“Vương gia, ta không mệt, bất quá thật sự là mẹ quý nhờ con, vương gia trước giờ đâu có xoa bóp cho Thiên Tình, bây giờ mang thai thì vương gia lại làm!” Thiên Tình trêu chọc hắn
“Tiểu nha đầu, học được cách châm chọc bổn vương rồi!” Âu Dương Thanh Minh cười, tuy không nhìn thấy biểu cảm trên mặt hắn nhưng Thiên Tình vẫn vui vẻ cười
“Vương gia, về sau chàng đều sủng ta, được không?” Nàng nhỏ giọng yêu cầu
“Được!”
“thật tốt quá” Bàn tay nhỏ bé của Thiên Tình vươn ra, ôm lấy chiếc cổ rắn chắc của hắn “Vương gia, chàng phải sủng ta cả đời nga, hôn nữa phải là chuyên sủng, không được sủng nữ nhân khác, chỉ được sủng Thiên Tình!”
Âu Dương sủng nịch nhìn gương mặt phấn hồng của nàng, có khí lực để nói chuyện có nghĩa là thân thể đã không có gì đáng ngại “Đương nhiên, ta còn có khí lực đi sủng người khác sao? Hơn 1 tháng này ta cố gắng đã lâu, rốt cục chúng ta cũng có bảo bảo, chờ khi bảo bảo sinh ta, ta vẫn còn phải cố gắng nhiều, đương nhiên là phải chuyên sủng nàng, sinh ra thật nhiều bảo bảo mới đáng mặt vi phu [chồng]!”
“vương gia! Gương mặt Thiên Tình lập tức đỏ ửng lên! Ngươi ta không muốn làm heo mẹ!”
“Ha ha, không cho nàng làm heo mẹ, cho nàng làm mẫu thân của con trai chúng ta!’
“Con trai mới được sao? Ta muốn sinh nữ nhi, ta thích nữ nhi ! » Thiên Tình bĩu môi nói
“Sinh con trai trước, huấn luyện cho cường tráng thì mới có thể bảo vệ tiểu muội muội như hoa như ngọc, để bọn sắc lang không thể quấy rầy nha ! »
“Ha ha, vương gia, chàng nghĩ thật chu đáo!” Thiên Tình ha ha cười,”chúng ta sinh con trai trước đi”
Vất cả lắm mới thành công, đại thủ của Âu Dương Thanh Minh lại đột nhiên duỗi tới trên người nàng, bắt đầu sờ soạng lung tung!” Thiên Tình né tránh bàn tay của hắn « Vương gia, ta đang mang thai, đừng càn rỡ như vậy ! »
“Ta đây phải đợi bao lâu?” Hắn có chút bất lực nhìn vào bụng nàng « chẳng lẽ ta phải chờ đến tận 9 tháng sao ? không được, Thiên Tình, ta sẽ phát điên mất ! »
“ha ha, vương gia có thể đi tắm nước lạnh mà!” Thiên Tình nghịch ngợm cười
Âu Dương Thanh minh nhéo lên mũi nàng “Được rồi, không đùa nàng nữa, bổn vương sẽ tự nghĩ các! Bây giờ ta đi chữa mặt, không cần lộn xộn, cần gì thì gọi ta, tốt nhất nàng nên ngủ 1 chút, ngủ ngon sức khỏe cũng tốt, mẫu tử bình an ! »
“Ân!” Thiên Tình thật sự nghe lời nằm xuống, nàng cảm thấy mờ mịt, có lẽ cũng là phản ứng khi mang thai, nghĩ đến không lâu sau nàng sẽ có bảo bảo, thật sự cảm thấy rất vui vẻ « Vương gia, đi đi, sớm khôi phục lại dung nhan ! »
« Nha đầu có phải nàng giận bổn vương không ? » Âu Dương Thanh Minh biết trong lòng nàng không nghĩ như vậy nhưng vẫn không nhịn được mà nói
« Cái đó, vương gia không cần chữa cũng được, thật ra Thiên Tình không sao cả, chỉ cần vương gia không tự ti là được ! » Thiên Tình trứng mắt nhìn « Cứ như vậy đi, dù sao vương gia bây giờ như vậy Thiên Tình rất yên tâm, không ai tranh giành chàng với ta, ta rất vui vẻ, nếu chàng khôi phục dung mạo rồi, có thể có rất nhiều nữ tử ái mộ, đến lúc đó ta chỉ có thể khóc thầm thôi ! »
Thiên Tình nói rất đáng thương, làm cho Âu Dương Thanh minh không đành lòng, vốn muốn rời đi nhưng lại ngồi xuống, cầm lấy tay nàng, đặt ở bên môi “nha đầu, ta hứa, đời này ta chỉ cần mình nàng, tin tưởng ta!”
“Vương gia, ta chỉ lo lắng thôi. Lo lắng sẽ có rất nhiều nữ tử như hổ rình mồi ái mộ chàng thôi!” Nhớ tới liền thấy thương cảm, nghĩ đến Duẫn Lâm, Bạch Mai Nhi, Y Lam, trong lòng nàng thật thương cảm
“có phải trước kia ở vương phủ, mỗi đêm nàng đều khóc thầm?” Âu Dương Thanh Minh nhìn thấy bộ dáng đáng thương của nàng, đột nhiên nhớ tới mình lúc trước, thật sự hối hận muốn chết
“Vương gia, ta trêu chàng đó!” Bụng đầy tâm sự, trên mặt Thiên Tình có chút ửng hồng, trong mắt chợt lóe lên thần sắc ảm đạm “Ta mới không có khóc thầm, ta là quang minh chính đại mà khóc!”
“Nha đầu ngốc còn đang nghi ngờ ta, có phải không?” Trong lòng Âu Dương Thanh Minh càng thêm áy náy “Thực xin lỗi, thực xin lỗi!”
Nhìn thấy trong mắt hắn đầy lo lắng và ưu tư, nàng chậm rãi ôm eo hắn “Vương gia, chúng ta cả đời phải ở bên nhau nga!”
Đời này gặp được hắn, không biết vì cái gì, nàng cũng nhất định trầm luân, hết thảy đều đã định. Đó là số mệnh của nàng
“thực xin lỗi!” Âu Dương Thanh Minh cũng cầm lấy bàn tay nhỏ bé của nàng, vốn muốn đi chữa trị gương mặt nhưng bây giờ lại ở lại với nàng, có lẽ là nữ tử mang thai đều rất nhạy cảm, hắn như thế nào cảm thấy lúc này nàng có chút thương cảm đây
Đang nghĩ ngợi, nàng đột nhiên nói “Vương gia, lúc này đừng làm thương tổn đứa con của chúng ta nữa!” Thiên Tình rốt cuộc cũng chịu không nổi
Nhớ lại mọi chuyện trước khi trọng sinh, nước mắt nàng thi nhau rơi xuống, trong lòng thật sự thương cảm
Âu Dương Thanh Minh gật gật đầu “Ta sẽ bảo hộ nàng, đừng nghĩ đến những chuyện không vui nữa!”
Bộ dáng lúc này của nàng làm cho hắn thật sự lo lắng, có lẽ hắn nên hôn cho nàng tỉnh ra, làm cho cái đầu nhỏ của nàng không nghĩ loạn nữa
Nào biết nàng nói xong liền chậm rãi cởi bỏ quần áo của hắn, nhìn thấy vết sẹo trước ngực, nước mắt liên tục rơi xuống, nhẹ nhàng phủ môi lên, vô cùng cẩn thận, giống như đang nâng niu trân bảo
Âu Dương Thanh Minh thần tình do dự, muốn đẩy ra nhưng vẫn còn cứng dờ, nụ hôn của nàng làm cho hắn nóng lên, hắn đối với nàng vĩnh viển cũng không thể cự tuyệt, hắn thật sự hỏng mất, nhìn thấy nàng, hắn căn bản không thể khống chế, khàn giọng nói “Nha đầu, nàng mà còn hôn nữa, ta thật sự đã hỏng mất!”
Nước mắt chảy xuống trong ngực hắn, thanh âm mơ hồ không rõ “Ta sợ sẽ giống như lần trước!”
“Sẽ không đâu, tin tưởng ta!” Nói xong, đã nhẹ nhàng phủ thôi lên đôi môi đỏ mọng khẽ run của nàng, hoặc thâm hoặc nhẹ nhàng nhấm nháp
Sẽ không rốt cuộc sẽ không tin tưởng ta. Nói xong thần đã nhẹ nhàng đích phúc thượng nàng khẽ run đích môi đỏ mọng hoặc thâm hoặc thiển đích nhấm nháp.
Sự lo lắng của nàng làm cho trong lòng hắn ưu lự, hắn ở trong miệng nàng nhẹ nhàng giảo động dòng suy nghĩ của nàng. Cắt ngang những suy nghĩ không chân thật cũa nàng, kéo nàng về hiện thực. Triển chuyển, trầm luân, triền miên.
Vốn nói phải chữa trị mặt mà giờ này lại đang ở trong đôi môi đỏ mọng của mỹ nhân mà triền miên, giữa hai người nhóm lên ngọn lửa
“Nha đầu, còn hôn nữa ta sẽ chịu không nổi!” Hắn ám muội hổn hễn nói
“Tiểu nha đầu, học được cách châm chọc bổn vương rồi!” Âu Dương Thanh Minh cười, tuy không nhìn thấy biểu cảm trên mặt hắn nhưng Thiên Tình vẫn vui vẻ cười
“Vương gia, về sau chàng đều sủng ta, được không?” Nàng nhỏ giọng yêu cầu
“Được!”
“thật tốt quá” Bàn tay nhỏ bé của Thiên Tình vươn ra, ôm lấy chiếc cổ rắn chắc của hắn “Vương gia, chàng phải sủng ta cả đời nga, hôn nữa phải là chuyên sủng, không được sủng nữ nhân khác, chỉ được sủng Thiên Tình!”
Âu Dương sủng nịch nhìn gương mặt phấn hồng của nàng, có khí lực để nói chuyện có nghĩa là thân thể đã không có gì đáng ngại “Đương nhiên, ta còn có khí lực đi sủng người khác sao? Hơn 1 tháng này ta cố gắng đã lâu, rốt cục chúng ta cũng có bảo bảo, chờ khi bảo bảo sinh ta, ta vẫn còn phải cố gắng nhiều, đương nhiên là phải chuyên sủng nàng, sinh ra thật nhiều bảo bảo mới đáng mặt vi phu [chồng]!”
“vương gia! Gương mặt Thiên Tình lập tức đỏ ửng lên! Ngươi ta không muốn làm heo mẹ!”
“Ha ha, không cho nàng làm heo mẹ, cho nàng làm mẫu thân của con trai chúng ta!’
“Con trai mới được sao? Ta muốn sinh nữ nhi, ta thích nữ nhi ! » Thiên Tình bĩu môi nói
“Sinh con trai trước, huấn luyện cho cường tráng thì mới có thể bảo vệ tiểu muội muội như hoa như ngọc, để bọn sắc lang không thể quấy rầy nha ! »
“Ha ha, vương gia, chàng nghĩ thật chu đáo!” Thiên Tình ha ha cười,”chúng ta sinh con trai trước đi”
Vất cả lắm mới thành công, đại thủ của Âu Dương Thanh Minh lại đột nhiên duỗi tới trên người nàng, bắt đầu sờ soạng lung tung!” Thiên Tình né tránh bàn tay của hắn « Vương gia, ta đang mang thai, đừng càn rỡ như vậy ! »
“Ta đây phải đợi bao lâu?” Hắn có chút bất lực nhìn vào bụng nàng « chẳng lẽ ta phải chờ đến tận 9 tháng sao ? không được, Thiên Tình, ta sẽ phát điên mất ! »
“ha ha, vương gia có thể đi tắm nước lạnh mà!” Thiên Tình nghịch ngợm cười
Âu Dương Thanh minh nhéo lên mũi nàng “Được rồi, không đùa nàng nữa, bổn vương sẽ tự nghĩ các! Bây giờ ta đi chữa mặt, không cần lộn xộn, cần gì thì gọi ta, tốt nhất nàng nên ngủ 1 chút, ngủ ngon sức khỏe cũng tốt, mẫu tử bình an ! »
“Ân!” Thiên Tình thật sự nghe lời nằm xuống, nàng cảm thấy mờ mịt, có lẽ cũng là phản ứng khi mang thai, nghĩ đến không lâu sau nàng sẽ có bảo bảo, thật sự cảm thấy rất vui vẻ « Vương gia, đi đi, sớm khôi phục lại dung nhan ! »
« Nha đầu có phải nàng giận bổn vương không ? » Âu Dương Thanh Minh biết trong lòng nàng không nghĩ như vậy nhưng vẫn không nhịn được mà nói
« Cái đó, vương gia không cần chữa cũng được, thật ra Thiên Tình không sao cả, chỉ cần vương gia không tự ti là được ! » Thiên Tình trứng mắt nhìn « Cứ như vậy đi, dù sao vương gia bây giờ như vậy Thiên Tình rất yên tâm, không ai tranh giành chàng với ta, ta rất vui vẻ, nếu chàng khôi phục dung mạo rồi, có thể có rất nhiều nữ tử ái mộ, đến lúc đó ta chỉ có thể khóc thầm thôi ! »
Thiên Tình nói rất đáng thương, làm cho Âu Dương Thanh minh không đành lòng, vốn muốn rời đi nhưng lại ngồi xuống, cầm lấy tay nàng, đặt ở bên môi “nha đầu, ta hứa, đời này ta chỉ cần mình nàng, tin tưởng ta!”
“Vương gia, ta chỉ lo lắng thôi. Lo lắng sẽ có rất nhiều nữ tử như hổ rình mồi ái mộ chàng thôi!” Nhớ tới liền thấy thương cảm, nghĩ đến Duẫn Lâm, Bạch Mai Nhi, Y Lam, trong lòng nàng thật thương cảm
“có phải trước kia ở vương phủ, mỗi đêm nàng đều khóc thầm?” Âu Dương Thanh Minh nhìn thấy bộ dáng đáng thương của nàng, đột nhiên nhớ tới mình lúc trước, thật sự hối hận muốn chết
“Vương gia, ta trêu chàng đó!” Bụng đầy tâm sự, trên mặt Thiên Tình có chút ửng hồng, trong mắt chợt lóe lên thần sắc ảm đạm “Ta mới không có khóc thầm, ta là quang minh chính đại mà khóc!”
“Nha đầu ngốc còn đang nghi ngờ ta, có phải không?” Trong lòng Âu Dương Thanh Minh càng thêm áy náy “Thực xin lỗi, thực xin lỗi!”
Nhìn thấy trong mắt hắn đầy lo lắng và ưu tư, nàng chậm rãi ôm eo hắn “Vương gia, chúng ta cả đời phải ở bên nhau nga!”
Đời này gặp được hắn, không biết vì cái gì, nàng cũng nhất định trầm luân, hết thảy đều đã định. Đó là số mệnh của nàng
“thực xin lỗi!” Âu Dương Thanh Minh cũng cầm lấy bàn tay nhỏ bé của nàng, vốn muốn đi chữa trị gương mặt nhưng bây giờ lại ở lại với nàng, có lẽ là nữ tử mang thai đều rất nhạy cảm, hắn như thế nào cảm thấy lúc này nàng có chút thương cảm đây
Đang nghĩ ngợi, nàng đột nhiên nói “Vương gia, lúc này đừng làm thương tổn đứa con của chúng ta nữa!” Thiên Tình rốt cuộc cũng chịu không nổi
Nhớ lại mọi chuyện trước khi trọng sinh, nước mắt nàng thi nhau rơi xuống, trong lòng thật sự thương cảm
Âu Dương Thanh Minh gật gật đầu “Ta sẽ bảo hộ nàng, đừng nghĩ đến những chuyện không vui nữa!”
Bộ dáng lúc này của nàng làm cho hắn thật sự lo lắng, có lẽ hắn nên hôn cho nàng tỉnh ra, làm cho cái đầu nhỏ của nàng không nghĩ loạn nữa
Nào biết nàng nói xong liền chậm rãi cởi bỏ quần áo của hắn, nhìn thấy vết sẹo trước ngực, nước mắt liên tục rơi xuống, nhẹ nhàng phủ môi lên, vô cùng cẩn thận, giống như đang nâng niu trân bảo
Âu Dương Thanh Minh thần tình do dự, muốn đẩy ra nhưng vẫn còn cứng dờ, nụ hôn của nàng làm cho hắn nóng lên, hắn đối với nàng vĩnh viển cũng không thể cự tuyệt, hắn thật sự hỏng mất, nhìn thấy nàng, hắn căn bản không thể khống chế, khàn giọng nói “Nha đầu, nàng mà còn hôn nữa, ta thật sự đã hỏng mất!”
Nước mắt chảy xuống trong ngực hắn, thanh âm mơ hồ không rõ “Ta sợ sẽ giống như lần trước!”
“Sẽ không đâu, tin tưởng ta!” Nói xong, đã nhẹ nhàng phủ thôi lên đôi môi đỏ mọng khẽ run của nàng, hoặc thâm hoặc nhẹ nhàng nhấm nháp
Sẽ không rốt cuộc sẽ không tin tưởng ta. Nói xong thần đã nhẹ nhàng đích phúc thượng nàng khẽ run đích môi đỏ mọng hoặc thâm hoặc thiển đích nhấm nháp.
Sự lo lắng của nàng làm cho trong lòng hắn ưu lự, hắn ở trong miệng nàng nhẹ nhàng giảo động dòng suy nghĩ của nàng. Cắt ngang những suy nghĩ không chân thật cũa nàng, kéo nàng về hiện thực. Triển chuyển, trầm luân, triền miên.
Vốn nói phải chữa trị mặt mà giờ này lại đang ở trong đôi môi đỏ mọng của mỹ nhân mà triền miên, giữa hai người nhóm lên ngọn lửa
“Nha đầu, còn hôn nữa ta sẽ chịu không nổi!” Hắn ám muội hổn hễn nói
/280
|