Khó Làm Thái Tử Phi

Chương 66 - Chương 66

/218




Đương nhiên ta không ở ngoài cửa nghe lén như hồi bé —— đương nhiên không phải vì ta không muốn làm vậy, chỉ là hai người trong phòng hiểu ta rât rõ, bọn họ cũng không đóng kín cánh cửa phía sau mà chỉ nói nhỏ đi, làm phạm vi nghe hiểu thu gọn lại trong cái bàn. Mà ta muốn nghe lén không để lại dấu vết không có cửa.

Ta đành phải ra vẻ phân phó Tiểu Bạch Liên và tiểu Tịch Mai đến Ngự thiện phòng truyền lời, bảo cung thiện đêm nay cao cấp hơn chút, làm chút món xào mới lạ, lại phân phó phòng bếp nhỏ trong Đông cung bổ sung vài món ăn ngon, coi như tẩy trần cho chị dâu ta. Lần mật đàm này cũng không nói lâu, trong phòng truyền tới tiếng cưởi sảng khoái của chị dâu ta: “Thái tử gia ơi thái tử gia, ngài đúng thật là ——”

Sau đó chị lại nói nhỏ xuống làm ta lại không nghe thấy gì.

Ta không thoải mái đi qua đi lại trong phòng, mãi cho đến khi Liễu chiêu huấn đến thỉnh an, ta mới tìm được một người để phàn nàn: “Thiệt là, ta cũng đã lớn thế này còn coi ta như trẻ con, chuyện gì cũng không nói với ta…”

Gần đây Liễu chiêu huấn đều bị ta phái đi cung Lộ Hoa giúp đỡ Trần thục phi chuyển tuyển phi, loay hoay sao mà khuôn mặt cũng gầy bớt đi, nghe thấy chị dâu ta tiến cung thì nàng muốn đi vào thỉnh an: “Đã lâu chưa gặp phu nhân!”

Ta nhanh chóng ngăn lại cái mặt bánh bao đang sáng rỡ: “Ta đã hỏi qua cho ngươi chuyện người đó rồi, không ở trại Nguyên soái nên chị dâu không biết nhiều lắm. Chỉ biết là hắn làm rất khá…”

Mặc dù xung quanh không có ai nhưng ta vẫn nỏi nhỏ đi: “Nghe nói phá Song thành hắn đều cố gắng rất nhiều.

Vẻ mặt Liễu chiêu huấn lập tức tỏa sáng, 18 nếp nhăn lập tức biến thành 32 nếp nhăn: “Vẫn là nương nương đau lòng thiếp thân, biết rõ thiếp thân nghĩ ra, gấp gáp dùm thiếp thân.”

Nha đầu chết tiệt kia, vừa nghe thấy người trong lòng không có chuyện gì là có tâm tình trêu ghẹo ta liền.

Ta trợn mắt liếc nhìn Liễu chiêu huấn, nghĩ đến sau đó không lâu Liễu chiêu huấn sẽ cho Vương Lang đội nón xanh thì ta thấy việc bọn họ thương lượng chính sự không dẫn ta theo cũng rất bình thường. Dù sao chị dâu ta có mạnh mẽ nhưng quyết không hồ đồ như ta.

Cơm tối ăn không được náo nhiệt cho máy, ít nhất thì lạnh lẽo hơn so với những bữa cơm trước ăn với Chị dâu. Từ kia Lưu Phỉ chưa mang thai, đầu tiên phải uống một cân rượu, uống rượu hành lệnh, hô năm uống sau, là vui vẻ cỡ nào chứ? Bây giờ có mang rồi, lại có tên cổ hủ Vương Lang ở đây, mọi thứ đều lạnh hơn nhiều.

Ta đề nghị gọi Mã tài tử hoặc Khương lương đệ hiến vũ một khúc, giúp chị dâu được vui, nhưng lại bị chị dâu ta bác bỏ: “thôi đi, mấy bà vợ bé của Thái tử, dù cởi hết ra nhảy múa gì đó ta cũng lười nhìn —— không có, sức lực!”

Chị dâu nói không sai chữ nào, ta và Vương Lang nhìn nhau, Vương Lang ho khan một tiếng, nghiễm nhiên phân phó Liễu chiêu huấn: “Chiêu huấn cũng không cần lo đứng hầu hạ, ngồi xuống khuyên nhủ chị dâu ăn đi thôi.”

Từ khi đại thắng Đông Bắc, thái độ của Vương Lang với Liễu chiêu huấn khách khí hơn nhiều. Dù không thể nói là vẻ mặt dịu dàng nhưng lại không coi Liễu chiêu chuấn như không khí. Ta đoán —— ta thực sự chỉ đoán mà thôi, cái đó có liên quan rất nhiều đến vị nào đó trong nhà Liễu chiêu huấn.

Mọi người ăn mấy miếng đồ ăn, sau đó đều trầm mặc. Ta cảm thấy không khí thật sự cũng xấu hổ, nên quay qua hỏi Liễu chiêu huấn: “Mấy ngay ngươi giúp đỡ biểu cô chuyện tuyển phi, giờ đã có đầu mối nào chưa?”

Liễu chiêu huấn nhướng mày, còn chưa kịp nói thì Lưu Phỉ đã cướp lời: “Ta tới cung Lộ Hoa trước thỉnh an biểu cô, nhìn thấy bức họa của Lưu Thúy, dã nha đầu đó, chỉ ba năm không gặp cũng có dáng vẻ thục nữ rồi.”

Lưu Thúy là đường muội của chị dâu ta, Lưu gia chỉ có đưa hai cháu gái, tuổi cũng chênh lệch nhiều, năm nay Lưu Thúy mới mười bốn tuổi, vừa đạt đến ‘tuổi dậy thì sắp trưởng thành’, vẫn luôn ở tại gia tộc, ta chưa từng gặp nàng.

Lại nói tiếp, Lưu Thúy xuất thân danh môn thế gia, được dạy dỗ tốt, nhìn chị dâu ta kìa, người hẳn cũng không thiếu vị. Nhất là cha mẹ nàng cũng không màng danh lợi, không toan tính cho công danh. Làm một Phiên vương phi, nàng sẽ dư dả, không như Vạn thị, xuất thân rất cao quý, cao quý đến mức phối với Nguyên vương, lập tức khiến cho Nguyên Vương có suy nghĩ kỳ quái…

Vừa nghĩ như vậy, lập tức có vô số suy nghĩ thoát ra khỏi đầu ta. Ánh mắt ta sáng ngời nhìn chị dâu, Lưu Phỉ bốp một phát, ném đũa lên bàn, nói không lưu tình: “Muội đừng có nhìn ta, ta biết là muỗi đang nghĩ gì. Tính tình Lưu Thúy còn lỗ mãng hơn cả ta, nàng chỉ chướng mắt Thụy vương mà thôi, cửa hôn

/218

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status