Dưới sự vây quanh của lượng bảo tiêu đông đảo, Cecil một thân tây trang phẳng phiu vẫn cứ phi thường bắt mắt.
Nếu như Tổ Vũ nhìn thấy hắn nhất định sẽ vô cùng giật mình, bởi vì so sánh với những người khác, vị hoàng tộc Griffin này quả thực không có lấy một đặc điểm bên ngoài nào của dị tộc, trái lại, một đầu tóc đen mắt đen cùng khuôn mặt người địa cầu phương Đông quả thực rất giống hậu duệ người Trung Hoa.
Hắn thoạt nhìn văn nhã lịch sự, thân hình cũng không cường tráng, nhưng khí thế trên người hắn lại áp đảo tất cả mọi người có mặt ở đó.
Kervin thượng giáo là chiến sĩ cấp S, thế nhưng dưới uy áp của đối phương, hắn lại thấy chân mình như nhũn ra.
Không hổ là nhân vật cấp SS mà toàn bộ trên dưới Liên bang chỉ có số lượng đếm trên đầu ngón tay, chỉ tiếc một người xuất sắc lại cường đại như vậy lại không gia nhập quân bộ.
Phát hiện tư duy của mình có xu hướng lạc trôi đi đâu mất, Kervin thượng giáo vội vàng thu hồi suy nghĩ, chống đỡ uy áp cường đại mà gian nan tiến lên tiếp đón.
Hắn biết, đối phương cố ý không che giấu uy áp của mình chính là vì nhằm vào bọn họ.
Bọn họ đánh mất con non trân quý, chỉ là uy hiếp ở trình độ này quả thực không đáng nhắc tới.
"Hoan nghênh ngài đã đến, Melved tiên sinh."
Nam tử tóc đen vẫn trưng một khuôn mặt lạnh, ngữ khí cũng không có nửa điểm độ ấm:"Ít nói lời vô nghĩa, trực tiếp đưa ta đến địa cầu đi."
Đối với sự trực tiếp không chút khách khí của hắn, Kervin thượng giáo tỏ vẻ bản thân một chút cũng không ngoài ý muốn:" Đúng vậy, tất cả đều đã chuẩn bị tốt, tùy thời có thể khởi hành."
Kervin thượng giáo chuẩn bị cho Cecil Melved đương nhiên không phải phi hành khí loại nhỏ như của đám người Ulrich mà là phi thuyền loại nhỏ, từ tốc độ đến trang thiết bị đều đầy đủ hơn, có thể chở càng nhiều người.
Phi thuyền rời đi cảng vũ trụ bay vào tầng khí quyển, hội hợp cùng đám người Ulrich.
Thẳng đến khi thấy được Cecil Melved, Ulrich cùng A Lai mới phát hiện người tới lại là người mà ngay từ đầu bọn họ cho rằng là không có khả năng tới nhất.
Cecil cũng không phải phụ thân của tiểu Griffin mà là biểu thúc của nó.
Tiểu Griffin là hài tử của biểu huynh của Cecil, nhưng trước đây không lâu biểu huynh cùng biểu tẩu của hắn tại một hồi sự cố phi thuyền đã ra đi ngoài ý muốn, Cecil là người thân mang huyết thống gần nhất, tự nhiên phải tiếp nhận quyền giám hộ của tiểu Griffin khi đó còn là một quả trứng.
Khi đó tiểu Griffin vẫn còn là một quả trứng đã được xác địnhnlà không có cách nào để ấp nở một cách tự nhiên, liền tính là có người trợ giúp thì xác suất nở ra cũng rất thấp, cuối cùng cha mẹ nó cùng hợp tác với hai đôi cha mẹ cùng chung hoàn cảnh, giao trứng cho Khoa Khảo Đội, nhờ bọn họ đưa trứng đến địa cầu tìm cơ hội ấp nở.
Đây cơ hồ là biện pháp cuối cùng họ có thể nghĩ đến.
Kết quả sau khi Khoa Khảo Đội mang theo ba quả trứng đến địa cầu, dưới sự nỗ lực trên mọi phương diện, ba quả trứng gần như được xác định là trứng chết lại khôi phục sinh cơ, có dấu hiệu nở ra.
Hai vợ chồng kinh hỉ vạn phần lập tức giũ bỏ toàn bộ công tác, mang theo đơn phê chuẩn đi nhờ phi thuyền tiến đến địa cầu, ý đồ tự mình chào đón đứa con của bọn họ.
Điều này làm cho hai đôi vợ chồng khác hâm mộ không dứt, thế nhưng thân phận địa vị của bọn họ đều không bằng tộc Griffin, muốn xin phép đi đến địa cầu so với hai người kia càng thêm tốn thời gian.
Kết quả là cặp vợ chồng đang ngóng trông hài tử lại gặp phải gió lốc vũ trụ khi đang đi trên đường, ngay cả nhìn tiểu Griffin một cái cũng không thể liền rời đi nhân thế.
Hiện giờ số lượng thành viên của Griffin nhất tộc vô cùng điêu tàn, tổng số lượng không vượt quá mười vạn, số con non được sinh ra mỗi năm có thể đếm trên đầu ngón tay, vậy cho nên mỗi một quả trứng Griffin đối với bọn họ đều vô cùng trân quý.
Sau khi hai vợ chồng song song gặp nạn, việc sở hữu quyền giám hộ của tiểu Griffin liền trở thành vấn đề nan giải. Trưởng bối của hai vợ chồng đều đã qua đời, huyết thống gần nhất với bọn họ lại là biểu đệ Cecil ngày thường không hay lui tới, vì thế dựa theo trình tự ưu tiên thu dưỡng, sau khi Cecil đồng ý hắn liền trở thành người giám hộ của tiểu Griffin.
Kết quả quyền giám hộ mới tới tay không lâu, tiểu Griffin liền theo rương ấp trứng mất tích.
Đối với đứa con nhà biểu huynh mà mình chưa từng gặp qua, Cecil cũng không có để bụng bao nhiêu. Nhưng nếu hắn đã tiếp nhận quả trứng này, hắn nhất định sẽ chăm sóc nó thật tốt.
Sau khi biết đám người Kervin thượng giáo tìm kiếm trên địa cầu suốt nửa tháng trời vẫn không có kết quả, hắn liền tự mình đến tìm.
Griffin nhất tộc có năng lực cảm ứng lẫn nhau, mà Cecil lại là Griffin hoàng tộc, loại năng lực này lại được thể hiện càng thêm mạnh mẽ. Nếu ngay cả hắn cũng không tìm ra con non thì người khác lại càng không thể tìm ra.
Suy xét đến nhân tố này, tuy rằng rất nhiều ý kiến cho rằng hắn không nên rời khỏi Chủ tinh, hắn vẫn rời đi.
Dưới sự dẫn dắt của đám người Ulrich, phi thuyền ngừng trên một khoảng rừng hòe gai, đúng là địa phương trước đó Tổ Vũ dẫn đám con non đi săn.
Ulrich giải thích:" Phản ứng sinh vật lần cuối đã biến mất ở chỗ này, cho đến hiện tại không quá hai giờ đồng hồ. Trong khoảng thời gian này, thiết bị truy tìm không có thêm bất kỳ phản ứng nào, rất có thể đối phương đang ở gần đây."
Đuổi theo phía sau Tổ Vũ hơn nửa tháng, bọn họ cũng không phải không thu được cái gì, ít nhất Ulrich đã thu được quy luật hoạt động của đối phương - nếu thiết bị truy tìm có phản ứng tức là đối phương đang di chuyển, nếu không phản ứng, này chính là đối phương đang trốn ở một chỗ nào đó."
Trước đó, bọn họ đã từng dựa vào quy luật này ý đồ chặn mục tiêu. Nhưng không biết đối phương làm cách nào, chỉ cần bọn họ đến gần, mục tiêu sẽ từ trên màn hình thiết bị truy tìm biến mất.
Mà năng lực che giấu của đối phương vô cùng cường đại, chẳng sợ bọn họ vẫn luôn biết đối phương đang ở xung quanh, nhưng cho dù họ có tìm kiếm như thế nào cũng đều không tìm thấy.
Sau đó chờ nhân viên phụ trách tìm kiếm vừa rời khỏi, điểm sáng đại biểu cho mục tiêu sẽ lại một lần nữa xuất hiện trên màn hình.
Loại tình huống như cố tình chơi người khác như vậy thật khiến người giận sôi.
Trong lúc hắn nói chuyện, Cecil sớm đã thay một thân tây trang thành trang phục phòng hộ bó sát người cũng đã làm xong công tác chuẩn bị hạ phi thuyền.
Hắn có thể cảm nhận được gần đây quả thực có Griffin tồn tại, hơn nữa khoảng cách cũng không xa.
Nhưng kì lạ chính là, cảm giác của hắn cho biết nơi đó không chỉ có một con Griffin.
Trên địa cầu tại sao lại có hơi thở của Griffin khác? Vì để cho lực cảm ứng của mình không bị Griffin khác ảnh hưởng, hắn không mang theo một tộc nhân Griffin nào khác, đáng lẽ ra ngoài hắn cùng tiểu Griffin được hắn thu dưỡng, nơi này không nên xuất hiện sự tồn tại của Griffin khác.
Mày nhăn chặt thể hiện rõ sự hoang mang của hắn, phát hiện này khiến khuôn mặt vốn lạnh như băng của Cecil lại một lần nữa phủ thêm một tầng u ám.
Nhưng hắn cái gì cũng không nói, đợi phi thuyền ngừng lại liền từ trên phi thuyền nhảy xuống, hướng về phía cảm ứng chỉ dẫn mà đi.
Đám bảo tiêu phía sau hắn thấy vậy, nào dám để lão bản ra ngoài một mình, vội vàng bám theo hắn.
Nhìn Cecil không chút do dự đi thẳng về phía trước giống như có mục tiêu định sẵn, mọi người xung quanh liền lập tức hiểu ra:" Đây hẳn là có phát hiện đi?"
"Còn thất thần cái gì, nhanh đuổi kịp."
Mà bên kia, Tổ Vũ không hề hay biết bản thân đã bại lộ, vẫn đang nằm ườn bên ngoài sơn động đang ở tạm, phơi mình đưới ánh mặt trời ấm áp, nhìn ba cái con non lăn qua lộn lại con thỏ hoang kia.
Con thỏ bình thường lá gan đều rất nhỏ, bị chúng nó lăn lộn như vậy hẳn là đã sớm treo (* treo máy= ngủm), thế nhưng con này lại thực ngoan cường, tuy bộ dáng vẫn luôn là nửa sống nửa chết nhưng theo như Tổ Vũ quan sát, nó hẳn là có thể sống thêm mấy ngày nữa.
Hơn nữa con thỏ hoang kia vẫn luôn không từ bỏ hi vọng chạy trốn, có cơ hội liền hướng ra bên ngoài chạy. Điều này khiến Tổ Vũ không thể không kiếm cái dây thừng bó nó lại cửa động, miễn trường hợp không chú ý một cái liền để nó chạy.
Này không chỉ là đồ chơi của đám con non, nó còn là đồ ăn a.
Ba cái con non chạy tới mời Tổ Vũ cùng nhau chơi, nhưng Tổ Vũ đã bị ánh mặt trời phơi đến lười biếng, căn bản không nghĩ động, chỉ dỗ các con non tự mình chơi, đừng quấy rầy hắn phơi nắng.
Sau đó Tổ Vũ dưới ánh mặt trời ấm dào dạt nhịn không được bắt đầu ngủ gật.
Mà ba cái con non sau khi thấy hắn ngủ cũng bắt đầu cảm thấy mệt rã rời, từng con ngáp dài tựa vào bên người Tổ Vũ, an tâm nhắm mắt lại, chỉ một lát liền ngủ thiếp đi.
Tổ Vũ nửa tỉnh nửa mộng mở mắt nhìn mấy cục bột béo tròn hai bên trái phải, lại cảm nhận một chút sức nặng treo trên người mình, liền nhắm mắt lại ngủ tiếp.
Mặt trời sau giờ ngọ, quả thực rất mê người a.
Cũng vì vậy mà không có chú ý tới, lại có ngoại tinh nhân đến tìm hắn.
Bất quá cho dù có chú ý tới Tổ Vũ cũng sẽ không quan tâm. Qua nhiều ngày như vậy, những ngoại tinh nhân đó đã lượn lờ ở trước mặt bọn hắn vô số lần, lần nào cũng không phát hiện họ, kết giới này rất an toàn a.
Lại không biết lần này lại hoàn toàn không giống.
Sau khi Tổ Vũ ngủ Cecil liền tới nơi này, lực cảm ứng nói cho hắn biết tiểu Griffin hắn tìm đang ở nơi này, thậm chí khoảng cách giữa bọn họ còn không đến mười mét.
Nhưng khi hắn theo lực cảm ứng đi qua, ngoài vách núi bị thảm thực vật bao trùm, hắn không còn thấy gì khác.
Chính là cảm ứng không lừa được người, nơi này chắc chắn có thứ gì đó.
Hắn theo cảm giác đi về phía trước, đến tận khi đứng trước vách núi mới dừng lại.
Đôi mắt nói cho hắn nơi này chẳng có gì cả, nhưng cảm nhận lại cho hắn biết con non liền ở chỗ này.
Nhưng trước mặt hắn ngoài vách núi bình thường đến không thể bình thường hơn thì cái gì cũng không có.
Cecil nâng tay, sờ sờ vách núi trước mặt. Có thể sờ được, thoạt nhìn cũng không có vấn đề gì.
Nhưng thanh âm thúc giục trong lòng lại ngày càng mạnh mẽ, Cecil nhăn chặt mày, nhìn chằm chằm vách núi trước mặt không nói một lời.
Đám bảo tiêu đuổi theo hắn lại đây không khỏi hai mặt nhìn nhau, không rõ lão bản của bọn họ bị làm sao.
Mà chờ đến khi đám người Kervin thượng giáo đuổi tới nơi liền nhìn đến Cecil sau khi đứng trước vách đá hồi lâu rốt cuộc ưu nhã nâng tay, ngón tay thon dài sạch sẽ đột nhiên bạo trướng, hóa thành móng vuốt chim ưng vô cùng sắc bén, hung hăng vung về phía trước.
Tại một khắc đó, bọn họ phảng phất nghe được có thứ gì đó vỡ nát.
........
Nếu như Tổ Vũ nhìn thấy hắn nhất định sẽ vô cùng giật mình, bởi vì so sánh với những người khác, vị hoàng tộc Griffin này quả thực không có lấy một đặc điểm bên ngoài nào của dị tộc, trái lại, một đầu tóc đen mắt đen cùng khuôn mặt người địa cầu phương Đông quả thực rất giống hậu duệ người Trung Hoa.
Hắn thoạt nhìn văn nhã lịch sự, thân hình cũng không cường tráng, nhưng khí thế trên người hắn lại áp đảo tất cả mọi người có mặt ở đó.
Kervin thượng giáo là chiến sĩ cấp S, thế nhưng dưới uy áp của đối phương, hắn lại thấy chân mình như nhũn ra.
Không hổ là nhân vật cấp SS mà toàn bộ trên dưới Liên bang chỉ có số lượng đếm trên đầu ngón tay, chỉ tiếc một người xuất sắc lại cường đại như vậy lại không gia nhập quân bộ.
Phát hiện tư duy của mình có xu hướng lạc trôi đi đâu mất, Kervin thượng giáo vội vàng thu hồi suy nghĩ, chống đỡ uy áp cường đại mà gian nan tiến lên tiếp đón.
Hắn biết, đối phương cố ý không che giấu uy áp của mình chính là vì nhằm vào bọn họ.
Bọn họ đánh mất con non trân quý, chỉ là uy hiếp ở trình độ này quả thực không đáng nhắc tới.
"Hoan nghênh ngài đã đến, Melved tiên sinh."
Nam tử tóc đen vẫn trưng một khuôn mặt lạnh, ngữ khí cũng không có nửa điểm độ ấm:"Ít nói lời vô nghĩa, trực tiếp đưa ta đến địa cầu đi."
Đối với sự trực tiếp không chút khách khí của hắn, Kervin thượng giáo tỏ vẻ bản thân một chút cũng không ngoài ý muốn:" Đúng vậy, tất cả đều đã chuẩn bị tốt, tùy thời có thể khởi hành."
Kervin thượng giáo chuẩn bị cho Cecil Melved đương nhiên không phải phi hành khí loại nhỏ như của đám người Ulrich mà là phi thuyền loại nhỏ, từ tốc độ đến trang thiết bị đều đầy đủ hơn, có thể chở càng nhiều người.
Phi thuyền rời đi cảng vũ trụ bay vào tầng khí quyển, hội hợp cùng đám người Ulrich.
Thẳng đến khi thấy được Cecil Melved, Ulrich cùng A Lai mới phát hiện người tới lại là người mà ngay từ đầu bọn họ cho rằng là không có khả năng tới nhất.
Cecil cũng không phải phụ thân của tiểu Griffin mà là biểu thúc của nó.
Tiểu Griffin là hài tử của biểu huynh của Cecil, nhưng trước đây không lâu biểu huynh cùng biểu tẩu của hắn tại một hồi sự cố phi thuyền đã ra đi ngoài ý muốn, Cecil là người thân mang huyết thống gần nhất, tự nhiên phải tiếp nhận quyền giám hộ của tiểu Griffin khi đó còn là một quả trứng.
Khi đó tiểu Griffin vẫn còn là một quả trứng đã được xác địnhnlà không có cách nào để ấp nở một cách tự nhiên, liền tính là có người trợ giúp thì xác suất nở ra cũng rất thấp, cuối cùng cha mẹ nó cùng hợp tác với hai đôi cha mẹ cùng chung hoàn cảnh, giao trứng cho Khoa Khảo Đội, nhờ bọn họ đưa trứng đến địa cầu tìm cơ hội ấp nở.
Đây cơ hồ là biện pháp cuối cùng họ có thể nghĩ đến.
Kết quả sau khi Khoa Khảo Đội mang theo ba quả trứng đến địa cầu, dưới sự nỗ lực trên mọi phương diện, ba quả trứng gần như được xác định là trứng chết lại khôi phục sinh cơ, có dấu hiệu nở ra.
Hai vợ chồng kinh hỉ vạn phần lập tức giũ bỏ toàn bộ công tác, mang theo đơn phê chuẩn đi nhờ phi thuyền tiến đến địa cầu, ý đồ tự mình chào đón đứa con của bọn họ.
Điều này làm cho hai đôi vợ chồng khác hâm mộ không dứt, thế nhưng thân phận địa vị của bọn họ đều không bằng tộc Griffin, muốn xin phép đi đến địa cầu so với hai người kia càng thêm tốn thời gian.
Kết quả là cặp vợ chồng đang ngóng trông hài tử lại gặp phải gió lốc vũ trụ khi đang đi trên đường, ngay cả nhìn tiểu Griffin một cái cũng không thể liền rời đi nhân thế.
Hiện giờ số lượng thành viên của Griffin nhất tộc vô cùng điêu tàn, tổng số lượng không vượt quá mười vạn, số con non được sinh ra mỗi năm có thể đếm trên đầu ngón tay, vậy cho nên mỗi một quả trứng Griffin đối với bọn họ đều vô cùng trân quý.
Sau khi hai vợ chồng song song gặp nạn, việc sở hữu quyền giám hộ của tiểu Griffin liền trở thành vấn đề nan giải. Trưởng bối của hai vợ chồng đều đã qua đời, huyết thống gần nhất với bọn họ lại là biểu đệ Cecil ngày thường không hay lui tới, vì thế dựa theo trình tự ưu tiên thu dưỡng, sau khi Cecil đồng ý hắn liền trở thành người giám hộ của tiểu Griffin.
Kết quả quyền giám hộ mới tới tay không lâu, tiểu Griffin liền theo rương ấp trứng mất tích.
Đối với đứa con nhà biểu huynh mà mình chưa từng gặp qua, Cecil cũng không có để bụng bao nhiêu. Nhưng nếu hắn đã tiếp nhận quả trứng này, hắn nhất định sẽ chăm sóc nó thật tốt.
Sau khi biết đám người Kervin thượng giáo tìm kiếm trên địa cầu suốt nửa tháng trời vẫn không có kết quả, hắn liền tự mình đến tìm.
Griffin nhất tộc có năng lực cảm ứng lẫn nhau, mà Cecil lại là Griffin hoàng tộc, loại năng lực này lại được thể hiện càng thêm mạnh mẽ. Nếu ngay cả hắn cũng không tìm ra con non thì người khác lại càng không thể tìm ra.
Suy xét đến nhân tố này, tuy rằng rất nhiều ý kiến cho rằng hắn không nên rời khỏi Chủ tinh, hắn vẫn rời đi.
Dưới sự dẫn dắt của đám người Ulrich, phi thuyền ngừng trên một khoảng rừng hòe gai, đúng là địa phương trước đó Tổ Vũ dẫn đám con non đi săn.
Ulrich giải thích:" Phản ứng sinh vật lần cuối đã biến mất ở chỗ này, cho đến hiện tại không quá hai giờ đồng hồ. Trong khoảng thời gian này, thiết bị truy tìm không có thêm bất kỳ phản ứng nào, rất có thể đối phương đang ở gần đây."
Đuổi theo phía sau Tổ Vũ hơn nửa tháng, bọn họ cũng không phải không thu được cái gì, ít nhất Ulrich đã thu được quy luật hoạt động của đối phương - nếu thiết bị truy tìm có phản ứng tức là đối phương đang di chuyển, nếu không phản ứng, này chính là đối phương đang trốn ở một chỗ nào đó."
Trước đó, bọn họ đã từng dựa vào quy luật này ý đồ chặn mục tiêu. Nhưng không biết đối phương làm cách nào, chỉ cần bọn họ đến gần, mục tiêu sẽ từ trên màn hình thiết bị truy tìm biến mất.
Mà năng lực che giấu của đối phương vô cùng cường đại, chẳng sợ bọn họ vẫn luôn biết đối phương đang ở xung quanh, nhưng cho dù họ có tìm kiếm như thế nào cũng đều không tìm thấy.
Sau đó chờ nhân viên phụ trách tìm kiếm vừa rời khỏi, điểm sáng đại biểu cho mục tiêu sẽ lại một lần nữa xuất hiện trên màn hình.
Loại tình huống như cố tình chơi người khác như vậy thật khiến người giận sôi.
Trong lúc hắn nói chuyện, Cecil sớm đã thay một thân tây trang thành trang phục phòng hộ bó sát người cũng đã làm xong công tác chuẩn bị hạ phi thuyền.
Hắn có thể cảm nhận được gần đây quả thực có Griffin tồn tại, hơn nữa khoảng cách cũng không xa.
Nhưng kì lạ chính là, cảm giác của hắn cho biết nơi đó không chỉ có một con Griffin.
Trên địa cầu tại sao lại có hơi thở của Griffin khác? Vì để cho lực cảm ứng của mình không bị Griffin khác ảnh hưởng, hắn không mang theo một tộc nhân Griffin nào khác, đáng lẽ ra ngoài hắn cùng tiểu Griffin được hắn thu dưỡng, nơi này không nên xuất hiện sự tồn tại của Griffin khác.
Mày nhăn chặt thể hiện rõ sự hoang mang của hắn, phát hiện này khiến khuôn mặt vốn lạnh như băng của Cecil lại một lần nữa phủ thêm một tầng u ám.
Nhưng hắn cái gì cũng không nói, đợi phi thuyền ngừng lại liền từ trên phi thuyền nhảy xuống, hướng về phía cảm ứng chỉ dẫn mà đi.
Đám bảo tiêu phía sau hắn thấy vậy, nào dám để lão bản ra ngoài một mình, vội vàng bám theo hắn.
Nhìn Cecil không chút do dự đi thẳng về phía trước giống như có mục tiêu định sẵn, mọi người xung quanh liền lập tức hiểu ra:" Đây hẳn là có phát hiện đi?"
"Còn thất thần cái gì, nhanh đuổi kịp."
Mà bên kia, Tổ Vũ không hề hay biết bản thân đã bại lộ, vẫn đang nằm ườn bên ngoài sơn động đang ở tạm, phơi mình đưới ánh mặt trời ấm áp, nhìn ba cái con non lăn qua lộn lại con thỏ hoang kia.
Con thỏ bình thường lá gan đều rất nhỏ, bị chúng nó lăn lộn như vậy hẳn là đã sớm treo (* treo máy= ngủm), thế nhưng con này lại thực ngoan cường, tuy bộ dáng vẫn luôn là nửa sống nửa chết nhưng theo như Tổ Vũ quan sát, nó hẳn là có thể sống thêm mấy ngày nữa.
Hơn nữa con thỏ hoang kia vẫn luôn không từ bỏ hi vọng chạy trốn, có cơ hội liền hướng ra bên ngoài chạy. Điều này khiến Tổ Vũ không thể không kiếm cái dây thừng bó nó lại cửa động, miễn trường hợp không chú ý một cái liền để nó chạy.
Này không chỉ là đồ chơi của đám con non, nó còn là đồ ăn a.
Ba cái con non chạy tới mời Tổ Vũ cùng nhau chơi, nhưng Tổ Vũ đã bị ánh mặt trời phơi đến lười biếng, căn bản không nghĩ động, chỉ dỗ các con non tự mình chơi, đừng quấy rầy hắn phơi nắng.
Sau đó Tổ Vũ dưới ánh mặt trời ấm dào dạt nhịn không được bắt đầu ngủ gật.
Mà ba cái con non sau khi thấy hắn ngủ cũng bắt đầu cảm thấy mệt rã rời, từng con ngáp dài tựa vào bên người Tổ Vũ, an tâm nhắm mắt lại, chỉ một lát liền ngủ thiếp đi.
Tổ Vũ nửa tỉnh nửa mộng mở mắt nhìn mấy cục bột béo tròn hai bên trái phải, lại cảm nhận một chút sức nặng treo trên người mình, liền nhắm mắt lại ngủ tiếp.
Mặt trời sau giờ ngọ, quả thực rất mê người a.
Cũng vì vậy mà không có chú ý tới, lại có ngoại tinh nhân đến tìm hắn.
Bất quá cho dù có chú ý tới Tổ Vũ cũng sẽ không quan tâm. Qua nhiều ngày như vậy, những ngoại tinh nhân đó đã lượn lờ ở trước mặt bọn hắn vô số lần, lần nào cũng không phát hiện họ, kết giới này rất an toàn a.
Lại không biết lần này lại hoàn toàn không giống.
Sau khi Tổ Vũ ngủ Cecil liền tới nơi này, lực cảm ứng nói cho hắn biết tiểu Griffin hắn tìm đang ở nơi này, thậm chí khoảng cách giữa bọn họ còn không đến mười mét.
Nhưng khi hắn theo lực cảm ứng đi qua, ngoài vách núi bị thảm thực vật bao trùm, hắn không còn thấy gì khác.
Chính là cảm ứng không lừa được người, nơi này chắc chắn có thứ gì đó.
Hắn theo cảm giác đi về phía trước, đến tận khi đứng trước vách núi mới dừng lại.
Đôi mắt nói cho hắn nơi này chẳng có gì cả, nhưng cảm nhận lại cho hắn biết con non liền ở chỗ này.
Nhưng trước mặt hắn ngoài vách núi bình thường đến không thể bình thường hơn thì cái gì cũng không có.
Cecil nâng tay, sờ sờ vách núi trước mặt. Có thể sờ được, thoạt nhìn cũng không có vấn đề gì.
Nhưng thanh âm thúc giục trong lòng lại ngày càng mạnh mẽ, Cecil nhăn chặt mày, nhìn chằm chằm vách núi trước mặt không nói một lời.
Đám bảo tiêu đuổi theo hắn lại đây không khỏi hai mặt nhìn nhau, không rõ lão bản của bọn họ bị làm sao.
Mà chờ đến khi đám người Kervin thượng giáo đuổi tới nơi liền nhìn đến Cecil sau khi đứng trước vách đá hồi lâu rốt cuộc ưu nhã nâng tay, ngón tay thon dài sạch sẽ đột nhiên bạo trướng, hóa thành móng vuốt chim ưng vô cùng sắc bén, hung hăng vung về phía trước.
Tại một khắc đó, bọn họ phảng phất nghe được có thứ gì đó vỡ nát.
........
/73
|