Công lực tăng tiến
Hắn nhất thiết phải lập tức rời khỏi Đế quốc Xích Long. Có lẽ cái chết của Trương Bách Đang đến sáng thì mới bị các đệ tử phát hiện, rồi thông báo cho Cửu Cung Phái, ít nhất phải nửa ngày mới có truy binh đuổi đến.
Vì an toàn, sau khi ra khỏi cổng thành Tần Vô Song dùng ngay Phong Hành Phù. Phong Hành Phù quả nhiên vô cùng thần kỳ, thúc động một chút mà chân Tần Vô Song như mọc thêm cánh, tốc độ lập tức tăng gấp mấy lần, dường như là đang bay về hướng ngược lại hướng Đế Đố. Phong Hành Phù này chỉ dùng được ba lần, có thể giúp hắn ngày đi vạn dặm.
Cả ngày sử dụng, hiệu quả lần đầu tiên của Phong Hành Phù đang hết dần. Còn Tần Vô Song cũng đã rời khỏi biên giới Đế quốc Xích Long và đi vào lãnh thổ của Đế quốc Cửu Ô.
Tần Vô Song vẫn không dừng bước, tìm được một ngọn núi hùng vĩ đi thẳng vào sâu bên trong, tìm được một vùng khá kín đáo, thả Bạch Điêu ra để nó đi thám thính xung quanh, nếu có dị bất thường thì nó sẽ nhắc nhở hắn.
Hấp thụ linh lực của Trương Bách Đang và hai đại đệ tử của hắn, với Tần Vô Song mà nói thì chẳng khác gì một bữa tiệc lớn. Linh lực của cả ba cộng lại cũng gần như Linh căn Biến dị Quỷ Đồng Tử. Vì thế Tần Vô Song cần thời gian mấy ngày mới tiêu hóa và dung hợp vào khí hải đan điền.
Đan điền của Tần Vô Song giống như hải dương vô tận, dù có đổ bao nhiêu nước vào thì đan điền của hắn vẫn có thể dung nạp, tiêu hóa và dung hợp hoàn toàn.
Trương Bách Đang dù gì cũng không phải Linh căn Biến dị, cũng không phải Linh căn Tiên Thiên, linh lực của hắn tuy nhiều nhưng không khó tiêu hóa, còn Dương Lực và Quách Dụ, càng dễ dàng hơn Trương Bách Đang. Dù là vậy nhưng lần dung hợp này Tần Vô Song cũng mất ba ngày. Đương nhiên ba ngày này với Tần Vô Song mà nói thì chắc chắn tương đương với công sức trong ba năm của người bình thường. Hắn đã tiến một bước dài trên con đường Trung Linh Võ Cảnh. )
Tần Vô Song khẽ thở ra, thở ra những đợt trọc khí cuối cùng ra ngoài, lòng đầy hứng khởi.
Chuyến đi đến Đế quốc Xích Long này vô cùng thuận lợi. Trước sau mất chưa đến hai tháng, như vậy là đã đại công cáo thành. Vậy là hắn có thể dành phần lớn thời gian cho chuyến đi đến Chi Tế Sơn.
Điều đáng mừng nhất chính là lần này còn hấp thụ được linh lực của sư đồ Trương Bách Đang. Đối với hắn mà nói đây đúng là một bước tăng tiến lớn, giúp hắn lại đi được một con đường tắt trên chặng đường tu luyện gian nan. Tần Vô Song sử dụng Bắc Minh Đại Pháp không hề có sự bứt rứt cũng chưa bao giờ thấy nó là bàng môn tả đạo gì. Hắn vẫn luôn tin tưởng nguyên tắc, chiêu số không có trên dưới, cảnh giới không có cao thấp.
Công pháp không phân biệt quân tử tiểu nhân, chỉ xem nó là do ai dùng. Nằm trong tay kẻ tà ác, công pháp dù có mạnh mẽ đẹp đẽ đến đâu cũng là tà công. Nằm trong tay người quang minh chính trực, tà công cũng có thể tỏa sáng.
Tần Vô Song không phải không có nguyên tắc. Hắn tuyệt đối không dùng Bắc Minh Đại Pháp để đối phó với người vô tội. Còn với những kẻ tà ác thì hắn không chút nương tay.
Lấy thi thể của Trương Bách Đang ra kiểm tra một lượt. Trên người tên Trương Bách Đang này cũng có một vài thứ tốt. Ngoài một cây đao cấp Cao Linh Võ Cảnh ra, hắn còn có một quyển Bí Tịch Địa Hành nữa.
Địa Hành Thuật?
Tần Vô Song lập tức thấy thích thú, không khách khí cất luôn vào túi trữ vật của mình.
Ngoài hai thứ đó, những thứ như nguyên liệu gì đấy, Tần Vô Song không có hứng thú, xem sơ qua rồi vứt vào túi.
Rồi đến thi thể Dương Lực và Quách Dụ, chẳng có thứ gì đáng giá. Chỉ có hai thứ vũ khí Tiên Thiên Sơ Linh Võ Cảnh, ngoài ra còn có hai bộ giáp Sơ Linh Võ Cảnh, chất liệu cũng tốt. Tần Vô Song không dùng đến nhưng dùng để biếu tặng gì đấy cũng không tệ.
Tần Vô Song vẫn luôn có hứng thú với Địa Hành Thuật của Quỷ Đồng Tử và Trần Trưởng lão mặc áo bào xám ở Bích Phù Sơn lúc trước. Không ngờ lần này "ngủ gật gặp gối êm", hắn lại có được quyển Bí Tịch Địa Hành này.
Sau khi kiểm tra qua một lượt, Tần Vô Song thiêu rụi ngay xác ba đệ tử của Trương Bách Đang là Dương Lực, Quách Dụ, Chu Vân, không để lại chút dấu vết gì. Còn thi thể của Trương Bách Đang thì phải đem về Đế quốc Cửu Ô để báo cáo.
Tần Vô Song cất con Bạch Điêu đi, đi ra khỏi núi, chạy về Đế đô của Đế quốc Cửu Ô, nhưng lần này không sử dụng Phong Hành Phù nữa.
Đế quốc Xích Long vì cái chết của Trương Bách Đang mà hỗn loạn. Cường giả Cửu Cung Phái đến Đế đô, đến nơi ở của Trương Bách Đang, ngoài một thi thể nữ nhân khô quắt ra thì chẳng có bất cứ dấu vết gì. Khi đi, Tần Vô Song đã cẩn thận xóa sạch mọi dấu vết.
Cộng với thời gian đã qua lâu, đầu mối đã đứt, dù có tìm thế nào thì cũng chẳng có chút tin tức gì. Tuy Trương Bách Đang ở Cửu Cung Phái không phải nhân vật nòng cốt gì, nhưng giết người ở địa bàn của Cửu Cung Phái, lại âm thầm đưa thi thể Trương Bách Đang đi không một chút dấu vết, đương nhiên khiến Cửu Cung Phái cảm thấy vô cùng mất mặt. Chưởng môn của Cửu Cung Phái, Tả Thiên Tứ hạ lệnh lục soát kiểm tra nghiêm ngặt nhưng cuối cùng cũng chẳng có đầu mối gì.
Các cô nương ở Phiêu Hương Lâu ai ai cũng lanh trí, từ sau khi biết Chu Vân xảy ra chuyện, ai cũng kín miệng như băng, quyết không lộ ra nửa chữ. Nếu không để Cửu Cung Phái tra ra Chu Vân từng gặp mặt một nam tử lạ mặt ở Phiêu Hương Lâu, mà Phiêu Hương Lâu còn là nhịp cầu nối thì e là Phiêu Hương Lâu lập tức sẽ bị hủy ngay trong một ngày, tất cả người trong đó sẽ thành xương trắng hết.
Mấy tháng nay Tả Thiên Tứ cũng khá bực bội. Tin từ Thiên Cơ Tông không hề đem lại lợi ích thực chất nào cho Cửu Cung Phái mà ngược lại còn khiến Triệu Hằng bị tổn thương đan điền nghiêm trọng.
Tuy so với Truân Trung Trì, thương thế của Triệu Hằng nhẹ hơn nhiều lần nhưng rốt cuộc cũng là đan điền bị tổn thương. Nếu không có Thần Anh Quả thì về lâu về dài, tu vi sẽ bị tổn hại nặng nề.
Cửu Cung Phái tất cả chỉ có ba cường giả Linh Võ Đại viên mãn, nếu một người bị thương thì cả Cửu Cung Phái sẽ bị ảnh hưởng. Hai Đế quốc Thượng phẩm khác chưa biết chừng sẽ nhân cơ hội mà xâm chiếm.
- Vô Tận Đông Hải…
Tả Thiên Tứ lập tức có sự kỳ vọng lớn lao vào bốn chữ này. Hắn cũng biết nếu Cửu Cung Phái muốn đột phá, tăng cường thực lực, Vô Tận Đông Hải chính là con đường nhanh nhất. Với tình hình hiện tại thì đó cũng là con đường duy nhất có thể đi. Nếu đã kết oán với Tinh La Điện, không làm thì thôi, đã làm phải làm đến nơi đến chốn, không thể bỏ dở giữa chừng được!
Tả Thiên Tứ quyết định, khi thời cơ chín muồi sẽ lập tức Đông tiến. Dù có phải trả giá thế nào cũng phải đập tan Tinh La Điện và Long Hổ Môn từ đó xác lập địa vị của Cửu Cung Phái ở ba nước phía Đông.
Một khi Cửu Cung Phái đã đứng vững ở phạm vi phía Đông, lãnh thổ của Đế quốc Xích Long sẽ mở rộng, dù là tiến hay lui đều có không gian rộng rãi.
Đương nhiên tất cả mới chỉ trong kế hoạch. Tả Thiên Tứ không phải Triệu Hằng, hắn một đời kiêu hùng, đương nhiên biết phải nắm bắt thời cơ ra sao, chờ đợi cơ hội thế nào.
Lại nói tới Tần Vô Song, khi về đến Đế đô của Đế quốc Cửu Ô, hắn lập tức tìm đến Thiết Phiến Môn.
Sau khi Tần Vô Song rời đi, Thiệu Bách Long thực ra cũng không hi vọng nhiều, thậm chí còn không nghĩ Tần Vô Song có thể sống mà quay về. Dù sao trước đây cũng có không ít người đi ám sát Trương Bách Đang nhưng đều thất bại cả.
Khi Tần Vô Song xuất hiện trước mặt mình, Thiệu Bách Long ban đầu là ngạc nhiên rồi cười khổ:
- Các hạ, sao lại quay về rồi?
Rồi lại nói như an ủi:
- Nhưng ngươi từ bỏ nhiệm vụ này cũng là điều dễ hiểu, ta không trách ngươi. Trong địa bàn của Cửu Cung Phái, muốn ám sát Trương Bách Đang là cực khó. Nhiệm vụ tuy hấp dẫn nhưng tính mạng quan trọng hơn.
Tần Vô Song thản nhiên:
- Thiệu môn chủ, tại sao ngươi không nghĩ ta đã thành công?
Thiệu Bách Long trợn mắt, rồi lắc đầu cười khổ:
- Ngươi mới đi có hai tháng mà thành công được sao? Đừng đùa nữa. Trong hai tháng ngươi tìm ra được nơi ở của Trương Bách Đang đã là giỏi lắm rồi.
Tần Vô Song cũng không nói nhiều, lập tức vứt xác của Trương Bách Đang ra.
Thiệu Bách Long nhìn thấy lập tức chết sững, rồi dường như ngọn lửa thù hận bùng cháy, mặt đỏ ngầu, rút đao ra chém mấy chục nhát lên xác Trương Bách Đang:
- Ha ha…
Thiệu Bách Long cười lớn ra nước mắt:
- Gian tặc, tên gian tặc nhà ngươi cũng có ngày này!
Thiệu Bách Long có phần điên cuồng, tiếp tục gầm lên:
- Mười năm rồi, ta đã đợi ngày này mười năm rồi. Cuối cùng cũng thấy tên súc sinh nhà ngươi chịu báo ứng. Ai Nhi, Hổ Nhi, Lạc Nhi, các con có thể an nghỉ rồi, có thể nhắm mắt rồi!
Nói đến đây, Thiệu Bách Long quỳ sụp xuống đất khóc tức tưởi. Nỗi thống khổ diệt môn mười năm qua, đến lúc này hắn mới được giải tỏa. Tần Vô Song tuy là người ngoài nhưng nhìn Thiệu Bách Long như vậy cũng thấy đau lòng. Nguồn: http://truyenyy.com
Một lúc lâu sau Thiệu Bách Long mới ngừng khóc, lau khô hai dòng nước mắt, xin lỗi Tần Vô Song:
- Các hạ, ta thất lễ quá, để các hạ chê cười rồi!
- Thiệu môn chủ không cần khách khí. Nỗi thống khổ nhất trên thế gian này chính là mất đi người thân. Ta hiểu!
Ấn tượng của Thiệu Bách Long với Tần Vô Song lập tức tốt hơn nhiều, hắn gượng cười:
- Thôi, nhiệm vụ đã hoàn thành. Ta sẽ cùng các hạ đến phân đà Cửu Ô Thần Miếu, xóa bỏ nhiệm vụ, làm chứng cho các hạ!
- Làm phiền Thiệu môn chủ rồi!
- Là ta làm phiền các hạ mới đúng. Các hạ không biết ta cảm kích đến dường nào đâu…
Thiệu Bách Long nghẹn ngào nói.
- Thiệu môn chủ, nếu ngài không muốn gặp rắc rối thì nên kín đáo tiêu hủy xác của Trương Bách Đang đi. Nếu không Cửu Cung Phái mà biết tin sẽ báo thù ngài.
Tần Vô Song có ý tốt nhắc nhở, Thiệu Bách Long khựng người lại, rồi gật đầu cảm kích:
- Đúng đúng, ta hơi hồ đồ rồi!
Sau khi xử lý xong xác của Trương Bách Đang thì Thiệu Bách Long mới cùng Tần Vô Song đến phân đà Cửu Ô Thần Miếu. Vừa vào đến cửa, cũng không biết là trùng hợp hay thế nào mà Tần Vô Song lại nhìn thấy tên trẻ tuổi đi cùng Chúc Đại Trung hôm đó, hắn đang đi ra từ phân đà, mặt mày hớn hở.
- Sao không thấy Chúc Đại Trung nhỉ?
Tần Vô Song hơi ngạc nhiên. Hắn biết tên này nếu đã họ Triệu, lại xuất thân từ Cửu Cung Phái thì chắc chắn có quan hệ với Triệu Hằng. Nghĩ đến đây Tần Vô Song có phần bất an.
Hắn nhất thiết phải lập tức rời khỏi Đế quốc Xích Long. Có lẽ cái chết của Trương Bách Đang đến sáng thì mới bị các đệ tử phát hiện, rồi thông báo cho Cửu Cung Phái, ít nhất phải nửa ngày mới có truy binh đuổi đến.
Vì an toàn, sau khi ra khỏi cổng thành Tần Vô Song dùng ngay Phong Hành Phù. Phong Hành Phù quả nhiên vô cùng thần kỳ, thúc động một chút mà chân Tần Vô Song như mọc thêm cánh, tốc độ lập tức tăng gấp mấy lần, dường như là đang bay về hướng ngược lại hướng Đế Đố. Phong Hành Phù này chỉ dùng được ba lần, có thể giúp hắn ngày đi vạn dặm.
Cả ngày sử dụng, hiệu quả lần đầu tiên của Phong Hành Phù đang hết dần. Còn Tần Vô Song cũng đã rời khỏi biên giới Đế quốc Xích Long và đi vào lãnh thổ của Đế quốc Cửu Ô.
Tần Vô Song vẫn không dừng bước, tìm được một ngọn núi hùng vĩ đi thẳng vào sâu bên trong, tìm được một vùng khá kín đáo, thả Bạch Điêu ra để nó đi thám thính xung quanh, nếu có dị bất thường thì nó sẽ nhắc nhở hắn.
Hấp thụ linh lực của Trương Bách Đang và hai đại đệ tử của hắn, với Tần Vô Song mà nói thì chẳng khác gì một bữa tiệc lớn. Linh lực của cả ba cộng lại cũng gần như Linh căn Biến dị Quỷ Đồng Tử. Vì thế Tần Vô Song cần thời gian mấy ngày mới tiêu hóa và dung hợp vào khí hải đan điền.
Đan điền của Tần Vô Song giống như hải dương vô tận, dù có đổ bao nhiêu nước vào thì đan điền của hắn vẫn có thể dung nạp, tiêu hóa và dung hợp hoàn toàn.
Trương Bách Đang dù gì cũng không phải Linh căn Biến dị, cũng không phải Linh căn Tiên Thiên, linh lực của hắn tuy nhiều nhưng không khó tiêu hóa, còn Dương Lực và Quách Dụ, càng dễ dàng hơn Trương Bách Đang. Dù là vậy nhưng lần dung hợp này Tần Vô Song cũng mất ba ngày. Đương nhiên ba ngày này với Tần Vô Song mà nói thì chắc chắn tương đương với công sức trong ba năm của người bình thường. Hắn đã tiến một bước dài trên con đường Trung Linh Võ Cảnh. )
Tần Vô Song khẽ thở ra, thở ra những đợt trọc khí cuối cùng ra ngoài, lòng đầy hứng khởi.
Chuyến đi đến Đế quốc Xích Long này vô cùng thuận lợi. Trước sau mất chưa đến hai tháng, như vậy là đã đại công cáo thành. Vậy là hắn có thể dành phần lớn thời gian cho chuyến đi đến Chi Tế Sơn.
Điều đáng mừng nhất chính là lần này còn hấp thụ được linh lực của sư đồ Trương Bách Đang. Đối với hắn mà nói đây đúng là một bước tăng tiến lớn, giúp hắn lại đi được một con đường tắt trên chặng đường tu luyện gian nan. Tần Vô Song sử dụng Bắc Minh Đại Pháp không hề có sự bứt rứt cũng chưa bao giờ thấy nó là bàng môn tả đạo gì. Hắn vẫn luôn tin tưởng nguyên tắc, chiêu số không có trên dưới, cảnh giới không có cao thấp.
Công pháp không phân biệt quân tử tiểu nhân, chỉ xem nó là do ai dùng. Nằm trong tay kẻ tà ác, công pháp dù có mạnh mẽ đẹp đẽ đến đâu cũng là tà công. Nằm trong tay người quang minh chính trực, tà công cũng có thể tỏa sáng.
Tần Vô Song không phải không có nguyên tắc. Hắn tuyệt đối không dùng Bắc Minh Đại Pháp để đối phó với người vô tội. Còn với những kẻ tà ác thì hắn không chút nương tay.
Lấy thi thể của Trương Bách Đang ra kiểm tra một lượt. Trên người tên Trương Bách Đang này cũng có một vài thứ tốt. Ngoài một cây đao cấp Cao Linh Võ Cảnh ra, hắn còn có một quyển Bí Tịch Địa Hành nữa.
Địa Hành Thuật?
Tần Vô Song lập tức thấy thích thú, không khách khí cất luôn vào túi trữ vật của mình.
Ngoài hai thứ đó, những thứ như nguyên liệu gì đấy, Tần Vô Song không có hứng thú, xem sơ qua rồi vứt vào túi.
Rồi đến thi thể Dương Lực và Quách Dụ, chẳng có thứ gì đáng giá. Chỉ có hai thứ vũ khí Tiên Thiên Sơ Linh Võ Cảnh, ngoài ra còn có hai bộ giáp Sơ Linh Võ Cảnh, chất liệu cũng tốt. Tần Vô Song không dùng đến nhưng dùng để biếu tặng gì đấy cũng không tệ.
Tần Vô Song vẫn luôn có hứng thú với Địa Hành Thuật của Quỷ Đồng Tử và Trần Trưởng lão mặc áo bào xám ở Bích Phù Sơn lúc trước. Không ngờ lần này "ngủ gật gặp gối êm", hắn lại có được quyển Bí Tịch Địa Hành này.
Sau khi kiểm tra qua một lượt, Tần Vô Song thiêu rụi ngay xác ba đệ tử của Trương Bách Đang là Dương Lực, Quách Dụ, Chu Vân, không để lại chút dấu vết gì. Còn thi thể của Trương Bách Đang thì phải đem về Đế quốc Cửu Ô để báo cáo.
Tần Vô Song cất con Bạch Điêu đi, đi ra khỏi núi, chạy về Đế đô của Đế quốc Cửu Ô, nhưng lần này không sử dụng Phong Hành Phù nữa.
Đế quốc Xích Long vì cái chết của Trương Bách Đang mà hỗn loạn. Cường giả Cửu Cung Phái đến Đế đô, đến nơi ở của Trương Bách Đang, ngoài một thi thể nữ nhân khô quắt ra thì chẳng có bất cứ dấu vết gì. Khi đi, Tần Vô Song đã cẩn thận xóa sạch mọi dấu vết.
Cộng với thời gian đã qua lâu, đầu mối đã đứt, dù có tìm thế nào thì cũng chẳng có chút tin tức gì. Tuy Trương Bách Đang ở Cửu Cung Phái không phải nhân vật nòng cốt gì, nhưng giết người ở địa bàn của Cửu Cung Phái, lại âm thầm đưa thi thể Trương Bách Đang đi không một chút dấu vết, đương nhiên khiến Cửu Cung Phái cảm thấy vô cùng mất mặt. Chưởng môn của Cửu Cung Phái, Tả Thiên Tứ hạ lệnh lục soát kiểm tra nghiêm ngặt nhưng cuối cùng cũng chẳng có đầu mối gì.
Các cô nương ở Phiêu Hương Lâu ai ai cũng lanh trí, từ sau khi biết Chu Vân xảy ra chuyện, ai cũng kín miệng như băng, quyết không lộ ra nửa chữ. Nếu không để Cửu Cung Phái tra ra Chu Vân từng gặp mặt một nam tử lạ mặt ở Phiêu Hương Lâu, mà Phiêu Hương Lâu còn là nhịp cầu nối thì e là Phiêu Hương Lâu lập tức sẽ bị hủy ngay trong một ngày, tất cả người trong đó sẽ thành xương trắng hết.
Mấy tháng nay Tả Thiên Tứ cũng khá bực bội. Tin từ Thiên Cơ Tông không hề đem lại lợi ích thực chất nào cho Cửu Cung Phái mà ngược lại còn khiến Triệu Hằng bị tổn thương đan điền nghiêm trọng.
Tuy so với Truân Trung Trì, thương thế của Triệu Hằng nhẹ hơn nhiều lần nhưng rốt cuộc cũng là đan điền bị tổn thương. Nếu không có Thần Anh Quả thì về lâu về dài, tu vi sẽ bị tổn hại nặng nề.
Cửu Cung Phái tất cả chỉ có ba cường giả Linh Võ Đại viên mãn, nếu một người bị thương thì cả Cửu Cung Phái sẽ bị ảnh hưởng. Hai Đế quốc Thượng phẩm khác chưa biết chừng sẽ nhân cơ hội mà xâm chiếm.
- Vô Tận Đông Hải…
Tả Thiên Tứ lập tức có sự kỳ vọng lớn lao vào bốn chữ này. Hắn cũng biết nếu Cửu Cung Phái muốn đột phá, tăng cường thực lực, Vô Tận Đông Hải chính là con đường nhanh nhất. Với tình hình hiện tại thì đó cũng là con đường duy nhất có thể đi. Nếu đã kết oán với Tinh La Điện, không làm thì thôi, đã làm phải làm đến nơi đến chốn, không thể bỏ dở giữa chừng được!
Tả Thiên Tứ quyết định, khi thời cơ chín muồi sẽ lập tức Đông tiến. Dù có phải trả giá thế nào cũng phải đập tan Tinh La Điện và Long Hổ Môn từ đó xác lập địa vị của Cửu Cung Phái ở ba nước phía Đông.
Một khi Cửu Cung Phái đã đứng vững ở phạm vi phía Đông, lãnh thổ của Đế quốc Xích Long sẽ mở rộng, dù là tiến hay lui đều có không gian rộng rãi.
Đương nhiên tất cả mới chỉ trong kế hoạch. Tả Thiên Tứ không phải Triệu Hằng, hắn một đời kiêu hùng, đương nhiên biết phải nắm bắt thời cơ ra sao, chờ đợi cơ hội thế nào.
Lại nói tới Tần Vô Song, khi về đến Đế đô của Đế quốc Cửu Ô, hắn lập tức tìm đến Thiết Phiến Môn.
Sau khi Tần Vô Song rời đi, Thiệu Bách Long thực ra cũng không hi vọng nhiều, thậm chí còn không nghĩ Tần Vô Song có thể sống mà quay về. Dù sao trước đây cũng có không ít người đi ám sát Trương Bách Đang nhưng đều thất bại cả.
Khi Tần Vô Song xuất hiện trước mặt mình, Thiệu Bách Long ban đầu là ngạc nhiên rồi cười khổ:
- Các hạ, sao lại quay về rồi?
Rồi lại nói như an ủi:
- Nhưng ngươi từ bỏ nhiệm vụ này cũng là điều dễ hiểu, ta không trách ngươi. Trong địa bàn của Cửu Cung Phái, muốn ám sát Trương Bách Đang là cực khó. Nhiệm vụ tuy hấp dẫn nhưng tính mạng quan trọng hơn.
Tần Vô Song thản nhiên:
- Thiệu môn chủ, tại sao ngươi không nghĩ ta đã thành công?
Thiệu Bách Long trợn mắt, rồi lắc đầu cười khổ:
- Ngươi mới đi có hai tháng mà thành công được sao? Đừng đùa nữa. Trong hai tháng ngươi tìm ra được nơi ở của Trương Bách Đang đã là giỏi lắm rồi.
Tần Vô Song cũng không nói nhiều, lập tức vứt xác của Trương Bách Đang ra.
Thiệu Bách Long nhìn thấy lập tức chết sững, rồi dường như ngọn lửa thù hận bùng cháy, mặt đỏ ngầu, rút đao ra chém mấy chục nhát lên xác Trương Bách Đang:
- Ha ha…
Thiệu Bách Long cười lớn ra nước mắt:
- Gian tặc, tên gian tặc nhà ngươi cũng có ngày này!
Thiệu Bách Long có phần điên cuồng, tiếp tục gầm lên:
- Mười năm rồi, ta đã đợi ngày này mười năm rồi. Cuối cùng cũng thấy tên súc sinh nhà ngươi chịu báo ứng. Ai Nhi, Hổ Nhi, Lạc Nhi, các con có thể an nghỉ rồi, có thể nhắm mắt rồi!
Nói đến đây, Thiệu Bách Long quỳ sụp xuống đất khóc tức tưởi. Nỗi thống khổ diệt môn mười năm qua, đến lúc này hắn mới được giải tỏa. Tần Vô Song tuy là người ngoài nhưng nhìn Thiệu Bách Long như vậy cũng thấy đau lòng. Nguồn: http://truyenyy.com
Một lúc lâu sau Thiệu Bách Long mới ngừng khóc, lau khô hai dòng nước mắt, xin lỗi Tần Vô Song:
- Các hạ, ta thất lễ quá, để các hạ chê cười rồi!
- Thiệu môn chủ không cần khách khí. Nỗi thống khổ nhất trên thế gian này chính là mất đi người thân. Ta hiểu!
Ấn tượng của Thiệu Bách Long với Tần Vô Song lập tức tốt hơn nhiều, hắn gượng cười:
- Thôi, nhiệm vụ đã hoàn thành. Ta sẽ cùng các hạ đến phân đà Cửu Ô Thần Miếu, xóa bỏ nhiệm vụ, làm chứng cho các hạ!
- Làm phiền Thiệu môn chủ rồi!
- Là ta làm phiền các hạ mới đúng. Các hạ không biết ta cảm kích đến dường nào đâu…
Thiệu Bách Long nghẹn ngào nói.
- Thiệu môn chủ, nếu ngài không muốn gặp rắc rối thì nên kín đáo tiêu hủy xác của Trương Bách Đang đi. Nếu không Cửu Cung Phái mà biết tin sẽ báo thù ngài.
Tần Vô Song có ý tốt nhắc nhở, Thiệu Bách Long khựng người lại, rồi gật đầu cảm kích:
- Đúng đúng, ta hơi hồ đồ rồi!
Sau khi xử lý xong xác của Trương Bách Đang thì Thiệu Bách Long mới cùng Tần Vô Song đến phân đà Cửu Ô Thần Miếu. Vừa vào đến cửa, cũng không biết là trùng hợp hay thế nào mà Tần Vô Song lại nhìn thấy tên trẻ tuổi đi cùng Chúc Đại Trung hôm đó, hắn đang đi ra từ phân đà, mặt mày hớn hở.
- Sao không thấy Chúc Đại Trung nhỉ?
Tần Vô Song hơi ngạc nhiên. Hắn biết tên này nếu đã họ Triệu, lại xuất thân từ Cửu Cung Phái thì chắc chắn có quan hệ với Triệu Hằng. Nghĩ đến đây Tần Vô Song có phần bất an.
/1046
|