Edit: Hương Hương.
Tần Tình Tình cùng Điền đại tẩu nói một tiếng, rồi dẫn theo hai đứa nhỏ và Viên Vinh Dịch vào trong trấn. Ân Triệu Lê nhận được tin tức hai người muốn tới, đã thu xếp chuẩn bị xong xuôi.
Vốn dĩ hắn còn đang rầu rĩ làm thế nào để tiếp xúc với Viên Vinh Dịch, giới thiệu cho hắn một sư phó dạy đọc sách. Nhưng Viên Vinh Dịch chính là một trạch nam, bình thường đều ở trong phòng đọc sách, cũng không ra cửa, nên căn bản không có cơ hội quen biết hắn. Bây giờ thì tốt rồi, ít nhất hắn cũng đã chịu ra cửa.
Chờ khi mấy người tới trong thị trấn, sớm đã có người dẫn họ đi an bài chỗ ở. Ân Triệu Lê tính toán an bài bọn họ tới một cái trạch viện, nhưng bị Tần Tình Tình cự tuyệt lựa chọn ở lại tửu lâu. Tuy rằng ở trong trạch viện sẽ an toàn hơn, nhưng Tần Tình Tình cũng không phải là người ham món lợi nhỏ. Loại người này, nếu như thiếu nợ tình, vậy vẫn là nên ít thiếu nợ mới tốt.
Huống hồ cũng đã chọn xong tửu lâu, chỉ cần thu xếp đơn giản là có thể dọn qua ở vài ngày. An bài xong chỗ ở cho người một nhà, Tần Tình Tình để Viên Vinh Dịch tùy ý đi dạo phố. Còn Tần Tình Tình sau khi thu xếp cho hai đứa nhỏ, liền đi tìm Lâm bộ đầu chuẩn bị đi xem tửu lâu.
Vị trí tửu lâu không tệ, nằm ở ngã tư đường, lượng người qua lại đặc biệt nhiều, không gian cũng rất lớn. Tửu lâu có ba tầng, phía sau còn có cái sân, không gian của sân cũng rất lớn, tới lúc đó có thể làm nơi để xe ngựa, còn còn thể xây thêm cái phòng bếp lớn và mấy căn phòng cho người làm ở lại chỗ này sinh hoạt. Đương nhiên, chỗ để người một nhà bọn họ ở cũng không thể thiếu.
Bố trí nơi này vốn dĩ không tệ, trong nhà lão bản tửu lâu bởi vì có việc gấp cần tiền mới bất đắc dĩ đem tửu lâu này bán. Bởi vì có chuyện khẩn cấp, nên đồ đạc trong tiệm đều để lại cho Tần Tình Tình. Còn bày tỏ, nếu là có thể, hy vọng Tần Tình Tình có thể nhận nhóm chưởng quỹ, tiểu nhị và đầu bếp, tránh cho bọn họ phải vất vả đi tìm việc.
Hiện tại Tần Tình Tình đang cần nhân thủ. Nếu những người này thích hợp, vậy thì nàng dùng một chút cũng không sao cả. Dù sao một lần nữa cũng phải tuyển người,như vậy trước xem những người này có hợp dùng hay không. Nói là làm, Tần Tình Tình rất nhanh mời những người này vào. Người tới cũng không nhiều lắm, tổng cộng chỉ có một đầu bếp, hai tiểu nhị và một chưởng quầy. Chuyện này Tần Tình Tình vốn cũng không có mong đợi nhiều, dù sao đến đây so với không đến vẫn tốt hơn.
Đầu bếp tên là Chu Đại, vốn dĩ chỉ là phó bếp ở đây, tính tình bởi vì thành thật nên bị các đầu bếp khác xa lánh. Nhưng hắn là người trọng tình, từ nhỏ đã ở bên trong tửu lâu làm học đồ, hiện tại không bỏ được rời đi chỗ này. Nên nghĩ ở đây chờ Đông gia mới, thử xem có thể tiếp tục ở đây làm việc. Tần Tình cũng không có hỏi nhiều, chỉ bảo hắn xào hai món ăn, trước xem tay nghề của hắn rồi lại nói.
Còn tiểu nhị, Tần Tình Tình không muốn lưu lại, nhìn ánh mắt cũng biết không phải là người an phận, cho nên Tần Tình Tình tùy ý lấy cớ đem hai người đuổi đi.
Đối với chưởng quầy, Tần Tình Tình trước xem sổ sách trước kia hắn lưu lại, rồi hướng Lâm bộ đầu hỏi thăm cách làm người của hắn. Sau quyết định lưu lại dùng, còn phân phó hắn đi dán một cái bố cáo, Tần Tình Tình muốn tuyển thêm tiểu nhị. Ngay lúc này, Chu Đại tay chân lanh lẹ đã xào xong hai món ăn. Tần Tình Tình cầm lấy đũa nếm nếm, mày nhíu nhíu, ngay sau đó buông xuống chiếc đũa.
Chu Đại vẫn luôn khẩn trương nhìn biểu tình của Tần Tình Tình. Hiện tại thấy nàng không hài lòng, nhịn không được hỏi: Đông gia, món ăn này không hợp khẩu vị của ngươi sao? .
Mùi vị đồ ăn của ngươi tạm thông qua được, nhưng gia vị cho không đúng. Ngươi nhìn khoai tây xem, xào có phần mềm quá, lửa để quá lớn rồi. Còn cá tím, dầu quá nhiều, ăn có chút ngấy .
Tần Tình Tình đem hai món ăn Chu Đại làm ra chê từ đầu tới cuối, không lưu tình chút nào. Chu Đại cũng cầm chiếc đũa nếm nếm, không thể không thừa nhận Tình Tình nói đúng. Nhưng hắn vẫn có chút không phục.
Đông gia, nói thì ai cũng biết nói, nhưng mở tửu lâu không phải chỉ cần biết nói là được, nếu không ngài cũng bộc lộ tài năng cho chúng ta xem? Để cho chúng ta được nhìn một chút .
Nghe thấy lời Chu Đại nói, Trần chưởng quỹ kéo kéo hắn, ý bảo hắn đừng nói bậy, miễn cho đắc tội Đông gia mới khiến cho công việc cũng không có. Cũng may Tần Tình Tình cũng không phải là người nhỏ mọn. Nàng biết nếu bản thân muốn trấn trụ thủ hạ của mình, thì bản thân phải bộc lộ ra một ít bản lĩnh của mình. Bởi vậy, Tần Tình cũng không có thoái thác, trực tiếp đi tới phòng bếp nấu ăn. Rất nhanh, nàng bưng tới một đĩa rau tới, nàng chọn một loại rau thường thấy nhất - rau cải trắng dầm dấm.
Lại nói, món rau cải trắng dầm dấm này, ai cũng đều biết làm, nhưng phải làm ra mùi vị chân chính mà mọi người thích, chuyện này rất khó. Món này của Tần Tình Tình, nhìn từ bên ngoài, mỗi miếng cái trắng đều rất đẹp, màu xanh biếc khiến người vừa nhìn đã muốn ăn. Cắn một miếng, vị giòn sảng quanh quẩn ở trong miệng, chua cay ngon miệng. Nếu như mùa đông ăn ngán thịt cá, vừa vặn lấy món này tới khai vị. Nói tóm lại, món ăn này làm vô cùng thành công.
Không mất nhiều thời gian, Trần chưởng quầy và Đại Chu đem một đĩa cái trắng ăn hết sạch sẽ. Chờ một miếng cái trắng cuối cùng vào miệng, bọn họ mới nhớ tới rốt cuộc đây là nơi nào. Hai người đối với tay nghề của Tần Tình Tình tâm phục khẩu phục. Sau đó, mọi người thảo luận vấn đề tửu lâu rốt cuộc nên mở thế nào. Chuyện này Tần Tình Tình đã nghĩ kỹ rồi, bởi vì nhân thủ nàng sử dụng hữu hạn, hiện tại muốn bồi dưỡng ra một người tài nghệ cao siêu mà nói quá chậm, nên nàng tính muốn mở tiệm lẩu.
Vào mùa đông, một đám người cùng vây lại một chỗ ăn lẩu quả là chuyện tuyệt vời. Huống chi tay nghề của Chu Đại muốn tăng tiến, cũng cần mất một chút thời gian mới làm ra món rau xào khiến Tần Tình Tình vừa lòng. Mà điểm quan trọng nhất của lẩu chính là nước lẩu. Trước tiên có thể học pha chế nước lẩu, dựa theo phương pháp xào chế là được.
Tần Tình Tình cũng không tính toán về sau tự mình tới xào chế gia vị, cho nên món lẩu này cũng cần phải mời người tới nấu. Hiện tại tuy Tần Tình Tình không phải rất tín nhiệm Chu Đại, nhưng chuyện tình gấp gáp, trước chỉ có thể giao cho hắn tới làm một ít. Đến lúc đó lại nhìn xem nhân phẩm của hắn thế nào rồi mới quyết định. Dù sao điều phối món lẩu yêu cầu cũng rất nhiều công đoạn, Tần Tình Tình chỉ cần ở công đoạn cuối cùng thêm vào gia vị của mình là được.
Nhưng việc cấp bách bây giờ chính là đem các dụng cụ nấu lẩu chuẩn bị tốt. Mà dụng cụ nấu lẩu cũng phải tìm người định chế đặt làm riêng. Còn có các loại gia vị, cũng cần mua một lượng lớn về. Nói là làm, lực hành động của Tần Tình Tình phi thường cường đại. Trước tiên, nàng bảo Trần chưởng quỹ tự mình đi chọn người. Còn nàng chạy tới tiệm thợ rèn một chuyến, tìm được Ngụy sư phó, đặt làm một đám dụng cụ nấu lẩu. Sau khi định ngày đưa hàng, lúc này mới chuẩn bị quay về khách sạn.
Hết Chương 44.
Tần Tình Tình cùng Điền đại tẩu nói một tiếng, rồi dẫn theo hai đứa nhỏ và Viên Vinh Dịch vào trong trấn. Ân Triệu Lê nhận được tin tức hai người muốn tới, đã thu xếp chuẩn bị xong xuôi.
Vốn dĩ hắn còn đang rầu rĩ làm thế nào để tiếp xúc với Viên Vinh Dịch, giới thiệu cho hắn một sư phó dạy đọc sách. Nhưng Viên Vinh Dịch chính là một trạch nam, bình thường đều ở trong phòng đọc sách, cũng không ra cửa, nên căn bản không có cơ hội quen biết hắn. Bây giờ thì tốt rồi, ít nhất hắn cũng đã chịu ra cửa.
Chờ khi mấy người tới trong thị trấn, sớm đã có người dẫn họ đi an bài chỗ ở. Ân Triệu Lê tính toán an bài bọn họ tới một cái trạch viện, nhưng bị Tần Tình Tình cự tuyệt lựa chọn ở lại tửu lâu. Tuy rằng ở trong trạch viện sẽ an toàn hơn, nhưng Tần Tình Tình cũng không phải là người ham món lợi nhỏ. Loại người này, nếu như thiếu nợ tình, vậy vẫn là nên ít thiếu nợ mới tốt.
Huống hồ cũng đã chọn xong tửu lâu, chỉ cần thu xếp đơn giản là có thể dọn qua ở vài ngày. An bài xong chỗ ở cho người một nhà, Tần Tình Tình để Viên Vinh Dịch tùy ý đi dạo phố. Còn Tần Tình Tình sau khi thu xếp cho hai đứa nhỏ, liền đi tìm Lâm bộ đầu chuẩn bị đi xem tửu lâu.
Vị trí tửu lâu không tệ, nằm ở ngã tư đường, lượng người qua lại đặc biệt nhiều, không gian cũng rất lớn. Tửu lâu có ba tầng, phía sau còn có cái sân, không gian của sân cũng rất lớn, tới lúc đó có thể làm nơi để xe ngựa, còn còn thể xây thêm cái phòng bếp lớn và mấy căn phòng cho người làm ở lại chỗ này sinh hoạt. Đương nhiên, chỗ để người một nhà bọn họ ở cũng không thể thiếu.
Bố trí nơi này vốn dĩ không tệ, trong nhà lão bản tửu lâu bởi vì có việc gấp cần tiền mới bất đắc dĩ đem tửu lâu này bán. Bởi vì có chuyện khẩn cấp, nên đồ đạc trong tiệm đều để lại cho Tần Tình Tình. Còn bày tỏ, nếu là có thể, hy vọng Tần Tình Tình có thể nhận nhóm chưởng quỹ, tiểu nhị và đầu bếp, tránh cho bọn họ phải vất vả đi tìm việc.
Hiện tại Tần Tình Tình đang cần nhân thủ. Nếu những người này thích hợp, vậy thì nàng dùng một chút cũng không sao cả. Dù sao một lần nữa cũng phải tuyển người,như vậy trước xem những người này có hợp dùng hay không. Nói là làm, Tần Tình Tình rất nhanh mời những người này vào. Người tới cũng không nhiều lắm, tổng cộng chỉ có một đầu bếp, hai tiểu nhị và một chưởng quầy. Chuyện này Tần Tình Tình vốn cũng không có mong đợi nhiều, dù sao đến đây so với không đến vẫn tốt hơn.
Đầu bếp tên là Chu Đại, vốn dĩ chỉ là phó bếp ở đây, tính tình bởi vì thành thật nên bị các đầu bếp khác xa lánh. Nhưng hắn là người trọng tình, từ nhỏ đã ở bên trong tửu lâu làm học đồ, hiện tại không bỏ được rời đi chỗ này. Nên nghĩ ở đây chờ Đông gia mới, thử xem có thể tiếp tục ở đây làm việc. Tần Tình cũng không có hỏi nhiều, chỉ bảo hắn xào hai món ăn, trước xem tay nghề của hắn rồi lại nói.
Còn tiểu nhị, Tần Tình Tình không muốn lưu lại, nhìn ánh mắt cũng biết không phải là người an phận, cho nên Tần Tình Tình tùy ý lấy cớ đem hai người đuổi đi.
Đối với chưởng quầy, Tần Tình Tình trước xem sổ sách trước kia hắn lưu lại, rồi hướng Lâm bộ đầu hỏi thăm cách làm người của hắn. Sau quyết định lưu lại dùng, còn phân phó hắn đi dán một cái bố cáo, Tần Tình Tình muốn tuyển thêm tiểu nhị. Ngay lúc này, Chu Đại tay chân lanh lẹ đã xào xong hai món ăn. Tần Tình Tình cầm lấy đũa nếm nếm, mày nhíu nhíu, ngay sau đó buông xuống chiếc đũa.
Chu Đại vẫn luôn khẩn trương nhìn biểu tình của Tần Tình Tình. Hiện tại thấy nàng không hài lòng, nhịn không được hỏi: Đông gia, món ăn này không hợp khẩu vị của ngươi sao? .
Mùi vị đồ ăn của ngươi tạm thông qua được, nhưng gia vị cho không đúng. Ngươi nhìn khoai tây xem, xào có phần mềm quá, lửa để quá lớn rồi. Còn cá tím, dầu quá nhiều, ăn có chút ngấy .
Tần Tình Tình đem hai món ăn Chu Đại làm ra chê từ đầu tới cuối, không lưu tình chút nào. Chu Đại cũng cầm chiếc đũa nếm nếm, không thể không thừa nhận Tình Tình nói đúng. Nhưng hắn vẫn có chút không phục.
Đông gia, nói thì ai cũng biết nói, nhưng mở tửu lâu không phải chỉ cần biết nói là được, nếu không ngài cũng bộc lộ tài năng cho chúng ta xem? Để cho chúng ta được nhìn một chút .
Nghe thấy lời Chu Đại nói, Trần chưởng quỹ kéo kéo hắn, ý bảo hắn đừng nói bậy, miễn cho đắc tội Đông gia mới khiến cho công việc cũng không có. Cũng may Tần Tình Tình cũng không phải là người nhỏ mọn. Nàng biết nếu bản thân muốn trấn trụ thủ hạ của mình, thì bản thân phải bộc lộ ra một ít bản lĩnh của mình. Bởi vậy, Tần Tình cũng không có thoái thác, trực tiếp đi tới phòng bếp nấu ăn. Rất nhanh, nàng bưng tới một đĩa rau tới, nàng chọn một loại rau thường thấy nhất - rau cải trắng dầm dấm.
Lại nói, món rau cải trắng dầm dấm này, ai cũng đều biết làm, nhưng phải làm ra mùi vị chân chính mà mọi người thích, chuyện này rất khó. Món này của Tần Tình Tình, nhìn từ bên ngoài, mỗi miếng cái trắng đều rất đẹp, màu xanh biếc khiến người vừa nhìn đã muốn ăn. Cắn một miếng, vị giòn sảng quanh quẩn ở trong miệng, chua cay ngon miệng. Nếu như mùa đông ăn ngán thịt cá, vừa vặn lấy món này tới khai vị. Nói tóm lại, món ăn này làm vô cùng thành công.
Không mất nhiều thời gian, Trần chưởng quầy và Đại Chu đem một đĩa cái trắng ăn hết sạch sẽ. Chờ một miếng cái trắng cuối cùng vào miệng, bọn họ mới nhớ tới rốt cuộc đây là nơi nào. Hai người đối với tay nghề của Tần Tình Tình tâm phục khẩu phục. Sau đó, mọi người thảo luận vấn đề tửu lâu rốt cuộc nên mở thế nào. Chuyện này Tần Tình Tình đã nghĩ kỹ rồi, bởi vì nhân thủ nàng sử dụng hữu hạn, hiện tại muốn bồi dưỡng ra một người tài nghệ cao siêu mà nói quá chậm, nên nàng tính muốn mở tiệm lẩu.
Vào mùa đông, một đám người cùng vây lại một chỗ ăn lẩu quả là chuyện tuyệt vời. Huống chi tay nghề của Chu Đại muốn tăng tiến, cũng cần mất một chút thời gian mới làm ra món rau xào khiến Tần Tình Tình vừa lòng. Mà điểm quan trọng nhất của lẩu chính là nước lẩu. Trước tiên có thể học pha chế nước lẩu, dựa theo phương pháp xào chế là được.
Tần Tình Tình cũng không tính toán về sau tự mình tới xào chế gia vị, cho nên món lẩu này cũng cần phải mời người tới nấu. Hiện tại tuy Tần Tình Tình không phải rất tín nhiệm Chu Đại, nhưng chuyện tình gấp gáp, trước chỉ có thể giao cho hắn tới làm một ít. Đến lúc đó lại nhìn xem nhân phẩm của hắn thế nào rồi mới quyết định. Dù sao điều phối món lẩu yêu cầu cũng rất nhiều công đoạn, Tần Tình Tình chỉ cần ở công đoạn cuối cùng thêm vào gia vị của mình là được.
Nhưng việc cấp bách bây giờ chính là đem các dụng cụ nấu lẩu chuẩn bị tốt. Mà dụng cụ nấu lẩu cũng phải tìm người định chế đặt làm riêng. Còn có các loại gia vị, cũng cần mua một lượng lớn về. Nói là làm, lực hành động của Tần Tình Tình phi thường cường đại. Trước tiên, nàng bảo Trần chưởng quỹ tự mình đi chọn người. Còn nàng chạy tới tiệm thợ rèn một chuyến, tìm được Ngụy sư phó, đặt làm một đám dụng cụ nấu lẩu. Sau khi định ngày đưa hàng, lúc này mới chuẩn bị quay về khách sạn.
Hết Chương 44.
/61
|