Khuynh Thế Đích Nữ

Chương 19 - Chương 19

/36


Đa tạ Triệu công tử đã cứu tỷ tỷ, bây giờ tỷ tỷ cũng không sao rồi, cầu xin Triệu công tử thả tỷ tỷ ra thì hợp lý hơn. Tô Khanh Lạc chào Triệu Thanh Nhiên một cái, xem như là gửi lời cảm ơn.

Lúc này Triệu Thanh Nhiên và Tô Khê Nguyệt mới có phản ứng là bộ dạng của hai người không thích hợp, lập tức tách ra.

Khóe miệng của Tô Khanh Lạc dưới khăn che mặt khẽ nhếch lên, nghe thấy giọng nói vô cùng căng thẳng: Nếu như tỷ tỷ không sao rồi, thì nhanh trở về thay xiêm y khác đi, mặc xiêm y này bị ướt trên người sợ là sẽ bị cảm lạnh đó. Lộ Nhi, còn không mau đỡ tiểu thư nhà ngươi trở về.

Sau khi Tô Khê Nguyệt thấy Lộ Nhi đến đỡ thì rời đi, Tô Khanh Lạc xoay người đang muốn đi, lại nghe thấy giọng của Triệu Thanh Nhiên: Vừa rồi Nhị tiểu thư không có bị thương chứ?

Tô Khanh Lạc hơi ngừng lại, xoay người lại, cảm kích nói: Khanh Lạc cũng không có gì đáng ngại, làm phiền công tử rồi.

Triệu Thanh Nhiên đi tới trước mặt của Tô Khanh Lạc, giơ tay muốn chạm vào tóc của Tô Khanh Lạc, Tô Khanh Lạc khẽ lùi về sau một bước, không hiểu gì nhìn chằm chằm Triệu Thanh Nhiên. Triệu Thanh Nhiên dịu dàng nở nụ cười: Trên tóc của Nhị tiểu thư trên có dính lá cây, chắc là do lúc nãy té ngã thì dính vào. Giống như sợ Tô Khanh Lạc không tin mình, đưa tay lấy lá cây dính trên đầu của Tô Khanh Lạc xuống, đưa tới trước mặt của Tô Khanh Lạc.

Tô Khanh Lạc cười lạnh trong lòng, không hổ là Triệu Thanh Nhiên, thời điểm như thế này vẫn không quên làm ra dáng vẻ công tử dịu dàng để dụ dỗ mình.

Trên mặt rất phối hợp mà đỏ lên cười một tiếng, hơi cúi đầu, giống như có chút khó xử: Đa tạ Triệu công tử, lúc này y phục của Khanh Lạc có chút xốc xếch, không thích hợp ở lâu, kính xin công tử không trách tội.

Triệu Thanh Nhiên hiểu ý gật đầu đồng ý, chờ đến khi Tô Khanh Lạc đi xa, Triệu Thanh Nhiên mới không che giấu vẻ chán ghét của mình nữa, mặt tối sầm lại

Rời đi.

Tiểu thư, vừa rồi tiểu thư xảy ra chuyện thì Lộ Nhi giống như là cố ý chặn nô tỳ lại, khiến cho nô tỳ không thể kịp thời cứu ngài. Chắc là chuyện hôm nay cũng là kế hoạch tốt của nàng ta. Trên đường tới chỗ Tô Khanh Lạc lúc nãy Cẩn Nhi vẫn suy nghĩ chuyện lúc này, lúc này nói suy nghĩ trong lòng cho Tô Khanh Lạc nghe.

Lần này ngươi đúng là thông minh hơn nhiều rồi đó. Chuyện hôm nay đúng là kế hoạch tốt của nàng ta, đá lót đường ở gần hồ đều trơn nhẵn, Tô Khê Nguyệt chỉ cần làm bộ té ngã rồi kéo ta rơi xuống nước thôi. Có điều tạo hóa trêu người, ngược lại khiến cho bản thân nàng ta bị rơi xuống nước. Từ lúc bị Tô Khê Nguyệt kéo dài thời gian Tô Khanh Lạc đã đoán ra được bảy, tám phần trong chuyện này, lúc này càng rõ ràng hơn.

Tiểu thư, lão gia sai người đến truyền lời, nói là bảo ngài đi qua đó một chuyến. Cẩn Nhi còn muốn nói điều gì, Trần ma ma đột nhiên đi vào truyền lời.

Tô Khanh Lạc gật đầu một cái, trong con ngươi xẹt qua ý lạnh, cuối cùng phụ thân vẫn quyết định làm như vậy sao.

Tiểu thư... Lão gia tìm ngài chắc không phải là vì chuyện rơi xuống nước lúc nãy chứ? Cẩn Nhi sốt sắng nói, bình thường lão gia quan tâm nhất là Đại tiểu thư, nếu như biết được Đại tiểu thư rơi xuống nước mà tiểu thư có mặt ở đó, sợ là sẽ phải giận chó đánh mèo với tiểu thư nha.

Tô Khanh Lạc lắc lắc đầu: Yên tâm đi, phụ thân tìm ta là có chuyện khác.

Cẩn Nhi nhìn vẻ mặ bình tĩnh của Tô Khanh Lạc, có chút bán tín bán nghi, mặc dù thời gian gần đây tiểu thư không còn giống trước kia, nhưng mà Cẩn Nhi vẫn không nhịn được lo lắng.

Được rồi, chúng ta mau đi thôi, nếu như còn không đi, phụ thân sẽ thật sự trách tội. Nghĩ đến nguyên nhân mà Tô Duy gọi mình đi, Tô Khanh Lạc nhíu mày.

Lúc Tô Khanh Lạc đi tới bên ngaoì viện Duy Trinh, Nhị di nương đang đi từ trong viện ra.

Nhị di nương khỏe. Tô Khanh Lạc hơi cúi người, trên mặt nhàn nhạt, không còn thân thiết giống như trước.

Là Lạc Nhi sao, mau vào đi, lão gia đang ở bên trong chờ con đấy. Nhị di nương cũng không để tâm đến việc Tô Khanh Lạc xa cách với mình, nhiệt tình cho Tô Khanh Lạc để đường.

Tô Khanh Lạc cũng không khách khí: Vậy Lạc Nhi đi vào trước đây, di nương đi thong thả.

Nhìn bóng lưng của Tô Khanh Lạc, Nhị di nương quyến rũ nở nụ cười, trong con ngươi toát ra hàn ý. Tần Vân Trinh, ta nhất định sẽ thay ngươi chăm sóc cho con gái của ngươi thật tốt.

Nữ nhi thỉnh an phụ thân. Đi vào trong phòng, Tô Khanh Lạc ngoan ngoãn cười lên, chào Tô Duy một cái.

Ừ, ngồi xuống

/36

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status