Trong nháy mắt Nghịch Long ngẩng đầu lên, trong mắt Âm Ma Thiên Tôn đột nhiên lóe ra một đạo quang mang cổ quái, trực tiếp bắn về phía Nghịch Long, trực tiếp đâm thẳng vào điểm giữa hai lông mày.
Nghịch Long bị luồng tinh quang này bao trùm, toàn thân giật mình một cái.
Âm Ma Thiên Tôn giữa lúc tinh quang chớp động, Thần hồn đã nhảy ra khỏi thân thể, hóa thành một đoàn hỏa diễm ngút trời, cuốn động xung quanh, một vùng biển lửa, lập tức bao phủ lên toàn bộ không gian.
Giống như kéo thiên la địa võng, âm hỏa ép xuống, những cường giả dưới Thiên Thần Đạo này, bị ngọn lửa này quét tới, lập tức bốc cháy.
Trong nháy mắt, khắp hiện trường là một vùng kêu khóc thảm thiết.
Nghịch Long bị thần thức đó bao trùm, giống như trúng định thân pháp, ngây ra như phỗng, giống như một pho tượng đầu gỗ vậy. Ngọn lửa đó chạy lên người hắn, toàn bộ cơ thể lập tức bị đốt cháy nóng rực. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
Một tiếng kêu thảm, Nghịch Long toàn lực muốn đem Thần hồn chạy thoát ra, không biết làm sao Nê Hoàn Cung bị Âm Ma Thiên Tôn phong tỏa, căn bản không giãy thoát được, ngọn âm hỏa đó không ngừng thiêu đốt, đem Thần hồn của hắn nấu luyện đến phát vang ken két.
Kim Ô Mẫu Hoàng ý thức được tình thế không ổn, hai cánh giương lên, liền phóng ra ngoài.
Âm Ma Thiên Tôn chỉ là mỉm cười nhìn, nhưng bất động. Kim Ô Mẫu Hoàng còn chưa lao ra ngoài cửa, liền phát ra một tiếng kêu thảm, trong vô hình một lưới hỏa diễm cực lớn, trong không trung lúc ẩn lúc hiện, giống như một tấm mạng nhện khổng lồ, treo lơ lửng trong không trung.
Âm Ma Thiên Tôn tự mình động thủ, bao gồm cả Nghịch Long bên trong, căn bản không người nào có thể phản kháng, cũng không có người nào có lực chống cự.
Một trận tàn sát không có bất cứ lo lắng nào, trong nửa canh giờ, liền được xử lý sạch sẽ.
Âm Ma Thiên Tôn cười lớn một tiếng:
- Ha ha, hay lắm hay lắm, lại có thêm một đám thân thể!
Âm Ma Thiên Tôn chỉ luyện Thần hồn, cũng không có đem thân thể phá hủy hoàn toàn. Những Thần hồn này bị luyện hóa ra, thân thể cũng có thể bảo tồn.
- Thiếu chủ, đã dọn dẹp hoàn tất, không có một con cá lọt lưới!
Âm Ma Thiên Tôn thật ra không có tự cao tự đại. Trên thực tế, hắn cũng không cảm thấy chút chuyện này được tính là công lao gì, căn bản chính là nhấc tay mà làm thôi.
Thế lực nội ứng nằm vùng của Dị tộc khiến Thiên Huyền Thất Tử đau đầu nhiều năm như vậy, Thần hồn chạy trốn, lại có thể trong thời gian không đến một ngày, đã bị quét dọn sạch sẽ.
Loại chấn động về tâm lý, xác thực là đả kích cực mạnh.
Tần Vô Song thật ra biết rất rõ, thanh lý những tên gia hỏa này, chỉ là người có năng lực vừa mới thể hiện đã bộc lộ tài năng. Khiêu chiến chân chính vẫn là Đại lục Phong Vân đang nhìn chằm chằm thèm muốn vào Đại lục Thiên Huyền.
Là Phong Chủ Thần và Vân Chủ Thần!
Mặc dù, Đại lục Phong Vân bị bọn Âm Ma Thiên Tôn hung hăng quấy nhiễu một phen. Nhưng cường giả chủ lực của Đại lục Phong Vân, đều tới Ô Thước Tinh, vẫn chưa bị thương đến gân cốt.
Vì vậy, phương diện tổn thất thực chất của Đại lục Phong Vân, kỳ thật cũng chính là những cường giả siêu cấp như Lôi Chủ Thần và Nã Ba Tuần mà thôi.
Mặc dù cục diện gây rối loạn ở đây tạm thời bị ngăn chặn, nhưng áp lực đến từ Đại lục Phong Vân, vẫn khiến Tần Vô Song không dám lơi lỏng.
Cũng may, hiện giờ có Thiên Thuyền Thánh Hoàng, lại có Xích Dương Kim Thân Tháp, còn có Vạn Thần Mê Tông Điện, tất cả những thứ này đều có thể làm nơi tu luyện của Thiên Thần Đạo.
Chuyện này thật ra phòng ngừa được đường sá xa xôi, chỉ là khi rời khỏi Đại lục Thiên Huyền mới có thể tu luyện.
Tần Vô Song hiện giờ chỉ hy vọng, Âm Ma Thiên Tôn có thể càng sớm khôi phục thực lực càng tốt. Dù sao, Đại lục Phong Vân gặp phải nhiều trắc trở như vậy, rốt cuộc còn có thể đợi đến năm ngàn năm sau mới lại tấn công Đại lục Thiên Huyền hay không, chuyện này tuyệt đối là một ẩn số.
Hiện tại Đại lục Thiên Huyền tin tức bế tắc, có thể nói ngăn cách với bên ngoài.
Như vậy, thế cục bên ngoài biến hóa như thế nào, cũng thật sự là khó nói.
Đương nhiên, với thực lực nắm giữ hiện giờ của Tần Vô Song, cho dù hiện tại Đại lục Phong Vân có tấn công tới, dưới sự không có đề phòng, cũng đủ cho đối phương một sự bất ngờ cực lớn.
Nếu có thể chống đỡ một trăm năm, vậy thì đánh bại Đại lục Phong Vân, thậm chí là đánh tan Đại lục Phong Vân, chí ít cũng có bảy tám thành chắc chắn.
Một khi có thể chống đỡ được hai ba trăm năm, đối phó với Đại lục Phong Vân, tuyệt đối là giống như bẻ cành khô.
Hiện giờ, Tần Vô Song suy nghĩ nhiều hơn là đột phá thực lực của bản thân.
Hắn định vị cho bản thân là một trăm năm, ở trong Thiên Thuyền Thánh Hoàng tu luyện, một trăm năm, tương đương với một vạn năm ở ngoại giới.
Thời gian một trăm năm này, phải trùng kích Chủ Thần.
Chỉ có thành tựu Chủ Thần, mới có thể bảo đảm Đại lục Thiên Huyền sau này có một thân phận hợp pháp.
Lại nói phi thuyền Chủ Thần của Đại lục Phong Vân, đã rời khỏi Ô Thước Tinh, hướng về phương vị Đại lục Phong Vân xuất phát.
Tâm tình của Phong Chủ Thần vẫn rất tối tăm, Ô Thước Tinh, hắn đã có thể xác nhận, tất cả cường giả Đại lục Phong Vân phái đi, chín mươi chín phần trăm là đã chết rồi.
Bao gồm Lôi Chủ Thần, đây là trợ thủ đắc lực nhất mà từ trước đến nay khiến Phong Chủ Thần vô cùng yên tâm.
Phong Chủ Thần sắc mặt âm trầm, khiến không khí có vẻ vô cùng áp lực. Bao gồm Vân Chủ Thần, không có ai dám tùy tiện mở miệng, sợ chọc giận Phong Chủ Thần.
Sắc mặt của Phong Chủ Thần tối tăm, phảng phất giống như cả người già nua đi rất nhiều.
Đột nhiên, Phong Chủ Thần mở miệng hỏi:
- Lão Nhị, ngươi muốn nói cái gì?
Vân Chủ Thần định thần, cẩn thận nói:
- Đại ca, thế cục đã như vậy, chúng ta cần phải tích cực đối diện. Ta thấy ở bên trong, vô cùng cổ quái. Cường giả giống như Lão Tam, mất tích hoàn toàn triệt để như vậy, tuyệt đối không phải là do đám người của Đại lục Thiên Tượng làm ra. Hơn nữa xem tư thế của Đại lục Thiên Tượng, hiển nhiên cũng là tổn thất không nhỏ.
- Đúng, kẻ địch khẳng định không phải Đại lục Thiên Tượng!
Phong Chủ Thần thở dài một hơi:
- Còn nhớ lúc đầu khi chúng ta đến, nửa đường nhìn thấy phi thuyền đó không?
- Đại ca, làm sao ta lại không nhớ được? Ta lúc ấy đã hoài nghi, có phải bọn chúng có liên quan đến việc mất tích của Lão Tam. Hiện giờ xem ra, khi chúng ta tới gặp bọn chúng rời đi, có thể chính là chuyện sau khi Ô Thước Tinh hại bọn người Lão Tam! Đại ca, vấn đề hiện tại là, chiếc phi thuyền đó, rốt cuộc là lai lịch thế nào? Phía bên Tinh vực Đại Càn, có tin tức gì không?
- Đại Càn Thiên Tôn sớm đã bắt tay vào điều tra chuyện này. Có thể đi cho tới bây giờ, chiếc phi thuyền đó, phảng phất giống như biến mất vào hư không vậy, căn bản không có bất cứ tung tích gì!
Vân Chủ Thần âm thầm táp lưỡi:
- Đại ca, ngay cả mạng lưới tình báo của Tinh vực Đại Càn cũng không điều tra ra nơi bọn chúng đến? Đối đầu này, có phải có chút quá đáng sợ không?
Đây cũng là nguyên nhân Phong Chủ Thần tại sao cau mày lo lắng.
Đại lục Phong Vân bọn họ luôn hoành hành bá đạo, ở Tinh vực Đại Càn, ngoài duy trì tôn trọng tất yếu với Thiên Tôn cường giả, đối với những Vị diện khác, bình thường đều là đi thẳng về thẳng, không có một chút kiêng kỵ.
Luôn luôn quen làm bá vương, hiện giờ đột nhiên gặp phải đối đầu tìm không được căn nguyên bên trong, loại tình huống hoàn toàn không thể nào hiểu được này, khiến Phong Chủ Thần cảm thấy mơ hồ có một loại tình tự bất an.
- Đại ca, có lẽ đối phương không phải nhằm vào Đại lục Phong Vân chúng ta mà đến?
Vân Chủ Thần cẩn thận nói:
- Bằng không, Đại lục Thiên Tượng không thể mất tích nhiều người như vậy!
- Đúng, hiện giờ xem ra chỉ sợ là xông tới Ô Thước Tinh. Bọn người Lão Tam, chỉ có điều là bất hạnh đụng phải họng súng mà thôi!
- Sao?
Khi nói đến đây, Phong Chủ Thần đột nhiên thần thức khẽ động:
- Cái gì?
Trong Ngọc bài Truyền thức, từng đạo thần thức khẩn cấp truyền đến, không ngừng tuôn ra. Các loại tình báo giống như thủy triều không ngừng vọt tới.
- Chủ Thần đại nhân, có địch nhân bất minh đến tập kích…
- Chủ Thần đại nhân, căn cứ Đại lục Phong Vân gặp phải kẻ địch lai lịch bất minh đến công kích.
Sắc mặt Phong Chủ Thần nhất thời trở nên âm trầm vô cùng, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Nói rõ ràng một chút!
Vân Chủ Thần thấy dáng vẻ này của đại ca, vô cùng lo sợ. Lẽ nào lại có chuyện xấu gì xảy ra? Đại lục Phong Vân gặp phải tai kiếp lần này, hiện giờ nghe tin tức tiêu cực, liền cảm thấy một trận vô cùng lo sợ.
- Cả Vị diện, bị thế lực không rõ phá hủy hoàn toàn? Linh căn địa mạch toàn bộ bị phá hủy?
Biểu tình của Phong Chủ Thần, quả thực khó coi giống như phụ mẫu chết vậy.
- Đại ca, ngươi nói cái gì?
Phong Chủ Thần cầm Ngọc bài Truyền thức trong tay hung hăng nện xuống, bịch một tiếng, liền hóa thành tro bụi.
- Gia tăng tốc độ, cấp tốc quay về Đại lục Phong Vân!
Phong Chủ Thần lớn tiếng rít gào, mệnh lệnh khẩn cấp.
Vân Chủ Thần thấp thỏm bất an hỏi:
- Đại ca, lại xảy ra chuyện gì?
Phong Chủ Thần dùng một loại khẩu khí khóc không ra nước mắt, xua xua tay, khẩu khí chán nản vô cùng:
- Lão Nhị, vừa mới nhận được tình báo, Đại lục Phong Vân, sào huyệt của chúng ta, bị thế lực không rõ công kích, linh căn địa mạch hoàn toàn bị phá hủy, tất cả cơ nghiệp đạo thống, hoàn toàn bị sụp đổ. Cả Vị diện, đã thành phế tích!
Vân Chủ Thần tựa hồ ngất đi:
- Làm sao có thể?
- Tình báo còn có thể giả sao?
Phong Chủ Thần cũng không nghe ra khẩu khí của mình, rốt cuộc là khóc hay là cười:
- Lão Nhị, chúng ta gặp phải đại phiền toái rồi!
Vân Chủ Thần sau một hồi không nói ra lời, một lúc sau mới hồi tỉnh lại:
- Đại ca, lẽ nào thật sự là nhắm vào Đại lục Phong Vân chúng ta mà đến sao?
- Nhìn tình huống này, mười phần chắc chín là nhằm vào chúng ta mà tới. Lão Nhị, Đại lục Phong Vân nguy cấp tồn vong, chúng ta cần phải xốc lại hoàn toàn tinh thần để đối đãi với nhân vật có thể khiến Lão Tam vô hình biến mất, có thể đánh chúng ta thời gian này, tuyệt đối không thể sơ suất.
Vân Chủ Thần cũng cho rằng như vậy:
- Đại ca, ta đề nghị, chuyện này nên báo lên Đại Càn Thiên Tôn. Ta sợ sự tình đã vượt qua phạm vi khống chế của chúng ta.
Phong Chủ Thần luôn luôn tự phụ, nhưng lúc này cũng nói không ra lời mạnh miệng nào. Suy nghĩ một lát, gật gật đầu:
- Ta tin rằng Đại Càn Thiên Tôn đã nhận được tin tức rồi!
Vân Chủ Thần chán nản thở dài:
- Đại ca, chúng ta không chọc vào thế lực lớn mạnh nào. Đây là ai muốn gây khó dễ cho chúng ta chứ?
- Ngươi hỏi ta, ta hỏi ai? Quả hồng mà chúng ta dám nắm, đều là khẳng định là quả hồng mềm không nghi ngờ gì. Ví dụ như Ô Thước Tinh, ví dụ như Đại lục Thiên Huyền, khẳng định là cầm được quả hồng mềm như vậy. Chúng ta mới có thể thuận lợi xuống tay như thế. Nào ngờ, ở Ô Thước Tinh, lại gặp phải đối đầu lớn như vậy. Còn để địch nhân đánh cho thê thảm, ngay cả sào huyệt cũng bị người ta phá hủy.
Khẩu khí của Phong Chủ Thần, tràn ngập một loại ý tứ hàm xúc oán hận.
- Đại ca, căn cứ của chúng ta ở Đại lục Phong Vân bị phá hủy, linh căn địa mạch bị đoạn tuyệt, đây chính là hạo kiếp thiên thu muôn đời. Chúng ta sau này, làm thế nào truyền thừa đạo thống?
Phong Chủ Thần cơ thịt trên mặt run rẩy:
- Phải nhanh chóng tấn công những Vị diện vô chủ. Những Vị diện này, ta không tin khai phá không ra một cái nào. Nhất là Đại lục Thiên Huyền, mấy vạn năm trước, ở đó đã chứng minh, là một nơi vô cùng tốt. Lão Nhị, lần này quay về, chúng ta phải trọng điểm, nghiên cứu một chút Đại lục Thiên Huyền đó!
Vân Chủ Thần gật gật đầu:
- Đúng, với thực lực của hai người chúng ta, muốn oanh kích Tinh Hà Kết Giới, mặc dù phải trả giá, nhưng vẫn là có thể làm được!
Phong Chủ Thần lại lắc đầu:
- Không, nếu là chuyện phải trả giá đắt, chúng ta tạm thời không nên đi làm. Ta dự định, đi tới chỗ Đại Càn Thiên Tôn, mượn một món Thiên Tôn Thần Khí! Một món Thiên Tôn Thần Khí, hai người chúng ta hợp lực thao túng, mở ra một lỗ hổng, đến lúc đó, chúng ta lại hợp lực, liền có thể hành động một lần đã có thể phá vỡ…
Nghịch Long bị luồng tinh quang này bao trùm, toàn thân giật mình một cái.
Âm Ma Thiên Tôn giữa lúc tinh quang chớp động, Thần hồn đã nhảy ra khỏi thân thể, hóa thành một đoàn hỏa diễm ngút trời, cuốn động xung quanh, một vùng biển lửa, lập tức bao phủ lên toàn bộ không gian.
Giống như kéo thiên la địa võng, âm hỏa ép xuống, những cường giả dưới Thiên Thần Đạo này, bị ngọn lửa này quét tới, lập tức bốc cháy.
Trong nháy mắt, khắp hiện trường là một vùng kêu khóc thảm thiết.
Nghịch Long bị thần thức đó bao trùm, giống như trúng định thân pháp, ngây ra như phỗng, giống như một pho tượng đầu gỗ vậy. Ngọn lửa đó chạy lên người hắn, toàn bộ cơ thể lập tức bị đốt cháy nóng rực. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
Một tiếng kêu thảm, Nghịch Long toàn lực muốn đem Thần hồn chạy thoát ra, không biết làm sao Nê Hoàn Cung bị Âm Ma Thiên Tôn phong tỏa, căn bản không giãy thoát được, ngọn âm hỏa đó không ngừng thiêu đốt, đem Thần hồn của hắn nấu luyện đến phát vang ken két.
Kim Ô Mẫu Hoàng ý thức được tình thế không ổn, hai cánh giương lên, liền phóng ra ngoài.
Âm Ma Thiên Tôn chỉ là mỉm cười nhìn, nhưng bất động. Kim Ô Mẫu Hoàng còn chưa lao ra ngoài cửa, liền phát ra một tiếng kêu thảm, trong vô hình một lưới hỏa diễm cực lớn, trong không trung lúc ẩn lúc hiện, giống như một tấm mạng nhện khổng lồ, treo lơ lửng trong không trung.
Âm Ma Thiên Tôn tự mình động thủ, bao gồm cả Nghịch Long bên trong, căn bản không người nào có thể phản kháng, cũng không có người nào có lực chống cự.
Một trận tàn sát không có bất cứ lo lắng nào, trong nửa canh giờ, liền được xử lý sạch sẽ.
Âm Ma Thiên Tôn cười lớn một tiếng:
- Ha ha, hay lắm hay lắm, lại có thêm một đám thân thể!
Âm Ma Thiên Tôn chỉ luyện Thần hồn, cũng không có đem thân thể phá hủy hoàn toàn. Những Thần hồn này bị luyện hóa ra, thân thể cũng có thể bảo tồn.
- Thiếu chủ, đã dọn dẹp hoàn tất, không có một con cá lọt lưới!
Âm Ma Thiên Tôn thật ra không có tự cao tự đại. Trên thực tế, hắn cũng không cảm thấy chút chuyện này được tính là công lao gì, căn bản chính là nhấc tay mà làm thôi.
Thế lực nội ứng nằm vùng của Dị tộc khiến Thiên Huyền Thất Tử đau đầu nhiều năm như vậy, Thần hồn chạy trốn, lại có thể trong thời gian không đến một ngày, đã bị quét dọn sạch sẽ.
Loại chấn động về tâm lý, xác thực là đả kích cực mạnh.
Tần Vô Song thật ra biết rất rõ, thanh lý những tên gia hỏa này, chỉ là người có năng lực vừa mới thể hiện đã bộc lộ tài năng. Khiêu chiến chân chính vẫn là Đại lục Phong Vân đang nhìn chằm chằm thèm muốn vào Đại lục Thiên Huyền.
Là Phong Chủ Thần và Vân Chủ Thần!
Mặc dù, Đại lục Phong Vân bị bọn Âm Ma Thiên Tôn hung hăng quấy nhiễu một phen. Nhưng cường giả chủ lực của Đại lục Phong Vân, đều tới Ô Thước Tinh, vẫn chưa bị thương đến gân cốt.
Vì vậy, phương diện tổn thất thực chất của Đại lục Phong Vân, kỳ thật cũng chính là những cường giả siêu cấp như Lôi Chủ Thần và Nã Ba Tuần mà thôi.
Mặc dù cục diện gây rối loạn ở đây tạm thời bị ngăn chặn, nhưng áp lực đến từ Đại lục Phong Vân, vẫn khiến Tần Vô Song không dám lơi lỏng.
Cũng may, hiện giờ có Thiên Thuyền Thánh Hoàng, lại có Xích Dương Kim Thân Tháp, còn có Vạn Thần Mê Tông Điện, tất cả những thứ này đều có thể làm nơi tu luyện của Thiên Thần Đạo.
Chuyện này thật ra phòng ngừa được đường sá xa xôi, chỉ là khi rời khỏi Đại lục Thiên Huyền mới có thể tu luyện.
Tần Vô Song hiện giờ chỉ hy vọng, Âm Ma Thiên Tôn có thể càng sớm khôi phục thực lực càng tốt. Dù sao, Đại lục Phong Vân gặp phải nhiều trắc trở như vậy, rốt cuộc còn có thể đợi đến năm ngàn năm sau mới lại tấn công Đại lục Thiên Huyền hay không, chuyện này tuyệt đối là một ẩn số.
Hiện tại Đại lục Thiên Huyền tin tức bế tắc, có thể nói ngăn cách với bên ngoài.
Như vậy, thế cục bên ngoài biến hóa như thế nào, cũng thật sự là khó nói.
Đương nhiên, với thực lực nắm giữ hiện giờ của Tần Vô Song, cho dù hiện tại Đại lục Phong Vân có tấn công tới, dưới sự không có đề phòng, cũng đủ cho đối phương một sự bất ngờ cực lớn.
Nếu có thể chống đỡ một trăm năm, vậy thì đánh bại Đại lục Phong Vân, thậm chí là đánh tan Đại lục Phong Vân, chí ít cũng có bảy tám thành chắc chắn.
Một khi có thể chống đỡ được hai ba trăm năm, đối phó với Đại lục Phong Vân, tuyệt đối là giống như bẻ cành khô.
Hiện giờ, Tần Vô Song suy nghĩ nhiều hơn là đột phá thực lực của bản thân.
Hắn định vị cho bản thân là một trăm năm, ở trong Thiên Thuyền Thánh Hoàng tu luyện, một trăm năm, tương đương với một vạn năm ở ngoại giới.
Thời gian một trăm năm này, phải trùng kích Chủ Thần.
Chỉ có thành tựu Chủ Thần, mới có thể bảo đảm Đại lục Thiên Huyền sau này có một thân phận hợp pháp.
Lại nói phi thuyền Chủ Thần của Đại lục Phong Vân, đã rời khỏi Ô Thước Tinh, hướng về phương vị Đại lục Phong Vân xuất phát.
Tâm tình của Phong Chủ Thần vẫn rất tối tăm, Ô Thước Tinh, hắn đã có thể xác nhận, tất cả cường giả Đại lục Phong Vân phái đi, chín mươi chín phần trăm là đã chết rồi.
Bao gồm Lôi Chủ Thần, đây là trợ thủ đắc lực nhất mà từ trước đến nay khiến Phong Chủ Thần vô cùng yên tâm.
Phong Chủ Thần sắc mặt âm trầm, khiến không khí có vẻ vô cùng áp lực. Bao gồm Vân Chủ Thần, không có ai dám tùy tiện mở miệng, sợ chọc giận Phong Chủ Thần.
Sắc mặt của Phong Chủ Thần tối tăm, phảng phất giống như cả người già nua đi rất nhiều.
Đột nhiên, Phong Chủ Thần mở miệng hỏi:
- Lão Nhị, ngươi muốn nói cái gì?
Vân Chủ Thần định thần, cẩn thận nói:
- Đại ca, thế cục đã như vậy, chúng ta cần phải tích cực đối diện. Ta thấy ở bên trong, vô cùng cổ quái. Cường giả giống như Lão Tam, mất tích hoàn toàn triệt để như vậy, tuyệt đối không phải là do đám người của Đại lục Thiên Tượng làm ra. Hơn nữa xem tư thế của Đại lục Thiên Tượng, hiển nhiên cũng là tổn thất không nhỏ.
- Đúng, kẻ địch khẳng định không phải Đại lục Thiên Tượng!
Phong Chủ Thần thở dài một hơi:
- Còn nhớ lúc đầu khi chúng ta đến, nửa đường nhìn thấy phi thuyền đó không?
- Đại ca, làm sao ta lại không nhớ được? Ta lúc ấy đã hoài nghi, có phải bọn chúng có liên quan đến việc mất tích của Lão Tam. Hiện giờ xem ra, khi chúng ta tới gặp bọn chúng rời đi, có thể chính là chuyện sau khi Ô Thước Tinh hại bọn người Lão Tam! Đại ca, vấn đề hiện tại là, chiếc phi thuyền đó, rốt cuộc là lai lịch thế nào? Phía bên Tinh vực Đại Càn, có tin tức gì không?
- Đại Càn Thiên Tôn sớm đã bắt tay vào điều tra chuyện này. Có thể đi cho tới bây giờ, chiếc phi thuyền đó, phảng phất giống như biến mất vào hư không vậy, căn bản không có bất cứ tung tích gì!
Vân Chủ Thần âm thầm táp lưỡi:
- Đại ca, ngay cả mạng lưới tình báo của Tinh vực Đại Càn cũng không điều tra ra nơi bọn chúng đến? Đối đầu này, có phải có chút quá đáng sợ không?
Đây cũng là nguyên nhân Phong Chủ Thần tại sao cau mày lo lắng.
Đại lục Phong Vân bọn họ luôn hoành hành bá đạo, ở Tinh vực Đại Càn, ngoài duy trì tôn trọng tất yếu với Thiên Tôn cường giả, đối với những Vị diện khác, bình thường đều là đi thẳng về thẳng, không có một chút kiêng kỵ.
Luôn luôn quen làm bá vương, hiện giờ đột nhiên gặp phải đối đầu tìm không được căn nguyên bên trong, loại tình huống hoàn toàn không thể nào hiểu được này, khiến Phong Chủ Thần cảm thấy mơ hồ có một loại tình tự bất an.
- Đại ca, có lẽ đối phương không phải nhằm vào Đại lục Phong Vân chúng ta mà đến?
Vân Chủ Thần cẩn thận nói:
- Bằng không, Đại lục Thiên Tượng không thể mất tích nhiều người như vậy!
- Đúng, hiện giờ xem ra chỉ sợ là xông tới Ô Thước Tinh. Bọn người Lão Tam, chỉ có điều là bất hạnh đụng phải họng súng mà thôi!
- Sao?
Khi nói đến đây, Phong Chủ Thần đột nhiên thần thức khẽ động:
- Cái gì?
Trong Ngọc bài Truyền thức, từng đạo thần thức khẩn cấp truyền đến, không ngừng tuôn ra. Các loại tình báo giống như thủy triều không ngừng vọt tới.
- Chủ Thần đại nhân, có địch nhân bất minh đến tập kích…
- Chủ Thần đại nhân, căn cứ Đại lục Phong Vân gặp phải kẻ địch lai lịch bất minh đến công kích.
Sắc mặt Phong Chủ Thần nhất thời trở nên âm trầm vô cùng, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Nói rõ ràng một chút!
Vân Chủ Thần thấy dáng vẻ này của đại ca, vô cùng lo sợ. Lẽ nào lại có chuyện xấu gì xảy ra? Đại lục Phong Vân gặp phải tai kiếp lần này, hiện giờ nghe tin tức tiêu cực, liền cảm thấy một trận vô cùng lo sợ.
- Cả Vị diện, bị thế lực không rõ phá hủy hoàn toàn? Linh căn địa mạch toàn bộ bị phá hủy?
Biểu tình của Phong Chủ Thần, quả thực khó coi giống như phụ mẫu chết vậy.
- Đại ca, ngươi nói cái gì?
Phong Chủ Thần cầm Ngọc bài Truyền thức trong tay hung hăng nện xuống, bịch một tiếng, liền hóa thành tro bụi.
- Gia tăng tốc độ, cấp tốc quay về Đại lục Phong Vân!
Phong Chủ Thần lớn tiếng rít gào, mệnh lệnh khẩn cấp.
Vân Chủ Thần thấp thỏm bất an hỏi:
- Đại ca, lại xảy ra chuyện gì?
Phong Chủ Thần dùng một loại khẩu khí khóc không ra nước mắt, xua xua tay, khẩu khí chán nản vô cùng:
- Lão Nhị, vừa mới nhận được tình báo, Đại lục Phong Vân, sào huyệt của chúng ta, bị thế lực không rõ công kích, linh căn địa mạch hoàn toàn bị phá hủy, tất cả cơ nghiệp đạo thống, hoàn toàn bị sụp đổ. Cả Vị diện, đã thành phế tích!
Vân Chủ Thần tựa hồ ngất đi:
- Làm sao có thể?
- Tình báo còn có thể giả sao?
Phong Chủ Thần cũng không nghe ra khẩu khí của mình, rốt cuộc là khóc hay là cười:
- Lão Nhị, chúng ta gặp phải đại phiền toái rồi!
Vân Chủ Thần sau một hồi không nói ra lời, một lúc sau mới hồi tỉnh lại:
- Đại ca, lẽ nào thật sự là nhắm vào Đại lục Phong Vân chúng ta mà đến sao?
- Nhìn tình huống này, mười phần chắc chín là nhằm vào chúng ta mà tới. Lão Nhị, Đại lục Phong Vân nguy cấp tồn vong, chúng ta cần phải xốc lại hoàn toàn tinh thần để đối đãi với nhân vật có thể khiến Lão Tam vô hình biến mất, có thể đánh chúng ta thời gian này, tuyệt đối không thể sơ suất.
Vân Chủ Thần cũng cho rằng như vậy:
- Đại ca, ta đề nghị, chuyện này nên báo lên Đại Càn Thiên Tôn. Ta sợ sự tình đã vượt qua phạm vi khống chế của chúng ta.
Phong Chủ Thần luôn luôn tự phụ, nhưng lúc này cũng nói không ra lời mạnh miệng nào. Suy nghĩ một lát, gật gật đầu:
- Ta tin rằng Đại Càn Thiên Tôn đã nhận được tin tức rồi!
Vân Chủ Thần chán nản thở dài:
- Đại ca, chúng ta không chọc vào thế lực lớn mạnh nào. Đây là ai muốn gây khó dễ cho chúng ta chứ?
- Ngươi hỏi ta, ta hỏi ai? Quả hồng mà chúng ta dám nắm, đều là khẳng định là quả hồng mềm không nghi ngờ gì. Ví dụ như Ô Thước Tinh, ví dụ như Đại lục Thiên Huyền, khẳng định là cầm được quả hồng mềm như vậy. Chúng ta mới có thể thuận lợi xuống tay như thế. Nào ngờ, ở Ô Thước Tinh, lại gặp phải đối đầu lớn như vậy. Còn để địch nhân đánh cho thê thảm, ngay cả sào huyệt cũng bị người ta phá hủy.
Khẩu khí của Phong Chủ Thần, tràn ngập một loại ý tứ hàm xúc oán hận.
- Đại ca, căn cứ của chúng ta ở Đại lục Phong Vân bị phá hủy, linh căn địa mạch bị đoạn tuyệt, đây chính là hạo kiếp thiên thu muôn đời. Chúng ta sau này, làm thế nào truyền thừa đạo thống?
Phong Chủ Thần cơ thịt trên mặt run rẩy:
- Phải nhanh chóng tấn công những Vị diện vô chủ. Những Vị diện này, ta không tin khai phá không ra một cái nào. Nhất là Đại lục Thiên Huyền, mấy vạn năm trước, ở đó đã chứng minh, là một nơi vô cùng tốt. Lão Nhị, lần này quay về, chúng ta phải trọng điểm, nghiên cứu một chút Đại lục Thiên Huyền đó!
Vân Chủ Thần gật gật đầu:
- Đúng, với thực lực của hai người chúng ta, muốn oanh kích Tinh Hà Kết Giới, mặc dù phải trả giá, nhưng vẫn là có thể làm được!
Phong Chủ Thần lại lắc đầu:
- Không, nếu là chuyện phải trả giá đắt, chúng ta tạm thời không nên đi làm. Ta dự định, đi tới chỗ Đại Càn Thiên Tôn, mượn một món Thiên Tôn Thần Khí! Một món Thiên Tôn Thần Khí, hai người chúng ta hợp lực thao túng, mở ra một lỗ hổng, đến lúc đó, chúng ta lại hợp lực, liền có thể hành động một lần đã có thể phá vỡ…
/1046
|