Khó Làm Thái Tử Phi

Chương 71 - Chương 71

/218


Lời gì đều nói hết đến trên người cô cô ta, ta còn gì để nói.

Ta quỳ gối bước vài bước, nằm ghé lên đầu gối dượng ta, cố ý đùa dượng: “Cô cô thương tiểu Noãn, dù tiểu Noãn không lớn lên, cô cô cũng sẽ vui vẻ.”

Hoàng thượng cười ha ha, dường như không còn ý tiếp tục cãi với Vương Lang nữa, không khí cũng hòa hoãn rất nhiều. Ông xoa đầu ta, đột nhiên hỏi: “Vương Lang từ Giang Nam về cũng mấy tháng rồi, sao hả, bụng có tin tức gì chưa?”

Đây vẫn là lần đầu hoàng thượng quan tâm đến con nối dòng của ta.

Ta thoáng giật mình, thì ra lớn lên, cũng có cái giá của lớn.

Ta chỉ xoay người sang chỗ khác, trợn mắt liếc Vương Lang, cáo trạng với công công: “Vương Lang toàn bận đọc sách, làm gì còn cùng chúng con chàng chàng thiếp thiếp? Con an bài thị tẩm cho chàng, chàng cũng không nhìn. Nhưng mà cùng con…”

Nhìn nụ cười của công công hơi mập mờ, ta lại ngậm miệng không nói, hừ một tiếng, tiếp tục cáo trạng: “Cũng bởi vì hắn chỉ chăm chú đọc sách, trong nội cung mới đồn đãi, nói chàng và A Xương…. Là long dương chi hảo!”

(Long dương chi hảo: Gay)

Cái chuyện này được nói ra, đúng là được công công và Vương Lang cũng chú ý đến. Phải biết rằng sau khi chuyện này truyền đi, hai người đều chỉ để tâm vào chuyện chiến sự Đông Bắc, mà đến khi ca ca ta thắng trận, Hoàng quý phi đương nhiên sẽ không ngốc đến mức truyền tới truyền lui tin này nữa, đám người trong hậu cung, cũng đều qua mới lạ nhiệt tình —— còn có ai dám nói trước mặt công công ta rằng thái tử của ông bị đồng tính?

Cũng chính vì như thế, tin tức này mới thành công lấy lòng công công ta, ông cười ha ha, cười chảy cả nước mắt: “Rốt cuộc là ai có ý tứ thế hả, Tiểu Lục Tử ơi Tiểu Lục Tử, lần này con chỉ ngậm bồ hòn sao!”

Ta chu miệng lên, không thuận theo nói: “Còn không phải do lần trước Vương Lang bức hiếp con đi chơi, lại cho con ăn mặc thành một tên tiểu thái giám, bị phu nhân nào đó thấy được nên mới bị truyền ra sao? Tên tiểu tử A Xương kia, hai ngày ba nữa lại đến khóc nói với con, tiếp tục như vậy nữa thì hắn không dám phục thị Vương Lang rồi!”

A Xương đi theo Vương Lang đã nhiều năm, cũng đã quá quen mặt với công công ta, vừa nói như vậy thì ông lại càng ôm bụng cười lăn lộn. Ông lại tự gọi A Xương lên xem xét, thấy khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ ửng, chỉ hận không thể hòa tan thành vũng nước trước mặt hoàng thượng rồi chảy vào cống ngầm. Ngay cả Vương Lang cũng lộ vẻ mặt dở khóc dở cười.

Công công ta cười rồi cười, cười một lúc mới cam lòng hỏi ta: “Rốt cuộc là phu nhân nhà ai nhiều chuyện vậy, nhìn thấy Vương Lang kéo tay tiểu thái giám đã nghĩ đến chuyện không nên nghĩ?”

Ta chờ một lúc, đợi đúng những lời này, lập tức chu miệng lên, tức giận nói cho hoàng thượng: “Còn không phải là Lương phu nhân nhà thị lang, hừ, chuyện này, nếu ngài không làm rõ ràng lắm thì hỏi Mã công công là được, A Xương gần đây tố khổ với cha hắn không ít.”

A Xương và Mã công công là quan hệ phụ tử, đương nhiên điều này không dấu diếm được hoàng thượng, ta cũng chưa từng có ý giấu diếm ông. Mà phu nhân Thị Lang có quan hệ thân thích với Miêu gia vẫn còn đó, chuyện này đáng ra đều nghĩ thôi, hôm nay lại khéo như vậy, bày ra trước mặt dượng ta, xem như toàn bộ nhiệt tình của Hoàng quý phi nhét vào tay chúng ta rồi.

Dượng ta cười một lúc, bây giờ mới lộ ra vẻ mặt như có điều suy nghĩ.

Ông có thể bất công Phúc vương, có thể chếch sủng Hoàng quý phi, nhưng hoàng thượng cũng không để không để ý đến việc này, nhất khi trong hiện tại ca ca ta lập được nhiều công lao lớn như vậy, người trong thiên hạ đều đang nhìn ông. Không phong không thưởng, cũng có cách nói, ông quá thiên vị, dễ khiến người trong thiên hạ thất vọng đau khổ.

Ta phát giác sự tương quan chính trị này thật ra cũng rất có lợi. Nếu dương ta chỉ là một ông già hương dã, ông muốn bất công thì mới gọi là không có chỗ nào tố khổ. Bây giờ ít nhất chúng ta còn có thể dùng nhà mẹ đẻ đến ngăn được sự bất công của ông.

Miêu gia cho rằng ngáng chân thái tử sau lưng, lại dùng cờ hiệu Phúc vương, khi dễ nhà mẹ đẻ Thái tử phi ta, quá phận đến nước này, ông cũng nên bày tỏ điều gì chứ?

Lời ngầm trong này, ta đều có thể làm theo, những người khôn khéo nháy mắt có thể hiểu được cong quẹo trong đó. Vương Lung nhìn lòng bàn tay mình, giống như có hứng thú lớn với vân tay, nhìn trái nhìn phải cũng không nói lời nào. Dương ta nhìn ta, lại nhìn Vương Lang, ông vỗ đùi nở nụ cười.

“Cô bé ngốc, con quỳ lâu vậy, đầu gối không đau sao?” Ông vươn tay kéo ta, lại kéo Vương Lang: “Tiểu Lục Tử.”

Vương Lang còn không chịu đối mặt với Hoàng thượng, dượng ta cũng không tức giận, ông cười tươi như gió xuân, gương mặt từ ái, vẻ thỏa mãn, thậm chí còn đứng lên kéo Vương Lang, dù sao cũng ké được cậu con trai ngọc thụ lâm phong cao hơn ông, lại ấn lên vai Vương Lang,

/218

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status