Khuynh Thành Lạc Cửu Tiêu

Chương 254 - Chương 246

/322


Nhan Thiếu Duyệt đỡ được Mai Lãnh Điệp, hắn vốn tưởng rằng hai người kia bất quá chỉ là hư danh, không ngờ lại lợi hại như thế, lập tức lui ra sau mấy bước, đứng ở đuôi thuyền, một tay ôm Mai Lãnh Điệp, một tay bắt lấy Hạ Tư Nhân, “Giao ra Vụ Sắc đao, nếu không ta sẽ giết nàng!”

Chiêu thức của Hạ Tư Nhân tinh diệu nhưng nội công không bằng Nhan Thiếu Duyệt, lúc này bị uy hiếp thì ảo não không thôi, vừa hận vừa tức, “Hách Thiên Thần, ta không cần người bận tâm, cho dù ngươi đã cứu ta thì ta vẫn sẽ giết ngươi!”

“Muốn chết cũng không cần vội.” Một câu của Hách Cửu Tiêu làm cho Hạ Tư Nhân ngậm miệng lại, Nhan Thiếu Duyệt nhìn thấy Mai Lãnh Điệp ở trong lòng đang dần dần mất đi hơi thở, hắn lập tức biến sắc, “Tiểu Điệp! Tiểu Điệp!”

Ngẩng đầu, hắn nghiến răng nghiến lợi, “Các ngươi giết nàng!”

Thi thể của Mai Lãnh Điệp chậm rãi thay đổi, càng lúc càng già, Thiết Phi từ xa xa nhìn thấy thì phi thường hoảng sợ, “Quả thật là lão yêu bà.”

Nhan Thiếu Duyệt nghe thấy lời nói của Thiết Phi, biểu tình càng làm cho người ta sợ hãi, nắm lấy cổ của Hạ Tư Nhân rồi quát lớn, “Giao thanh đao ra! Bằng không ta sẽ giết nàng ngay lập tức, đền mạng tiểu Điệp cho ta!”

Cổ họng của Hạ Tư Nhân bị siết chặt, rất khó thở, nàng cũng không biết Hách Thiên Thần sẽ làm thế nào, hắn căn bản không cần cứu nàng, nều nàng bị giết thì đối với hắn chỉ có lợi, sau này hắn sẽ giảm bớt một địch nhân.

“Đền mạng là không có khả năng.” Một thanh chủy thủ xuyên qua từ sau lưng của Nhan Thiếu Duyệt, một câu nói khinh miệt đột nhiên vang lên, từ phía sau Hạ Tư Nhân truyền đến.

Nhan Thiếu Duyệt đang khẩn trương nhìn Hách Thiên Thần và Hách Cửu Tiêu, không ngờ sẽ có người lại đột nhiên xuất hiện sau lưng hắn, hắn đứng ở đuôi thuyền, nếu có người từ chỗ cao hạ xuống thì chắc chắn hắn sẽ nghe thấy tiếng gió, nhưng không có! Trong nháy mắt kinh ngạc, cũng chính ngay trong nháy mắt đó thì ngọn chủy thủ đã đâm xuyên ngực, mũi kiếm lộ ra một chút giọt máu, nhưng không ngộ thương Hạ Tư Nhân ở trước người hắn.

“Ngươi chính là muội tử của Vong Sinh?” Hạ Tư Nhân không nhìn thấy người ở phía sau, chỉ nghe thấy câu hỏi này, bàn tay siết chặt cổ họng của nàng đang dần dần buông ra, nàng hít sâu một hơi rồi ngã xuống đất, được người ở phía sau đỡ lấy.

Xá Kỷ đỡ lấy nàng rồi lại buông ra, toàn thân của hắn ướt sủng, là từ dưới nước ngoi lên, hắc y bám sát vào người, thở phì phò rồi rút ra chủy thủ từ trên người của Nhan Thiếu Duyệt, “Nhưng mà thật là mệt, chờ các ngươi động thủ quả là không dễ dàng”

Nhan Thiếu Duyệt ôm ngực, cổ họng phát lên tiếng kêu cổ quái, cho đến khi hắn chết cũng không thể nào hiểu được, vì sao hắn và Mai Lãnh Điệp an bài kế hoạch ổn thỏa mà lại dễ dàng bị người ta nhìn thấu như vậy.

Bọn họ mượn danh nghĩa tấn công Thiết Thuyền Bang để che đậy, chọn nơi này mà hạ thủ, lại không biết trước đó Thiên Cơ Các đã liên hệ với Hách Thiên Thần, bên cạnh hai huynh đệ không phải chỉ là những người đi về từ tái ngoại, mà hơn phân nửa chính là thực lực của Thiên Cơ Các.

Thân là Các chủ Thiên Cơ Các thì làm sao lại không biết có người âm thầm xem bọn họ là mục tiêu? Hách Thiên Thần chẳng những biết rõ mà còn cố ý làm ra bộ dáng không hề đề phòng, chờ cho bọn họ xuất thủ, sau khi quay về Trung Nguyên thì đây là đám người đầu tiên vì thanh đao kia mà đến, rốt cục cho hắn một cái đáp án rất tốt.

Nguyên lai thanh đao kia tên là Vụ Sắc. Vụ Sắc đao.

Phía trên những sợi dây xích treo giữa không trung, người của Nam Vô đã sớm giết sạch đám thủ hạ của Song Sát, tận mắt nhìn thấy Nhan Thiếu Duyệt và Mai Lãnh Điệp đều đã chết, những kẻ may mắn còn sống đều chạy trối chết.

Chiếc thuyền nhấp nhô trên sóng nước dập dềnh, Hách Thiên Thần mặc thanh y nổi bật cùng sánh vai mà đứng với Hách Cửu Tiêu. Tựa như hai bên không có ai, Hách Cửu Tiêu xoay người lấy tay xoa nhẹ lên cổ của Hách Thiên Thần, kề sát vào thân mình rồi hôn xuống bờ môi ở trước mặt, “Đừng để cho kẻ khác đến gần ngươi nữa.”

Giọng nói thì thầm chìm ngập bên trong dòng chảy, tất cả mọi người đều nhìn thấy động tác kia.

Sau trận chiến ở Hách Cốc, quan hệ của hai người đã rõ như ban ngày, nhưng từ đó về sau thì hai người liền ly khai Trung Nguyên, để lại Thất Sát lệnh. Thất Sát lệnh tác động sâu sắc đến toàn bộ giang hồ, ký ức của mọi người đều lưu lại bảy ngày tràn ngập huyết sắc kia, bọn họ đều biết hai đại sát lâu nổi danh trên giang hồ có quan hệ đến Thiên Cơ Các và Hách Cốc, phàm là những ai tận mắt nhìn thấy thì sẽ không bao giờ quên được Thất Sát lệnh được thi hành như thế nào.

Thiết Thuyền Bang cũng từng tham gia đại hội võ lâm, gặp được Ngũ Sắc Ma Sư, biết sự tình diễn biến ra sao, hôm nay tái kiến hai người, phong thái vẫn như trước, cho dù Thiết Phi là một kẻ lỗ mãng cũng không tránh được mà bắt đầu thổn thức, đồng thời cảm thấy may mắn vì lúc trước Thiết Thuyền Bang không làm ra chuyện gì chọc giận bọn họ, nếu không thì chắc chắn sẽ nhận được Thất Sát lệnh như những kẻ khác.

“Thủ hạ cung nghênh Các chủ trở về!”

“Cung nghênh Các chủ trở về–” Giang hà cuồn cuộn, hai bóng người lặng yên mà đứng, thủ hạ của Thiên Cơ Các chia thành hai hàng, cùng nhau cất cao giọng cung nghênh, khí thế như sấm, vang vọng đến chân trời.

Bang chúng của Thiết Thuyền Bang ở bên cạnh nhìn thấy toàn bộ quá trình, thuyền phu đã sớm bị dọa choáng váng, để mặc chiếc thuyền trôi xuôi dòng nước.

Mặt sông lấp lánh ánh nắng, trong hào quang màu vàng rực rỡ, giữa những cánh hoa rơi lả tả trong không trung, hai nam nhân với thân hình cao lớn đứng thẳng trên đầu thuyền, tin tức bọn họ quay trở về Trung Nguyên chỉ trong khoảnh khắc đã lan truyền khắp giang hồ.

Các chủ Thiên Cơ Các trở về, Vu Y Cốc Huyết Ma Y cũng tái xuất giang hồ, mà thanh đao Vụ Sắc nghe nói đang ở trong tay bọn họ. Sóng ngầm đã sớm cuồn cuộn trong võ lâm, lúc này phong vân lại sắp sửa nổi lên. Phàm là những môn phái biết được việc này thì đều âm thầm đề phòng, hành sự càng thêm cẩn thận, trong khi Hách Thiên Thần đã sớm biết sự việc sẽ như thế nhưng không cảm thấy bất ngờ, cũng không giải thích, việc này mặc dù có một chút phiền hà, nhưng đối với hắn thì chuyện quan trọng nhất chỉ có một.

Hách Cốc.

Thâm cốc u nhã tĩnh mịch, lặng yên không một tiếng người, trên đường vào cốc có một trạm gác ngầm, hết thảy những gì trước kia cũng không hề thay đổi, cho dù Hách Cửu Tiêu rời đi thì sự tĩnh lặng ở nơi này vẫn duy trì như xưa.

Trồng dược liệu, thu dược thảo, nghiền dược chế dược, thủ hạ của Hách Cốc đều có chức trách riêng biệt, cũng không phải bởi vì Cốc chủ của bọn họ rời đi mà lười biếng, thỉnh thoảng bắt lấy vài người đột nhập vào cốc để thí nghiệm thuốc, hết thảy đều không có gì khác biệt quá lớn so với trước khi Hách Cửu Tiêu rời đi.

Băng Ngự đứng phía trước, cùng toàn thể thủ hạ của Hách Cốc chờ đợi Cốc chủ của bọn họ trở về.

Không cần ai ra hiệu, không có tiếng hô lớn, mọi người đều đồng loạt quỳ xuống, cúi đầu bái lễ, Băng Ngự cơ hồ là nghẹn ngào, “Thuộc hạ…..cung nghênh Cốc chủ.”

Người đông nghìn nghịt, yên lặng quỳ bài, dưới đáy mắt là vô hạn sùng kính, Hách Cửu Tiêu đứng ngay tại chỗ, tựa hồ cũng hơi thoáng lộ ra sự xúc động, “Đứng lên đi.”

Hách Thiên Thần nắm tay Hách Cửu Tiêu, cảm giác được độ ấm trong lòng bàn tay của vị huynh trưởng này, cũng cảm giác được vì sao Hách Cửu Tiêu lại cao hứng khi có những thủ hạ trung thành như vậy. Hơi nước xung quanh lượn lờ, vẫn là chiếc hồ mà hắn rất quen thuộc, hàn khí màu phỉ thúy như sương mù, ngưng kết không tiêu tán, rất nhiều hình ảnh thời thơ ấu ở Hách Cốc lần lượt hiện lên trong đầu của hắn, tựa hồ đã rất lâu xưa kia, hắn chỉ nhớ rõ một vài hình ảnh cùng Hách Cửu Tiêu ở nơi này.

Hắn không về Thiên Cơ Các trước, Nam Vô tán đi, ẩn trong chỗ tối, thủ hạ của Thiên Cơ Các hơn phân nửa đều theo hắn vào cốc, chuyện của Thiên Cơ Các có thể tạm hoãn một vài ngày, nhưng chuyện giải độc của Hách Cửu Tiêu thì không thể chậm trễ.

Trong dược trai, Hách Thiên Thần tận mắt nhìn Hách Cửu Tiêu lấy ra vụn tuyết của Băng Thiền ở bên trong Trì Diệp Trân Lung, cùng Hách Cửu Tiêu chuẩn bị những dược liệu đi kèm, theo trình tự đem thảo dược sắc thành thuốc, nhìn Hách Cửu Tiêu uống thuốc, mãi cho đến lúc này thì sự căng thẳng trong lòng mới chậm rãi được thả lỏng.

“Dùng thêm ba lần như vậy thì độc Già Lam có thể giải.” Hách Cửu Tiêu đặt chén thuốc xuống, hắn vẫn cảm giác được tầm mắt của Hách Thiên Thần từ lúc hắn chế dược đã thủy chung dừng trên người hắn, tựa hồ chỉ có như vậy thì mới có thể yên tâm.

“Ngươi trúng độc quá lâu.” Hách Thiên Thần tiến lên ôm lấy Hách Cửu Tiêu, “Mỗi ngày một cử thuốc, ta sẽ nhìn ngươi uống, cho đến khi độc của ngươi hoàn toàn được hóa giải thì mới thôi, ngươi không thể để cho ta tiếp tục lo lắng vì ngươi, nếu không ta cũng không có tâm tư đi xử lý chuyện của Thiên Cơ Các.”

Hách Cửu Tiêu gật đầu một cách đương nhiên, đưa tay vòng quanh thắt lưng của Hách Thiên Thần, “Tầm quan trọng của Thiên Cơ Các đương nhiên không thể vượt qua ta, ngươi đã nói không thể so sánh thì ta sẽ không so đo, để cho người của ngươi về trước, ngươi ở lại đây vài ngày, sự vụ trong Các có thể từ từ xử lý, ngươi không thể một lần giải quyết tất cả, cũng không cần nhất thời phải nôn nóng.”

“Vốn không thể so sánh được, tầm quan trọng của Thiên Cơ Các cũng giống như y thuật đối với ngươi. Ta biết ngươi quả thật cảm thấy hứng thú đối với y thuật, nếu không sẽ không cứu trị cho nhiều người như vậy, để cho bọn họ cam tâm tình nguyện trung thành vì ngươi.” Hách Thiên Thần biết rõ vì sao có rất nhiều người lưu lại trong Hách Cốc.

Hách Cửu Tiêu nghe thấy hắn nói như vậy thì bỗng nhiên nhớ tới cái gì đó, nhìn chăm chú Hách Thiên Thần, “Ngươi có nhớ chuyện lúc trước hay không, những gì ngươi đã nói về Tư Tô…..có bao nhiêu là thật?”

Đó là lúc bọn họ hoài nghi Tư Tô, rồi sau đó bày ra mưu kế, Hách Thiên Thần lúc ấy từng nói, hắn không có cách nào thảo luận y thuật với Hách Cửu Tiêu giống như Tư Tô, điểm này hắn vĩnh viễn không thể làm được.

“Ta bây giờ vẫn không làm được, ngươi và ta vốn là hai người hoàn toàn khác biệt, có hứng thú riêng là chuyện tất nhiên, nếu muốn ta buông ra Thiên Cơ Các mà theo ngươi học y thì đó không phải là cách làm của ta.” Hách Thiên Thần suy nghĩ một chút, thản nhiên nói ra ý tứ trong lòng, hắn kéo Hách Cửu Tiêu ngồi xuống, “Tuy có một chút đáng tiếc nhưng ngươi cũng biết ta sẽ không bận tâm.”

Lý trí và trí tuệ của Hách Thiên Thần sẽ không làm cho hắn vì loại sự tình như vậy mà tự rước lấy phiền não, hắn đã sớm thấy rõ tình ý của Hách Cửu Tiêu đối với hắn, những lời này bất quá chỉ là nói cho Tư Tô nghe mà thôi.

“Quả nhiên là Thiên Cơ Các Đàn Y.” Hách Cửu Tiêu thả lỏng tâm tư, tiếp theo liền nói, “Ngươi không cần học y, có ta là đủ rồi.” Kéo Hách Thiên Thần qua, hắn trực tiếp thoát ra ngoại bào và y phục của Hách Thiên Thần, rồi nhìn ra sau lưng, “Vết thương đã kết vảy.”

Vết thương trên lưng của Hách Thiên Thần đã lành lặn, nhưng người trong Thiên Cơ Các đều biết chuyện hắn bị trọng thương ở tái ngoại, cho nên lần này mới huy động nhân thủ nhiều như vậy, vì lo sợ Các chủ của bọn họ khi trở về lại gặp chuyện bất trắc.

“Còn đau hay không?” Ngón tay của Hách Cửu Tiêu di chuyển trên lưng của Hách Thiên Thần, dọc theo miệng vết thương đã lành lặn, lớp da non lộ ra màu hồng nhạt, hắn cẩn thận chạm vào, ngón tay hơi chai sừng đang mơn trớn trên vết thương khiến cho Hách Thiên Thần cảm thấy căng thẳng, vội vàng tránh né bàn tay của Hách Cửu Tiêu, “Đừng chạm”

“Hảo, ta không chạm nữa.” Hách Cửu Tiêu đáp ứng, thu tay về, sau đó xoay người Hách Thiên Thần lại, rồi dùng đầu lưỡi ấm áp lướt trên vết thương mới lành lặn.

Cách lớp da non mỏng manh, nhiệt độ ấm áp xuyên thấu, dần dần lan tràn đến toàn thân, Hách Thiên Thần lĩnh hội dụng ý của Hách Cửu Tiêu, trên đường quay về bởi vì hắn bị thương nên quả thật đã rất lâu bọn họ vẫn chưa chạm qua đối phương.

Đang do dự thì bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, Hách Thiên Thần đẩy Hách Cửu Tiêu ra rồi kéo lại y phục của mình, sau đó nghe thấy tiếng đập cửa, còn có giọng nói của Băng Ngự truyền vào, “Cốc chủ! Trong cốc có người biết Vụ Sắc đao!”

/322

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status