Ở hậu trường, nhân viên công tác của tổ chương trình bắt đầu cho thí sinh dự thi đợi lên sân khấu theo trình tự.
Hề Thời đành phải cất điện thoại, như đang suy tư gì đó.
Cô học rap với Diệp Sâm được mấy ngày, nói thật thì cô vẫn cảm thấy mình học cũng không tệ lắm, hơn nữa Diệp Sâm cũng nói với cô là cô có thể, cho nên Hề Thời vẫn cảm thấy mình vẫn rất có hy vọng.
Nếu như không đụng phải tuyển thủ đứng đầu mà là thí sinh bình thường, cô cảm thấy với trình độ của mình thì nói không chừng cô còn có thể thắng một ván mà sẽ không phải giống như bây giờ, còn chưa bắt đầu mà tất cả mọi người đã tuyên bố sẽ dừng bước để đi dạo một vòng.
Nhân viên công tác cầm danh sách ở phía trước hô: “Thí sinh nhóm hai mươi ba ra sân, Hề Thời, Hỏa Diêm, tới nhận bảng số thứ tự.”
“Vâng.” Hề Thời giơ tay, cô đi đến nhận số thứ tự ra sân từ trong tay nhân viên công tác, sau đó cuối cùng cô cũng gặp được rapper underground Hỏa Diêm nghe nói vô cùng kiêu ngạo tính tình siêu kém, là người một lúc nữa sẽ battle với mình.
Vóc dáng anh ta rất cao, hơn nữa thoạt nhìn thân hình cực kỳ rắn chắc, làn da ngăm đen, trên tai đeo một cái bông tai màu đen, mũ lưỡi trai phối với kính râm, không nhìn thấy rõ mặt, chỉ nhìn thấy được trên cằm có râu quai nón.
Đây cũng là cáp nhân.
Hỏa Diêm mặc quần đùi, Hề Thời nhìn thấy cơ bắp căng phồng trên chân anh ta, cô giật mình, cảm thấy eo của mình có thể còn không to bằng bắp đùi của người ta.
Cảm giác áp bách của đối thủ giống như con gấu thật sự là quá mạnh, Hề Thời cuối cùng cũng hiểu vì sao lúc biết được cô rút được đối thủ là Hỏa Diêm thì mấy người kia đều đồng cảm với cô rồi.
“Chào…” Cô muốn chào hỏi thân thiện một chút, thế nhưng lúc nhìn thấy đối thủ trước mặt, yết hầu của cô giống như bị ai đó bóp lấy, nói không ra lời.
Sắp khóc đến nơi rồi.
Hỏa Diêm cũng đánh giá từ trên xuống dưới đối thủ sắp battle với mình ở vòng đầu tiên một phen, trông cũng khá xinh đẹp, mặc chiếc váy tiên nữ yếu đuối mong manh, nhìn thấy người, anh ta muốn dùng một bàn tay quăng cô sang bên cạnh để cô thi tuyển chọn nhóm nhạc nữ, đừng tới đây dính vào hip-hop bọn họ.
“Ừm, chào, chào anh.” Hề Thời chuẩn bị nửa ngày, cuối cùng lời chào hỏi mới nói ra khỏi miệng được.
Mặc dù đối phương đeo kính râm, nhưng khi hai người đối mặt với nhau, Hề Thời vẫn cảm thấy mình bị nhìn chằm chằm đến toàn thân run rẩy.
Hỏa Diêm đút hai tay vào túi, không chào hỏi với Hề Thời mà quay người gọi biên đạo ở phía trước một tiếng: “Đạo diễn.”
Biên đạo đang cảm thán vận may của cô bé này quả thật là tuyệt vời, khí chất hai người rõ ràng giống như bé thỏ trắng và gấu đen lớn, cùng với khí chất và hình thể khác biệt chắc chắn sẽ là một tiết mục lớn đáng xem, nghe thấy Hỏa Diêm gọi mình, anh ta liền đi qua: “Sao vậy?”
Hề Thời cũng không biết vì sao Hỏa Diêm đột nhiên lại gọi biên đạo, cô xoay người lại theo.
Hỏa Diêm cúi đầu liếc nhìn thí sinh nữ bình hoa một chút nữa sẽ battle với mình, sau đó nói với biên đạo: “Tôi muốn đổi đối thủ.”
Lời này vừa nói ra, ánh mắt của tất cả thí sinh còn có nhân viên công tác ở đây đều nhìn qua.
Biên đạo: “Đổi, đổi đối thủ?”
Hỏa Diêm: “Tôi không battle với người có thực lực không xứng với tôi, càng không battle với người giả vờ chơi hip-hop, chuyện này đối với tôi là một sự sỉ nhục.”
Lời này vừa nói ra, bầu không khí ở hậu trường dường như cũng yên tĩnh lại.
Có người hít vào khí lạnh, có người đang xem trò hay.
Tiếp theo đó Hề Thời cảm thấy ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung trên người cô.
Thực lực không tương xứng, giả vờ chơi hip-hop, là một sự sỉ nhục, Hỏa Diêm nói… cô sao?
Không biết vì sao, loại cảm giác bị tất cả mọi người chú ý này khiến Hề Thời như trở về tối hôm đó, sau khi bị từ hôn, cô đến buổi tiệc tối tìm Giang Hành Triệt, ánh mắt lạnh lùng của Giang Hành Triệt, cô quay người rời đi dưới ánh mắt giễu cợt của tất cả mọi người.
Sau khi nghe được yêu cầu của Hỏa Diêm, biên đạo cũng hơi sửng sốt một chút.
Sau đó biên đạo bắt đầu giải thích: “Chuyện này đương nhiên là không thể, đối thủ battle trong vòng đầu tiên của chúng ta đều là rút thăm để quyết định, nếu Hề Thời rút được cậu thì người battle với cô ấy chính là cậu, đây là quy tắc chương trình của chúng ta, nếu đã lựa chọn đến dự thi thì cũng xin cậu tôn trọng quy tắc của tổ chương trình chúng tôi.”
Hề Thời cúi đầu, nghe lời biên đạo nói.
Hỏa Diêm xùy một tiếng: “Quy tắc của các anh chính là để cho loại người này cũng có thể đến dự thi? Làm sao qua được vòng sơ tuyển?”
Lời này vừa nói ra, trong hậu trường càng thêm yên tĩnh.
Hề Thời cắn chặt môi dưới.
Sắc mặt của biên đạo đã trở nên khó coi.
Mặc dù bọn họ làm chương trình thích thí sinh có cá tính, nhưng đôi khi có cá tính quá thì cũng không phải là một chuyện tốt.
Nhất là loại người trước khi dự thi đã có một chút danh tiếng và fan hâm mộ này, từ lúc bắt đầu sơ tuyển đã bày ra dáng vẻ chảnh chọe lên tận trời, giống như là cảm thấy mình đã là thí sinh quán quân.
Hề Thời âm thầm nắm chặt nắm đấm, sau đó cô lấy dũng khí, ngẩng đầu nói với Hỏa Diêm: “Tôi sẽ cố gắng.”
Nhưng mà Hỏa Diêm không để ý tới cô.
Biên đạo trấn an Hề Thời, sau đó ra hiệu cho Hỏa Diêm rằng ở đây quá nhiều người, ra ngoài nói chuyện riêng một chút.
Hỏa Diêm đi cùng với biên đạo.
Mười mấy phút sau, Hỏa Diêm quay lại, sau đó anh ta cầm lấy bảng số thứ tự ghép đôi với Hề Thời, tỏ vẻ đồng ý battle với Hề Thời.
Toàn bộ quá trình cũng không nhìn Hề Thời lấy một cái.
Cô gái khuyên mũi lại tìm đến Hề Thời, lắc đầu vỗ vỗ vai cô: “Thua thì cũng thôi, còn phải chịu đựng cơn tức này, quá thảm rồi đó người chị em.”
Hề Thời: “Cảm ơn.”
Một trăm thí sinh đã hoàn thành ghép cặp, tất cả mọi người trở lại vị trí thí sinh, bốn huấn luyện viên cũng đã vào chỗ, có ba vị giám khảo đều là ca sĩ nổi danh trong giới hip-hop, còn có một người đảm đương vị trí rap trong nhóm nhạc thần tượng.
Vòng battle đầu tiên của chính thức bắt đầu.
Hề Thời ngồi tại chỗ, cô cẩn thận lắng nghe phần thi của các cặp thí sinh khác.
Không khí ở hiện trường dần dần nóng lên.
Hề Thời nghe một chút, dần dần cô bắt đầu phát hiện ra sự khác biệt.
Bài hát mọi người chọn trên cơ bản đều là ca khúc rap có tiết tấu nhanh, tốc độ hát nhanh thì thôi, hơn nữa tiết tấu còn cực mạnh, đọc chữ không rõ cũng không sao, quan trọng là gieo vần và khí thế, ngay cả tư thế cầm micro cũng không giống như trong hội diễn văn nghệ.
Ngay từ đầu cô đã bị cách ăn mặc cá tính của đám thí sinh kỳ lạ này làm cho giật nảy mình, song sau khi bọn họ lên sân khấu cô mới phát hiện ra, biểu diễn rap lắm lời cùng với cách ăn mặc cá tính mới là sự phối hợp tuyệt vời. Tất cả mọi người đều cực kỳ ngầu.
Ngay cả cô gái khuyên mũi vừa rồi an ủi cô, sau khi lên sân khấu cô ấy cũng biến hóa nhanh chóng, một bên giẫm lên tiết tấu rock, một bên chỉ vào mũi camera, hùng hổ hô: “Bà đây xinh đẹp”, tốc độ nói cực nhanh, không thấy cô ấy thở dốc tí nào, cuối cùng lúc kết thúc còn có một cái quỳ trượt, khí chất ép thẳng tới 2m8, tất cả các huấn luyện viên đều thông qua, cô ấy thuận lợi bước tiếp vào vòng trong.
Hề Thời nhìn bộ váy trên người mình một chút, nghĩ đến ca khúc mình chọn, đột nhiên cô nghi ngờ trình độ rap của mình.
Không phải Diệp Sâm nói cô rap cũng được sao, vì sao rap của những thí sinh khác và rap của cô hình như không giống nhau lắm?
Các cặp tuyển thủ lần lượt đi lên, có người bị loại có người ở lại, bầu không khí căng thẳng.
Các thí sinh dự thi đều không phải là em gái đáng yêu ngoan ngoãn trong cuộc tuyển chọn nhóm nhạc nữ, lúc có người cảm thấy huấn luyện viên không có lý không công bằng chính trực thì không ít người trực tiếp hướng về phía ống kính bày tỏ sự bất mãn.
Người đi lên càng ngày càng nhiều, trong lòng Hề Thời càng ngày càng không nắm chắc.
Diệp Sâm nói cô rap cũng được, nhưng bây giờ nghe người khác rap xong, rap của cô thật sự tốt… sao?
Cô len lén liếc nhìn Hỏa Diêm chút nữa sẽ lên battle với cô đang ngồi ở một bên khác.
Cô nhìn phần rap của người khác, lại nghĩ tới rap mà mình luyện tập được mấy ngày.
Cô ngồi dưới sân khấu có khi cũng sẽ bị khí thế không ai nhường ai của thí sinh trong lúc battle hù dọa, nếu như cô lên sân khấu, đứng trước mặt cô là Hỏa Diêm đùi còn thô hơn eo cô…
Loại cảm giác muốn chạy trốn kia lại tới một lần nữa.
Hề Thời càng nghĩ càng hoảng, đúng lúc này, đột nhiên cô nghe thấy giọng nói của MC trên sân khấu: “Mời cặp thí sinh tiếp theo, Hề Thời, Hỏa Diêm chuẩn bị.”
Hai người này vừa rồi ghép cặp trong hậu trường đã xảy ra sự cố, lúc này nghe thấy MC gọi tên của hai người, không ít thí sinh dưới sân khấu bắt đầu ồn ào, giống như là vỗ tay, gào to.
Hề Thời cảm thấy chân mình hơi mềm đi.
Nhân viên công tác đang ra hiệu cho cô nhanh chóng bước tới.
Hề Thời nuốt nước miếng một cái rồi đứng dậy.
“Cố lên!” Cô nghe thấy sau lưng có thí sinh đang hô với cô.
Hề Thời và Hỏa Diêm cùng nhau đi lên sân khấu, hai người tách ra đứng ở hai bên trái phải của sân khấu, nhận lấy micro từ trong tay nhân viên công tác.
Hỏa Diêm vẫn không tháo kính râm xuống, cũng không để ý tới Hề Thời, tự mình điều chỉnh tai nghe.
Hề Thời đứng trên sân khấu nhìn xuống dưới sân khấu, đột nhiên cô cảm thấy trước mắt có chút choáng váng.
Cô không phải là cô gái được nâng như trứng hứng như hoa từ nhỏ, ở trường học thì hào quang rực rỡ khắp mọi nơi, cuộc thi đọc diễn cảm mà cô từng tham gia cũng đều là mười mấy bạn học của lớp đọc diễn cảm cùng nhau đọc, mà không phải giống như bây giờ, cô một thân một mình đứng trên sân khấu, cầm trong tay micro chỉ thuộc về cô.
Sau khi bị Giang Hành Triệt từ hôn, bác gái chỉ vào mũi cô nói Giang Hành Triệt đương nhiên là ghét mày, người Giang Hành Triệt muốn là người phụ nữ ưu tú kiêu ngạo có thể đứng cùng một chỗ với anh, tiếp nhận tất cả sự sùng bái và lấy lòng chứ không phải giống như cô, vĩnh viễn sẽ chỉ ngồi dưới sân khấu vỗ tay cho người khác.
Hề Thời nhắm mắt lại.
MC nhìn thẻ cầm tay đọc ra một chuỗi quảng cáo từ công ty tiêu đề, sau khi đếm ngược ba hai một, ánh đèn hội tụ trên hai người đứng giữa sân khấu, nhạc đệm vang lên.
Sân khấu biểu diễn đầu tiên của mỗi người chỉ có sáu mươi giây, một người biểu diễn xong lại đến lượt một người khác, ban giám khảo lựa chọn người mạnh hơn trong hai người để bước tiếp vào vòng trong, những người còn lại thì bị loại.
Người bắt đầu đầu tiên chính là Hề Thời.
Hề Thời nghe thấy nhạc đệm thì một lần nữa mở mắt ra, trước tiên cô nhìn bốn huấn luyện viên ở đối diện một chút, sau đó lại nhìn chín mươi tám thí sinh dự thi còn lại dưới sân khấu, cô tự cổ vũ cho mình, sau đó nâng microphone lên, vào theo tiết tấu nhạc đệm.
“Yo, ngày đầu tiên sau khi thất tình tôi đi xem phim, bầu trời lại đột nhiên đổ mưa ào ào, không biết giờ phút này người đang ở nơi nào, chỉ muốn xóa bỏ người khỏi trái tim, xóa bỏ xóa bỏ, yo…”
Hề Thời nhớ rõ vừa rồi có rất nhiều thí sinh đều bỏ thêm vào rất nhiều dấu hiệu tay và động tác tay chân, thế là cô cũng giơ ngón trỏ và ngón út lên, làm ra một cái dấu tay Rock n’ Roll.
Chỉ là người ta đều nghiêng về phía trước hơn cô, thế là nhìn thoáng qua, động tác tay của cô giống như Quan Âm hiền lành một tay cầm Tịnh Bình, một tay làm dấu OK bên trong miếu đường.
Huấn luyện viên và tất cả các thí sinh dự thi ở đây, thậm chí cả nhân viên công tác trong phòng thu âm, sau khi nghe thấy đoạn rap dào dạt tình cảm, rõ ràng từng chữ thì dường như cũng ngây ngẩn cả người.
Hề Thời tự mình đắm chìm trong màn biểu diễn, mãi đến khi sáu mươi giây kết thúc cô mới thoát ra từ trong vũ trụ nhỏ, quan sát vẻ mặt của mọi người một chút.
Cũng không quá khác so với Diệp Sâm khi lần đầu tiên nghe cô rap, đều là há hốc miệng.
Bất kể như thế nào, cô cũng đã thành công hoàn thành xong phần biểu diễn này rồi. Hề Thời tự an ủi chính mình.
Sau khi sáu mươi giây của Hề Thời kết thúc, nhạc đệm của Hỏa Diêm vang lên ngay sau đó.
Khúc nhạc dạo đinh tai nhức óc khiến Hề Thời ở trên sân khấu giật mình một cái.
Câu đầu tiên của Hỏa Diêm chính là một tiếng gào thét vô cùng khí thế: “I wanna rock!!!”
Cả người Hề Thời đều có vẻ nhỏ yếu bất lực.
Dường như vì sức mạnh đột ngột, sáu mươi giây của Hỏa Diêm tiết tấu cực mạnh, hình thể giống gấu tự nhiên mang đến cho người ta khí chất áp bách, lay động thân thể, ngôn ngữ tay chân cực kỳ phong phú, gieo vần bằng một hai rồi ba ký tự, tốc độ nói nhanh đến mức Hề Thời cảm thấy đầu óc mình đều theo không kịp rồi.
Cuối cùng dường như nói quá high, Hỏa Diêm vượt qua ranh giới của hai người, chỉ vào mũi Hề Thời giống như khiêu khích, hát lên từ “loser” trong lời bài hát.
Đương nhiên là Hề Thời biết “loser” có nghĩa là gì, cô theo bản năng mà lui về sau, sau đó dốc sức nói với bản thân nhịn xuống, không thể chạy không thể khóc.
Cô không phải là loser, cho dù tất cả mọi người cười cô bị từ hôn, mỉa mai cô là gà rừng, tu hú chiếm tổ chim khách nhưng cô biết mình không phải là loser.
Ống kính của thợ quay phim bắt được hình ảnh học viên và huấn luyện viên ở đây cau mày.
Sáu mươi giây của Hỏa Diêm kết thúc.
Hai người một lần nữa chia ra hai bên sân khấu, khóe môi của Hỏa Diêm đã treo lên nụ cười thuộc về người thắng.
Theo thường lệ, huấn luyện viên sẽ nhận xét trước, sau đó công bố kết quả.
Hề Thời hít một hơi, điều chỉnh lại cảm xúc xong, cô căng thẳng nắm chặt microphone.
Huấn luyện viên nhận xét về Hỏa Diêm trước.
Người nhận xét anh ta chính ta Hàn Tập Phong đảm đương vị trí rap trong nhóm nhạc nam Đạ Nhiệt, ngoại hình của Hàn Tập Phong ưu tú, fans hâm mộ đông đảo, là người nổi tiếng nhất trong bốn huấn luyện viên.
“Tôi cảm thấy tổng thể thì OK, khá tốt, nhưng tôi cảm thấy tiết tấu vẫn hơi loạn, đoạn ở giữa nhịp phách hơi nhanh, cho nên vẫn cần luyện tập thêm một chút.”
Hỏa Diêm nghe thấy “tiết tấu loạn nhịp phách nhanh”, lại nghe thấy Hàn Tập Phong bảo anh ta luyện tập nhiều hơn, đột nhiên cau mày không vui.
Hàn Tập Phong vốn đã kết thúc lời nhận xét của mình và giao cho huấn luyện viên tiếp theo, Hỏa Diêm lại đột nhiên nâng microphone lên: “Chào anh, tôi muốn nói một chút, tôi không hề cảm thấy tiết tấu của tôi có vấn đề.”
Hàn Tập Phong nghe xong thì sửng sốt: “Hả?”
Hỏa Diêm: “Tôi không hề cảm thấy tiết tấu của tôi có vấn đề.”
Thí sinh dự thi đang ngồi ở đây tuy rằng đa số rất cá tính nhưng đây cũng là người đầu tiên trực tiếp tranh cãi với huấn luyện viên, bầu không khí trên sân bắt đầu trở nên vi diệu.
Hàn Tập Phong cũng kịp phản ứng lại, anh ấy đổi tư thế ngồi: “Thế nên anh đang chất vấn lời nhận xét của tôi sao?”
Hỏa Diêm: “Tôi cảm thấy ở sân khấu này, chỉ có người chuyên nghiệp, năng lực vững vàng thì lời của họ nói mới có thể khiến cho người ta phục.”
Hề Thời nhìn thấy biên đạo dưới sân khấu đã kinh ngạc đến mức miệng còn há lớn hơn so với vừa rồi lúc nghe cô rap.
Ở hàng ghế thí sinh bắt đầu xì xào bàn tán.
Trong bốn huấn luyện viên, Hàn Tập Phong trẻ tuổi nhất, lại bước đi trên con đường lưu lượng, khó tránh khỏi sẽ cho người ta cảm thấy anh ấy có thể ngồi ở ghế huấn luyện viên không phải bởi vì năng lực của anh ấy mà là vì danh tiếng.
Đây là chuyện rất thực tế, nhưng Hỏa Diêm rõ ràng là không phục, trong lời nói đều là Hàn Tập Phong không xứng để nhận xét anh ta, càng không xứng để nói tiết tấu của anh ta có vấn đề.
Nghe nói Hỏa Diêm xem thường nhất là nam idol hát hò nhảy nhót, ở trong nhóm rap được hai câu đã tự xưng là rapper.
Hàn Tập Phong hít một hơi rồi quay về phía Hỏa Diêm ở đối diện: “Nếu đã lựa chọn đứng trên sân khấu này, tham gia cuộc thi này, vậy thì xin anh hãy khiêm tốn tiếp nhận ý kiến, tôn trọng lẫn nhau, cũng như một rapper đủ tư cách thì sẽ tôn trọng mỗi một đối thủ của họ.”
Ánh mắt của Hàn Tập Phong chuyển hướng sang Hề Thời, rõ ràng là đang chỉ hành vi Hỏa Diêm vượt qua ranh giới của hai người, chỉ vào Hề Thời hát “loser”.
Mà câu “rapper đủ tư cách” này của Hàn Tập Phong rõ ràng đã châm nổ Hỏa Diêm rồi.
“Anh nói tôi sao?” Anh ta vừa nói vừa ra vẻ xông về phía chỗ huấn luyện viên để hỏi thăm rõ ràng.
Mấy nhân viên công tác mặc áo thun đen tay mắt lanh lẹ nhảy lên sân khấu, giữ chặt Hỏa Diêm.
Trên sân lập tức hỗn loạn.
Tiếng than thở của thí sinh bên dưới nổi lên bốn phía.
Hỏa Diêm có chút danh tiếng trong giới hip-hop có liên quan rất lớn tới tính cách của anh ta, nhưng mặc kệ lời nhận xét của Hàn Tập Phong đúng hay sai thì hành vi ghét bỏ không muốn battle với con gái vừa rồi ở hậu trường và cả lên sân khấu lại chỉ vào mũi con gái người ta hát “loser”, thật sự là không đủ phẩm chất.
Hỏa Diêm trực tiếp quăng mũ lưỡi trai trên đầu bước xuống sân khấu.
Hề Thời mờ mịt đứng trên sân khấu, không biết mình nên làm gì.
Chỉ chốc lát sau, biên đạo chạy đến bên cạnh MC thì thầm vài câu, sau đó MC liền nâng microphone lên, tuyên bố Hỏa Diêm bỏ thi.
Dưới sân khấu là reo hò dữ dội.
Hề Thời nhìn về hướng mà Hỏa Diêm vừa rời đi.
Bỏ, bỏ thi rồi?
MC: “Cho nên lượt này của chúng ta thí sinh bước tiếp vào vòng trong là --- Hề! Thời!”
“Yo yo yo! Hề Thời! Hề Thời! Hề Thời!” Dưới sân khấu có không ít thí sinh la lên tên của Hề Thời, vỗ tay chúc mừng cô bước tiếp vào vòng trong.
Bên ngoài có không ít người vừa nhắc tới rap hip-hop thì luôn gắn liền bọn họ với không học vấn, không nghề nghiệp, nóng nảy dễ giận, một phần nguyên nhân rất lớn cho sự hình thành của loại ấn tượng rập khuôn này đều bởi vì có loại người như Hỏa Diêm. Nhưng thật ra hip-hop chỉ là một loại văn hóa, người yêu thích nó tập hợp lại với nhau, cũng không có gì khác biệt với những văn hóa khác.
Rap giống đọc diễn cảm không quan trọng, tiểu khả ái lễ phép ở lại, đối thủ không có phẩm chất rời đi, loại cảm giác này rất thoải mái.
Mãi đến khi xuống sân khấu Hề Thời vẫn còn ngơ ngác, đến lúc nhân viên công tác cho cô một tấm thẻ bước tiếp vào vòng trong, nói dựa vào tấm thẻ này thì có thể chính thức bước vào ký túc xá rapper.
Hề Thời cầm thẻ, lúc này mới kịp phản ứng lại, cô trở nên hưng phấn.
Hưng phấn đến mức thậm chí muốn khóc.
Đây đúng là chuyện vui vẻ nhất trong mấy ngày nay của cô.
Cô không kịp chờ đợi mà muốn chia sẻ sự vui sướng với Diệp Sâm, mặc dù cô bước tiếp vào vòng trong là bởi vì đối thủ bỏ thi, nhưng cô vẫn bước tiếp vào vòng trong rồi, cô không có đi dạo một vòng!
Hề Thời tìm nhân viên công tác muốn lấy điện thoại của mình, vừa cầm lên tay thì một cuộc điện thoại gọi tới.
Chắc chắn là Diệp Sâm gọi, hiện tại ngoại trừ Diệp Sâm thì còn có ai gọi điện cho cô chứ.
Hề Thời cũng không nhìn thông tin cuộc gọi tới, cô trực tiếp bắt máy, kích động đến mức lúc nói chuyện cũng đã mang theo sự nghẹn ngào: “Tôi được bước tiếp vào vòng trong rồi, tôi không có đi dạo một vòng đâu.”
/35
|