Mũi tên này không phải đòn Tần Vô Song thi triển Thần Tú Cung mạnh nhất từ trước tới nay, nhưng lại là mũi tên đột ngột nhất. Trước đây, dù là quyết đấu với Quỷ Đồng Tử hay đối phó với Triệu Hằng hay truy sát Trương Bách Đang, đều là đối phó với những kẻ đã biết tình hình, Tần Vô Song bắn tên này ra khi chúng đang cảnh giác.
Nhưng lần này hoàn toàn khác. Lúc này Chúc Đại Trung không hề ý thức được phía sau mình lại có nguy hiểm lớn như vậy.
Kình lực Tần Vô Song dùng cho mũi tên này vô cùng khéo léo. Ban đầu không có chút âm thanh nào, nhưng khi bay trong không trung bỗng chốc khí thế tăng cao, mang theo một khí thế như nuốt trọn trời đất. Con ngươi của Chúc Đại Trung giãn ra hết cỡ, lập tức cảm nhận được nguy hiểm.
Sức mạnh phía sau lưng đáng sợ như muốn nuốt trọn hư không. Chúc Đại Trung chỉ có một ý nghĩ, chạy về phía trước, chạy ra khỏi không gian đang bị nuốt gọn kia! Trời đất đảo điên, ánh sáng chói lòa!
Mũi tên màu xanh ngọc bích bắn tới, Chúc Đại Trung hét lên một tiếng, bỗng cảm thấy sau lưng là luồng khí tức lạnh lẽo, đúng lúc đó lớp phòng ngự nghịch thiên toàn thân được khởi động.
Vù!
Ánh sáng xanh bắn thẳng vào ánh sáng màu vàng mà Hộ Thể Phù của Chúc Đại Trung phát ra. Hai thứ ánh sáng đâm vào nhau, tỏa ra một quầng sáng khổng lồ bắn ra bốn phía.
Ầm ầm!
Tên Triệu công tử ở bên cạnh Chúc Đại Trung còn chưa hiểu có chuyện gì thì đã bị sức mạnh kia đẩy bay ra xa rồi rơi bịch xuống đất. Chúc Đại Trung thầm thấy may mắn, định vội vàng chui xuống đất.
Nhưng Tần Vô Song đã dùng cùng lúc ba mũi tên để đối phó hắn. Ánh sáng Hộ Thể Phù của hắn chỉ chặn được một mũi tên, chứ làm sao chặn được mũi thứ hai, mũi thứ ba?
Hai mũi tên phía sau có mũi thứ nhất mở đường dường như hoàn toàn không có gì cản trở, đem theo nộ hỏa phục thù của Tần Vô Song, thiêu cháy toàn bộ trời đất, hai mũi tên cùng bay tới, một trái một phải, khóa chặt Chúc Đại Trung lại!
Những gì trong tầm mắt của Tần Vô Song đều bị cuốn vào luồng khí tức chết chóc. Hoàn toàn không có chút may mắn nào, cũng không cho Chúc Đại Trung bất cứ cơ hội tháo thân nào! Ba mũi tên, Thần Tú Cung chỉ có ba mũi tên nhưng trước nay chưa từng có người nào có thể chặn liên tiếp ba mũi tên này!
Chúc Đại Trung mới chỉ chui được một nửa xuống mặt đất đã bị mũi tên thứ hai nhanh như sao băng cắm phập vào người. Ánh sáng hộ thể bên ngoài lại được khởi động định triệt tiêu sức uy hiếp của mũi tên.
Nhưng sau khi chặn mũi tên thứ nhất, mũi thứ hai và thứ ba không phải cái mà ánh sáng hộ thể có thể triệt tiêu nữa rồi!
Mũi tên xanh ngọc bích lao tới, sức mạnh lớn lao chui vào người, toàn thân Chúc Đại Trung dường như bị pháp thuật gì định trúng, không thể chui tiếp được nữa.
Rồi hắn cảm thấy lưng mình như bị cái gì đó xuyên qua, rồi "bùm" xuất hiện một lỗ hổng lớn trên mặt đất!
Toàn thân Chúc Đại Trung tuyệt vọng ngã ra cái hố, không còn chút sức nào phản kháng nữa. Trong đầu còn có một chút ý thức, hắn cũng biết lần này thật sự mình xong đời rồi!
Tần Vô Song nhảy ra trước mặt Chúc Đại Trung. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com
Chúc Đại Trung mặt tái mét nhìn Tần Vô Song:
- Ngươi…
- Không sai, chính là ta. Ngươi không nhận ra ta nhưng nhận ra cung tên này đúng không?
Chúc Đại Trung tuyệt vọng:
- Không ngờ… không ngờ…
- Còn nhiều điều khác không ngờ hơn nữa cơ!
Tần Vô Song cười dữ dằn, điểm lên người Chúc Đại Trung một cái cắt đứt khả năng hoạt động của hắn, ấn tay lên đan điền, thúc động Bắc Minh Đại Pháp. Với Chúc Đại Trung thì Tần Vô Song không cần phải khách khí.
Chúc Đại Trung là cường giả Cao Linh Võ Cảnh, linh lực trong cơ thể vô cùng tinh thuần, đương nhiên Tần Vô Song sẽ không bỏ qua. Tuy bị thương nhưng linh lực của Chúc Đại Trung còn chưa kịp bị tan đi. Bị Tần Vô Song hút, nhãn cầu Chúc Đại Trung gần như muốn bay khỏi hốc mắt:
- Ngươi… đây là yêu thuật gì?
- Đây là phán quyết giành cho ngươi! Chúc Đại Trung, hôm đó trên vách núi ngươi muốn giết ta đã từng nghĩ đến báo ứng sẽ nhanh thế này chưa? Ban đầu ngươi câu kết với Cửu Cung Phái, khi giết đến Tinh La Điện ta đã đắc ý thế nào, đã từng nghĩ đến báo ứng đến nhanh thế này chưa? Đương nhiên Thiên Cơ Tông ngươi và Cửu Cung Phái sẽ còn phải chịu nhiều báo ứng hơn nữa, đáng tiếc là ngươi sẽ không được nhìn thấy.
Tần Vô Song nói với khẩu khí thâm độc, tăng nhanh tốc độ hấp thụ, một lúc sau đã hút cạn linh lực trong đan điền của cường giả Cao Linh Võ Cảnh Chúc Đại Trung.
Chúc Đại Trung chỉ còn thoi thóp thở nhưng nét mặt vẫn vô cùng hung tợn đầy oán hận, đầy tuyệt vọng và không cam tâm. Tần Vô Song vô cùng sung sướng, kẻ thù càng tuyệt vọng hắn càng cảm nhận được khoái cảm của sự phục thù.
Sau khi hút xong, Tần Vô Song cảm thấy linh lực trong đan điền vô cùng dồi dào. Hắn không dám chậm trễ, hôm nay không được hấp thu nhiều linh lực hơn nữa.
Chưởng lực phát ra, tiễn Chúc Đại Trung về nơi cát bụi, thu lại ba mũi tên, tiện tay lấy thủ cấp của Chúc Đại Trung, rồi lấy cái nhẫn trên tay hắn, sau đó Tần Vô Song vung tay, đất cát từ bốn phía tràn về cái hố lấp hoàn toàn Chúc Đại Trung lại.
Tần Vô Song quay đầu lại đã nắm được vị trí của tên Triệu công tử. Vừa rồi hắn bị hai luồng sức mạnh đâm vào, dường như không có bất cứ sức phản kháng nào đã ngất đi rồi.
Tần Vô Song tiến lại gần, tên đó đang bất tỉnh, Tần Vô Song cũng không khách khí, phong tỏa toàn bộ yếu huyệt của tên họ Triệu rồi cất hắn vào trong túi trữ đồ.
Xong xuôi đâu đấy, Tần Vô Song nhanh chóng rời khỏi Hầu Vương Sơn. Hắn đã biết Hầu Vương Sơn xảy ra biến cố lớn thì đương nhiên sẽ không ở lại nơi thị phi này.
Hắn quyết định tìm một nơi yên tĩnh bế quan vài ngày rồi lại ra.
Ở Chi Tế Sơn, giữa những người đến mạo hiểm, nếu không có xung đột lợi ích thì sẽ không tấn công lẫn nhau. Nhưng Tần Vô Song vẫn không yên tâm, lấy Bạch Điêu ra để nó đi trinh sát một lượt.
Hấp thụ linh lực của Chúc Đại Trung khác với hấp thụ linh lực của Quỷ Đồng Tử và Trương Bách Đang. Đây là linh lực của Cao Linh võ giả, tuy không thể tận dụng được trăm phần trăm nhưng năm sáu chục phần trăm thì được.
Linh lực của Cao Linh võ giả đúng là rất khó tiêu hóa, còn khó hơn nhiều so với linh lực của Linh căn Biến dị Quỷ Đồng Tử. Lần bế quan này khiến Tần Vô Song mất mười ngày mới tiêu hóa hết được linh lực của Chúc Đại Trung.
Lần này Tần Vô Song mừng rỡ nhận ra rằng, sau khi dung hợp linh lực của Chúc Đại Trung, linh lực trong cơ thể hắn có cảm giác cuồn cuộn hơn.
Cái cảm giác này vô cùng quen thuộc.
Lần đó ở Bích Phù Sơn, sau khi quyết đấu với con Chiến linh thú Phong Lang, Tần Vô Song cũng cảm nhận được cái cảm giác này. Tuy lần này không mạnh mẽ như lần đó nhưng hắn biết đây là dấu hiệu của đột phá!
- Sắp đột phá rồi?
Tần Vô Song mừng thầm, tùy ý cảm nhận cảm giác này, một lúc sau thì xác định, cảm giác này không phải giả!
Cảm giác mà lần đó hắn cảm nhận được rất giống rõ ràng, rất quen thuộc, hoàn toàn giống lần này!
- Linh lực của Cao Linh võ giả quả nhiên bất phàm! Vừa hấp thụ, tuy chỉ tận dụng được năm sáu phần nhưng linh lực của Quỷ Đồng Tử, cộng thêm với linh lực sau này hấp thụ được đều được bổ sung, đều là sự tích lũy không ngừng cho đột phá. Lẽ nào ta thật sự sẽ đột phá ở Chi Tế Sơn này?
Lần này có dấu hiệu đột phá, tâm trạng của Tần Vô Song khác hẳn lần trước. Lần này hắn đã chờ đợi rất lâu rồi, thậm chí đi ngủ cũng mơ thấy. Vì Tinh La Điện lúc này đang trong vòng nguy hiểm của đại địch, không thể không khiến hắn có cảm giác cấp bách.
Chỉ có đột phá mới có hi vọng hóa giải những nguy cơ đó. Chỉ có Cao Linh Võ Cảnh mới có thể thúc động Đệ nhị hoàn Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận, vào Đệ tam hoàn giải phong ấn của con Tử Điện Phần Diệm Thú. Mọi cái đều đang vẫy gọi Tần Vô Song, thúc giục hắn không ngừng nỗ lực.
Lúc này, hắn thật sự cảm nhận được sự đột phá, có cảm giác này, hắn tin mình cách đột phá không còn xa nữa.
Vào Tiên Thiên Sơ Linh Võ Cảnh, đến Trung Linh Võ Cảnh, mình dường như chỉ cần nửa năm. Lần đột phá ở Bích Phù Sơn là tháng giêng năm ngoái, cách đây cũng chỉ nửa năm. Tốc độ tu luyện của mình dường như gấp mười lần người khác. Thần quang tẩy lễ của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận quả thật đã trợ giúp mình rất nhiều!
Nghĩ đến đây lòng tin của Tần Vô Song càng tăng lên nhiều hơn. Thiết nghĩ tuyệt chiêu mình có cũng không ít. Ngoài Thần Tú Cung ra còn có Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận.
Còn con Tử Điện Phần Diệm Thú, chỉ cần mình lên Cao Linh Võ Cảnh là có thể giải phong ấn cho nó, rồi nó sẽ là Linh thú Khế ước trung thành của mình.
Đây cũng là tuyệt chiêu nữa, có Thần Tú Cung, có Tử Điện Phần Diệm Thú, Tần Vô Song tin chắc dù là Chưởng môn Linh Võ Đại viên mãn của Cửu Cung Phái đích thân ra mặt hắn cũng đủ tự tin chống lại!
Tần Vô Song lấy cái nhẫn của Chúc Đại Trung ra, hắn biết đây là nhẫn cất đồ của Chúc Đại Trung, cầm thấy khá nặng như thế là biết bên trong chắc có một vài thứ gì đó.
Vốn dĩ Chúc Đại Trung đã yểm chú lên cái nhẫn, không có chú ngữ sẽ không mở được, nhưng Chúc Đại Trung đã chết, chú ngữ tự nhiên sẽ biến mất theo. Vì thế Tần Vô Song mở ra rất dễ dàng.
Tần Vô Song thấy một con Linh Thử. Sớm đã có đề phòng nên Tần Vô Song sẽ không cho nó chạy ra. Bắn ra một đạo Thiên Mạch Ngưng Kình Kiếm, trong không gian nhỏ hẹp của chiếc nhẫn, con Linh Thử đương nhiên sẽ không thể phản kháng, không ngừng kêu chít chít xin tha mạng. Tần Vô Song dùng thú ngữ:
- Ngoan ngoãn hợp tác ta sẽ không hại ngươi!
Con Linh Thử này là thú trinh sát cấp Cao Linh Võ Cảnh, khả năng chiến đấu không mạnh, dù ra ngoài đối chiến với Tần Vô Song cũng chưa chắc đã thắng được Thần Tú Cung của Tần Vô Song, lúc này chỉ có thể ủ ê đầu hàng.
Nhưng Tần Vô Song không yên tâm với con Linh Thử này, biết linh thú họ chuột là giảo hoạt nhất, bèn điểm huyệt nó rồi ném vào nhẫn, sau đó kiểm tra đến những thứ khác. Chúc Đại Trung không hổ là Cao Linh võ giả, thứ có trong nhẫn quả thật không ít. Tần Vô Song đã thu hoạch được rất nhiều.
Nhưng lần này hoàn toàn khác. Lúc này Chúc Đại Trung không hề ý thức được phía sau mình lại có nguy hiểm lớn như vậy.
Kình lực Tần Vô Song dùng cho mũi tên này vô cùng khéo léo. Ban đầu không có chút âm thanh nào, nhưng khi bay trong không trung bỗng chốc khí thế tăng cao, mang theo một khí thế như nuốt trọn trời đất. Con ngươi của Chúc Đại Trung giãn ra hết cỡ, lập tức cảm nhận được nguy hiểm.
Sức mạnh phía sau lưng đáng sợ như muốn nuốt trọn hư không. Chúc Đại Trung chỉ có một ý nghĩ, chạy về phía trước, chạy ra khỏi không gian đang bị nuốt gọn kia! Trời đất đảo điên, ánh sáng chói lòa!
Mũi tên màu xanh ngọc bích bắn tới, Chúc Đại Trung hét lên một tiếng, bỗng cảm thấy sau lưng là luồng khí tức lạnh lẽo, đúng lúc đó lớp phòng ngự nghịch thiên toàn thân được khởi động.
Vù!
Ánh sáng xanh bắn thẳng vào ánh sáng màu vàng mà Hộ Thể Phù của Chúc Đại Trung phát ra. Hai thứ ánh sáng đâm vào nhau, tỏa ra một quầng sáng khổng lồ bắn ra bốn phía.
Ầm ầm!
Tên Triệu công tử ở bên cạnh Chúc Đại Trung còn chưa hiểu có chuyện gì thì đã bị sức mạnh kia đẩy bay ra xa rồi rơi bịch xuống đất. Chúc Đại Trung thầm thấy may mắn, định vội vàng chui xuống đất.
Nhưng Tần Vô Song đã dùng cùng lúc ba mũi tên để đối phó hắn. Ánh sáng Hộ Thể Phù của hắn chỉ chặn được một mũi tên, chứ làm sao chặn được mũi thứ hai, mũi thứ ba?
Hai mũi tên phía sau có mũi thứ nhất mở đường dường như hoàn toàn không có gì cản trở, đem theo nộ hỏa phục thù của Tần Vô Song, thiêu cháy toàn bộ trời đất, hai mũi tên cùng bay tới, một trái một phải, khóa chặt Chúc Đại Trung lại!
Những gì trong tầm mắt của Tần Vô Song đều bị cuốn vào luồng khí tức chết chóc. Hoàn toàn không có chút may mắn nào, cũng không cho Chúc Đại Trung bất cứ cơ hội tháo thân nào! Ba mũi tên, Thần Tú Cung chỉ có ba mũi tên nhưng trước nay chưa từng có người nào có thể chặn liên tiếp ba mũi tên này!
Chúc Đại Trung mới chỉ chui được một nửa xuống mặt đất đã bị mũi tên thứ hai nhanh như sao băng cắm phập vào người. Ánh sáng hộ thể bên ngoài lại được khởi động định triệt tiêu sức uy hiếp của mũi tên.
Nhưng sau khi chặn mũi tên thứ nhất, mũi thứ hai và thứ ba không phải cái mà ánh sáng hộ thể có thể triệt tiêu nữa rồi!
Mũi tên xanh ngọc bích lao tới, sức mạnh lớn lao chui vào người, toàn thân Chúc Đại Trung dường như bị pháp thuật gì định trúng, không thể chui tiếp được nữa.
Rồi hắn cảm thấy lưng mình như bị cái gì đó xuyên qua, rồi "bùm" xuất hiện một lỗ hổng lớn trên mặt đất!
Toàn thân Chúc Đại Trung tuyệt vọng ngã ra cái hố, không còn chút sức nào phản kháng nữa. Trong đầu còn có một chút ý thức, hắn cũng biết lần này thật sự mình xong đời rồi!
Tần Vô Song nhảy ra trước mặt Chúc Đại Trung. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com
Chúc Đại Trung mặt tái mét nhìn Tần Vô Song:
- Ngươi…
- Không sai, chính là ta. Ngươi không nhận ra ta nhưng nhận ra cung tên này đúng không?
Chúc Đại Trung tuyệt vọng:
- Không ngờ… không ngờ…
- Còn nhiều điều khác không ngờ hơn nữa cơ!
Tần Vô Song cười dữ dằn, điểm lên người Chúc Đại Trung một cái cắt đứt khả năng hoạt động của hắn, ấn tay lên đan điền, thúc động Bắc Minh Đại Pháp. Với Chúc Đại Trung thì Tần Vô Song không cần phải khách khí.
Chúc Đại Trung là cường giả Cao Linh Võ Cảnh, linh lực trong cơ thể vô cùng tinh thuần, đương nhiên Tần Vô Song sẽ không bỏ qua. Tuy bị thương nhưng linh lực của Chúc Đại Trung còn chưa kịp bị tan đi. Bị Tần Vô Song hút, nhãn cầu Chúc Đại Trung gần như muốn bay khỏi hốc mắt:
- Ngươi… đây là yêu thuật gì?
- Đây là phán quyết giành cho ngươi! Chúc Đại Trung, hôm đó trên vách núi ngươi muốn giết ta đã từng nghĩ đến báo ứng sẽ nhanh thế này chưa? Ban đầu ngươi câu kết với Cửu Cung Phái, khi giết đến Tinh La Điện ta đã đắc ý thế nào, đã từng nghĩ đến báo ứng đến nhanh thế này chưa? Đương nhiên Thiên Cơ Tông ngươi và Cửu Cung Phái sẽ còn phải chịu nhiều báo ứng hơn nữa, đáng tiếc là ngươi sẽ không được nhìn thấy.
Tần Vô Song nói với khẩu khí thâm độc, tăng nhanh tốc độ hấp thụ, một lúc sau đã hút cạn linh lực trong đan điền của cường giả Cao Linh Võ Cảnh Chúc Đại Trung.
Chúc Đại Trung chỉ còn thoi thóp thở nhưng nét mặt vẫn vô cùng hung tợn đầy oán hận, đầy tuyệt vọng và không cam tâm. Tần Vô Song vô cùng sung sướng, kẻ thù càng tuyệt vọng hắn càng cảm nhận được khoái cảm của sự phục thù.
Sau khi hút xong, Tần Vô Song cảm thấy linh lực trong đan điền vô cùng dồi dào. Hắn không dám chậm trễ, hôm nay không được hấp thu nhiều linh lực hơn nữa.
Chưởng lực phát ra, tiễn Chúc Đại Trung về nơi cát bụi, thu lại ba mũi tên, tiện tay lấy thủ cấp của Chúc Đại Trung, rồi lấy cái nhẫn trên tay hắn, sau đó Tần Vô Song vung tay, đất cát từ bốn phía tràn về cái hố lấp hoàn toàn Chúc Đại Trung lại.
Tần Vô Song quay đầu lại đã nắm được vị trí của tên Triệu công tử. Vừa rồi hắn bị hai luồng sức mạnh đâm vào, dường như không có bất cứ sức phản kháng nào đã ngất đi rồi.
Tần Vô Song tiến lại gần, tên đó đang bất tỉnh, Tần Vô Song cũng không khách khí, phong tỏa toàn bộ yếu huyệt của tên họ Triệu rồi cất hắn vào trong túi trữ đồ.
Xong xuôi đâu đấy, Tần Vô Song nhanh chóng rời khỏi Hầu Vương Sơn. Hắn đã biết Hầu Vương Sơn xảy ra biến cố lớn thì đương nhiên sẽ không ở lại nơi thị phi này.
Hắn quyết định tìm một nơi yên tĩnh bế quan vài ngày rồi lại ra.
Ở Chi Tế Sơn, giữa những người đến mạo hiểm, nếu không có xung đột lợi ích thì sẽ không tấn công lẫn nhau. Nhưng Tần Vô Song vẫn không yên tâm, lấy Bạch Điêu ra để nó đi trinh sát một lượt.
Hấp thụ linh lực của Chúc Đại Trung khác với hấp thụ linh lực của Quỷ Đồng Tử và Trương Bách Đang. Đây là linh lực của Cao Linh võ giả, tuy không thể tận dụng được trăm phần trăm nhưng năm sáu chục phần trăm thì được.
Linh lực của Cao Linh võ giả đúng là rất khó tiêu hóa, còn khó hơn nhiều so với linh lực của Linh căn Biến dị Quỷ Đồng Tử. Lần bế quan này khiến Tần Vô Song mất mười ngày mới tiêu hóa hết được linh lực của Chúc Đại Trung.
Lần này Tần Vô Song mừng rỡ nhận ra rằng, sau khi dung hợp linh lực của Chúc Đại Trung, linh lực trong cơ thể hắn có cảm giác cuồn cuộn hơn.
Cái cảm giác này vô cùng quen thuộc.
Lần đó ở Bích Phù Sơn, sau khi quyết đấu với con Chiến linh thú Phong Lang, Tần Vô Song cũng cảm nhận được cái cảm giác này. Tuy lần này không mạnh mẽ như lần đó nhưng hắn biết đây là dấu hiệu của đột phá!
- Sắp đột phá rồi?
Tần Vô Song mừng thầm, tùy ý cảm nhận cảm giác này, một lúc sau thì xác định, cảm giác này không phải giả!
Cảm giác mà lần đó hắn cảm nhận được rất giống rõ ràng, rất quen thuộc, hoàn toàn giống lần này!
- Linh lực của Cao Linh võ giả quả nhiên bất phàm! Vừa hấp thụ, tuy chỉ tận dụng được năm sáu phần nhưng linh lực của Quỷ Đồng Tử, cộng thêm với linh lực sau này hấp thụ được đều được bổ sung, đều là sự tích lũy không ngừng cho đột phá. Lẽ nào ta thật sự sẽ đột phá ở Chi Tế Sơn này?
Lần này có dấu hiệu đột phá, tâm trạng của Tần Vô Song khác hẳn lần trước. Lần này hắn đã chờ đợi rất lâu rồi, thậm chí đi ngủ cũng mơ thấy. Vì Tinh La Điện lúc này đang trong vòng nguy hiểm của đại địch, không thể không khiến hắn có cảm giác cấp bách.
Chỉ có đột phá mới có hi vọng hóa giải những nguy cơ đó. Chỉ có Cao Linh Võ Cảnh mới có thể thúc động Đệ nhị hoàn Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận, vào Đệ tam hoàn giải phong ấn của con Tử Điện Phần Diệm Thú. Mọi cái đều đang vẫy gọi Tần Vô Song, thúc giục hắn không ngừng nỗ lực.
Lúc này, hắn thật sự cảm nhận được sự đột phá, có cảm giác này, hắn tin mình cách đột phá không còn xa nữa.
Vào Tiên Thiên Sơ Linh Võ Cảnh, đến Trung Linh Võ Cảnh, mình dường như chỉ cần nửa năm. Lần đột phá ở Bích Phù Sơn là tháng giêng năm ngoái, cách đây cũng chỉ nửa năm. Tốc độ tu luyện của mình dường như gấp mười lần người khác. Thần quang tẩy lễ của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận quả thật đã trợ giúp mình rất nhiều!
Nghĩ đến đây lòng tin của Tần Vô Song càng tăng lên nhiều hơn. Thiết nghĩ tuyệt chiêu mình có cũng không ít. Ngoài Thần Tú Cung ra còn có Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận.
Còn con Tử Điện Phần Diệm Thú, chỉ cần mình lên Cao Linh Võ Cảnh là có thể giải phong ấn cho nó, rồi nó sẽ là Linh thú Khế ước trung thành của mình.
Đây cũng là tuyệt chiêu nữa, có Thần Tú Cung, có Tử Điện Phần Diệm Thú, Tần Vô Song tin chắc dù là Chưởng môn Linh Võ Đại viên mãn của Cửu Cung Phái đích thân ra mặt hắn cũng đủ tự tin chống lại!
Tần Vô Song lấy cái nhẫn của Chúc Đại Trung ra, hắn biết đây là nhẫn cất đồ của Chúc Đại Trung, cầm thấy khá nặng như thế là biết bên trong chắc có một vài thứ gì đó.
Vốn dĩ Chúc Đại Trung đã yểm chú lên cái nhẫn, không có chú ngữ sẽ không mở được, nhưng Chúc Đại Trung đã chết, chú ngữ tự nhiên sẽ biến mất theo. Vì thế Tần Vô Song mở ra rất dễ dàng.
Tần Vô Song thấy một con Linh Thử. Sớm đã có đề phòng nên Tần Vô Song sẽ không cho nó chạy ra. Bắn ra một đạo Thiên Mạch Ngưng Kình Kiếm, trong không gian nhỏ hẹp của chiếc nhẫn, con Linh Thử đương nhiên sẽ không thể phản kháng, không ngừng kêu chít chít xin tha mạng. Tần Vô Song dùng thú ngữ:
- Ngoan ngoãn hợp tác ta sẽ không hại ngươi!
Con Linh Thử này là thú trinh sát cấp Cao Linh Võ Cảnh, khả năng chiến đấu không mạnh, dù ra ngoài đối chiến với Tần Vô Song cũng chưa chắc đã thắng được Thần Tú Cung của Tần Vô Song, lúc này chỉ có thể ủ ê đầu hàng.
Nhưng Tần Vô Song không yên tâm với con Linh Thử này, biết linh thú họ chuột là giảo hoạt nhất, bèn điểm huyệt nó rồi ném vào nhẫn, sau đó kiểm tra đến những thứ khác. Chúc Đại Trung không hổ là Cao Linh võ giả, thứ có trong nhẫn quả thật không ít. Tần Vô Song đã thu hoạch được rất nhiều.
/1046
|