Không Thịt Không Vui

Chương 57.2

/145


Chương 57.2:
Editor: Lieulieu2015

Hà Truân ngồi trên ghế, tiếp tục đong đưa, tần số không có gì thay đổi, mặc dù cả người đang lắc lư, nhưng cái đầu húi cua của anh ta thì lại không có điều kiện mà đong đưa.

Tôi vẫn giữ nguyên vẻ mặt và ánh mắt tươi cười, con ngươi cũng dõi theo cơ thể của anh ta mà lắc lắc, chỉ sợ không cẩn thận để lộ ra mấy chữ to đùng trên trán: “Tôi muốn ăn trộm con dấu của anh.”

Gió hiu hiu thổi, lá cây xôn xao bên ngoài ban công, tất cả đang tô điểm cho gian phòng chúng tôi đang ở.

Hà Truân vẫn tiếp tục đong đưa, ánh mắt thâm thúy, giống như những lá cây đung đưa thấp thoáng dưới ánh trăng ở ngoài cửa.

Trong lúc, tôi bắt đầu nghi ngờ rằng mình đã viết rõ những chữ kia ở trên trán thì đôi chân dài thẳng tắp từ trên ghế đặt xuống đất làm cái ghế đang đong đưa dừng lại.

“Tốt.” Hà Truân đồng ý, nhưng không để tôi được vui mừng lâu anh ta lại bổ sung thêm: “Chúng ta cùng nhau tắm.”

Tôi xác định là trên trán mình chắc chắn có viết chữ.

Có điều đó là hai chữ - - “Bi kịch.”

Hà Truân đúng là động vật hoang dã, ngại thùng gỗ trong phòng nhỏ, không chứa nổi hai người nên kéo tôi tới nhà gỗ phía sau cách đó một dặm.

Không thể không thốt lên rằng, phong cảnh nơi đây quả thật rất đẹp.

Một thác nước nhỏ cao ba thước uốn cong, chảy xuống một hồ nước sâu, tĩnh lặng, phản chiếu ánh trăng bàng bạc, xung quanh cỏ cây sum suê, những bông hoa ẩn mình sau những tán cây um tùm, đẹp tuyệt trần, cảnh đẹp làm cho người ta nổi da gà. 

Một con mắt của tôi mải mê ngắm cảnh đẹp tự nhiên, con mắt còn lại chìm đắm trong cảnh đẹp khác - - Hà Truân đang tự cởi quẩn áo của anh ta.

Tư thế cởi quần áo của anh ta cũng thật hoang dại, hai tay giơ lên, kéo tuột áo qua đầu.

Trong nháy mắt, cơ thể cường tráng màu đồng cổ từng tấc từng tấc một lộ ra ngoài không khí.

Da thịt săn chắc, cơ bắp cuồn cuộn, thân hình tam giác ngược, đàn ông 100% .

Trên phương diện thể lực, người đàn ông này tuyệt đối được gọi là báu vật.

“Báu vật” sau khi tự cởi áo xong, duỗi cánh tay dài ra, tạo thành đường cong đẹp đẽ như con cá mạnh mẽ phi vào trong nước.

Mặt đầm bị phá vỡ yên tĩnh, tạo thành những vòng tròn liên tiếp nhau lan rộng ra xa, bóng trăng bị đánh vỡ thành những đốm sáng màu bạc.

Những đốm sáng này tiếp tục phiêu đãng trên mặt nước,  từ từ hội tụ lại thành mặt trăng.

Thời gian đã qua rất lâu mà “báu vật” nhảy xuống nước vẫn không có chút tung tích gì.

Tôi nghi ngờ lúc anh ta nhảy xuống không may đầu đạp vào tảng đá, ngất xỉu.

Mặc dù, lần trước hai chúng tôi đã khắc sâu tình cảm thân thể ở trong rừng nhưng là mâu thuẫn giai cấp giữa chúng tôi vẫn không thể điều hoà được. Vì vậy, tôi nghĩ một cách vô lương tâm rằng: đừng nói là Hà Truân bị ngất, cho dù bị chết đuối cũng không liên quan tới tôi.

Có điều, con dấu đó vẫn ở trong túi quần của anh ta, nếu anh ta chết thật, thì tôi lại phải nhảy xuống vớt xác chết trôi hay sao?

Cảm giác có gì đó không thích hợp, suy tính đến hậu quả nghiêm trọng có thể xảy ra, vội vàng quỳ gối bên cạnh bờ hồ, lo lắng nhìn vào trong hồ nước sâu, cất cao giọng gọi: “Hà Truân, anh không sao đấy chứ?”

Không có ai đáp lại, hồ nước giống như mặt băng yên tĩnh.

Tôi càng sốt ruột, gọi to hơn chút nữa: “Hoa tàn, hoa tàn, tôi là kẻ độc ác, nghe được xin trả lời, nghe được xin trả lời!!!”

Vẫn yên lặng như cũ.

Thôi xong, lần này tôi phải vớt xác chết trôi lên thật rồi!

Trong lòng sợ hãi, đang chuẩn bị gọi lần cuối cùng, ai ngờ vừa mở to miệng, một bàn tay sắt vạch nước ra, lôi tôi xuống hồ.

“Hoa đào đàm thủy sâu ngàn thước” - - Vận đào hoa trong hồ nước sâu không thấy đáy - - Câu nói này quả nhiên không sai.

Đúng là lý luận của Lý Bạch có gian tình vô cùng đẹp đẽ và rực rỡ.

Hết chương 57.


/145

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status