Nắng sớm mang theo vị mặn của biển chiếu vào căn phòng, nơi có người con gái đang ngủ say. Phải nói rằng, người con gái này quả thực rất đẹp. Làn da trắng như tuyết được ánh nắng chiếu vào trở thành một món sứ đồ vô giá và quý báu. Đôi môi nhỏ, hồng đậm như cánh anh đào hé nở. Hàng mi đen cao vút, chiếc mũi thanh tú tạo nên vẻ đẹp quyến rũ củ người con gái. Khẽ có tiếng động, nó thức dậy, đôi mắt đẹp còn đang ngái ngủ bỗng mở to nhìn sang bên cạnh, không một bóng người, bên giường nằm cũng lạnh ngắt. Chẳng lẽ, đem qua nó nằm mơ? Nhanh chóng bước xuống giường, nó làm vệ sinh cá nhân, xong xuôi tất cả nó chuẩn bị đi ăn sáng thì có mùi thức ăn phảng phất trong phòng. Tò mò nó đi ra ngoài, mùi thơm dẫn nó vào phòng bếp, cảnh tưởng bên trong khiến nó một phen ngạc nhiên. Ken- người đêm qua ngủ cùng nó, đang đeo một chiếc tạp dề và làm bữa sáng, hắn không còn vẻ lạnh lùng, thay vào đó là vẻ dịu dàng hiếm có trong hắn. Nó ngạc nhiên kêu lên một tiếng, thì ra nó không nằm mơ, quả thực Ken có đến đây! Ken bị tiếng động làm cho phân tâm, hắn quay lại thấy nó trố mắt nhìn mình, khoé môi khẽ cong lên:
- Chào buổi sáng, cô gái nhỏ! Mau lại đây ăn sáng thôi!
Nó không trả lời, cũng không phản ứng gì, vẫn chỉ đứng đấy nhung hắn, hắn vùa cười sao? Người như hắn mà cũng biết cười sao? Hắn khẽ nhắc nhở:
-Em còn đứng đấy làm gì? Mau qua ăn sáng với tôi._giọng hắn đầy cưng chiều và yêu thương Nó lúc này mới nghe lời, ngoan ngoãn ngồi xuống. Một đĩa thức ăn được đặt trước mặt nó, đĩa thức ăn vô cùng bắt mắt, nó nếm thử, mùi vị quả thực rất tuyệt vời, nó cất tiếng khen ngợi :
-Không ngờ một đại thiếu gia như anh lại có tay nghề khéo như thế?
-Để quản lí một tập đoàn lớn không chỉ giỏi kinh doanh mà những việc nhỏ nhặt này cũng phải học tập mới được?
-Đâu cần phải tốn công như vậy, đây là khách sạn, đồ ăn ở đây cũng ngon mà.
-Đồ mình làm vẫn tốt hơn, tôi không tin tưởng vào người khác dù là chuyện nhỏ nhất. Đó là những gì phải học được khi làm một chủ tịch cũng nhu việc đứng đầu thế giới đêm. Điểm này em nên biết rõ.
-Người như anh chẳng vui tính gì cả_nó giận dỗi
Hắn không trả lời, chỉ chuyên tâm ăn, nhưng nó không hề biết lúc cúi xuống ăn khoé moi hắn khẽ cong lên... Trong căn phòng giờ đây chỉ còn tiếng dao va chạm nhau. Bỗng lau sau hắn lên tiếng:
-Ăn xong đi dạo với tôi nhé!
-Được thôi!_nó vui vẻ đáp lại
Trên biển một đôi nam nữ đang đi dạo đã thu hút nhiều ánh nhìn của mọi người. Có ngưỡng mộ, có mong muốn, có ghen tị. Bởi đôi nam nữ này quả thực xứng đôi vừa lứa như thể trời đất tạo nên. Người con trai thì vô cùng anh tuấn, người con gái thì vô cùng xinh đẹp, hai người họ như còn nổi bật hơn cả diễn viên nổi tiếng, nhưng hai người họ , vẫn vui ve không hề để ý đến xung quanh, họ chỉ chú tâm đến việc đi dạo, không một ai nói lời nào. Cứ thế , hai người đi một quãng đường dài, bỗng một âm thanh vui tai vang lên, là từ một cửa hàng bán kem, ngay lập tức đôi mắt nó sáng lên, kéo tay hắn nói:
-Anh! Đi mua kem, tôi muốn ăn kem_nó chủ động nắm tay, hắn vui vẻ đáp lời
-Được
Hắn liền mua một que kem socola cho nó, hắn không ăn, nén mua nguyên một hộp kem để nó ăn cho thích. Nó tỏ ra rất vui sướng. Nhanh chóng cầm lấy que kem ăn như một đứa trẻ không biết lớn vậy.
-Ăn từ từ thôi!_vừa nói hắn vừa đưa tay quệt vét kem trên khoé môi nó, động tác của hắn như những đôi tình nhân đanh cho nhau vậy. Nhưng nó không hề để tâm, vẫn vui vẻ ăn kem.
-Em còn muốn đi chơi đâu nữa không?_hăn hỏi ý kiến nó
-Anh đưa tôi đến khu vui chơi gần đây nhé!
-Đồ trẻ con_hăn nguýt nó rồi quay lưng bước đi
-Này này!
-Ồ!_chẳng mấy chốc hai người đã đứng trước cửa cong viên Nó vui mừng hứng khởi kéo hắn đi chơi hết trò này đến trò khác.
-Hộc hộc!_nó dựa người vào bức tường thở hồng hộc, những giọt mồ hoi rơi trên má do chơi quá đà
Nhưng bỗng nhiên, một lực mạnh kéo chiếc túi ở tay nó đi, tên trộm bịt mặt nhân cơ hội cướp nó. Nó chẳng thèm liếc mắt nhìn, kêu cứu cũng không. Chỉ đập vào tay hắn ám hiệu đi lấy hôm, còn mình thì tu nước uống giải khát. Chẳng biết từ phía nào đi ra một co bé chừng 10,11 tuổi trên tay cầm một giỏ hoa hồng tươi mới. Co bé tới chỗ nó, hướng đôi mắt long lanh lên nhìn nó -Chi ơi! Chị mua hoa cho em đi
Nó thấy thương co bé còn nhỏ phải đi bán hoa nén hào phóng mua một bó
-Chị ơi! Hoa em bán có thơm không ạ?_cô bé cười tươi rói hỏi nó Nó cũng thuận theo con bé, cúi xuống hít hà mấy bông hoa
-Ơ_cả đất trời tối sầm lại, hai hàng mi của nó nặng trĩu rồi từ từ khép lại.
Mấy nhành hoa trên tay vương đầy mặt đất. Nó ngã xuống đất, ngất lịm Từ trong bụi rậm gần đó, hai tên áo đen bịt kín đi ra, chúng trả tiền công cho cô bé bán hoa rồi khiêng nó đi mất hút. Vài phút sau hắn quay lại, ngoài những cành hoa nát bươm trên mặt đất kèm theo một bức thư thì nó không thấy đâu nữa. Hắn nhặt bức thư lên đọc, phút chốc mặt hắn tối sầm lại, vò nát bức thư trong tay, ném xuống đất. Ra bãi đỗ xe, hắn lao trên con xe moto của mình chạy đi, chỉ để lại một làn khói và một xấp tiền cho ông bảo vệ coi như tiền bo trong xe.
- Chào buổi sáng, cô gái nhỏ! Mau lại đây ăn sáng thôi!
Nó không trả lời, cũng không phản ứng gì, vẫn chỉ đứng đấy nhung hắn, hắn vùa cười sao? Người như hắn mà cũng biết cười sao? Hắn khẽ nhắc nhở:
-Em còn đứng đấy làm gì? Mau qua ăn sáng với tôi._giọng hắn đầy cưng chiều và yêu thương Nó lúc này mới nghe lời, ngoan ngoãn ngồi xuống. Một đĩa thức ăn được đặt trước mặt nó, đĩa thức ăn vô cùng bắt mắt, nó nếm thử, mùi vị quả thực rất tuyệt vời, nó cất tiếng khen ngợi :
-Không ngờ một đại thiếu gia như anh lại có tay nghề khéo như thế?
-Để quản lí một tập đoàn lớn không chỉ giỏi kinh doanh mà những việc nhỏ nhặt này cũng phải học tập mới được?
-Đâu cần phải tốn công như vậy, đây là khách sạn, đồ ăn ở đây cũng ngon mà.
-Đồ mình làm vẫn tốt hơn, tôi không tin tưởng vào người khác dù là chuyện nhỏ nhất. Đó là những gì phải học được khi làm một chủ tịch cũng nhu việc đứng đầu thế giới đêm. Điểm này em nên biết rõ.
-Người như anh chẳng vui tính gì cả_nó giận dỗi
Hắn không trả lời, chỉ chuyên tâm ăn, nhưng nó không hề biết lúc cúi xuống ăn khoé moi hắn khẽ cong lên... Trong căn phòng giờ đây chỉ còn tiếng dao va chạm nhau. Bỗng lau sau hắn lên tiếng:
-Ăn xong đi dạo với tôi nhé!
-Được thôi!_nó vui vẻ đáp lại
Trên biển một đôi nam nữ đang đi dạo đã thu hút nhiều ánh nhìn của mọi người. Có ngưỡng mộ, có mong muốn, có ghen tị. Bởi đôi nam nữ này quả thực xứng đôi vừa lứa như thể trời đất tạo nên. Người con trai thì vô cùng anh tuấn, người con gái thì vô cùng xinh đẹp, hai người họ như còn nổi bật hơn cả diễn viên nổi tiếng, nhưng hai người họ , vẫn vui ve không hề để ý đến xung quanh, họ chỉ chú tâm đến việc đi dạo, không một ai nói lời nào. Cứ thế , hai người đi một quãng đường dài, bỗng một âm thanh vui tai vang lên, là từ một cửa hàng bán kem, ngay lập tức đôi mắt nó sáng lên, kéo tay hắn nói:
-Anh! Đi mua kem, tôi muốn ăn kem_nó chủ động nắm tay, hắn vui vẻ đáp lời
-Được
Hắn liền mua một que kem socola cho nó, hắn không ăn, nén mua nguyên một hộp kem để nó ăn cho thích. Nó tỏ ra rất vui sướng. Nhanh chóng cầm lấy que kem ăn như một đứa trẻ không biết lớn vậy.
-Ăn từ từ thôi!_vừa nói hắn vừa đưa tay quệt vét kem trên khoé môi nó, động tác của hắn như những đôi tình nhân đanh cho nhau vậy. Nhưng nó không hề để tâm, vẫn vui vẻ ăn kem.
-Em còn muốn đi chơi đâu nữa không?_hăn hỏi ý kiến nó
-Anh đưa tôi đến khu vui chơi gần đây nhé!
-Đồ trẻ con_hăn nguýt nó rồi quay lưng bước đi
-Này này!
-Ồ!_chẳng mấy chốc hai người đã đứng trước cửa cong viên Nó vui mừng hứng khởi kéo hắn đi chơi hết trò này đến trò khác.
-Hộc hộc!_nó dựa người vào bức tường thở hồng hộc, những giọt mồ hoi rơi trên má do chơi quá đà
Nhưng bỗng nhiên, một lực mạnh kéo chiếc túi ở tay nó đi, tên trộm bịt mặt nhân cơ hội cướp nó. Nó chẳng thèm liếc mắt nhìn, kêu cứu cũng không. Chỉ đập vào tay hắn ám hiệu đi lấy hôm, còn mình thì tu nước uống giải khát. Chẳng biết từ phía nào đi ra một co bé chừng 10,11 tuổi trên tay cầm một giỏ hoa hồng tươi mới. Co bé tới chỗ nó, hướng đôi mắt long lanh lên nhìn nó -Chi ơi! Chị mua hoa cho em đi
Nó thấy thương co bé còn nhỏ phải đi bán hoa nén hào phóng mua một bó
-Chị ơi! Hoa em bán có thơm không ạ?_cô bé cười tươi rói hỏi nó Nó cũng thuận theo con bé, cúi xuống hít hà mấy bông hoa
-Ơ_cả đất trời tối sầm lại, hai hàng mi của nó nặng trĩu rồi từ từ khép lại.
Mấy nhành hoa trên tay vương đầy mặt đất. Nó ngã xuống đất, ngất lịm Từ trong bụi rậm gần đó, hai tên áo đen bịt kín đi ra, chúng trả tiền công cho cô bé bán hoa rồi khiêng nó đi mất hút. Vài phút sau hắn quay lại, ngoài những cành hoa nát bươm trên mặt đất kèm theo một bức thư thì nó không thấy đâu nữa. Hắn nhặt bức thư lên đọc, phút chốc mặt hắn tối sầm lại, vò nát bức thư trong tay, ném xuống đất. Ra bãi đỗ xe, hắn lao trên con xe moto của mình chạy đi, chỉ để lại một làn khói và một xấp tiền cho ông bảo vệ coi như tiền bo trong xe.
/21
|