Hai tay Hoàng Thanh Hổ không ngừng vặn vẹo, tạo ra những âm thanh răng rắc giòn tan, nét mặt vô cùng căng thẳng.
Thành tích trận này của Tinh La Điện sẽ quyết định kết quả cuối cùng của thành tích giai đoạn một. Rốt cuộc Long Hổ Môn có thể rút ngắn khoảng cách ba mươi điểm hay không, có thể vào giai đoạn tỷ võ với ưu thế hay không là phải xem thành tích của Tinh La Điện. Cửa tháp chỗ Tinh La Điện đã được mở ra, Vi Dực ra đầu tiên, nét mặt bình tĩnh như mặt nước, hoàn toàn không biểu hiện ra bất cứ vẻ vui buồn nào cả.
Ngụy Thăng Long không kìm được mà phải nhìn Vi Dực kỹ hơn, nghĩ bụng:
- Vi Dực là Linh căn Tiên Thiên duy nhất của Tinh La Điện, thực lực cũng là hạc giữa bầy gà, hắn trụ vững đến cuối cùng cũng không có gì lạ.
Tiếp theo là Lục Thiếu Nam và Hoàng Triêu Dương, hai người này đều là đệ tử của Đại Điện chủ.
Hoàng Thanh Hổ bóp tay, gân xanh trên trán nổi lên, hắn tiến lại gần Ngụy Thăng Long hỏi:
- Ngụy sư huynh, hai tên phía sau Vi Dực thực lực ra sao?
Ngụy Thăng Long lắc đầu, trong lòng hắn đã có dự cảm không lành. Ngay sau đó là Triệu Mục Chi, Đặng Bá Hổ và Miêu Trung Hiệp đi ra.
Hoàng Thanh Hổ hét nhỏ:
- Sao có thể? Đã ra sáu người rồi, Tinh La Điện còn có Tần Vô Song, Chu Phù. Hai người này đều có vai trò quan trọng, không thể nào lại bị loại trước. Nói vậy thì…
Sắc mặt Ngụy Thăng Long có phần bất lực:
- Tinh La Điện đúng là có ma rồi!
Chưa dứt lời thì Chu Phù và Tần Vô Song vừa cười đùa vừa đi ra. So với vẻ rách rưới tả tơi bên Long Hổ Môn, các đệ tử Tinh La Điện, ngoại trừ Tần Vô Song có vài vết thương ra thì những người khác đều đi vào thế nào thì đi ra vẫn vậy. Dường như chỉ vào đó ngồi một giờ chứ không phải chịu thử thách của trận đồ bát quái trong một giờ.
Hoàng Thanh Hổ cơ hồ cảm thấy nghi ngờ, liệu có phải Tinh La Điện giở trò gian lận? Hoặc có thể nói là cấp bậc trận pháp của Tinh La Điện căn bản là khác với của bên mình?
Các đệ tử Thiên Cơ Tông tuy kinh ngạc nhưng lại rất bình tĩnh. Dù chúng có chán nản nhưng cũng đã biết chức Quán quân của cuộc thi này đã nói tạm biệt với chúng rồi. Thậm chí có thể nói Thiên Cơ Tông đã giữ chắc vị trí hạng bét rồi.
Ba người đứng đầu đi ra. Từ nét mặt của họ cũng có thể biết được tình hình. Cao Nhạc nét mặt tím tái, hằm hằm như có kẻ nợ hắn mấy nghìn vạn vậy.
Còn Thời Thừa Long nửa cười nửa như không, hai hàng lông mày mang vẻ trịnh trọng, khóe mặt có phần lo lắng.
Chỉ có Trác Bất Đàn là vẫn nét mặt bình thản, nhưng sự nhẹ nhõm trong thần thái người khác hoàn toàn có thể nhận thấy. Thành tích của Tinh La Điện đã giảm nhẹ áp lực rất nhiều, thậm chí có phần chắc chắn.
Hạng mục thứ hai của giai đoạn một, nếu hạng mục thứ nhất bị tụt sau một chút, không sao, hạng mục hai có thể cố gắng để san hòa. Nhưng hạng mục thứ hai không những không thể rút ngắn khoảng cách mà ngược lại khoảng cách ngày càng xa hơn. Điều này đối với Long Hổ Môn luôn muốn giành Quán quân mà nói thì vô cùng bất lợi.
Thành tích của hạng mục thứ hai này rất nhanh đã được tổng kết xong.
Tinh La Điện, tám người đều kiên trì đến cuối cùng, mỗi người mười điểm cơ sở, tổng cộng tám mươi điểm, cộng với hai mươi điểm thưởng Quán quân hạng mục này, như vậy tổng điểm hạng mục là một trăm.
Long Hổ Môn, bảy người kiên trì đến cuối cùng, mỗi người mười điểm cơ sở, tổng bảy mươi điểm, cộng mười điểm thưởng Á quân, tổng điểm hạng mục là tám mươi.
Thiên Cơ Tông vẫn đứng cuối, chỉ có bốn người đến cuối cùng, được bốn mươi điểm cơ sở, không có điểm thưởng, vì thế tổng điểm hạng mục là bốn mươi.
Cuộc thi đấu giai đoạn một, sau gần một tháng chạy đua cuối cùng đã hoàn thành.
Kết quả có thể nói là khác xa với dự liệu của mọi người. Đế quốc Đại La trước nay đều không biểu hiện tốt trong các kỳ thi đấu tổ chức ở Đế quốc Thiên Trì, lần này lại một mạch dẫn đầu cả hai hạng mục. Bảng thành tích đã có khoảng cách rất xa. Đứng thứ nhất, Tinh La Điện, tổng điểm hai trăm bốn mươi điểm. Thứ hai, Long Hổ Môn, một trăm chín mươi điểm. Thứ ba, Thiên Cơ Tông, một trăm mười điểm.
Khoảng cách giữa vị trí thứ nhất và thứ ba lên tới một trăm ba mươi điểm. Dù vòng tỷ võ có bị sơ xuất gì thì Tinh La Điện tuyệt đối vẫn có thể áp đảo Thiên Cơ Tông.
Do đó, về cơ bản có thể khẳng định, sau hai hạng mục Thiên Cơ Tông đã nắm chắc vị trí đứng đầu từ dưới lên rồi. Trước cuộc thi này, trước khi Quỷ Đồng Tử chưa xảy ra chuyện, Cao Nhạc và Bạch Cốt Kinh đều tràn trề tự tin rằng sẽ gây chấn động kinh người trong cuộc thi này, sẽ khiến hai nước kia không thở được mới thôi. Nhưng đáng tiếc, ông trời lại trêu đùa người ta, đến lúc này, kẻ không thở nổi lại chính là Thiên Cơ Tông.
Bên Long Hổ Môn, trong hạng mục thứ hai lại bị Tinh La Điện nới rộng khoảng cách thêm hai mươi điểm nữa, vậy là đã cách biệt năm mươi điểm rồi.
Số điểm này tuy không quá nguy hiểm nhưng vẫn rất lớn. Nhất định phải phát huy một cách hoàn mỹ trong cuộc tỷ võ giai đoạn hai này mới được.
Chỉ là, Long Hổ Môn phát huy hoàn mỹ đến mấy thì cũng còn phải nhìn lại Tinh La Điện. Nếu Tinh La Điện cũng phát huy hoàn mỹ thì Long Hổ Môn cũng thành ra công cốc, không thể với tới được chức Quán quân.
Toàn bộ hạng mục của giai đoạn một đã kết thúc. Vì có người bị thương trong trận pháp bát quái nên cuộc tỷ võ sẽ lui lại nửa tháng. Khi tham gia thi đấu, dù có bị thương nhưng trong nửa tháng có lẽ cũng hồi phục hoàn toàn. Mà trong nửa tháng này cũng có thể để cho ba nước suy nghĩ cho kỹ lưỡng nên bài binh bố trận ra sao. Cuộc thi đấu này chỉ còn lại hạng mục tỷ võ.
Đương nhiên Trác Bất Đàn cũng không cần ngày nào cũng bận rộn nữa. Sau khi trở về quán trọ, Trác Bất Đàn triệu tập tất cả đệ tử lại.
- Các đệ tử, làm tốt lắm!
Nét mặt Trác Bất Đàn vô cùng vui vẻ chứ không còn phải kìm chế như ở trước mặt người ngoài nữa, ở đây toàn người nhà cả, chẳng cần phải làm bộ làm tịch.
Truân Trung Trì cười:
- Đúng là rất tốt! Tuy Thời Thừa Long chưa nản lòng nhưng cơ bản có thể nói là, trừ phi chúng ta không giữ được phong độ trong vòng tỷ võ, nếu không cuộc thi này đến lượt Tinh La Điện chúng ta mở mày mở mặt rồi!
Điền Tri Hành cũng nói đầy cảm khái:
- Đúng vậy, lịch sử đau thương của chúng ta ở Đế quốc Thiên Trì lần này có thể xóa sạch rồi!
Nghe các trưởng bối nói vậy, những người trẻ tuổi này đương nhiên nhiệt huyết dâng tràn, nét mắt hứng khởi vô cùng. Đây là lịch sử mà họ tạo ra, là vinh dự của họ.
Nếu thật sự có thể giành được Quán quân ở Đế quốc Thiên Trì thì chắc chắn sẽ trở thành chủ đề nóng hổi trên toàn Đế quốc Đại La. Mà nghĩ đến những đồ đặt cược kia, những thanh niên trẻ tuổi này lại càng sục sôi hơn.
Chỉ có Tần Vô Song và Vi Dực là khẽ mỉm cười. Họ hiện nay dù gì cũng là nhân vật kiệt xuất trong lứa thanh niên của Tinh La Điện, đương nhiên không thể tỏ ra không thận trọng, không vững vàng.
Trác Bất Đàn mỉm cười:
- Cục diện hiện tại rất có lợi cho Tinh La Điện chúng ta. Các con cũng có cơ hội tạo nên lịch sử cho Tinh La Điện. Nhưng chúng ta vẫn không thể qua loa đại khái về chiến thuật. Cuộc tỷ võ cuối cùng này, về lý thuyết điểm cao nhất có thể lên tới tám trăm điểm. Vì thế chúng ta tuyệt đối không được coi thường!
Truân Trung Trì cười:
- Điểm cao nhất về lý thuyết là tám trăm, nhưng trong lịch sử chưa bao giờ vượt qua sáu trăm. Nhưng quả thật cuộc tỷ võ cuối cùng này biến số là rất lớn, chúng ta nhất thiết phải bố trí cho tốt!
Điền Tri Hành nói:
- Đúng là như thế. Thiên Cơ Tông cố nhiên không còn sức cạnh tranh nữa, nhưng cũng phải đề phòng chúng gây rối Tinh La Điện chúng ta, rồi cố ý để thua trong tay Long Hổ Môn.
Trác Bất Đàn trầm ngâm một lúc nói:
- Cũng có khả năng đó, nhưng nếu Thiên Cơ Tông làm như vậy có nghĩa là Đế quốc Thiên Trì sẽ mất thể diện trước bao nhiêu người! Với phong cách của Thiên Cơ Tông tuyệt đối sẽ không chỉ vì một chút tranh chấp mà làm nhục quốc thể. Hơn nữa, dù chúng có làm một cách khôn khéo thì chỉ cần chúng ta giành được số điểm mà chúng ta có thể có thì vẫn còn hi vọng giành được Quán quân. Thiên Cơ Tông đã không còn gì uy hiếp nữa, chúng ta bài binh bố trận chỉ cần nhằm vào Long Hổ Môn là được.
Truân Trung Trì gật đầu:
- Long Hổ Môn có hai Trung Linh võ giả, vấn đề bây giờ chính là liệu chúng sẽ theo lẽ thường công thủ cân bằng, hay là đập nồi dìm thuyền, quyết tâm đến cùng, xếp cả hai Trung Linh võ giả vào trận doanh Chủ công?
Cuộc tỷ võ này chỉ có bên Chủ công là được tính điểm. Bên Chủ thủ không tính nhưng không có nghĩa là bên Chủ thủ không có tác dụng gì. Chủ thủ có vai trò hạn chế điểm của đối thủ, cũng rất quan trọng. Chiến thuật thông thường thường dùng sách lược công thủ cân bằng.
Nhưng Long Hổ Môn hiện nay kém Tinh La Điện năm mươi điểm, có thể sẽ dùng sách lược giành giật điểm, xếp cao thủ vào một bên Chủ công.
Đương nhiên, sắp xếp như vậy cũng sẽ có một vài vấn đề, đó là khi bên Chủ thủ bị đối thủ đánh tan tành, hại địch một thì hại mình mười. Giành được điểm rồi nhưng cũng bị đối thủ cướp mất điểm. Vì thế, coi trọng một bên nhiều lúc không phải là sự lựa chọn sáng suốt. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com
Điền Tri Hành nhìn Trác Bất Đàn hỏi:
- Đại Điện chủ, thế chúng ta sắp xếp thế nào?
Trác Bất Đàn trầm mặc không nói gì, hình như đang suy nghĩ gì đó.
Truân Trung Trì nhìn quanh một lượt, nói:
- Các con nghĩ thế nào có thể nói ra xem sao.
Vi Dực nói:
- Nếu Thiên Cơ Tông đã không còn là mối lo nữa thì bố trận của chúng ta đúng là chỉ cần nhằm vào Long Hổ Môn là được. Long Hổ Môn hiện nay có vẻ quyết làm tới cùng, sẽ xếp hai Trung Linh võ giả vào bên Chủ công.
Triệu Mục Chi cũng nói:
- Vi sư huynh nói có lý. Chúng cũng biết, trong hoàn cảnh thực lực tương đương mà ra trận như thông thường thì không thể áp đảo Tinh La Điện chúng ta được.
- Vô Song, con thấy sao?
Sau hai hạng mục, Truân Trung Trì đã có phần kỳ vọng hơn vào Tần Vô Song, lúc này thấy hắn trầm ngâm không nói gì, không kìm được quay sang hỏi. Còn hai Đại Điện chủ Trác Bất Đàn và Điền Tri Hành cũng nhìn Tần Vô Song với ánh mắt đầy khích lệ, đợi hắn lên tiếng.
Thành tích trận này của Tinh La Điện sẽ quyết định kết quả cuối cùng của thành tích giai đoạn một. Rốt cuộc Long Hổ Môn có thể rút ngắn khoảng cách ba mươi điểm hay không, có thể vào giai đoạn tỷ võ với ưu thế hay không là phải xem thành tích của Tinh La Điện. Cửa tháp chỗ Tinh La Điện đã được mở ra, Vi Dực ra đầu tiên, nét mặt bình tĩnh như mặt nước, hoàn toàn không biểu hiện ra bất cứ vẻ vui buồn nào cả.
Ngụy Thăng Long không kìm được mà phải nhìn Vi Dực kỹ hơn, nghĩ bụng:
- Vi Dực là Linh căn Tiên Thiên duy nhất của Tinh La Điện, thực lực cũng là hạc giữa bầy gà, hắn trụ vững đến cuối cùng cũng không có gì lạ.
Tiếp theo là Lục Thiếu Nam và Hoàng Triêu Dương, hai người này đều là đệ tử của Đại Điện chủ.
Hoàng Thanh Hổ bóp tay, gân xanh trên trán nổi lên, hắn tiến lại gần Ngụy Thăng Long hỏi:
- Ngụy sư huynh, hai tên phía sau Vi Dực thực lực ra sao?
Ngụy Thăng Long lắc đầu, trong lòng hắn đã có dự cảm không lành. Ngay sau đó là Triệu Mục Chi, Đặng Bá Hổ và Miêu Trung Hiệp đi ra.
Hoàng Thanh Hổ hét nhỏ:
- Sao có thể? Đã ra sáu người rồi, Tinh La Điện còn có Tần Vô Song, Chu Phù. Hai người này đều có vai trò quan trọng, không thể nào lại bị loại trước. Nói vậy thì…
Sắc mặt Ngụy Thăng Long có phần bất lực:
- Tinh La Điện đúng là có ma rồi!
Chưa dứt lời thì Chu Phù và Tần Vô Song vừa cười đùa vừa đi ra. So với vẻ rách rưới tả tơi bên Long Hổ Môn, các đệ tử Tinh La Điện, ngoại trừ Tần Vô Song có vài vết thương ra thì những người khác đều đi vào thế nào thì đi ra vẫn vậy. Dường như chỉ vào đó ngồi một giờ chứ không phải chịu thử thách của trận đồ bát quái trong một giờ.
Hoàng Thanh Hổ cơ hồ cảm thấy nghi ngờ, liệu có phải Tinh La Điện giở trò gian lận? Hoặc có thể nói là cấp bậc trận pháp của Tinh La Điện căn bản là khác với của bên mình?
Các đệ tử Thiên Cơ Tông tuy kinh ngạc nhưng lại rất bình tĩnh. Dù chúng có chán nản nhưng cũng đã biết chức Quán quân của cuộc thi này đã nói tạm biệt với chúng rồi. Thậm chí có thể nói Thiên Cơ Tông đã giữ chắc vị trí hạng bét rồi.
Ba người đứng đầu đi ra. Từ nét mặt của họ cũng có thể biết được tình hình. Cao Nhạc nét mặt tím tái, hằm hằm như có kẻ nợ hắn mấy nghìn vạn vậy.
Còn Thời Thừa Long nửa cười nửa như không, hai hàng lông mày mang vẻ trịnh trọng, khóe mặt có phần lo lắng.
Chỉ có Trác Bất Đàn là vẫn nét mặt bình thản, nhưng sự nhẹ nhõm trong thần thái người khác hoàn toàn có thể nhận thấy. Thành tích của Tinh La Điện đã giảm nhẹ áp lực rất nhiều, thậm chí có phần chắc chắn.
Hạng mục thứ hai của giai đoạn một, nếu hạng mục thứ nhất bị tụt sau một chút, không sao, hạng mục hai có thể cố gắng để san hòa. Nhưng hạng mục thứ hai không những không thể rút ngắn khoảng cách mà ngược lại khoảng cách ngày càng xa hơn. Điều này đối với Long Hổ Môn luôn muốn giành Quán quân mà nói thì vô cùng bất lợi.
Thành tích của hạng mục thứ hai này rất nhanh đã được tổng kết xong.
Tinh La Điện, tám người đều kiên trì đến cuối cùng, mỗi người mười điểm cơ sở, tổng cộng tám mươi điểm, cộng với hai mươi điểm thưởng Quán quân hạng mục này, như vậy tổng điểm hạng mục là một trăm.
Long Hổ Môn, bảy người kiên trì đến cuối cùng, mỗi người mười điểm cơ sở, tổng bảy mươi điểm, cộng mười điểm thưởng Á quân, tổng điểm hạng mục là tám mươi.
Thiên Cơ Tông vẫn đứng cuối, chỉ có bốn người đến cuối cùng, được bốn mươi điểm cơ sở, không có điểm thưởng, vì thế tổng điểm hạng mục là bốn mươi.
Cuộc thi đấu giai đoạn một, sau gần một tháng chạy đua cuối cùng đã hoàn thành.
Kết quả có thể nói là khác xa với dự liệu của mọi người. Đế quốc Đại La trước nay đều không biểu hiện tốt trong các kỳ thi đấu tổ chức ở Đế quốc Thiên Trì, lần này lại một mạch dẫn đầu cả hai hạng mục. Bảng thành tích đã có khoảng cách rất xa. Đứng thứ nhất, Tinh La Điện, tổng điểm hai trăm bốn mươi điểm. Thứ hai, Long Hổ Môn, một trăm chín mươi điểm. Thứ ba, Thiên Cơ Tông, một trăm mười điểm.
Khoảng cách giữa vị trí thứ nhất và thứ ba lên tới một trăm ba mươi điểm. Dù vòng tỷ võ có bị sơ xuất gì thì Tinh La Điện tuyệt đối vẫn có thể áp đảo Thiên Cơ Tông.
Do đó, về cơ bản có thể khẳng định, sau hai hạng mục Thiên Cơ Tông đã nắm chắc vị trí đứng đầu từ dưới lên rồi. Trước cuộc thi này, trước khi Quỷ Đồng Tử chưa xảy ra chuyện, Cao Nhạc và Bạch Cốt Kinh đều tràn trề tự tin rằng sẽ gây chấn động kinh người trong cuộc thi này, sẽ khiến hai nước kia không thở được mới thôi. Nhưng đáng tiếc, ông trời lại trêu đùa người ta, đến lúc này, kẻ không thở nổi lại chính là Thiên Cơ Tông.
Bên Long Hổ Môn, trong hạng mục thứ hai lại bị Tinh La Điện nới rộng khoảng cách thêm hai mươi điểm nữa, vậy là đã cách biệt năm mươi điểm rồi.
Số điểm này tuy không quá nguy hiểm nhưng vẫn rất lớn. Nhất định phải phát huy một cách hoàn mỹ trong cuộc tỷ võ giai đoạn hai này mới được.
Chỉ là, Long Hổ Môn phát huy hoàn mỹ đến mấy thì cũng còn phải nhìn lại Tinh La Điện. Nếu Tinh La Điện cũng phát huy hoàn mỹ thì Long Hổ Môn cũng thành ra công cốc, không thể với tới được chức Quán quân.
Toàn bộ hạng mục của giai đoạn một đã kết thúc. Vì có người bị thương trong trận pháp bát quái nên cuộc tỷ võ sẽ lui lại nửa tháng. Khi tham gia thi đấu, dù có bị thương nhưng trong nửa tháng có lẽ cũng hồi phục hoàn toàn. Mà trong nửa tháng này cũng có thể để cho ba nước suy nghĩ cho kỹ lưỡng nên bài binh bố trận ra sao. Cuộc thi đấu này chỉ còn lại hạng mục tỷ võ.
Đương nhiên Trác Bất Đàn cũng không cần ngày nào cũng bận rộn nữa. Sau khi trở về quán trọ, Trác Bất Đàn triệu tập tất cả đệ tử lại.
- Các đệ tử, làm tốt lắm!
Nét mặt Trác Bất Đàn vô cùng vui vẻ chứ không còn phải kìm chế như ở trước mặt người ngoài nữa, ở đây toàn người nhà cả, chẳng cần phải làm bộ làm tịch.
Truân Trung Trì cười:
- Đúng là rất tốt! Tuy Thời Thừa Long chưa nản lòng nhưng cơ bản có thể nói là, trừ phi chúng ta không giữ được phong độ trong vòng tỷ võ, nếu không cuộc thi này đến lượt Tinh La Điện chúng ta mở mày mở mặt rồi!
Điền Tri Hành cũng nói đầy cảm khái:
- Đúng vậy, lịch sử đau thương của chúng ta ở Đế quốc Thiên Trì lần này có thể xóa sạch rồi!
Nghe các trưởng bối nói vậy, những người trẻ tuổi này đương nhiên nhiệt huyết dâng tràn, nét mắt hứng khởi vô cùng. Đây là lịch sử mà họ tạo ra, là vinh dự của họ.
Nếu thật sự có thể giành được Quán quân ở Đế quốc Thiên Trì thì chắc chắn sẽ trở thành chủ đề nóng hổi trên toàn Đế quốc Đại La. Mà nghĩ đến những đồ đặt cược kia, những thanh niên trẻ tuổi này lại càng sục sôi hơn.
Chỉ có Tần Vô Song và Vi Dực là khẽ mỉm cười. Họ hiện nay dù gì cũng là nhân vật kiệt xuất trong lứa thanh niên của Tinh La Điện, đương nhiên không thể tỏ ra không thận trọng, không vững vàng.
Trác Bất Đàn mỉm cười:
- Cục diện hiện tại rất có lợi cho Tinh La Điện chúng ta. Các con cũng có cơ hội tạo nên lịch sử cho Tinh La Điện. Nhưng chúng ta vẫn không thể qua loa đại khái về chiến thuật. Cuộc tỷ võ cuối cùng này, về lý thuyết điểm cao nhất có thể lên tới tám trăm điểm. Vì thế chúng ta tuyệt đối không được coi thường!
Truân Trung Trì cười:
- Điểm cao nhất về lý thuyết là tám trăm, nhưng trong lịch sử chưa bao giờ vượt qua sáu trăm. Nhưng quả thật cuộc tỷ võ cuối cùng này biến số là rất lớn, chúng ta nhất thiết phải bố trí cho tốt!
Điền Tri Hành nói:
- Đúng là như thế. Thiên Cơ Tông cố nhiên không còn sức cạnh tranh nữa, nhưng cũng phải đề phòng chúng gây rối Tinh La Điện chúng ta, rồi cố ý để thua trong tay Long Hổ Môn.
Trác Bất Đàn trầm ngâm một lúc nói:
- Cũng có khả năng đó, nhưng nếu Thiên Cơ Tông làm như vậy có nghĩa là Đế quốc Thiên Trì sẽ mất thể diện trước bao nhiêu người! Với phong cách của Thiên Cơ Tông tuyệt đối sẽ không chỉ vì một chút tranh chấp mà làm nhục quốc thể. Hơn nữa, dù chúng có làm một cách khôn khéo thì chỉ cần chúng ta giành được số điểm mà chúng ta có thể có thì vẫn còn hi vọng giành được Quán quân. Thiên Cơ Tông đã không còn gì uy hiếp nữa, chúng ta bài binh bố trận chỉ cần nhằm vào Long Hổ Môn là được.
Truân Trung Trì gật đầu:
- Long Hổ Môn có hai Trung Linh võ giả, vấn đề bây giờ chính là liệu chúng sẽ theo lẽ thường công thủ cân bằng, hay là đập nồi dìm thuyền, quyết tâm đến cùng, xếp cả hai Trung Linh võ giả vào trận doanh Chủ công?
Cuộc tỷ võ này chỉ có bên Chủ công là được tính điểm. Bên Chủ thủ không tính nhưng không có nghĩa là bên Chủ thủ không có tác dụng gì. Chủ thủ có vai trò hạn chế điểm của đối thủ, cũng rất quan trọng. Chiến thuật thông thường thường dùng sách lược công thủ cân bằng.
Nhưng Long Hổ Môn hiện nay kém Tinh La Điện năm mươi điểm, có thể sẽ dùng sách lược giành giật điểm, xếp cao thủ vào một bên Chủ công.
Đương nhiên, sắp xếp như vậy cũng sẽ có một vài vấn đề, đó là khi bên Chủ thủ bị đối thủ đánh tan tành, hại địch một thì hại mình mười. Giành được điểm rồi nhưng cũng bị đối thủ cướp mất điểm. Vì thế, coi trọng một bên nhiều lúc không phải là sự lựa chọn sáng suốt. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com
Điền Tri Hành nhìn Trác Bất Đàn hỏi:
- Đại Điện chủ, thế chúng ta sắp xếp thế nào?
Trác Bất Đàn trầm mặc không nói gì, hình như đang suy nghĩ gì đó.
Truân Trung Trì nhìn quanh một lượt, nói:
- Các con nghĩ thế nào có thể nói ra xem sao.
Vi Dực nói:
- Nếu Thiên Cơ Tông đã không còn là mối lo nữa thì bố trận của chúng ta đúng là chỉ cần nhằm vào Long Hổ Môn là được. Long Hổ Môn hiện nay có vẻ quyết làm tới cùng, sẽ xếp hai Trung Linh võ giả vào bên Chủ công.
Triệu Mục Chi cũng nói:
- Vi sư huynh nói có lý. Chúng cũng biết, trong hoàn cảnh thực lực tương đương mà ra trận như thông thường thì không thể áp đảo Tinh La Điện chúng ta được.
- Vô Song, con thấy sao?
Sau hai hạng mục, Truân Trung Trì đã có phần kỳ vọng hơn vào Tần Vô Song, lúc này thấy hắn trầm ngâm không nói gì, không kìm được quay sang hỏi. Còn hai Đại Điện chủ Trác Bất Đàn và Điền Tri Hành cũng nhìn Tần Vô Song với ánh mắt đầy khích lệ, đợi hắn lên tiếng.
/1046
|