Xa xa, một vùng bình nguyên rộng lớn, Tiểu Giang tựa hồ dùng tốc độ cực hạn chạy trốn, nhìn dáng vẻ của hắn, hiển nhiên là hoảng sợ tới cực điểm.
Còn phía sau hắn, một thú đàn số lượng đến ngàn con. Những thú đàn này, đông nghìn nghịt một tảng lớn, giống như thiên quân vạn mã đang đuổi theo, khí thế cực mạnh, giống như biển gầm kinh thiên động địa vậy, cuốn sạch mà đến, cuồn cuộn nổi lên bụi đất cao tới ngàn trượng, thoáng như ngày tận thế đột nhiên đến vậy. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.com
Luận về tu vi cá nhân, những linh thú của thú đàn này, cũng không có vượt qua Tiểu Giang. Nhưng những linh thú này lại tổ hợp lại ở cùng với nhau, luồng khí thế này, đừng nói là Tiểu Giang, cho dù là có được khí thế của Chân Thần Đạo đỉnh phong, sợ rằng cũng phải tránh né mấy phần, lực cắn nuốt của quần thể này, thực sự khiến người ta chấn động!
Song chưởng Tần Vô Song vung lên, Âm Dương Tử Vân Dực sau lưng lập tức mở ra, hai cánh chấn động, phát ra tử quang chói mắt, thân hình nhấc lên, đã bay tới phía trước Tiểu Giang.
Trường tiên trong tay vung lên, trực tiếp cuốn lấy thân hình của Tiểu Giang, ném về phía sau. Thân hình của Tiểu Giang bị một đạo tử quang thôi động, trực tiếp biến mất trong hư không.
Tần Vô Song Thần hồn thôi động, trừng mắt, phát ra một tiếng rống to:
- Đốt!
Thần hồn truyền âm, kết hợp với thần thông của Sư Tử Hống!
Tiếng rống này, trực tiếp xuyên qua thiên địa, khí thế giống như sấm sét, kéo dài cuồn cuộn, trực tiếp đánh về hướng thú đàn.
Giống như một đạo sấm sét giữa trời quang nổ vang giữa thú đàn, đàn linh thú khổng lồ trong tiếng rống to này, nhất thời Thần hồn chấn động ghê gớm, ngu ngốc, giống như uống rượu say, đong đưa lắc lư, một đường đảo điên.
Những Thần thú đứng đầu, ngẩng đầu nhìn Tần Vô Song giống như thiên thần đứng trong không trung, thần sắc đều là mặt lộ vẻ hung hãn, rít gào một tiếng, giống như tên rời khỏi cung vọt lên, muốn liều mạng với Tần Vô Song.
Tần Vô Song cười lạnh một tiếng, đại thủ thu hồi, từng đạo thần quang cự chưởng sắc bén giống như hóa thành tấm chắn, đè ép xuống, khí tức Thần đạo áp từ trên cao đè ép xuống, những Thần thú không ngừng xông lên, giống như đụng phải một bức tường lớn, đều rớt xuống.
- Gào xé rách hắn, xé rách hắn!
- Nhân loại khốn khiếp, xử lý hắn!
Thú đàn phát ra từng tiếng gầm nhẹ, Thần thú càng ngày càng nhiều, không ngừng xông lên, giống như châu chấu, người trước ngã xuống, người sau tiến lên.
Tần Vô Song quát khẽ:
- Nghiệt súc, thật sự muốn ta thi triển tuyệt chiêu sao?
Một cánh tay nhấc lên, Âm Dương Tạo Hóa Đao nắm ở trong tay, đơn đao quét ngang, thủ quyết khởi động, một luồng sóng gợn hình tròn nhẹ nhàng dập dờn, phảng phất là phong cảnh tuyệt mỹ nhất trên thế giới.
Luồng sóng gợn nhẹ nhàng dập dờn này, lại dần dần hình thành một đạo lốc xoáy hình tròn. Trong lốc xoáy, lại là một tạo hình Âm Dương Thái Cực Ngư cực kỳ rõ nét, theo sự cuốn động không ngừng của lốc xoáy, diện tích cũng càng phát ra khuếch tán.
Âm Dương Cực Quang này chính là huyền ảo của đệ nhất trọng Đại Ngũ Hành Luân Hồi Ấn, chính là bản thăng cấp của Khô Vinh Ấn.
Âm Dương Cực Quang này một khi khởi động, đại biểu cho khí tức hủy hoại mạnh nhất của thiên địa. Một mặt sinh, một mặt tử. Một khi bị lốc xoáy này cuốn đi, hy vọng sống còn, vô cùng nhỏ bé!
Phía sau Tần Vô Song, các thành viên khác của tiểu đội Tinh Hà cũng đều đã tập trung lại một chỗ. Ngoài Tiểu Giang, tâm thần còn chưa trấn định, những người khác cũng coi như vẫn bình tĩnh.
Đặc biệt là Hắc Dực Biên Bức, nheo mắt lại, cười tủm tỉm nói:
- Những nghiệt súc này, thật là xui xẻo, ha ha!
Ở đây, không ai biết rõ về uy lực của Âm Dương Cực Quang hơn Hắc Dực Biên Bức. Trước đây Tần Vô Song còn chưa dốc toàn lực, đã áp chế hắn vô cùng gắt gao. Khiến cường giả dũng mãnh như Hắc Dực Biên Bức cũng không thể không khuất phục.
Còn hiện giờ, khí thế của Đội trưởng, hiển nhiên là càng mạnh hơn trước!
Đừng nói những thú đàn này không thể so sánh với sự tồn tại của Hắc Y Biên Bức, cho dù có, đó cũng là phù vân. Trong loại công kích cực quang không chỗ không nơi này, ưu thế của bầy đàn, căn bản không có tác dụng gì.
- Đội phó, chúng ta có cần qua đó giúp đỡ không?
Lỗ Hùng có chút lo lắng không yên hỏi. Nhìn thấy những thú đàn hung hãn này, trong lòng Lỗ Hùng cũng phát run.
Thiết Hoằng trái lại rất bình tĩnh, hắn là Thiên Thần Đạo cường giả, nắm bắt thời cuộc mạnh hơn Lỗ Hùng, cười ha ha:
- Tiểu Lỗ, trước kia không có cơ hội, bây giờ hãy lĩnh hội một chút sự cường đại của Đội trưởng đi.
Lời nói còn chưa vang hết, phía bên Tần Vô Song, Âm Dương Tạo Hóa Đao đã nhẹ nhàng vung lên, một tiếng đao minh chấn động lòng người, đột nhiên đâm vỡ hư không.
Lốc xoáy của lưỡi đao, đột nhiên đẩy mạnh, Âm Dương Cực Quang hình thành lốc xoáy, lập tức từ bốn phương tám hướng luân chuyển, từng đạo nối tiếp nhau, không ngừng bắn ra.
Một vòng, hai vòng, ba vòng, vô số vòng…
Ở trong không trung không ngừng nhộn nhạo. Lực hủy diệt khủng bố của Âm Dương Cực Quang, lập tức dính lấy những Thần thú đang xông lên.
Từng tấm mạng nhện cực lớn giống như được treo trên không trung, và những thú đàn này, lại giống như con thiêu thân lao vào lửa, không ngừng dính lên.
Bên trong lốc xoáy cực quang, tiếng kêu thảm thiết của thú đàn không dứt bên tai.
Ánh mắt của Tần Vô Song, lại yên bình giống như nước giếng, chăm chú nhìn ra xa. Phảng phất như trong lòng căn bản không để ý đến những thú đàn này, mà là đang suy nghĩ điều gì khác.
Thú đàn rít gào, dần dần yên lặng trở lại. Sự kiêu ngạo ban đầu, dần dần bị sự sợ hãi thay thế, nhìn thi thể đồng bạn chồng chất xung quanh, những thú đàn này, hiển nhiên cũng biết đã đụng phải cửa sắt mà bọn chúng căn bản không cách nào lay động được.
Thanh âm trầm thấp gầm nhẹ, trong ánh mắt, đã mơ hồ phát ra một vẻ sợ hãi.
Cuối cùng, những thú đàn này, ầm ầm một tiếng, giống như thủy triều, chạy tứ tán ra xung quanh. Tần Vô Song cũng không truy đuổi, mà là đứng ở đó, thần tình nghiêm nghị, phảng phất như đang suy nghĩ điều gì đó.
- Đội trưởng!
- Đội trưởng!
Những người ở phía sau, cùng đồng loạt xông tới.
Lần đầu tiên nhìn thấy Tần Vô Song thi triển thần thông, loại gia hỏa vô cùng dễ dàng sùng bái người khác như Lỗ Hùng, trong ánh mắt lóng lánh lộ ra một vẻ sùng bái cực độ.
- Đội trưởng, quả nhiên quá mạnh. Chẳng trách bọn Đội phó và Hắc Dực đều phục ngươi như vậy, ha ha, Lỗ Hùng ta hôm nay hoàn toàn nể phục rồi!
Lỗ Hùng tâm phục khẩu phục.
Lỗ Đồng cũng gật đầu:
- Đội trưởng xác thực là mạnh, theo ta thấy, Nhật Đông Sơn, cũng chưa chắc có thể thắng được Đội trưởng của chúng ta. Cũng không biết hắn kiêu ngạo cái gì?
Trong lúc mọi người đang tranh nhau nói, Tần Vô Song đột nhiên nói:
- Nhật Đông Sơn không phải là vấn đề chủ yếu, vấn đề hiện tại là, hành tung của chúng ta đã bại lộ rồi!
Tiểu Giang có vẻ cực kỳ hổ thẹn:
- Ta đã làm hỏng chuyện rồi!
Tần Vô Song lắc lắc đầu:
- Chuyện không liên quan đến ngươi, ta thấy có người đâm sau lưng chúng ta một đao.
- Sao?
Mọi người lộ ra vẻ kinh ngạc.
- Nhật Đông Sơn, ha ha, Đại Huyễn Nhật Thần Cung, cùng chơi với chúng ta. Quả nhiên là mạnh mẽ!
Khẩu khí của Tần Vô Song mặc dù bình thản, nhưng loại tức giận mãnh mẽ đè ép xuống, lại khiến người ta cảm thấy có một luồng lệ khí cường đại ẩn núp, giống như núi lửa, bất cứ lúc nào cũng có thể bùng nổ.
- Là trò quỷ do Nhật Đông Sơn gây ra sao?
Mọi người đều giật mình kinh ngạc.
Tần Vô Song cười lạnh một tiếng:
- Không phải bọn chúng thì còn ai? Tiểu Giang rời đi mới được bao lâu? Lấy Tiểu Giang làm mục tiêu, có thể dẫn động đến trận thế lớn như vậy sao?
Tu vi của Tiểu Giang, chẳng qua là Chân Thần Đạo hai kiếp. Loại tu vi này, ở Ô Thước Tinh, tuyệt đối cũng không tính là cao thủ đỉnh cao.
Ô Thước Tinh mặc dù không thể so sánh với những Vị diện có chủ nhân, nhưng thực lực đại khái không sai biệt nhiều lắm so với Đại lục Thiên Huyền.
Chỉ là Đại lục Thiên Huyền có một số Thiên Thần Đạo cường giả ẩn núp, còn Ô Thước Tinh, căn cứ vào tình báo, không có Thiên Thần Đạo cường giả.
Nhưng tình báo này rốt cuộc có chuẩn xác hay không cũng không thể nào biết được. Bất luận như thế nào, muốn điều tra toàn bộ Vị diện này, cho dù là Chủ Thần, cũng không làm được.
Tần Vô Song hiểu rõ Nhật Đông Sơn, thật ra cũng không phải ăn nói bừa bãi, mà là có chứng cớ xác thực. Vì hắn từ trong Quan Thức Chỉ Linh Ngọc Bàn, nhìn thấy thân ảnh của một gã trong đội của Nhật Đông Sơn.
Đội ngũ xuất ra của Đại Huyễn Nhật Thần Cung lần này cũng có hai Thiên Thần Đạo cường giả, ngoài ra còn có năm người, trong đó ba người là Chân Thần Đạo đỉnh phong, còn có hai người kém hơn một chút.
Loại đội ngũ này, phối hợp bố trí vô cùng cao!
Tần Vô Song khoát tay:
- Mọi người xuống đi, từ từ nói chuyện!
Mọi người đến nơi bí mật, nhìn Tần Vô Song, đợi hắn lên tiếng. Trận chiến vừa rồi, thủ đoạn thần thông của Tần Vô Song, đã biểu hiện ra ưu thế mang tính áp đảo, khiến hắn có được sự ủng hộ chưa từng có, lập tức khiến tất cả đội viên đều tâm phục khẩu phục.
- Chư vị, thú đàn này, khẳng định là có liên quan đến Đại Huyễn Nhật Thần Cung, đây là điều không thể nghi ngờ. Hiện giờ, thân phận chúng ta bại lộ, nếu tiếp tục tiến về phía Nam, khẳng định là đưa tới mối họa.
- Vậy làm thế nào?
- Nếu không thì chúng ta dứt khoát không xuống phía Nam. Dựa vào cái gì mà đem chuyện nguy hiểm nhất ném cho chúng ta đi làm chứ?
Lỗ Hùng rất không bội phục.
Thân là tán tu, bọn họ đương nhiên có địch ý với thế lực tông môn, hiện giờ chịu đối đãi không công bằng này, loại cảm xúc mâu thuẫn trong xương cốt, lập tức bộc phát ra.
- Đúng, chúng ta không xuống phía Nam. Ô Thước Tinh to lớn, ta không tin không có khu vực cho chúng ta hoạt động.
Hắc Dực chỉ cười lạnh:
- Các ngươi nói rất nhẹ nhàng, nếu vừa bắt đầu đã không phục tùng phân phối, sau này những tên hỗn đản đó ở trước mặt Chủ Thần Điện nói mấy câu xằng bậy, là đủ khiến chúng ta lao đao rồi. Các ngươi còn muốn quay về Đại lục Thiên Tượng không?
Lời nói của Hắc Dực, giống như một gáo nước lạnh, dội từ đều đến chân. Khiến đầu óc của bọn họ hơi tỉnh ra một chút.
- Đội trưởng, lẽ nào chúng ta cứ để mặc bọn họ bố trí như vậy? Nhật Đông Sơn ám hại chúng ta như vậy, lẽ nào để hắn ức hiếp như vậy sao?
Lỗ Hùng vô cùng buồn bực, oán hận một quyền đập lên mặt đất.
Khóe miệng Tần Vô Song tràn ra một nụ cười lạnh lùng:
- Đương nhiên không phải, người ta làm dao thớt, lẽ nào chúng ta phải làm thịt cá hay sao? Chỉ cho phép Nhật Đông Sơn hắn ám hại ta, lẽ nào không thể khiến bọn chúng chao đảo một chút sau lưng ta sao?
- A?
Mọi người lập tức cảm thấy hứng thú:
- Đội trưởng, có kế sách thần kỳ rồi?
Tần Vô Song cười nói:
- Trận chiến này, thú đàn bị khuất phục, thế lực sau lưng nhất định sẽ trở nên cảnh giác. Chúng ta vừa lúc nhân cơ hội này, đến gây tai họa. Bọn Nhật Đông Sơn không phải thích quấy rối chúng ta sao? Chúng ta cũng quấy rối bọn chúng một chút. Chư vị, các ngươi xem, đây là khu vực thăm dò của bọn Nhật Đông Sơn. Ta chiếu theo lộ tuyến này, đem đợt sóng dữ thú đàn thứ hai, dẫn đến chỗ bọn chúng, các ngươi cảm thấy, cảm thụ của Đại Huyễn Nhật Thần Cung sẽ như thế nào?
Mọi người nhìn theo tuyến lộ mà Tần Vô Song chỉ hướng, trong mắt đều lộ ra vẻ vui mừng. Nếu theo tuyến lộ này mà đi, căn bản không cần lo lắng vấn đề đụng đầu nhau ven đường, hơn nữa, có thể tiếp tục thu hút không ít lực chú ý của bọn họ tiếp tục tiến xuống phía Nam.
Còn phía sau hắn, một thú đàn số lượng đến ngàn con. Những thú đàn này, đông nghìn nghịt một tảng lớn, giống như thiên quân vạn mã đang đuổi theo, khí thế cực mạnh, giống như biển gầm kinh thiên động địa vậy, cuốn sạch mà đến, cuồn cuộn nổi lên bụi đất cao tới ngàn trượng, thoáng như ngày tận thế đột nhiên đến vậy. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.com
Luận về tu vi cá nhân, những linh thú của thú đàn này, cũng không có vượt qua Tiểu Giang. Nhưng những linh thú này lại tổ hợp lại ở cùng với nhau, luồng khí thế này, đừng nói là Tiểu Giang, cho dù là có được khí thế của Chân Thần Đạo đỉnh phong, sợ rằng cũng phải tránh né mấy phần, lực cắn nuốt của quần thể này, thực sự khiến người ta chấn động!
Song chưởng Tần Vô Song vung lên, Âm Dương Tử Vân Dực sau lưng lập tức mở ra, hai cánh chấn động, phát ra tử quang chói mắt, thân hình nhấc lên, đã bay tới phía trước Tiểu Giang.
Trường tiên trong tay vung lên, trực tiếp cuốn lấy thân hình của Tiểu Giang, ném về phía sau. Thân hình của Tiểu Giang bị một đạo tử quang thôi động, trực tiếp biến mất trong hư không.
Tần Vô Song Thần hồn thôi động, trừng mắt, phát ra một tiếng rống to:
- Đốt!
Thần hồn truyền âm, kết hợp với thần thông của Sư Tử Hống!
Tiếng rống này, trực tiếp xuyên qua thiên địa, khí thế giống như sấm sét, kéo dài cuồn cuộn, trực tiếp đánh về hướng thú đàn.
Giống như một đạo sấm sét giữa trời quang nổ vang giữa thú đàn, đàn linh thú khổng lồ trong tiếng rống to này, nhất thời Thần hồn chấn động ghê gớm, ngu ngốc, giống như uống rượu say, đong đưa lắc lư, một đường đảo điên.
Những Thần thú đứng đầu, ngẩng đầu nhìn Tần Vô Song giống như thiên thần đứng trong không trung, thần sắc đều là mặt lộ vẻ hung hãn, rít gào một tiếng, giống như tên rời khỏi cung vọt lên, muốn liều mạng với Tần Vô Song.
Tần Vô Song cười lạnh một tiếng, đại thủ thu hồi, từng đạo thần quang cự chưởng sắc bén giống như hóa thành tấm chắn, đè ép xuống, khí tức Thần đạo áp từ trên cao đè ép xuống, những Thần thú không ngừng xông lên, giống như đụng phải một bức tường lớn, đều rớt xuống.
- Gào xé rách hắn, xé rách hắn!
- Nhân loại khốn khiếp, xử lý hắn!
Thú đàn phát ra từng tiếng gầm nhẹ, Thần thú càng ngày càng nhiều, không ngừng xông lên, giống như châu chấu, người trước ngã xuống, người sau tiến lên.
Tần Vô Song quát khẽ:
- Nghiệt súc, thật sự muốn ta thi triển tuyệt chiêu sao?
Một cánh tay nhấc lên, Âm Dương Tạo Hóa Đao nắm ở trong tay, đơn đao quét ngang, thủ quyết khởi động, một luồng sóng gợn hình tròn nhẹ nhàng dập dờn, phảng phất là phong cảnh tuyệt mỹ nhất trên thế giới.
Luồng sóng gợn nhẹ nhàng dập dờn này, lại dần dần hình thành một đạo lốc xoáy hình tròn. Trong lốc xoáy, lại là một tạo hình Âm Dương Thái Cực Ngư cực kỳ rõ nét, theo sự cuốn động không ngừng của lốc xoáy, diện tích cũng càng phát ra khuếch tán.
Âm Dương Cực Quang này chính là huyền ảo của đệ nhất trọng Đại Ngũ Hành Luân Hồi Ấn, chính là bản thăng cấp của Khô Vinh Ấn.
Âm Dương Cực Quang này một khi khởi động, đại biểu cho khí tức hủy hoại mạnh nhất của thiên địa. Một mặt sinh, một mặt tử. Một khi bị lốc xoáy này cuốn đi, hy vọng sống còn, vô cùng nhỏ bé!
Phía sau Tần Vô Song, các thành viên khác của tiểu đội Tinh Hà cũng đều đã tập trung lại một chỗ. Ngoài Tiểu Giang, tâm thần còn chưa trấn định, những người khác cũng coi như vẫn bình tĩnh.
Đặc biệt là Hắc Dực Biên Bức, nheo mắt lại, cười tủm tỉm nói:
- Những nghiệt súc này, thật là xui xẻo, ha ha!
Ở đây, không ai biết rõ về uy lực của Âm Dương Cực Quang hơn Hắc Dực Biên Bức. Trước đây Tần Vô Song còn chưa dốc toàn lực, đã áp chế hắn vô cùng gắt gao. Khiến cường giả dũng mãnh như Hắc Dực Biên Bức cũng không thể không khuất phục.
Còn hiện giờ, khí thế của Đội trưởng, hiển nhiên là càng mạnh hơn trước!
Đừng nói những thú đàn này không thể so sánh với sự tồn tại của Hắc Y Biên Bức, cho dù có, đó cũng là phù vân. Trong loại công kích cực quang không chỗ không nơi này, ưu thế của bầy đàn, căn bản không có tác dụng gì.
- Đội phó, chúng ta có cần qua đó giúp đỡ không?
Lỗ Hùng có chút lo lắng không yên hỏi. Nhìn thấy những thú đàn hung hãn này, trong lòng Lỗ Hùng cũng phát run.
Thiết Hoằng trái lại rất bình tĩnh, hắn là Thiên Thần Đạo cường giả, nắm bắt thời cuộc mạnh hơn Lỗ Hùng, cười ha ha:
- Tiểu Lỗ, trước kia không có cơ hội, bây giờ hãy lĩnh hội một chút sự cường đại của Đội trưởng đi.
Lời nói còn chưa vang hết, phía bên Tần Vô Song, Âm Dương Tạo Hóa Đao đã nhẹ nhàng vung lên, một tiếng đao minh chấn động lòng người, đột nhiên đâm vỡ hư không.
Lốc xoáy của lưỡi đao, đột nhiên đẩy mạnh, Âm Dương Cực Quang hình thành lốc xoáy, lập tức từ bốn phương tám hướng luân chuyển, từng đạo nối tiếp nhau, không ngừng bắn ra.
Một vòng, hai vòng, ba vòng, vô số vòng…
Ở trong không trung không ngừng nhộn nhạo. Lực hủy diệt khủng bố của Âm Dương Cực Quang, lập tức dính lấy những Thần thú đang xông lên.
Từng tấm mạng nhện cực lớn giống như được treo trên không trung, và những thú đàn này, lại giống như con thiêu thân lao vào lửa, không ngừng dính lên.
Bên trong lốc xoáy cực quang, tiếng kêu thảm thiết của thú đàn không dứt bên tai.
Ánh mắt của Tần Vô Song, lại yên bình giống như nước giếng, chăm chú nhìn ra xa. Phảng phất như trong lòng căn bản không để ý đến những thú đàn này, mà là đang suy nghĩ điều gì khác.
Thú đàn rít gào, dần dần yên lặng trở lại. Sự kiêu ngạo ban đầu, dần dần bị sự sợ hãi thay thế, nhìn thi thể đồng bạn chồng chất xung quanh, những thú đàn này, hiển nhiên cũng biết đã đụng phải cửa sắt mà bọn chúng căn bản không cách nào lay động được.
Thanh âm trầm thấp gầm nhẹ, trong ánh mắt, đã mơ hồ phát ra một vẻ sợ hãi.
Cuối cùng, những thú đàn này, ầm ầm một tiếng, giống như thủy triều, chạy tứ tán ra xung quanh. Tần Vô Song cũng không truy đuổi, mà là đứng ở đó, thần tình nghiêm nghị, phảng phất như đang suy nghĩ điều gì đó.
- Đội trưởng!
- Đội trưởng!
Những người ở phía sau, cùng đồng loạt xông tới.
Lần đầu tiên nhìn thấy Tần Vô Song thi triển thần thông, loại gia hỏa vô cùng dễ dàng sùng bái người khác như Lỗ Hùng, trong ánh mắt lóng lánh lộ ra một vẻ sùng bái cực độ.
- Đội trưởng, quả nhiên quá mạnh. Chẳng trách bọn Đội phó và Hắc Dực đều phục ngươi như vậy, ha ha, Lỗ Hùng ta hôm nay hoàn toàn nể phục rồi!
Lỗ Hùng tâm phục khẩu phục.
Lỗ Đồng cũng gật đầu:
- Đội trưởng xác thực là mạnh, theo ta thấy, Nhật Đông Sơn, cũng chưa chắc có thể thắng được Đội trưởng của chúng ta. Cũng không biết hắn kiêu ngạo cái gì?
Trong lúc mọi người đang tranh nhau nói, Tần Vô Song đột nhiên nói:
- Nhật Đông Sơn không phải là vấn đề chủ yếu, vấn đề hiện tại là, hành tung của chúng ta đã bại lộ rồi!
Tiểu Giang có vẻ cực kỳ hổ thẹn:
- Ta đã làm hỏng chuyện rồi!
Tần Vô Song lắc lắc đầu:
- Chuyện không liên quan đến ngươi, ta thấy có người đâm sau lưng chúng ta một đao.
- Sao?
Mọi người lộ ra vẻ kinh ngạc.
- Nhật Đông Sơn, ha ha, Đại Huyễn Nhật Thần Cung, cùng chơi với chúng ta. Quả nhiên là mạnh mẽ!
Khẩu khí của Tần Vô Song mặc dù bình thản, nhưng loại tức giận mãnh mẽ đè ép xuống, lại khiến người ta cảm thấy có một luồng lệ khí cường đại ẩn núp, giống như núi lửa, bất cứ lúc nào cũng có thể bùng nổ.
- Là trò quỷ do Nhật Đông Sơn gây ra sao?
Mọi người đều giật mình kinh ngạc.
Tần Vô Song cười lạnh một tiếng:
- Không phải bọn chúng thì còn ai? Tiểu Giang rời đi mới được bao lâu? Lấy Tiểu Giang làm mục tiêu, có thể dẫn động đến trận thế lớn như vậy sao?
Tu vi của Tiểu Giang, chẳng qua là Chân Thần Đạo hai kiếp. Loại tu vi này, ở Ô Thước Tinh, tuyệt đối cũng không tính là cao thủ đỉnh cao.
Ô Thước Tinh mặc dù không thể so sánh với những Vị diện có chủ nhân, nhưng thực lực đại khái không sai biệt nhiều lắm so với Đại lục Thiên Huyền.
Chỉ là Đại lục Thiên Huyền có một số Thiên Thần Đạo cường giả ẩn núp, còn Ô Thước Tinh, căn cứ vào tình báo, không có Thiên Thần Đạo cường giả.
Nhưng tình báo này rốt cuộc có chuẩn xác hay không cũng không thể nào biết được. Bất luận như thế nào, muốn điều tra toàn bộ Vị diện này, cho dù là Chủ Thần, cũng không làm được.
Tần Vô Song hiểu rõ Nhật Đông Sơn, thật ra cũng không phải ăn nói bừa bãi, mà là có chứng cớ xác thực. Vì hắn từ trong Quan Thức Chỉ Linh Ngọc Bàn, nhìn thấy thân ảnh của một gã trong đội của Nhật Đông Sơn.
Đội ngũ xuất ra của Đại Huyễn Nhật Thần Cung lần này cũng có hai Thiên Thần Đạo cường giả, ngoài ra còn có năm người, trong đó ba người là Chân Thần Đạo đỉnh phong, còn có hai người kém hơn một chút.
Loại đội ngũ này, phối hợp bố trí vô cùng cao!
Tần Vô Song khoát tay:
- Mọi người xuống đi, từ từ nói chuyện!
Mọi người đến nơi bí mật, nhìn Tần Vô Song, đợi hắn lên tiếng. Trận chiến vừa rồi, thủ đoạn thần thông của Tần Vô Song, đã biểu hiện ra ưu thế mang tính áp đảo, khiến hắn có được sự ủng hộ chưa từng có, lập tức khiến tất cả đội viên đều tâm phục khẩu phục.
- Chư vị, thú đàn này, khẳng định là có liên quan đến Đại Huyễn Nhật Thần Cung, đây là điều không thể nghi ngờ. Hiện giờ, thân phận chúng ta bại lộ, nếu tiếp tục tiến về phía Nam, khẳng định là đưa tới mối họa.
- Vậy làm thế nào?
- Nếu không thì chúng ta dứt khoát không xuống phía Nam. Dựa vào cái gì mà đem chuyện nguy hiểm nhất ném cho chúng ta đi làm chứ?
Lỗ Hùng rất không bội phục.
Thân là tán tu, bọn họ đương nhiên có địch ý với thế lực tông môn, hiện giờ chịu đối đãi không công bằng này, loại cảm xúc mâu thuẫn trong xương cốt, lập tức bộc phát ra.
- Đúng, chúng ta không xuống phía Nam. Ô Thước Tinh to lớn, ta không tin không có khu vực cho chúng ta hoạt động.
Hắc Dực chỉ cười lạnh:
- Các ngươi nói rất nhẹ nhàng, nếu vừa bắt đầu đã không phục tùng phân phối, sau này những tên hỗn đản đó ở trước mặt Chủ Thần Điện nói mấy câu xằng bậy, là đủ khiến chúng ta lao đao rồi. Các ngươi còn muốn quay về Đại lục Thiên Tượng không?
Lời nói của Hắc Dực, giống như một gáo nước lạnh, dội từ đều đến chân. Khiến đầu óc của bọn họ hơi tỉnh ra một chút.
- Đội trưởng, lẽ nào chúng ta cứ để mặc bọn họ bố trí như vậy? Nhật Đông Sơn ám hại chúng ta như vậy, lẽ nào để hắn ức hiếp như vậy sao?
Lỗ Hùng vô cùng buồn bực, oán hận một quyền đập lên mặt đất.
Khóe miệng Tần Vô Song tràn ra một nụ cười lạnh lùng:
- Đương nhiên không phải, người ta làm dao thớt, lẽ nào chúng ta phải làm thịt cá hay sao? Chỉ cho phép Nhật Đông Sơn hắn ám hại ta, lẽ nào không thể khiến bọn chúng chao đảo một chút sau lưng ta sao?
- A?
Mọi người lập tức cảm thấy hứng thú:
- Đội trưởng, có kế sách thần kỳ rồi?
Tần Vô Song cười nói:
- Trận chiến này, thú đàn bị khuất phục, thế lực sau lưng nhất định sẽ trở nên cảnh giác. Chúng ta vừa lúc nhân cơ hội này, đến gây tai họa. Bọn Nhật Đông Sơn không phải thích quấy rối chúng ta sao? Chúng ta cũng quấy rối bọn chúng một chút. Chư vị, các ngươi xem, đây là khu vực thăm dò của bọn Nhật Đông Sơn. Ta chiếu theo lộ tuyến này, đem đợt sóng dữ thú đàn thứ hai, dẫn đến chỗ bọn chúng, các ngươi cảm thấy, cảm thụ của Đại Huyễn Nhật Thần Cung sẽ như thế nào?
Mọi người nhìn theo tuyến lộ mà Tần Vô Song chỉ hướng, trong mắt đều lộ ra vẻ vui mừng. Nếu theo tuyến lộ này mà đi, căn bản không cần lo lắng vấn đề đụng đầu nhau ven đường, hơn nữa, có thể tiếp tục thu hút không ít lực chú ý của bọn họ tiếp tục tiến xuống phía Nam.
/1046
|