Khuynh Thành Tiểu Độc Phi

Chương 297 - Chương 297

/396


Edit: BichDiepDuong

Điện Vũ Dương

Công chúa Vũ Dương nhìn bóng lưng Bàng Lạc Tuyết rời đi, nhếch miệng cười tàn nhẫn: “Bàng Lạc Tuyết, ngươi là một nữ tử thông minh.”

Tiểu Nguyệt nhìn sắc mặt Vũ Dương nhỏ giọng nói: “Công chúa, thế nào rồi? Bàng Lạc Tuyết có chịu hợp tác cùng công chúa hay không?”

“Hừ! Bàng Lạc Tuyết đúng là một nha đầu khó chơi, nàng ta quá nhạy bén, tất cả mọi thứ ta bố trí ở nơi này nàng ta đều biết hết, xem ra ta phải suy nghĩ lại thật kỹ rồi, rốt cuộc ý của Mẫu Hậu là gì chứ?”

Tiểu Nguyệt nhìn Vũ Dương quý nhân nói: “Công chúa, ý của Hoàng Hậu chính là giết chết Dự Vương, giúp đỡ Tấn vương, chắc hẳn Hoàng Hậu đã thỏa thuận với Tấn Vương điện hạ chuyện gì đó rồi.”

“Hừ! Cái mụ phù thủy này, không biết bà ta có thể kiếm được cái gì, mà lại khiến bà ta hạ quyết tâm như thế, nhưng mà cũng có thể đoán ra một chút, ta thấy cách Mẫu Hậu đối xử với nhi tử của bà ta đều lạnh nhạt, không lẽ bà ta muốn làm nữ hoàng sao.”

“Công chúa! Chuyện này không thể nói lung tung được, hổ dữ không ăn thịt con, thái tử điện hạ vẫn còn đây, mà dù thái tử không còn thì vẫn còn có nhị hoàng tử.”

“Ngươi thì biết cái gì, nếu mụ phù thủy này muốn như vậy, hết lần này tới lần khác ta đã không cần phải như vậy, ta sẽ chờ xem bọn họ rồi sẽ ra sao? Được rồi giải dược của ta, Dụ Độ đã nghiên cứu đến đâu rồi?”

“Công chúa, độc sư vẫn đang tận lực nghiên cứu, chỉ là độc dược của hoàng hậu quá lợi hại, nếu muốn nghiên cứu ra d?dan@L#e{&quy%d*n được giải dược còn cần rất nhiều người thử độc, thế nhưng không biết vì sao bây giờ những kẻ lang thang và cô nhi càng ngày càng ít, độc sư đang chuẩn bị về nước tìm thêm người.”

Tiểu Nguyệt thận trọng nói.

“Hừ! Thật vô dụng, bản công chúa trao thân cho hắn chính là vì muốn hắn mau chóng chế ra được giải dược, vậy mà chỉ tìm mấy kẻ lang thang để thử thuốc hắn cũng không tìm được, thật là, hắn muốn ta tức chết sao?”

Vũ Dương lạnh giọng nói.

Tiểu Nguyệt lập tức quỳ xuống nói: “Công Chúa điện hạ bớt giận, Công Chúa điện hạ bớt giận, cũng may mà chuyện lần trước Hoàng hậu nương nương không trách tội chúng ta, giải dược của tháng này cũng đã được đưa tới rồi.”

“Được rồi, chờ đến khi ta thoát khỏi cái mụ phù thủy kia, ta cũng không cần chịu đựng hắn nữa.”

Vũ Dương sờ lấy trán của mình, lấy một viên thuốc trong tay Tiểu Nguyệt, trong giọng nói không có bất kỳ cảm xúc nào.

“Còn tiểu thư kia, Tấn vương kia…”

Tiểu Nguyệt có ý riêng.

“Không cần phải xen vào chuyện của hắn, ta muốn xem xem hắn có thể làm




/396

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status