũng phải di tình! Hắn cũng không phải là người dễ buông tay, chỉ sợ ngươi sẽ yêu hắn thôi!”
Trong lòng Thiên Tình run lên “Thụy vương gia, ngài đến tìm hoàng thượng sao? Hắn đi phê duyệt tấu chương rồi!”
” Ta không tìm hoàng huynh, ta tìm ngươi!” Sở Tường Thụy trực tiếp nhìn thẳng vào Thiên Tình “Ta nghe nói ngươi không yêu hoàng huynh ta? Vì sao?”
” Tiểu nữ tử đã có phu gia, như thế nào có thể còn muốn người khác?” Thiên Tình hơi thối thoát, đối mặt trực tiếp chất vấn như vậy, nàng cũng chỉ có thể trả lời theo bản năng!
“Vậy thì có khó gì, đem phu gia của ngươi giết chết!” Sở Tường Thụy nói 1 cách nhẹ nhàng bâng quơ, huyết tinh trong lời nói của hắn thật sự làm cho người ta kinh ngạc, hắn thoạt nhìn ấm áp như mặt trời, khuôn mặt tuấn tú 1 chút cũng không cảm thấy có điều gì không ổn
“Thụy vương gia, sinh mệnh của người khác sao có thể tùy ý tước đoạt?” Thiên Tình có chút hoảng sợ
Sở Tường Thụy biểu biểu môi “Không ngờ ngươi còn rất lương thiện, chẳng trách hoàng huynh đối xử đặc biệt với ngươi, ân, ta nhìn thấy cũng vừa mắt! Không bằng ngươi làm hoàng tẩu của ta đi!”
” Vương gia!” Thiên Tình lui về phía sau từng bước,” Ngài?”
” Ta làm sao? Ta nói thật, nữ nhân ta thấy vừa mắt không có nhiều, muốn ngươi làm hoàng tẩu của ta là vinh hạnh của ngươi, mau tạ ơn đi!” Bộ dáng của Sở Tường Thụy như đang ban ơn
Thiên Tình rất muốn cười, nam hài này rốt cuộc đã trưởng thành chưa? Tác phong làm việc cũng thật tùy hứng “Vương gia, nếu không có việc gì, tiểu nữ xin cáo lui!”
” Không được đi!” Sở Tường Thụy bá đạo tuyên bố, kéo lấy cánh tay Thiên Tình “Ta còn chưa nói cho ngươi đi, ngươi dám đi, ngươi thật to gan, cẩn thận ta trở mặt vô tình!”
” Vương gia muốn trở mặt thế nào?” Thiên Tình lại bật cười nói
Sở Tường Thụy sợ hãi “Nữ nhân ngươi thật quật cường, cư nhiên dám khiêu khích bổn vương?”
” Ta không có!” Thiên Tình nhịn cười nói
” Hừ! Ta nhìn ngươi cũng không dám!” Sở Tường Thụy chau mi cười, đôi mắt thâm sâu lóe ra tia sáng linh động, giảo hoạt mà ngoan liệt “Ngươi mau đáp ứng ta, làm hoàng tẩu của ta đi!”
” Vương gia!” Thiên Tình lắc đầu.” Hoàng Thượng đã đáp ứng tiểu nữ, không lâu sau sẽ để ta trở về! Ta không phải là hoàng tẩu của ngươi!”
” Thả ngươi trở về?” Sở Tường Thụy nhíu mày, tựa hồ không nghĩ tới.” Không có khả năng, hoàng huynh ta như thế nào có thể buông tay?”
“Quân hí vô ngôn, hắn sẽ không nói dối, ta tin tưởng hắn!” Thiên Tình khẳng định, cũng an ủi chính mình.
“Đó chỉ là hắn nói với ngươi, ta thấy ngươi vừa mắt, bảo ngươi làm hoàng tẩu của ta, ngươi không được trái ý, nghe thấy không? Nếu ngươi dám trái ý, dám không nghe lời!” Trên gương mặt hắn xẹt qua 1 tia tàn nhẫn “Ta sẽ cho ngươi sống không bằng chết!”
“Sống không bằng chết” Thiên Tình đột nhiên cong môi cười khẽ, nam hài này thật sự rất kỳ quái, hắn rất đơn thuần, đơn thuần đến mức làm người ta đau lòng
/280
|