Khó Làm Thái Tử Phi

Chương 54 - Chương 54

/218


Sau một thời gian, hậu cung bình tĩnh hiếm thấy. Trừ Trịnh Bảo Lâm thỉnh thoảng náo một hai việc không thoải mái, Khương Lương Đệ đúng hạn đến đây thỉnh an ta. Bất kể là cung Trọng Phương, cung Vị Ương hay cung Thuỵ Khánh, dường như đều yên tĩnh lại, không thêm phiền phức đến Đông cung.

Vương Lang cũng đặc biệt dặn dò ta: “Mấy ngày kế tiếp này, nàng cũng không cần làm loạn thêm, trừ mỗi ngày theo ta ra ngoài thỉnh an, tận lực ít ra khỏi Đông cung.”

Ta cũng hiểu ý Vương Lang, sau mấy ngày này, Đông cung có chút hỗn loạn không chịu nổi.

Bởi vì, cũng chỉ là Đông Bắc có chiến tranh mà thôi.

Từ tháng ba, trận chiến ở Đông Bắc đã bắt đầu, tháng năm, tháng sáu, tháng bảy, công công ta quyết tâm muốn đẩy nhanh trận chiến này, đại quân thiếu lương, hắn thay đổi biện pháp thúc giục quân lương từ mèo mập học sĩ, đại quân thiếu người, hắn lại điều động dân phu từ các nơi trợ thủ cho đại quân, là vì muốn thu được lợi thế từ trận chiến này. Đến tháng chín, thế cục Đông Bắc căng thẳng, Cẩm y vệ lui tới đưa tin một ngày đến mười mấy lần, dưới tình hình căng thẳng như thế, trong hậu cung không có ai dám phiền nhiễu lão nhân gia ông, chúng ta chắc chắn thức thời, Hoàng quý phi cũng không ngu ngốc như vậy, dù sao mặc dù đầu óc nàng ta không được tốt như vậy, nhưng hầu hạ dượng ta đã được mười hai mươi năm rồi.

Không thể làm ầm ĩ, cuộc sống của ta dĩ nhiên rất an tĩnh, mỗi ngày đến cung Thuỵ Khánh cúc cung tận tuỵ vì công công ta, lại đến cung Trọng Phương lời nói có châm miệng lưỡi sắc bén cùng Hoàng quý phi một phen, sau đó là thời gian ta thanh nhàn ở Đông cung.

Dường như Vương Lang cũng rất nhàn nhã, nhất là khi phía bắc bắt đầu đánh giặc, các lão thần đều rất bận rộn, hắn cũng không đi học, chuyên tâm học tập ở Đông cung không nói, thỉnh thoảng lại còn bị hoàng thượng gọi đi đảm nhận một hai cọc gỗ đào ngũ, nhìn như xuân phong đắc ý, một chút cũng không bị thế cục ảnh hưởng.

Lúc Trịnh Bảo Lâm tới tìm ta nói chuyện, liền nói trúng tim đen: “Hiên tại trong cung ngoài lỏng trong chặt, trong lòng nương nương phải có tính toán, địa vị ở Đông cung, chỉ sợ cột chặt cùng với kết quả trân đánh này.

Ta cũng hiểu ý Trịnh Bảo Lâm, biết đoá hoa cao ngạo như hoa mọc trên núi cao, thật ra là có ý tốt nhắc nhở ta. Ca ca ta thua, cái gì cũng đừng nói, nếu thắng, cũng không thực sự buông bỏ được.

Những năm gần đây quyền lực Miêu gia bành trướng cũng rất lợi hại, hơn nữa dượng ta lại để Miêu thượng thư làm chủ khảo khoa cử, mặc dù sau này hắn từ quan nhàn rỗi ở nhàm nhưng đã làm quan chủ khảo, những tiến sĩ lần đó đều là học trò của hắn, tự nhiên đứng về phía Phúc vương. Lúc ấy rất nhiều người cho rằng đây là vì hoàng thượng phòng ngừa chu đáo, tạo căn cốt cho Miêu thượng thư trước vì nâng đỡ Phúc vương thượng vị, chiêu tiếp theo một quân cờ rảnh rỗi không quan trọng.

Một khi ca ca ta chiến bại, đừng nói là thế cục rách nát trước mặt của Đông Bắc, sau đó nhất định Miêu thượng thư bắt đầu bố trí học trò nói xấu Vương Lang.

Rất nhiều khi như thế, giao tình kiên cố hơn nữa, cũng không so được với việc miệng nhiều người nói xối chảy vàng, một số việc nói không chừng liền thành sự thật. Chớ nói chi là công công ta đã sớm nhìn Vương Lang không thuận mắt, nếu Tô gia ngã xuống đài, không có ai thay Vương Lang nói chuyện, không cần hai ba năm, thái tử thất sủng bị bỏ, chính là chuyện có thể thấy trước mắt.

Chỉ là trước đây, ta không chịu được Hoàng quý phi bắt bẻ một phen, chạy đến chỗ ở trong lãnh cung…Cho đến lúc này, Vương Lang như thế nào cũng không có quan hệ lớn với ta. Nói không chừng hắn còn có thể gấp gáp sủng ái Lý Thục Viện, dùng điều này để lung lạc Miêu gia.

Tô Thế Noãn ta không phải một chút tiến bộ cũng không có, ngày trước lúc tình thế chính trị có biến, có thể động tác và thái độ của Vương Lang cũng sẽ thay đổi, ta liền cảm thấy trong lòng rất không thoải mái, nhưng bây giờ ta có thể tương đối thanh tỉnh xem chính trị là chính trị, tình cảm là tình cảm.

Nghĩ đến năm đó cô cô ta đúng là đi tới như vậy, mới có thể nhìn dượng ta lưu tình, mình vẫn ổn như núi Thái Sơn chứ?

Đột nhiên ta cũng có chỗ nghi ngờ, không biết cô cô ta với dượng ta, rốt cuộc là tâm tình gì.

Ngày trước khi còn bé không hiểu chuyện, cảm giác như vậy cũng rất tốt, cô cô, biểu cô hoà hoà khí khí, cô và dượng cũng hoà khí. Về phần biểu cô không có cha, mà vẫn ở lại trong cung, lại còn sinh ra Vương Lung, tới bây giờ ta cũng không nghĩ sâu, chỉ cảm thấy trong cung hcisnh là như vậy. Bây giờ lớn lên, có Vương Lang, ta mới có thể bắt đầu tò mò, lúc ấy cô cô nhìn dượng và biểu cô ở chung một chỗ, sẽ có tâm tình gì đây?

Cũng không có biện pháp, hoàng gia luôn cần con cháu, thay vì để cho nữ nhân khác đến sinh, dù sao càng nên để cho thân thích thân cận với cô cô, bảo đảm hơn một chút. Nếu không phải Vương Lung đi đứng không tiện, thật ra lập hắn làm thái tử, đó mới dễ dàng.

Suy nghĩ của ta lại chuyển đến chỗ khác.

Không nhịn được hỏi Trịnh Bảo Lâm: “Ngươi nói vậy ta cũng không có vấn đề, Quân thái y cũng bắt mạch cho Vương Lang rồi, hình như mạch tượng của Vương Lang cũng không có vấn đề, sao ta vẫn luôn không có tin tức!”

Kể




/218

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status