Khuynh Thành Tiểu Độc Phi

Chương 344 - Chương 344

/396


Edit : Sóc Là Ta

Bảy ngày

Có người trải qua vui mừng có người ưu sầu khôn tả.

Mấy ngày nay Tấn vương đều trong phòng say sưa luyến ái với Tam di nương. Bàng Lạc Băng ở lại phủ Bàng Quốc Công không có tự do, mỗi ngày đều dùng cơm canh đạm bạc, sao kinh niệm Phật, ra vào đều có Tử Quyên trông chừng.

Bàng Lạc Băng vốn không hài lòng với việc mình làm gì cũng có người giám sát nhưng phát hiện Bàng Lạc Tuyết cũng dùng cơm canh đạm bạc giống mình như vậy. Thậm chí mỗi ngày nàng đều chăm chú tụng kinh, sao chép kinh.

Bảy ngày qua đi.

Đưa tang Bàng Quốc Công thì cũng là lúc lão phu nhân tự nhiên cũng muốn vùi vào trong mộ tổ. Mấy ngày nay Bàng Lạc Tuyết đều hờ hững bận rộn, người chết không thể sống lại, còn người sống vẫn phải tiếp tục trải qua đời sống khắc nghiệt trên thế gian này, không những thế nàng còn phải trơ mắt nhìn thân nhân của mình chết đi. Cuối cùng, nàng vẫn chưa thấy rõ kiếp trước mình khát vọng tình thân ấm áp, tin tưởng vào những người được gọi là người tốt, còn mình lại bị rơi vào kết cục bi thảm gì đây. Dù sao, đời này, bọn họ đều phải chết.

Ngày đưa tang của Bàng Quốc Công cũng đến, không khí ở phủ Bàng Quốc Công bị bao trùm một mảnh thê lương, tang tóc.

Khắp nơi trong phủ toàn là đèn lồng làm bằng tơ lụa màu trắng.

Bàng Lạc Tuyết, Bàng Sách còn có công chúa Trường Nhạc, Bàng Lạc Băng đều mặc đồ tang quỳ gối trước quan tài của Bàng Quốc Công cùng lão phu nhân, cũng thầm yên lặng đốt giấy tiền vàng bạc.

Nhị tiểu thư, đã đến giờ lành, chúng ta nên đi thôi. Quản gia nhỏ giọng nói.

Ừm. Bàng Lạc Tuyết gật gù.

Quản gia nhìn ra bên ngoài hô Khởi kiệu.

Trong phủ, thê thiếp cùng nha hoàn cũng bắt đầu gào khóc.

Đoàn ca xướng cũng bắt đầu khảy đàn, giấy tiền vàng bạc bay đầy trời, tiếng khóc ai oán thê lương. Cả đám người đều mặc bộ đồ tang bằng vải bố màu trắng, chín lộng một chụp, lấy cảnh hiếu nghĩa làm chủ đạo.

Mãi đến tận khi Bàng Quốc Công được mai táng trong mộ tổ Bàng gia, Bàng Lạc Tuyết mới lấy ra chiếc đàn cổ, nhẹ nhàng biểu diễn khúc Ngày hạ, đêm đông. Sau khi trăm tuổi, quy với cư! Đông đêm, Hạ ngày. Sau khi trăm tuổi. Quy với thất!

Hạ ngày, đông đêm. Sau khi trăm tuổi, quy với cư! Đông đêm, Hạ ngày. Sau khi trăm tuổi, quy với thất!

Hạ ngày, đông đêm. Sau khi trăm tuổi, quy với cư! Đông đêm. Hạ ngày. Sau khi trăm tuổi. Quy với thất!

... ... ... ... ... ... ... . .

Tất cả mọi người trong phủ Bàng Quốc Công, Dương thị cùng mấy người di nương đứng trước cổng chào hỏi khách khứa. Linh vị của Bàng Quốc Công và lão phu nhân cũng được bày ra ở phía trên.

Hầu như tất cả quan chức trong Đông Tần quốc đều đến tham dự nhưng cuối cùng Bàng Lạc Tuyết vẫn không gặp được Triệu Chính Dương.

Tiểu Tứ tử cũng một thân đồ tang, đôi mắt đỏ hồng vì khóc như chú thỏ con đáng yêu. Vốn là Bàng Quốc Công rất thương yêu hắn, cây kiếm gỗ mà hắn đang cầm trên tay chính là thứ mà Bàng Quốc Công tự mình điêu khắc tặng hắn.

Thương Dực ở bên cạnh nhìn tên tiểu tử này, lại thấy cũng có người của Bắc Yến quốc đến tham dự. Xem ra tang lễ lần này cũng ít nhiều bị truyền ra ngoài.

Triệu Chính Dương nhìn tiểu tử kia khóc đến thương tâm, nhìn dáng vẻ hắn




/396

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status